Ngày hôm sau là một ngày nắng đẹp, chuyện xảy ra ở trang viên rượu Đông Thành giống như là cho tới bây giờ chưa từng có phát sinh qua vậy.
Tô Thi Thi chính đang vay mượn tiền bạc muốn đi bồi thường, quản lí trang viên rượu đột nhiên gọi điện thoại đến nói chuyện này đã giải quyết rồi.
Bùi tiên sinh tuy ngoài miệng không nói, nhưng mà quả thật là một vị xứng chức thu thập cục diện rối rắm chuyên nghiệp.
Sau sự việc lần này, Tô Thi Thi đạt được bài học nhớ đời đó là, Bùi Dịch lại thành chủ nợ của cô, phương thức trả nợ thì thật là khiến người ta mơ màng.
“Hừ!” Tô Thi Thi ngồi ở trong phòng làm việc, bụm mặt nặng nề mà thở ra một hơi. Nghĩ tới phương thức Bùi Dịch đòi nợ đặc biệt kia, cô liền mặt đỏ.
Mà Tô Thi Thi không biết là, chuyện cô đi tìm Tống Trọng Hạo cùng Đức An, vẫn như cũ bị người ta để ý đến.
Trong văn phòng tổng giám đốc xây dựng Minh Đỉnh, trợ lý đang cùng Hỗ Sĩ Minh hồi báo chuyện đã xảy ra ngày hôm qua của Tô Thi Thi.
“Hỗ tổng, Thiết Kế Sư Tống cùng Đức An tiên sinh lúc ở nước ngoài là bạn chí cốt, vốn Đức An về nước tìm Thiết Kế Sư Tống cực kỳ bình thường. Nhưng mà ngày hôm qua Tô tiểu thư cũng đi cùng họ, có thể là Bùi tổng bày mưu đặt kế hay không?” Trợ lý có vẻ đăm chiêu hỏi han.
Hỗ Sĩ Minh khẽ cau mày, ngón tay khẽ gõ gõ lên mặt bàn làm việc, trầm ngâm một chút nói: “Bùi Dịch hẳn là không để cho người phụ nữ của mình liên lụy vào những chuyện này.”
“Chẳng lẽ thật sự chỉ là trùng hợp?”
“Không thể loại trừ bất cứ khả năng gì.” Hỗ Sĩ Minh trầm giọng nói, “Tiếp tục đi quan sát bọn họ, Hồng gia bên kia cũng không thể phớt lờ.”
Vâng ạ trợ lý gật đầu, lập tức thối lui ra ngoài. Mà khi hắn đi tới cửa, Hỗ Minh Phỉ vừa lúc tiến vào.
“Hỗ tiểu thư.”
“Uh'm.” Hỗ Minh Phỉ nhàn nhạt gật gật đầu, lập tức hướng tới trong văn phòng đi tới, đối với Hỗ Sĩ Minh nói, “Em nghe nói Đức An về nước rồi hả?”
Hỗ Sĩ Minh gật đầu: “Đã điều tra được, hắn là Thiết Kế Sư của xây dựng Phi Tầm, bây giờ tất cả thiết kế của xây dựng Phi Tầm đều là dùng thiết kế của hắn.”
“Xây dựng Phi Tầm? Kia chẳng phải là công ty nước ngoài sao? Lần trước bọn hắn tới là phó Thiết Kế Sư, Đức An cũng không có xuất hiện.” Hỗ Minh Phỉ mày vèo một phen nhíu lại, trầm giọng nói, “Bọn hắn là một công ty nước ngoài cũng tới cạnh tranh đấu thầu, lòng tham có phải hay không quá lớn?”
Ví như nói những Thành phố khác ngược lại còn có thể chấp nhận được đi, nhưng nơi này là Bắc Kinh, những công ty tham gia canh tranh đấu thầu lần này đều là những công ty có thế lực hùng hậu, đâu nào đến phiên mấy công ty nước ngoài nhúng tay.
Hỗ Sĩ Minh trầm giọng nói: “Phi Tầm này một hai năm nay một mực khuếch trương thực lực, rất nhiều quốc gia đều có trụ sở công ty của bọn họ, tới tham gia cạnh tranh đấu thầu công trình thôn Thành Trung này cũng không hề kỳ quái. Nhưng có một điểm rất kỳ quái...” Hỗ Sĩ Minh dừng một chút: “Đức An hai tháng trước mới vào làm cho xây dựng Phi Tầm.”
“Hai tháng trước?” Hỗ Minh Phỉ mở to mắt, có chút không dám tin tưởng, “Hắn trong vòng hai tháng vẽ ra hoàn chỉnh bản thiết kế? Liền tính hắn là thiết kế chính cũng không thể hoàn thành được, mà còn lượng công việc của hắn rất nhiều, làm sao có thể trong hai tháng hoàn thành?”
Tuy việc cải tạo thôn Thành Trung gần đây mới chính thức đưa tin, nhưng kỳ thật Tứ Đại Gia Tộc cũng sớm đã nhận được tin tức, cũng đã yên lặng chuẩn bị từ lâu. Công trình thiết kế lớn như vậy cũng không phải là một hai tháng có thể hoàn thành.
“Anh đã nghiên cứu quá thiết kế của bọn họ, quả thật có vẻ thô ráp, xem ra giống như là đẩy nhanh tốc độ để kịp thời gian thôi.” Hỗ Sĩ Minh nói.
Hỗ Minh Phỉ nhíu mày: “Em lần trước cũng có để ý qua tác phẩm thiết kế của bọn họ, tuy làm cho người ta mới nhìn rất lát mắt, nhưng mà so với Xây dựng Tiệp Khắc thiết kế thô ráp hơn, muốn vào vòng trong mà nói cũng là Xây dựng Tiệp Khắc được chọn mới đúng.”
Hỗ Sĩ Minh cười lắc đầu, em gái của anh ta đối với phương diện thiết kế quả thật rất có thiên phú, nhưng tới cùng vẫn là thiếu kinh nghiệm, có vài thứ Hỗ Minh Phỉ nhìn không ra, nhưng mà hắn lại nhìn ra được.
Bây giờ công trình thôn Thành Trung, trước hết suy xét liền là ý nghĩa. Thiết kế của xây dựng Phi Tầm so với Xây dựng Tiệp Khắc tiên tiến rất nhiều, đây mới là mấu chốt để bọn họ được chọn.
“Là đối thủ cạnh tranh có thực lực, không thể phớt lờ. Mặt khác còn một chuyện anh đến bây giờ còn không thể xác định, chúng ta luôn bị xung quanh chú ý.” Hỗ Sĩ Minh nói một câu lập lờ nước đôi.
Hỗ Minh Phỉ nhìn đến anh trai của chính mình sắc mặt nghiêm trọng, cũng không có tiếp tục nói cái gì.
Mà không chỉ Hỗ Sĩ Minh đối Đức An có hoài nghi, ngay cả Đoàn gia cùng Hồng gia đều đã đối với vị Thiết Kế Sư đột nhiên xuất hiện này cực kỳ cảm thấy hứng thú.
Chẳng qua Đoàn Kế Hùng đối với sự xuất hiện của Đức An, càng tức giận hơn là tò mò.
“Cùng cái Tiểu Tiện chủng Tô Thi Thi kia quen biết sao?” Đoàn Kế Hùng nhìn Đoàn Hòa Dự, lạnh giọng hỏi.
Đoàn Hòa Dự gật đầu, đem chuyện mình vừa điều tra nói rõ ràng, sau cùng nói: “ Sư huynh Tô tiểu thư cùng Đức An là bạn bè, nhưng chuyện này cũng không thể chứng minh Tô tiểu thư có liên đến công trình thôn Thành Trung.”
“Tôi mặc kệ nó có liên quan hay không, tóm lại tôi muốn diệt trừ toàn bộ hậu hoạ. Ông phái người theo sát bọn chúng, nếu cái con nha đầu tạp chủng Tô Thi Thi kia thật sự có liên quan đến cái công trình này, như thế cũng chỉ có thể sử dụng thủ đoạn đặt biệt rồi.” Đoàn Kế Hùng nói ra những lời này trong mắt hiện lên ngoan độc lệ chớp lóe rồi biến mất.
Đoàn Hòa Dự thân thể cứng đờ, đáy lòng dâng lên một cảnh giác lạnh lẽo.
Xem ra bây giờ lão già họ Đoàn này vì cái công trình thôn Thành Trung đã bất chấp tất cả rồi. Ông ta biết rõ thủ đoạn lão gia nhà mình, đến lúc đó nếu là Tô tiểu thư tiếp tục quấy rối mà nói, phỏng chừng thật sự gặp nguy hiểm rồi. Nhưng mà Đoàn Hòa Dự trên mặt lại cái gì cũng chưa biểu hiện ra ngoài, chỉ là ở trong lòng cân nhắc muốn hay không đi thông báo cho Tô Thi Thi một phen. Dù sao ông ta có nhược điểm bị Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch nắm rõ, cũng nên cho chính mình một con đường lui.
Hồng gia cũng giống như vậy, chú ý vị kiến trúc sư Đức An này.
Trong lúc này, Đức An trở thành con ngựa đen thu hút sự chú ý của Tứ Đại Gia Tộc ở Bắc Kinh. Lan gia tuy bày tỏ rõ ràng không tham gia cạnh tranh, nhưng mà cũng không có nghĩa là bọn họ không chú ý đến.
Chỉ là vị suất ca đầu bạc kia lại không thèm để ý đến, vẫn như cũ mỗi ngày lôi kéo Tống Trọng Hạo đi các nơi có thể uống rượu để thử rượu, hoàn toàn một kẻ mê luyến rượu, mà còn tửu lượng kỳ tệ, vừa uống liền say.
Kết thúc một vòng, công trình thôn Thành Trung cũng đã bắt đầu tiến hành cạnh tranh đấu thầu đợt thứ hai, bây giờ bản thiết kế so với vòng một tinh xảo rất nhiều.
Tô Thi Thi đứng trước màn hình TV đang trực tiếp buổi đấu thầu kia, khi nhìn đến một người đầu bạc chói mắt khiến người ta không để cho bỏ qua, ánh mắt vèo nheo lại.
“Hắn quả nhiên tham gia công trình thôn Thành Trung lần này rồi.” Tô Thi Thi quả đấm hơi hơi nắm chặt, nhớ tới Tống Trọng Hạo cùng hắn thường xuyên tiếp xúc, cùng với lần trước lúc vô tình nhắc tới Bùi Dịch, càng nghĩ càng cảm thấy được mọi chuyện không quá đúng lắm.
“Bùi Dịch, anh tới cùng muốn làm cái gì?” Tô Thi Thi nghĩ mãi không xong.
Mà để cho cô càng thêm không nghĩ ra chính là, thời gian này Bùi Dịch giống như là chuyện gì cũng chưa xảy ra vậy, mỗi ngày lại đưa đón cô đi làm. Về nhà mỗi đêm đúng giờ thu lợi tức, một chút đều đã nhìn không ra bộ dáng khó chịu vì tham gia cạnh tranh đấu thầu thất bại.
“Bùi tiên sinh có phần quá kiên cường rồi !” Tô Thi Thi yên lặng thở dài, muốn từ Bùi Dịch trong miệng tìm hiểu tin tức thật sự là quá khó khăn rồi. Mà cô lại không dám hành động thiếu suy nghĩ, bằng không, không chừng sẽ để cho anh gặp phải chuyện phiền toái gì nữa.
Chỉ là cô không nghĩ muốn tìm phiền toái dây vào mình, nhưng phiền toái vẫn sẽ tìm tới cửa.
Đợt cạnh tranh đấu thầu thứ hai kết thúc, một ngày nào đó, buổi tối lúc hơn tám giờ, Tô Thi Thi nhận được điện thoại của Tống Trọng Hạo.
“Sư muội, mau đến cứu mạng! Anh bị cái tên đáng chết này uống cạn máu rồi, mau lại đây cứu anh, mang theo tiền bạc!
“Các người lại đi uống rượu rồi hả ?” Tô Thi Thi vừa nghe liền nổi giận.
Sư huynh cô trước đúng là không uống rượu, thời gian này sắp biến thành ma men rồi.
Tống Trọng Hạo ở bên kia ủy khuất nói: “Mau đến đây quán bar Hồng Đức, anh cũng có chút uống hơi nhiều. Em nhất định phải nhanh lên, chẳng thế thì liền không thấy được chúng tôi rồi.”
Tô Thi Thi: ...
Cô đây là gây ra cái nghiệt gì? Buổi tối khuya vậy mà bảo cô đi cứu hai người đàn ông.
Cô đi ra phòng ngủ, lặng lẽ đi đến trong thư phòng, trong thư phòng đèn còn sáng, Bùi Dịch còn đang bận rộn
Tô Thi Thi âm thầm hít vào một hơi, trong lòng có chút sợ sệt.
Lén đi ra ngoài, có thể tử cực kỳ thảmhay không?
Đúng lúc này, trong thư phòng hình như có động tĩnh. Tô Thi Thi trong lòng cả kinh, co cẳng chạy trở về trong phòng ngủ. Lấy giấy bút, để lại tờ giấy cho Bùi Dịch, lập tức chạy đi.
Chết thì chết đi, trước đem hai người phiền toái kia mang về rồi tính tiếp!
Cả nhà sớm an!
Hôm qua bùn bùn ngồi mở lại mấy chương đầu sửa lỗi, có 10c mà sửa hơn 1h.