Chỉ là chúng tôi còn chưa nhảy xuống, trong lòng tôi lại đột nhiên giật mình, giống như phía sau có cái gì nhìn tôi chằm chằm vậy.
Ta lập tức quay đầu nhìn.
Thuồng Luồng tiên cảm ứng được sự khác thường của tôi cũng quay đầu nhìn.
Đằng sau không có gì, đừng nói lang yêu, quỷ cũng không thấy con nào.
Có lẽ là tôi quá đa nghi, tôi nhẹ nhàng thở ra, nói Thuồng Luồng tiên có thể đi xuống.
Thuồng Luồng tiên động tác nhanh nhẹn phi thường, thân thể uốn lên mang tôi lượn xuống dưới, bước nhanh hướng phòng kia ngang nhiên định xông vào.
Chỉ có điều lúc cách phòng kia còn có hai ba mét, Thuồng Luồng tiên lại bỗng nhiên dừng lại.
“Thế nào?” Tôi hỏi.
“Trông thấy kia là cái gì chưa?” Thuồng Luồng tiên chỉ vào một đốm trắng nhỏ chỗ căn phòng khuất nói.
Tôi nhìn theo hướng Thuồng Luồng tiên chỉ, cái nó chỉ đúng là đốm nhỏ kia, xung quanh không có những vật khác, mà thứ chấm tròn màu trắng giống như là một mảnh vải thông thường, mảnh vải không có âm khí cũng không có yêu khí, thậm chí ngay cả dương khí tôi cũng không thấy.
Chẳng lẽ Diệp gia lại trông cậy vào cái đốm nhỏ này để chống cự đàn sói.
Ta không hiểu nhìn Thuồng Luồng tiên, Thuồng Luồng tiên giải thích: “Kia là cờ đầu hàng, là ám hiệu yêu sư cùng yêu loại hiệp nghị, chỉ cần trong hai bên giao chiến có một bên phủ lên cờ đầu hàng, bên còn lại nhất định phải cho đối phương cơ hội đàm phán, không thể tùy tiện tiến công, cô nói Diệp gia lúc này phủ lên cờ đầu hàng, là muốn lấy cái gì làm điều kiện đàm phán?”