Tập đoàn Lục thị....
Kể từ ngày để Lục Hải toàn quyền quyết định chuyện ở tập đoàn thì hôm nay Lục Quang ông đến khảo sát mọi thứ. Tuy nói là giao lại nhưng chức vị chủ tịch vẫn do ông đảm nhận. Gần đây chuẩn bị vụ đấu thầu lớn như vậy ông không đến không được. Sẳn tiện cho Cố Tâm đến học hỏi như đã hứa.
Ba Lục tuy đã bước sang tuổi 50 nhưng phong độ kẻ cầm quyền đã sớm ăn sâu vào máu. Vóc dáng cao đầy khỏe mạnh, gương mặt nam tính theo tuổi tác mà sành sỏi hơn cộng thêm vài sợi tóc lưa thưa bạc càng thêm cao lãnh. So với Cố Thành thì Lục Quang đúng là có phần nhỉnh hơn đôi chút.
Cố Tâm trong bộ váy công sở nhẹ nhàng nối gót bước theo chân ba Lục.
- Đây, chào mừng cháu đến Cố thị. Cháu hãy đi theo vị này mà tham quan.
Cố Tâm thành thật đi theo vị trợ lí dẫn đường đi qua các bộ phần làm việc của ở đây. Cô ta thầm ghi nhớ cách thức hoạt động của từng khâu, từng phòng.
Bên này ba Lục và Lục Hải gặp nhau trao đổi thông tin vài chuyện về công việc sắp tới.
- Ba, Thế Minh anh ấy cũng muốn nhúng tay vào dự án lần này nữa đấy.
- Ừm.... ta biết.
Nghe câu này từ ba mình, Lục Quang đoán ra bảy tám chín phần gì đó ông đã tự có suy sét nên hắn cũng chẳng gấp gút gì.
- Ba... ba dẫn Cố Tâm đến đây làm gì?
Vốn dĩ ngay từ đầu Lục Quang đã có cái nhìn không tốt với cô gái tên Cố Tâm này rồi. Tuy anh ta là người hay hơn thua, ham hư vinh, mê gái đẹp nhưng anh ta không có sở thích hái hoa hồng... anh ta... sợ gai.
Không biết lí do vì sao mà anh ta lại có cảm giác so với Cố Như Ý thì Cố Tâm đáng để tâm hơn. Tuy ra đời không lâu nhưng đôi mắt sành đời của một tay chơi lão làng có tiếng thì anh ta dám khẳng định cô gái này không đơn giản.
Sinh ra đã mang danh con nhà quyền quý nhưng nếu đã làm việc thì anh ta rất tập trung và nghiêm túc. Cũng như dự án đấu thầu lần này rất quan trọng, từng khâu, từng hạng mục anh ta đều chú ý cân nhắc rất kĩ. Vì vậy việc ba anh ta đưa con gái của công ty đối thủ vào công ty mình với lí do ''tham quan, học hỏi '' là hoàn toàn chẳng thích hợp tí nào. Điều này làm anh ta cực kì không thoải mái.
....…
- Mọi chuyện là như vậy đấy ạ.
Lắc nhẹ ly rượu trên tay, hắn cười khẽ khi nghe báo cáo từ Trình Cán. Từ khi rời khỏi Lục thị hắn đã thành công cài người của mình vào đấy thuận tiện cho việc nghe ngóng tình hình. Quả nhiên hắn tính chẳng sai. Cha con nhà họ Cố kia đã dần có động tĩnh.
- Cậu cứ dặn họ thận trọng một chút, có việc gì gấp phải thông báo ngay lập tức.
- Vâng. À... ông chủ bên phía K.E dạo gần đây bảo mật tuyệt đối, bọn họ làm rất tốt cho buổi đấu thầu nên chẳng ai nghe ngóng gì được cả.
Tựa người vào lưng ghế, hắn thở dài đầy mệt mỏi nhìn trợ lí nói một cách nghiêm túc.
- Lục Quang quả là có chí hướng làm ăn. Nhưng.... kết quả thu về lại kém như vậy. Hahahahhh sau này nếu Lục thị không tóm được vậy thì ngại quá chúng ta cũng chẳng nhường.
Ngày đấu thầu diễn ra.
Cả khán phòng chật nít chỗ ngồi, đa phần các ông chủ lớn đi dự tiệc đều mang theo bạn đồng hành và Lục Thế Minh hắn cũng chẳng phải ngoại lệ. Bên phải hắn là Thẩm Nhược Giai.
- Giá khởi điểm 5 triệu lần 1.
Âm thanh của người dẫn chương trình cứ đồng loạt vang lên không ngừng làm khán phòng càng thêm sôi sục náo nhiệc. Đầu giờ họ tranh thủ đấu giá từng vật phẩm có giá trị, từ đồ cổ đến các loại hàng hiện đại hiếm có đều được săn bán tại đây.
- Số 38....6 triệu lần 1.
Nhìn sang hàng ghế phía đối diện, Cố Thành cùng trợ lí đi đến dự làm hắn không khỏi chú ý. Sự kiện lớn này mà Cố Thành lại đi cùng trợ lí, vậy... Cố Tâm ở đâu?
- Mua. 9 triệu.
Cố Thành vừa giơ biển, người dẫn chương trình liền mỉm cười hòa nhã.
- Số 38... 9 triệu lần 1....
Sau ba lần không ai để ý hay ra giá, cuối cùng món đồ cổ ấy thuộc về Cố Thành.
Sắp hết màn, người kia liền vào chủ đề chính.
- Không để mọi người chờ lâu, tôi sẽ lập tức giới thiệu qua vật chính của hôm nay đó chính là... Mảnh đất vàng khu trung tâm, sở hữu cả bốn mặt tiền đối diện Hải Thành, Đế Đô, Thành Châu và Thành phố C..... giá khởi điểm 100 tỷ.$$$
- Mua, 110$$$ tỷ...
- Số 38... 110$$$ lần thứ nhất.
Vì con số được đưa ra không nhỏ nên chỉ số giao động liên tục tăng vọt.
- Mua, 111$$$ tỷ
Hai bên tranh đấu kịch liệt. Cuối cùng người phải hàng đến sớm nhất là Cố Thành. Miếng đất thuộc quyền sở hữu của Lục Thế Minh với mức giá 122$$ tỷ
Cố Thành tức đến máu huyết không thông đỏ bừng mặt phải nhợ trọ lí dìu ra xe.
Hai người nhìn theo môi nhếch lên nụ cười nhẹ.
Nhìn xung quanh không thấy bóng dáng Lục gia đâu cả, hắn khẽ nhết mày. Xem ra việc “ vợ hụt “ của hắn đang ra tay thật rồi. Chuyện này tóm lại hắn cần điều tra kĩ mới được.
Cùng lúc đó....