Chú À! Đừng Nên Thế! - Quyển 1

Chương 137: Chương 137: Rùa đen rụt đầu




Edit: ThuyenLeK3

Beta: Ryeo

Trong phòng hội nghị của tổng giám đốc xây dựng Minh Đỉnh, chính đang đang tiến hành bàn bạc một vụ làm ăn, trên dưới mười lăm người , đang khẩn trương đàm phán.

Hỗ Sĩ Minh ngồi ở trên vị trí phó tổng, trợ lí ngồi bên cạnh anh ta, đối diện là các đại diện của các công ty sắp sửa hợp tác.

Mà vị trí của tổng giám đốc vẫn trống không.

Tổng giám đốc “Hỗ Sĩ Minh” vẫn như cũ không biết tung tích.

“Nếu Lý tổng không ý kiến gì nữa, vậy chúng ta liền tiến hành ký hợp đồng thôi.” Trợ lí Hỗ Sĩ Minh cười tít mắt nhìn mấy vị đại diện bên phía đối tác ngồi đối diện.

“Được.” Người đàn ông trung niên được gọi là Lý tổng, tay kia cầm hợp đồng, hiển nhiên đã bị thuyết phục.

Thời điểm mà ông ta vốn dĩ có thể kí vào hợp đồng, bên ngoài đột nhiên truyền đến một trận tiếng đập cửa.

Hỗ Sĩ Minh sắc mặt trầm xuống, âm thầm đưa mắt nhìn trợ lí của mình.

Trợ lý lập tức đứng lên, hướng tới cửa đi đến.

“Tần tổng?” Trợ lý nhìn đến người gõ cửa khi đó, thực tại hoảng sợ.

Anh ta còn đang muốn hỏi đám trợ lý lại có người nào không hiểu chuyện như vậy, vào lúc này lại chạy tới gõ cửa, đâu nào sẽ nghĩ tới là Tần Phong đến đây!

Xem ra vị Tần tổng này là ỷ vào thân phận không tầm thường của chính mình mà xông tới, đám thư kí kia ngay từ đầu đã không thể ngăn được anh!

“Tôi vội tới tặng đồ cho Hỗ tổng. Không quấy rầy các người chứ?”

Tần Phong ngoài miệng khách khí nói, nhưng là bước đi lại không chút khách khí, lập tức hướng trong phòng hội nghị đi tới.

“Ôi, mọi người đang họp a? Thật đúng là ngịa quá, chậm trễ các vị một phút đồng hồ.” Tần Phong nói xong, cười tít mắt đi đến trước mặt Hỗ Sĩ Minh, đem thiệp màu hồng cầm trên tay đưa cho anh ta.

“Vốn dĩ là Bùi Dịch muốn tự mình đưa cho Hỗ tổng, vừa lúc tôi có việc tới nơi này, liền thuận tay đến đưa cho anh luôn rồi.”

Hỗ Sĩ Minh nhíu mày rất nhanh một phen, trong mắt nghi hoặc cùng tàn nhẫn chớp lóe rồi biến mất.

Không nghĩ tới bọn họ nhanh như vậy đã đến rồi!

“Hỗ phó tổng không xem sao?” Tần Phong nhìn thấy Hỗ Sĩ Minh nhận thiệp mời, không có mở ra, giống như không có ý định hỏi han.

Chẳng qua người ở bên ngoài nhìn không đúng góc độ, ánh mắt anh cùng Hỗ Sĩ Minh, hai ánh mắt đụng chạm cùng một nơi, xuất hiện khí lạnh run người.

Hỗ Sĩ Minh khóe miệng nhếch lên.

Được được! Anh ta thật muốn xem bọn họ muốn làm cái trò gì!

Anh ta mở thiệp mời ra, nhìn thoáng qua, mặt chải quét liền trầm tiếp xuống.

“Cho tôi cùng nhìn xem...” Tần Phong duỗi cổ, vẻ mặt tò mò nhìn. Anh ta rất muốn biết thiệp mời của Bùi Dịch tới cùng viết cái gì, vừa rồi sắc mặt Hỗ Sĩ Minh đều đã thay đổi.

“Cảm ơn Tần tổng đến đây một chuyến, ngày khác gặp lại nói lời cảm ơn.”

Hỗ Sĩ Minh khép thiệp mời lại, quay đầu đối với trợ lý nói: “Đưa Tần tổng ra ngoài.”

“Cảm ơn thì không cần đâu.” Tần Phong thu lại vẻ mặt hóng hớt vừa rồi, trong nháy mắt lại khôi phục khí chất cao quý của Tần tổng.

Lúc anh vừa muốn xoay người đi, đột nhiên lại quay đầu nhìn Hỗ Sĩ Minh nói: “Đúng rồi, thiệp mời này là gửi cho tổng giám đốcHỗ Sĩ Minh của các sĩ, không phải gửi cho phó tổng anh nha.”

Hỗ Sĩ Minh tay nắm thiệp mời, xiết chặt, trong con ngươi tức giận chớp lóe rồi biến mất.

Được lắm! Các người có dũng khí!

“Tôi đây nên đi rồi.” Tần Phong nói xong, liền xoay người đi ra ngoài đi.

Bên ngoài cao ốc Xây dựng Minh Đỉnh, ngồi ở bên trong xe Bentley  Tô Thi Thi nhìn chằm chằm màn hìnhtheo dõi trong máy tính, nhìn đến đây nhịn không được lắc lắc cánh tay Bùi Dịch.

“Nói mau, anh viết gì trong thiệp mời? Tôi nhìn thấy sắc mặt Hỗ điên khùng kia đều đã thay đổi! Bất quá, các người mời Hỗ Sĩ Minh, tại sao đem thiệp mời giao cho anh ta? Chẳng lẽ là...” Tô Thi Thi không hỏi tiếp nữa.

Trong lòng cô ngày càng chắc chắn rồi.

“Muốn biết?” Bùi Dịch nhíu mày nhìn cô, nhàn nhạt phun ra hai chữ, “Cầu tôi.”

Vâng anh rất thích câu này, muốn gì cũng 'cầu tôi'

Tô Thi Thi hừ một tiếng.

Cô chả quan tâm!

Cô xem theo dõi hình ảnh, nói: “Các anh lần này hack hệ thống theo dõi trong công ty của người ta, hẳn là chuyện này không đơn giản đúng không? Tốn công tốn sức như vậy, hẳn không chỉ là vì rình coi anh ta nhận thiệp mời sao?”

Tô Thi Thi vừa dứt lời, bên ngoài đột nhiên truyền đến một trận tiếng còi cảnh sát.

Thân thể cô cứng đờ, quay đầu nhìn ra ngoài, phát hiện nơi xa một đống xe cảnh sát lao như tên bắn chạy đến.

Nhìn sơ qua là đã thấy, ít nhất có năm chiếc!

Tô Thi Thi nhìn xe cảnh sác dừng lại bên ngoài cao ốc Xây dựng Minh Đỉnh, yên lặng hướng cửa xe bên cạnh nhích lại gần, quay đầu nhìn Bùi Dịch, khóe miệng rút gân co giật.

“Đắc tội người nào cũng không thể đắc tội anh, quá độc ác!”

Cô tuy nhiên không biết những cảnh sát này tới làm gì, nhưng mà chuyện này nhất định cùng Bùi Dịch có liên quan!

Bùi Dịch khóe miệng nhếch lên, vươn tay kéo cô trở lại bên cạnh mình, lại tiếp tục nhìn chằm chằm màn hình theo dõi.

Lúc này anh giống như là con hổ mới vừa ăn no, thoả mãn nằm ở trên mặt đất, đánh giá con mồi tiếp theo của chính mình .

Trong phòng hội nghị, Hỗ Sĩ Minh rất nhanh liền nhận được tin tức.

Đúng là tốc làm việc của đám cảnh sát này còn nhanh hơn anh ta nghĩ.Không dưới mười vị cảnh sát, vừa đến trong phòng hội nghị, liền hướng về phía đối diện Hỗ Sĩ Minh chỗ Lý tổng kia mà đi đến.

“Lý tiên sinh, ông bị tình nghi tham ô công quỹ, hiện tại chính thức bị bắt.”

Một đôi còng tay lạnh lẽo khóa trên cổ tay của vị Lý tổng kia

Lý tổng mặt xám như tro tàn, cả người nháy mắt như cà nhiễm sương một dạng, cúi thấp đầu.

“Chuyện này là như thế nào?” Trợ lí Hỗ Sĩ Minh  trừng lớn mắt, không thể tin chuyện vừa xảy ra trước mắt.

Bọn họ lập tức liền muốn ký hợp đồng, nhưng mà hiện tại Lý tổng lại bị bắt, chuyện này không phải là sẽ rắc rối không nhỏ rồi sao?

Hỗ Sĩ Minh mặt không chút thay đổi nhìn này toàn bộ, không biết suy nghĩ cái gì.

Chỉ có trên thiệp mời trên tay anh ta bị nắm vặn vẹo, chứng tỏ anh ta lúc này trong lòng vô cùng tức giận.

“Bùi Dịch, Tần Phong, được lắm!”

Hỗ Sĩ Minh âm thầm hít vào một hơi, liếc mắt ra hiệu cho trợ lí.

Trợ lý lập tức bắt đầu sơ tán đám người, hướng đến chỗ cảnh sát để biết tình hình.

Trong phòng hội nghị rất nhanh liền an tĩnh lại, chờ bọn họ sau khi đi, Hỗ Sĩ Minh phẫn nộ đem tấm thiệp mời kia ném ở trên bàn hội nghị.

Bởi vì lực ném mạnh, thiệp mời mở ra một góc, lộ ra bên trong một chút nội dung.

Loáng thoáng có thể thấy được, bên dưới chỗ tên “Hỗ Sĩ Minh” của anh ta,có vẽ một con rùa.

Mà con rùa kia chỉ còn lại có bốn bàn chân đưa ra khỏi mai, đầu không ló ra khỏi mai, nhìn không thấy tung tích.

“Rùa đen rút đầu...”

Tô Thi Thi nhìn đến đây, khóe miệng nhịn không được rút rút.

Bùi Dịch thật sự là quá độc ác!

Cô không thấy được viết tên Hỗ Sĩ Minh cạnh đó, chỉ nhìn đến hình vẽ con rùa không đầu kia.

Chỉ việc này cũng đã đủ làm cho người ta phải miên man bất định rồi.

Nhưng mà chuyện này còn không có kết thúc.

Chỉ thấy trên hình ảnh theo dõi, trợ lí Hỗ Sĩ Minh rất nhanh lại chạy về tới trong phòng hội nghị, sắc mặt lo lắng, đối với Hỗ Sĩ Minh nói:

“Hỗ tổng, không tốt rồi ! Hợp đồng của chúng ta lần này, bị Xây dựng Tiệp Khắc chiếm mất rồi!”

“Cái gì?” Hỗ Sĩ Minh từ trên chỗ ngồi đứng lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm trợ lý, “ Lặp lại lần nữa?”

Trợ lý xoa mồ hôi lạnh, gấp đến độ thân thể đều đã phát run: “Vừa mới nhận được tin tức, công ty kỹ thuật Vương Đẳng bên kia của Vương tổng đã cùng Xây dựng Tiệp Khắc ký hợp đồng. Bọn họ để cho tôi nói với anh tiếng xin lỗi, nói bọn họ cũng không nghĩ tới Lý tổng làm trái pháp luật, vì lợi ích công ty, bọn họ chỉ có thể lựa chọn cùng Xây dựng Tiệp Khắc ký hợp đồng, hạ thấp nguy hiểm.”

“Bốp!” Hỗ Sĩ Minh một cước đá ngả lăn ghế dựa, sắc mặt tràn đầy giận dữ, toàn thân toả ra một luồng khí lạnh người.

Nhưng là làm cho người ta kinh ngạc,  chính là chỉ qua nửa giây, anh ta liền khôi phục, mặt không chút thay đổi.

Khôi phục lại trạng thái, thẳng tắp nhìn chằm chằm cameras theo dõi, khóe miệng chậm rãi cong lên

Trong ánh mắt kia giống như một con sói giữa đêm khuya, lộ ra tàn nhẫn dứt khoát.

“A...” Bên trong xe Bentley Tô Thi Thi thấy như vậy một màn, mạnh run run một phen.

     Người đàn ông này thật là khủng khiếp! Bây giờ, anh ta vậy mà cũng sớm liền biết bọn họ hiện tại theo dõi anh ta!

Như vậy vừa rồi toàn bộ là anh ta đang diễn trò, vẫn lại là...

“Cô bé, em hiện tại là hoài nghi năng lực của tôi?” Bên cạnh đột nhiên truyền đến âm thanh to rõ của Bùi Dịch.

Tô Thi Thi thân thể khẽ run rẩy. Cô vừa rồi có nói cái gì sao?

“Không phải. Bùi Dịch, ý của tôi là, người điên kia hiện tại mới biết  anh ta bị anh theo dõi mình rồi hả ?”

Cả nhà tuần mới vui vẻ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.