Thì ra trước đây bà cũng chưa yên tâm? Vậy mà bà còn đối xử với Tô Mộc tốt như vậy.
Tôi trộm cười trong lòng.
Chờ tới khi ba Tô Mộc đọc xong thần chú, hai hình nhân bằng phúc ở giữa không trung cũng đã tọa hình xong, hình dáng vô cùng giống ba mẹ tôi, nhất định chính là hình dáng hai người bọn họ.
Ba Tô Mộc kéo hai hình nhân bằng phúc nho nhỏ hướng ba mẹ tôi đi tới, nói bọn họ đừng lo lắng, sau đó đem hình nhân phúc chia ra đặt ở trên người ba mẹ tôi.
Chờ sau khi hình nhân phúc cùng hồn phách ba mẹ tôi hòa làm một thể, cũng không biết là do tác dụng tâm lý hay thật sự nhưng tôi liền cảm thấy vị trí ấn đường giữa hai chân mày của ba mẹ tôi khác lạ, giống như ở ấn đường hơi sáng hơn.
Sau khi làm phép xong, hoài nghi của ba mẹ tôi đối với ba Tô Mộc cũng đã sớm tan thành mây khói, lúc này nhìn ba Tô Mộc như nhìn đại sư vậy.
Ba Tô Mộc cởi Bách gia bào ra xếp gọn lại, sau đó hai tay đưa cho ba tôi, dặn dò nói mặc dù phúc trên Bách gia bào đã rút ra để đưa tới thân thể bọn họ nhưng bản thân Bách gia bào cũng là một pháp khí, có thể trừ tà tránh hung, bảo ba mẹ tôi giữ gìn thật tốt, nếu như sau này gặp chuyện không chừng có thể dùng đến.
Nói xong ba Tô Mộc thở nặng hai cái, giống như hơi mệt một chút, khách khí nói với ba mẹ tôi rằng thân thể của ông không tốt, lần này chiêu đãi không chu toàn, sau này Tô Mộc cũng là con bọn họ, có chuyện gì cứ dạy bảo Tô Mộc. Còn hôn sự của Tô Mộc cũng nhờ ba mẹ tôi làm chủ, bọn họ phải đi nước ngoài điều dưỡng, trong thời gian ngắn sẽ không trở lại .
Ba tôi dĩ nhiên gật đầu liên tục.
Sau khi giao phó xong tất cả mọi chuyện, ba Tô Mộc giống như đã đến cực hạn, kêu mẹ Tô Mộc một tiếng, bảo bà đưa mình về thư phòng, chúng tôi thì do Tô Đoàn đưa về nhà.
Trên đường về nhà tôi còn nhớ đến bộ dáng mệt mọi của ba Tô Mộc, có chút không yên lòng, liền nhỏ giọng hỏi Tô Mộc tình hình của ba anh ấy thế nào, sao lại yếu đi nhiều như vậy, không phải là vì tăng thêm phúc cho ba mẹ tôi mà khiến ông bị thương chứ.
“Không phải, gần đây cuộc sống của ông ở âm phủ không tót lắm, có mâu thuẫn với âm sai mà thôi.” Tô Mộc nói.