Trong lòng tôi chợt thấy ấm áp, nhìn Tô Mộc cười cười, nói không lạnh.
Nhưng vẫn thành thành thật thật đem y phục của anh ấy mặc lên người.
Còn Đường Dũng thì làm bộ mặt ảo não, giống như đang hối hận khi bị Tô Mộc đoạt mất cơ hội.
Anh ta vừa hùng hùng hổ hổ phàn nàn vừa xung phong đi lên phía trước, dẫn đầu tiến vào trong lỗ đen.
Diệu Diệu đi theo sát phía sau, sau đó là tôi, còn Tô Mộc đi phía sau cùng, chúng tôi lần lượt tiến vào trong lỗ đen.
Sau khi đi vào tôi liền biết vì sao Tô Mộc lại cưỡng chế tôi mặc áo khoác vào, bởi vì trong này lạnh hơn nhiều so với ngoài động, nơi này đơn giản là cái hầm băng vạn năm, toàn bộ trong động đều bị đóng băng bởi một lớp băng giá tối tăm mạnh mẽ, không chỉ có băng mà toàn bộ trong động còn gió lạnh tứ phía thổi đến, thổi đến trên thân người giống như lưỡi dao quét qua.
Cũng may Tô Mộc sau khi cho tôi áo khoác bản thân liền khiến âm khí ngưng tụ, sau khi tiếp xúc với gió lạnh trong nháy mắt nó liền chuyển hóa thành một khôi giáp âm khí, đem tôi bảo vệ chặt chẽ kĩ càng.
“ Wow, nơi này thật thoải mái! Âm khí siêu cấp nồng đậm! Lão đại, ta đi xuống trước hấp thu âm khí đi a.” Diệu Diệu không có bất kỳ cảm giấc khó chịu, sau khi đi vào rất hưng phấn, giống như đang đi vào sân chơi, sau khi nói qua với Đường Dũng xong liền nhanh như chớp biến mất không còn hình bóng.
“Ngươi đúng là đứa trẻ nghịch ngợm...” Đường Dũng mắng, mắng xong thân thể liền run rẩy kịch liệt một chút, chăm chú mấy giây, môi anh ta đã cóng đến đen nhánh, mặt lại trắng bệch.
Cho dù anh ta thật sự là một Long Phù Thái Lan lợi hại, nhưng dù sao nhục thể phàm thai, bỗng nhiên tiến vào nơi địa phương có nồng độ âm khí cao như vậy tự nhiên cũng gánh không được.
Ta không khỏi có chút bận tâm anh ta, mặc dù bởi vì chuyện vừa rồi còn có chút giận anh ta, nhưng dù sao anh ta cũng không làm gì được tôi, tôi liền quay đầu nhìn về phía Tô Mộc, hỏi Tô Mộc có thể làm cho Đường Dũng một kiện âm khí khôi giáp hay không, nếu tiếp tục như vậy nữa hắn khẳng định gánh không được.
Nói xong tôi lại lườm Đường Dũng một chút, sợ anh ta bởi vì cái tính chết vì sĩ diện sẽ cự tuyệt âm khí khôi giáp của Tô Mộc.
Ai ngờ tôi hoàn toàn suy nghĩ nhiều, tôi vừa dứt lời dưới, Đường Dũng cũng rất nhanh lại gần, vừa run rẩy vừa hướng Tô Mộc nói: “Dương Dương nói rất đúng, ngươi cũng làm cho ta một kiện đi?”
“Dựa vào cái gì? Tôi cũng không phải là thợ may vá.” Tô Mộc âm thanh lạnh lùng nói.
Nói xong anh ấy chẳng thèm để ý tới Đường Dũng, trực tiếp kéo tay của tôi, thuận thể đi xuống phía dưới hầm băng.
Chỉ còn Đường Dũng một mình đứng trong trong gió rét run.
Hồi lâu, Đường Dũng mới từ trong sự đả kích vì bị cự tuyệt lấy lại tinh thần, cả giận nói: “Móa, quỷ trung quốc các ngươi đều không nói đạo đức như thế a? Tốt xấu gì lão tử cũng mang ngươi tìm tới chỗ âm huyệt này, hiện tại ngươi vậy mà lấy oán trả ơn, muốn đem lão tử chết cóng tại nơi này?”
Nói xong anh ta cũng run rẩy chạy lại.
Thấy Đường Dũng còn có sức lực để mắng Tô Mộc, tôi cũng không còn lo lắng cho anh ta nữa mà đi theo Tô Mộc một mực đi xuống dưới.
Đi xuống phía dưới đáy tận cùng của hầm băng, gió lạnh mới ít đi một chút, tôi rốt cục cũng có thể mở to mắt nhìn.
Diệu Diệu đứng ngay ở phía trước, thân ảnh nho nhỏ ngồi xếp bằng ở giữa khối băng, xung quanh người từng đoàn âm khí lớn hướng vào trong thân thể nó đi vào, đi tới gần mới phát hiện vị trí phía dưới người nó vậy mà không hề có kết băng, mà là một vũng nước đen như mực đầm