“Hỗ Sĩ Minh?” Trong phòng mọi người kinh sợ.
Hắn như thế nào lại ở chỗ này?
Tô Thi Thi gần như là theo bản năng đi tới bên người Bùi Dịch.
Bùi Dịch dùng lực nắm tay cô, sau đó ngẩng đầu nhìn Hỗ Sĩ Minh, khách khí nói: “Hỗ tổng hiếm khi đến đây, hoan nghênh đến hàn xá.”
“Bùi tổng khách khí, không mời tự đến hi vọng không nên trách tội.” Hỗ Sĩ Minh nhạt cười nói.
Khi nói chuyện, tầm mắt của hắn rơi vào trên người Tô Thi Thi, lễ phép lên tiếng chào hỏi: “Tô tiểu thư, đã lâu không gặp, thật là nhớ.”
Tô Thi Thi nắm quả đấm, rất muốn một quyền đánh qua.
Nhớ cái đầu anh á!
Cô hoài nghi Hỗ Sĩ Minh có phải đầu bị cửa kẹp hay không, nói chuyện ra vẻ nho nhã còn chưa tính, vậy mà trước mặt nhiều người như vậy đùa giỡn cô!
Chán sống rồi!
“Tần Phong, giúp tôi chăm sóc khách một phen. Tôi cùng Thi Thi mệt mỏi, đi trước nghỉ ngơi một chút.” Bùi Dịch nhìn đi đến tiền sảnh Tần Phong đang đi đến nói.
Tần Phong ăn ý híp híp mắt, hướng tới Hỗ Sĩ Minh đi tới.
Tô Thi Thi nhân cơ hội đi theo Bùi Dịch rời khỏi tiền sảnh.
Lúc bọn họ đến hậu hoa viên, vừa rồi một đám người ở đó tổ chức party thịt nướng không biết đã rời đi từ khi nào.
Tô Thi Thi hỏi Bùi Dịch: “Hắn làm sao có thể tới?”
Bùi Dịch lắc đầu, lúc này, quản gia hướng tới bọn họ chạy tới, thở hồng hộc nói.
“Tiên sinh thực xin lỗi, Hỗ tổng hắn... Hắn là trèo tường vào.” Quản gia lúc nói ra những lời này, đôi má có chút giật giật. (Quể??? Trèo tường, cười ko nhặt được mồm