Chú À! Đừng Nên Thế! - Quyển 1

Chương 113: Chương 113: Thì ra chó và ngựa có tình cảm




“Không có việc gì, có tôi.” Bùi Dịch ôm lấy Tô Thi Thi, mang theo cô giống như là ở sân vắng cùng nhau đi tản bộ một dạng, chậm rì rì hướng tới bên kia đi đến.

Tô Thi Thi trong lòng đều đã gấp muốn chết, cũng không biết Ôn Ngọc ở bên kia thế nào rồi.

Cô thật sự không nghĩ đến con ngựa kia sao lại chạy đến ổ chó chứ? Mà ổ chó ở đây không phải là chỗ Đại Cẩu Tử cùng Tiểu Vịnh sao.

Đều là thú do cô nuôi, không nên để chúng đấu đá nội bộ!

Nhưng mà Bùi Dịch giống như là cố ý hành hạ cô vậy, đi đặc biệt chậm.

Tô Thi Thi cảm giác chính mình hiện tại giống như là kiến bò trên chảo nóng, cực kỳ nóng vội.

“Chú Bùi, tôi thật sự sai lầm rồi, tôi lần sau cũng không dám nữa.” Tô Thi Thi lấy lòng nói.

Bùi Dịch lành lạnh liếc cô một cái: “Sau này lại vẫn xen vào việc của người khác sao?”

Tô Thi Thi vội vàng lắc đầu: “Không quản nữa!”

Cô ở trong lòng lại yên lặng bồi thêm một câu: Hạnh phúc cả đời của chị em tốt cũng không phải là là lo chuyện bao đồng!

“Tô Thi Thi!” Bùi Dịch ánh mắt đầy vẻ giận giữ, tăng thêm ngữ khí.

Tô Thi Thi kinh ngạc nhảy dựng, người đàn ông này mắt nhìn thật quá tốt đi, trong đầu cô suy nghĩ cái gì cũng đoán được.

Cô phụng phịu làm nũng, cũng có chút tức giận: “Tôi đây lại không biết anh ta sẽ mang một người phụ nữ đến. Mà còn vật hợp theo loài, giống nhau mới làm bạn được, nhìn dáng vẻ của anh ta tôi nghĩ anh phỏng chừng cũng là không khác biệt lắm, tôi tâm tình có thể tốt sao? Tôi tâm tình một không tốt, tôi đã nghĩ đùa một chút cho vui, mà còn tôi lại không nghĩ tới sự tình sẽ ầm ĩ thành cái dạng này...”

“Ngừng!” Bùi Dịch cắn răng, “Em thắng rồi !”

Cùng phụ nữ đang ghen tuông lý luận, đó là đầu óc có bệnh.

Bùi Dịch chấp nhận thua.

Hai người lúc đi tới nhà chính, nơi này cũng sớm đã nhiệt náo gà bay chó sủa.

“Gâu gâu gâu!” Đại Cẩu Tử cùng Tiểu Vịnh như là chịu được thật lớn kinh sợ, sủa không ngừng.

Tô Thi Thi nghe thấy đến đầu đều đã đau rồi. Thì ra trước kia Tiểu Vịnh tiếng kêu đã xem như ôn hòa, hiện tại mới là thật khủng bố!

Quá chói tai rồi !

“Còn không mau đem lồng sắt mở ra, đừng làm ảnh hưởng lão gia cùng phu nhân nghỉ ngơi!” Đoàn Hòa Dự chạy đến, đối với  vị huấn luyện chó đang đứng ở một bên sợ tới mức không biết nên làm sao nói.

Vị huấn luyện chó kia tuân lệnh vội vàng cầm cái chìa khóa đi mở cửa.

Bên cạnh chuồng chó, Ôn Ngọc cưỡi ở trên lưng con ngựa cái, hai mắt đỏ ngầu, nước mắt đang chậc chậc không ngừng rơi xuống.

Cô sợ hãi. Vừa rồi cưỡi ngựa không biết xảy ra chuyện gì liền chạy đến nơi này. Còn có con ngựa nhỏ đáng yêu cô nuôi nhiều năm như vậy, vậy mà hướng tới lồng sắt nhốt chó kia đá đá. Rồi mới, hai con chó kia liền điên rồi.

“Ngọc, ngoan, xuống đây đi.” Tần Phong đi đến bên cạnh Ôn Ngọc, sợ dọa đến cô, giọng nói phát ra thật sự nhẹ nhàng.

Ôn Ngọc quay đầu nhìn thoáng qua, nhìn thấy là anh, khóc càng dữ hơn, cố gắng che miệng, hai chân theo bản năng một kẹp.

Dưới thân cô, ngựa hí một tiếng hai chân trước đưa lên, bá một phen liền hướng tới sân bên ngoài vọt tới. (Làm đến đây tự dưng nhớ đến lần Thi Thi cưỡi ngựa, cũng như vậy, Đoạn Ngọc Lộ bị đá văng, tính để thế mà nghĩ bị đá rồi sao đuổi theo Ngọc đươc nên thôi. Công nhận mình cũng có tâm gớm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.