Chồng Yêu Bá Đạo

Chương 177: Chương 177: Chương 187




“…….’ChiếnMặc Thần sắc mặt nghiêm túc,ánh mắt chăm chú nhìn, “làm sao, em không thích sao?”

“cũng không phải không thích,là có một chút làm cho khiếp sợ.”

“làm sao lại sợ.”

“anh trước kia không phải như vậy……” Cố Phi Yên lắc lắc đầu, “anh của lúc trước bá đạo ngang ngược, kiên cường,tính cách vừa xấu xa lại cứng rắn,nói một không có hai lại còn thích bắt nạt người,sau đó……”

Nói đến đây,Cố Phi Yên bỗng nhiên hoàn hồn bình tĩnh lại.

Cô có phải là không có dũng cảm quá lớn sao?

Người nhà cho cô một chút ánh sáng,thì trông cô rất là rực rỡ tươi sáng như cảnh xuân vậy, giống như có chút mạo hiểm……..người đàn ông này có một chút dã thú,cô làm sao có thể chỉ vì một con hổ già ở trước mặt mà ngủ gục được,còn chuyện nhổ râu hắn thì sao?

Chuyển ánh mắt nhìn Chiến Mặc Thần,quả nhiên phát hiện ra sắc mặt của người đàn ông này đã thay đổi thậm tệ,cô lúc đó cười mỉa.

“ôi ôi….”cô ôi vài tiếng, “ cái đó, là tôi cảm thấy anh hôm nay có chút không thoải mái,có vẻ như đặc biệt nói chuyện rất tốt,thật là để tôi cảm thấy trong lòng chíp bông,anh vẫn nên là khôi phục giống như trước đi.”

Nếu không,cô rất là rụt rè!

Chiến Mặc Thần mặt tối sầm lại,trên gương mặt lạnh lùng không biểu cảm của anh,giọng nói kìm nén lại, “ tôi nhìn em là một con nợ.” đối với cô ấy không tốt,cô vốn dĩ lạnh lùng với anh ấy,còn hơn anh ấy là có thể kìm nén được cơn giận,đối với cô tốt một chút,cô lại làm nũng cưng chiều,không phải nợ thì là gì?

Cố Phi Yên, “……”

Cô cũng cảm thấy bản thân mình nợ,tối hôm qua vẫn cảm thấy anh ấy là là một kẻ bảo hành độc ác,bây giờ nghĩ lại,bản thân cô cũng có một thê chất run rẩy.

Tốt,cô vẫn là không nói.

Cô không nói,Chiến MẶc Thần cũng không có lên tiếng.

Đợi một lát còn phải làm chuyện nghiêm túc,anh ấy tự đưa cho mình một hộp cơm,lấy ra ăn với tốc độ hành quân tác chiến.

Ăn không đến mấy phút,âm thanh gõ cửa vang lên.

“mời vào!” Chiến Mặc Thần để bát đũa xuống thong thả ung dung,giọng nói kìm nén vang lên.

Cửa của ghế lô mở ra,môt người đàn ông trung niêm cười tít mắt đi vào, “Chiến thiếu,đồ đạc tôi đều đã chuẩn bị xong rồi,cậu xem là cậu sẽ cùng với ai đi lấy giấy kết hôn? Cậu nói ra, tôi đảm bảo sẽ làm cho cậu chuyện này ổn thỏa.”

Chiến Mặc Thần cười cười,nhìn ông ấy, “ có một người phụ nữ ở trong ghế lô này,không cùng với cô ấy lấy giấy kết hôn,vậy thì tôi cùng với ông ở cùng một hộ khẩu?”

Người đàn ông trung niên mồ hôi trên trán nhanh chóng rơi xuống, “không,tôi không dám…..”

Ông ấy chỉ là một cục dân sự nhỏ,ở trước mặt Chiến Mặc Thần ông ấy là cỏ ở dưới chân một ngọn núi lớn,vốn dĩ không dám tụ ý tùy tùy tiện, phục vụ vị thiếu gia này hết sức lo sợ,nhưng càng lo lắng lại càng dễ nói sai,dứt khoát cái gì cũng không nói.

Trực tiếp làm đi!

Tất cả đều chuẩn bị xong rồi,chỉ thiếu sự phối hợp của Cố Phi Yên thôi.

Toàn bộ người Cố Phi Yên đều lờ mờ không biết gì cả,lúc trước ở trong suy nghĩ phản ứng diễn luyện tập đều không giống,cô ngẩn ngơ đờ mặt ra,giống như là một con vịt đã được ban cho một cơ thể vậy.

Cô bị Chiến Mặc Thần kéo để cái ghế gần tường ngồi,nghe sự chỉ huy của người chụp ảnh và Chiến Mặc Thần cùng chụo một tấm ảnh,sau đó…… trong vài phút ngắn,trên tay cô cầm một quyển sách đỏ màu sắc rất đẹp.

Đây…….

Cô cảm thấy bản thân giống như là đang có một giấc mơ không thật vậy,còn có một chút sương mây mờ.

“Chiến thiếu, chúc mừng chúc mừng!” Cục trưởng cục dân chính lấy ra kẹo mừng đã chuẩn bị từ sớm, “ hôm nay là đại hỉ của cậu, ăn kẹo, ăn kẹo đi,......” nhân tiện, còn trao cho một cái hồng bao rất dày nữa.

Chiến Mặc Thần bày tỏ hành động với cái người chuẩn bị kẹo mừng rất tốt, nhưng hồng bao lại không lấy, giấy kế hôn đến tay sẽ ra hiệu qua sông phá huỷ cây cầu, mấy người này làm gì nên đi đâu.

Đợi mọi người đi hết rồi, Chiến Mặc Thần kéo Cố Phi Yên vẫn đang ngẩn người ra qua một bên, ép cô vào tường và hôn cô.

Hơi thở của người đàn ông mạnh mẽ ùn ùn kéo đến,eo bị đè ép vào, đôi môi đỏ bị hôn, Cố Phi Yên chấp nhận bị sự nhiệt tình của người đàn ông động vào, cảm giác hôm nay anh ấy hôn lại càng dùng lực tuỳ tiện, khi đôi tay ấm của anh ấy dính trên da của cô, trong cơ thể của anh ấy sự nhiệt tình hiện ra giống như là muố để cô tan ra vậy.

“a!”

Ngay lúc này,hai người đang mê muội bị giật mình.

Chiến Mặc Thần giương mắt lên nhìn,người nhân viên phục vụ sau khi mang chút đồ ăn điểm tâm đến trợn tròn hai mắt,khó xử không biết là tiến hay lùi,ngay lúc đó thấy được ánh mắt nghiêm khắc, “ cút!”

“vâng,vâng vâng…..”

Người nhân viên mau chóng rời đi,nhưng hứng thú của hai người cuối cùng cũng bị quấy rối.

Mặt Cố Phi Yên đỏ lên đẩy người đàn ông này ra,lấy túi xách của mình rồi đi ra ngoài,đi chưa đến hai bước,đôi chân của cô ấy đẫ rời khỏi mặt đất,lại bị người đàn ông bế vào trong lòng.

“em đi rất chậm,để anh bế em đi.”

Cố Phi Yên, “…….”

“về nhà sớm một chút,tôi muốn được chứng nhận.”

Cố Phi Yên, “…..”

Trên đường,người đàn ông đi với tốc độ rất nhanh,rõ ràng là hơi thở của chiếc maybach rất ổn định,mà lại bị anh ấy đi với tốc độ fa-ra rất mạnh mẽ,bình thường xe đi phải hhơn một tiếng,nhưng thái độ hình dáng gượng gạo bị giảm đến 40 phút lận.

Đến Giang Sơn Đế Cảnh,Chiến Mặc Thần mở của xe,bế cô lên trên lầu,xe còn chưa có khóa.

Đi vào phòng,anh để cô lên trên giường,thân hình người đàn ông khỏe mạnh to lớn sắc bén đè xuống.

Anh chăm chú nhìn cô,cũng có thể là nguyên nhân bị nhiễm dục vọng,giọng nói trầm êm tai rất cảm động lòng người,giữa những ngôn từ không phải là rất uyển chuyển,nhưng ngược lại có chút uy hiếp nhè nhẹ, “ Yên Nhi,sau này em là người của anh rồi,tốt nhất đừng có lại nói muốn đi,không thì anh không chắc mình sẽ làm gì với em đâu.”

“em……”

Mới từ từ nói ra một chữ,Cố Phi Yên đã bị chắn đôi môi lại.

Ở trong nhà,không phải là ở bên ngoài,làm việc gì cũng đều tự do tự tại,sự nồng nhiệt của người đàn ông có thể thổ lộ ra mà không kiêng nể gì cả.

Thuận tiện cho anh ấy rồi,cô trốn cũng không được.

Hai,ba, kéo quần áo ra,bàn tay to thô của người đàn ông xoa lên làn da mềm mại như đậu phụ của cô,cúi đầu xuống cắn lên viên ngọc mềm trước ngực của cô ấy,đầu lưới ấm nóng cuốn vào một chút với nụ hôn nhỏ xinh,kêu lên một tiếng khiến cô ấy không kìm nổi lòng mình.

Cô rất nhạy cảm,cơ thể bị khiêu khích trêu ghẹo mềm nhũn ra.

Quỷ thử thần,Cố Phi Yên nghĩ đến quyển sách màu đỏ đó mà nóng bỏng,nghĩ bản tấm ảnh nửa người thân mình Và Chiến Mặc Thần trong quyển sách đó,nghĩ đến mình ở trong tấm ảnh đó khuôn mặt có chút cứng nhắc và ngốc nghếch……

Kkhông biết phải làm sao,sự phiền muộn lâu dài ở trong lòng đã ngưng lại mà tiêu tan thành mây khói rồi, do người đàn ông ở trên người cô tùy ý tùy tiện,do anh ấy muốn làm gì thì làm,nhẹ nhàng nhắm mắt lại,đạp lại sự nhiệt tình của anh ấy.

Một trận mây mưa,dai dẳng đau đớn.

Có thể là băng tuyết tan,tình sâu nghĩa nặng,lần này so với những lần trước đều phải vui vẻ thích thú.

Tối qua Cố Phi Yên không có nghỉ ngơi,hôm nay lại thể lực lại bị làm miễn cưỡng mộ nữa,làm xong liền đi ngủ luôn,là do Chiên Mặc Thần không có nhận được bất kì sự ảnh hưởng nào cả.

Anh chính đốn lại mình,nhẹ nhàn đi đến phòng sách,

Mới ngồi xuống phía sau bàn sách,Giang Đào gõ cửa,đi vào.

“Chiến Thiếu,ngày mai anh sẽ cùng với Minh Châu Tiểu thư đi tham gia từ thiện,đến lúc đó chắc chắn sẽ bị báo chí phát hiện ra.Cố tiểu thư nếu như biết,có thể tâm trạng sẽ không được thoải mái?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.