Chương 282
Editor: Nguyệt
“Thế à?” Bé trai vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, “Mau dẫn ta đi.”
Hầu gái kính cẩn khom người, đưa hắn tới phòng thí nghiệm.
Thủ lĩnh vừa định cất bước đi theo thì một gã đàn ông đột nhiên mở trừng hai mắt lao lên chắn trước người hắn, quát: “Đứng lại!”
Hầu gái quay lại nhìn với vẻ khó hiểu.
Gã kia lạnh giọng hỏi: “Ngoài phu nhân ra, trong trang viên này còn ai nữa?”
Hầu gái không hiểu ra làm sao: “Trong trang viên không có vị khách nào cả.”
“Thật không?” Gã kia hừ lạnh một tiếng, cái đuôi dài vút lên đâm thủng ***g ngực hầu gái rồi vứt sang một bên, sống chết không rõ.
Bé trai sầm mặt, lạnh giọng hỏi: “Sa Lan, sao lại thế này?”
“Có gì đó bất thường.” Gã kia nhỏ giọng đáp, ánh mắt sắc bén đảo một vòng xung quanh.
Bé trai lập tức trở nên phẫn nộ: “Tigana! Falica!”
“Có tôi.” Một nam một nữ nhảy từ trên xe bay xuống, quỳ một gối trước mặt bé trai.
“Kiểm tra toàn bộ trang viên, ngoại trừ phu nhân, tất cả giết hết cho ta!”
“Vâng!” Hai người kia lập tức chạy đến phòng thí nghiệm. Nhóm Chung Thịnh mai phục nãy giờ rút cuộc không chờ được nữa.
Vốn định chờ khi thủ lĩnh Liên minh rời xa xe bay sẽ tiến hành tấn công để phòng hắn bỏ chạy. Ai ngờ gã đàn ông kia lại nhạy bén đến vậy, chưa phát hiện ra gì đã ra tay giết hết người trong trang viên.
Bây giờ chúng còn muốn đi bắt phu nhân. Nếu phu nhân bị chúng mang lên xe bay thì sẽ không còn cơ hội nào nữa.
“Tấn công!” Ariel đè thấp giọng ra lệnh, tiên phong nhảy ra khỏi hố ngầm.
Gã đàn ông nọ thấy có cơ giáp xuất hiện liền nheo mắt, hóa thân thành động vật, nhảy bổ về phía Ariel.
Cặp nam nữ kia cũng biến đổi hình dạng, lao đến chỗ Ariel.
“Chút tài mọn.” Bé trai hừ lạnh, chỗ xe bay lại có thêm năm chiến sĩ cải tạo gene.
Nhóm Samantha, Lôi Tranh cũng nhảy ra khỏi hố ngầm, cản bước các chiến sĩ cải tạo gene.
“Giết bọn chúng!” Vẻ mặt bé trai ngày càng trở nên dữ tợn, mắt gườm gườm nhìn cơ giáp to lớn. Chúng chính là những kẻ phá hoại kế hoạch thống trị tinh vực của hắn. Hắn sẽ không tha cho ai hết!
Tám chiến sĩ cải tạo gene đấu với bảy cơ giáp. Một mình Ariel cản hai người, những người khác đều đánh đến thắng bại khó phân.
Mới đầu bên cơ giáp có vẻ yếu thế hơn, khó khăn lắm mới cầm cự được. Nhưng khi Chung Thịnh đột nhiên xuất hiện, phá hỏng động cơ xe bay, tình thế lập tức thay đổi.
Không còn xe bay, thủ lĩnh Liên minh muốn trốn cũng khó. Nhóm Ariel không cần kiêng dè gì nữa, đánh càng hăng hơn.
Vừa rồi khi Chung Thịnh phá hủy xe bay, thủ lĩnh Liên minh suýt mất mạng, nên giờ nổi trận lôi đình, quát: “Chết tiệt! Lũ nhân loại đáng ghét! Băm vằm chúng ra cho ta!”
Chung Thịnh gia nhập cuộc chiến, gánh bớt một đối thủ cho Ariel. Gã to con tên Sa Lan lập tức cảm thấy áp lực tăng thêm rất nhiều.
Tám tên cải tạo gene này không hổ là những người tài giỏi nhất Liên minh Người tiến hóa. Nhóm Lôi Tranh đánh cật lực mà cũng không thể giải quyết được trong thời gian ngắn.
“Chung Thịnh!” Ariel vừa bổ một đao vào sườn trái Sa Lan, vừa gào lên trong kênh liên lạc.
“Có!” Chung Thịnh lộn vòng tránh đòn đánh của địch.
Ariel cẩn thận tránh cái đuôi vút tới của Sa Lan, lớn tiếng nói: “Tên thủ lĩnh từ nãy đến giờ vẫn không tham dự cuộc chiến!”
“Cái gì?” Chung Thịnh tranh thủ liếc mắt một cái, tên thủ lĩnh tuy đã biến đổi hình thái nhưng khổ người cũng không lớn, nhìn động tác thì có vẻ chẳng mạnh lắm.
“Gene của nó có khả năng là tăng cường trí óc!” Ariel giải thích, nhân thể đạp cho Sa Lan một phát.
“Hiểu rồi!” Chung Thịnh sáng mắt lên, chạy về phía Ariel, lách người một cái quẳng đối thủ cho Ariel, lao đến chỗ thằng bé kia.
“Bảo vệ chủ nhân!” Sa Lan gầm lên.
Những tên khác như nổi điên, không màng đến thương tích trên người mà nhất loạt chạy tới chỗ thủ lĩnh.
Nhưng làm gì có chuyện nhóm Lôi Tranh để chúng đi như thế. Họ đều hiểu rằng, chỉ cần giết được thủ lĩnh Liên minh, thì dù cả bọn có hy sinh tại đây cũng đáng giá!
Đương nhiên, nếu không chết mà vẫn hoàn thành nhiệm vụ thì càng tốt.
Thằng bé kia nhìn một chiếc cơ giáp đồ sộ chạy về phía mình liền tái mặt, xoay người bỏ chạy.
Đúng như Ariel đoán, thủ lĩnh Liên minh được cấy loại gene tăng cường trí não, cũng có tác dụng cải thiện thể chất nhưng so với những chiến sĩ cải tạo gene hung mãnh khác thì kém xa.
Hắn biết rõ khuyết điểm của mình cho nên đi đâu cũng mang theo tám chiến sĩ cải tạo gene tinh nhuệ. Hắn tin rằng trên địa bàn của mình thì tám người này có thể giải quyết hầu hết mọi vấn đề. Nhưng không ngờ Liên Bang lại phái một đội lính cơ giáp mạnh đến vậy, đáng giận hơn là chúng còn lợi dụng thành viên trong Liên minh để đưa hắn vào bẫy.
Đến tận bây giờ hắn vẫn không hiểu nổi tại sao trong Liên minh lại có người phản bội hắn. Kể từ khi tiêm thuốc cải tạo gene, bọn họ liền tương đương với nô lệ của hắn, tuyệt đối không thể phản kháng lại bản năng đã ăn vào gene.
Nếu chỉ là những toan tính nhỏ thì hắn có thể hiểu được. Nhưng phản bội hoàn toàn thế này, còn đặt bẫy hắn, dù có nghĩ thế nào cũng không hiểu nổi.
Mặc kệ hắn có nghĩ ra được hay không, vấn đề bây giờ là một chiếc cơ giáp đang đuổi sát đằng sau, mà cơ thể của hắn thì không thể chống cự lại, chưa kể hắn không bao giờ rèn luyện chiến đấu.
“Chết tiệt!” Thằng bé chảy mồ hôi đầm đìa, chạy cật lực khắp trang viên, định dùng các phòng ốc cản bước đối phương.
Chung Thịnh không màng đến cơ giáp hao tổn, cứ chạy thẳng một đường, gặp chướng ngại thì phá nát, đuổi sát theo thủ lĩnh Liên minh.
“Sa Lan!!!” Mắt thấy lưỡi hái tử thần ngày càng gần sát, thằng bé hoảng sợ thét lên. Ngay sau đó, ánh sáng bạc loáng qua.
“Chủ nhân!!” Sa Lan bị Ariel quấn chặt không thể chạy đến bảo vệ chủ nhân. Những chiến sĩ cải tạo gene khác cũng bị đối thủ dùng cách đánh không sợ chết cầm chân.
Ngắn ngủi mấy chục giây mà cơ giáp của Lôi Tranh với Samantha đã thành nửa tàn phế. Một mình Ariel đấu với hai người còn suýt bị đuôi Sa Lan đâm thủng khoang điều khiển.
Trơ mắt nhìn Chung Thịnh dùng kiếm đâm xuyên qua thủ lĩnh, Sa Lan cùng những kẻ khác như phát điên phát cuồng, muốn đồng quy vu tận với nhóm Gerald.
Nhưng lúc này, nhóm Lâm Phỉ Nhi lại hết sức bình tĩnh, chuyển dần từ tấn công sang phòng thủ, cố gắng bảo vệ tính mạng bản thân.
Hơn mười giây sau, Chung Thịnh mang theo thi thể thủ lĩnh Liên minh trở lại, ném bịch hắn xuống đất rồi lao vào vòng chiến.
Có Chung Thịnh gia nhập, nhóm Ariel giải quyết Sa Lan trước, sau đó giải quyết những người còn lại. Cuối cùng, nhìn máu thịt vụn nát đầy đất, ai cũng cảm thán không thôi.
Có ai ngờ rằng kẻ dấy lên sóng gió, làm chao đảo cả Liên Bang, châm ngòi một cuộc chiến tranh tàn khốc lại không hề có sức chiến đấu.
Thủ lĩnh Liên minh chết, đội quân của chúng bị đánh cho thảm hại. Chiến tranh hạ màn với kết cục thật bi thảm, vô số người đã hy sinh. Liên Bang tổn thất nghiêm trọng, các vấn đề cần giải quyết sau đó lại càng khiến người ta đau đầu.
Vô vàn chiến sĩ cải tạo gene cảm nhận được thủ lĩnh đã chết liền trở nên hoang mang mờ mịt. Không còn lãnh tụ, chúng chẳng biết phải làm gì.
Nhóm quản lý cấp cao Liên minh trầm mặc. Hiện giờ Liên minh Người tiến hóa đã không còn tia hy vọng nào hết.
Sau một lần kháng cự trong vô vọng, họ rút cuộc phải phái đoàn đại diện đi đầu hàng.
Chính phủ Liên Bang nhanh chóng chấp nhận, phái quân đội đến tiếp quản các tinh cầu bị chiếm lúc trước.
Tất cả chiến sĩ cải tạo gene đều bị giam lại. Năng lực hơn xa người thường khiến việc xử lý bọn họ không đơn giản như với tù binh bình thường.
Cuối cùng, Liên Bang và Liên minh ký kết hiệp nghị, các chiến sĩ cải tạo gene sẽ được bố trí tại mười tinh cầu do quân đội canh giữ. Nhưng, quân đội sẽ không tiến vào tinh cầu, trên tinh cầu cũng không được phép xuất hiện bất cứ trang thiết bị du hành vũ trụ nào. Điều này tương đương với nhốt họ trong mười nhà giam khổng lồ, khác cái là hoạt động tự do hơn ở các nhà tù bình thường mà thôi.
Liên minh buộc phải chấp nhận kết quả này. Chiến sĩ cải tạo gene sống trong xã hội con người giống như sói đói xông vào bầy dê. Ngoài lính cơ giáp tinh nhuệ ra, không một cảnh sát nào có thể khống chế họ. Để bảo đảm sự an toàn của người dân, người cải tạo gene chỉ có thể sinh sống trên những tinh cầu tách biệt.
Mất gần một tháng trời đàm phán mới ký kết được hiệp nghị này. Công tác xét xử tù binh chiến tranh còn tốn nhiều thời gian hơn nữa.
Chương 283
Editor: Nguyệt
Chiến tranh kết thúc, tiểu đội của Ariel nhận được vô vàn lời khen tặng. Xâm nhập quân địch, ám sát thủ lĩnh Liên minh, nói ra chỉ tốn một câu đơn giản, nhưng ai cũng hiểu tình cảnh ấy gian nan nguy hiểm thế nào. Chỉ lơ là chút thôi là cả tiểu đội sẽ hy sinh. Họ sống sót trở về quả thực là phải cảm ơn nữ thần may mắn bảo trợ.
Hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc đương nhiên sẽ được tặng thưởng. Tính cả những chiến công trước đó, cả tiểu đội Giảo Lang đều được tăng quân hàm.
Cấp dưới trực thuộc tất cả đều là sĩ quan cấp tá, Ariel là chỉ huy tất nhiên là được thưởng lớn hơn rồi.
Hai mươi lăm tuổi đã là thiếu tướng trẻ nhất Liên Bang!
Ariel Clifford ngay lập tức trở thành thần tượng của vô vàn thanh thiếu niên Liên Bang.
Vẻ ngoài xuất chúng, khí chất tao nhã, thành tựu to lớn, khiến người người điên cuồng say mê.
Kiếp này Ariel trở thành thiếu tướng sớm hơn kiếp trước mấy năm. Nói ra thì thấy tội lỗi, nhưng chiến tranh quả nhiên là con đường thăng tiến nhanh nhất của quân nhân.
Quân khu II làm phản khiến Liên Bang đau đầu nhức óc, nay chiến tranh kết thúc, kế hoạch xây dựng lại lực lượng cũng được lập ra.
Mặc dù có vô số người thèm thuồng vị trí đó, nhưng ai cũng biết nó thuộc về Ariel Clifford.
Không phải vì chiến tích huy hoàng, vì thực tế là mọi người đều cho rằng hắn còn quá trẻ để điều hành cả một quân khu. Nhưng, chiến tranh vừa mới chấm dứt, Liên Bang cần tạo ra những anh hùng để kêu gọi sự đoàn kết của nhân dân, và Ariel là lựa chọn tốt nhất.
Thiếu tướng trẻ nhất, sĩ quan chỉ huy quân khu trẻ nhất là hình tượng chính phủ Liên Bang xây dựng cho Ariel. Sau này chỉ cần Ariel không tụt dốc là không ai có thể đẩy hắn ra khỏi vị trí đó.
Ariel sẽ tụt dốc ư? Tất nhiên là không thể rồi.
Có kinh nghiệm mấy năm quản lý quân khu, hắn vừa nhậm chức liền ra oai phủ đầu, dạy cho những kẻ âm mưu toan tính không phục mình một trận nhớ đời.
Tất cả thành viên tiểu đội Giảo Lang được điều đến Quân đoàn II mới thành lập, đoàn quân “đầu gấu” lúc trước cũng có rất nhiều nhân tài được đề bạt. Ariel chỉ tốn chưa đầy ba tháng để nắm trong tay toàn bộ quân khu.
Trong quân khu không nhất thiết phải vị trí nào cũng là người của mình. Chỉ cần nắm giữ những bộ phận quan trọng là được, còn lại không cần quá bận tâm.
Ariel không phải kẻ độc tài. Hắn không thể loại bỏ hết người của phe phái khác ra khỏi đội quân của mình. Chỉ cần những người này không gây rối, biết phục tùng mệnh lệnh, thì hắn sẽ không can thiệp vào quan hệ lợi ích ngầm của họ.
Sau một năm, Ariel ngồi vững vàng trên ghế chỉ huy quân khu, khiến đám người chờ xem trò hay kinh ngạc đến rớt cằm. Bấy giờ họ mới ý thức được rằng thanh niên tên Ariel này tài năng và quyết đoán không kém gì người bố của mình.
Chỉ trong thời gian ngắn mà trang viên Clifford đông như trẩy hội. Ariel và Chung Thịnh đã đính hôn từ sớm, nhưng vẫn có rất nhiều người không chịu bỏ cuộc, liên tục đưa con gái đến ngỏ lời.
Ariel rất bất mãn với đám người quấy rầy thời gian nghỉ ngơi của hắn và Chung Thịnh này, cuối cùng quyết định kéo Chung Thịnh đi đăng ký kết hôn, sau đấy treo giấy chứng nhận kết hôn ngay trước cổng chính.
Chung Thịnh: …
Phu nhân Clifford rất không hài lòng, mắng cho Ariel một trận. Bà luôn cho rằng kết hôn là chuyện vô cùng lãng mạn, không ngờ Ariel lại trực tiếp lĩnh giấy chứng nhận về như vậy, làm bà thấy ấm ức thay cho Chung Thịnh.
Mặc dù Chung Thịnh bảo rằng không để ý, nhưng phu nhân Clifford vẫn chuẩn bị tổ chức một buổi lễ kết hôn, xem như là xác định danh phận cho Chung Thịnh.
Lễ cưới long trọng xa hoa này gây chấn động toàn Liên Bang, Ariel và Chung Thịnh nhận được lời chúc phúc của vô vàn người dân.
Trước mặt vợ chồng Clifford, Chung Thịnh và Ariel hôn nhau, trao nhau lời thề ước vĩnh cửu.
Em yêu anh!