[Chu Gia Hệ Liệt] – Dạ Sắc Chi Tiền

Chương 23: Chương 23




Chương 23 : Dì và dượng

Buổi chiều, Tiết Lộ gọi điện thoại cho Trương Hoàn, hẹn cậu cùng về nhà.

Tuy Trương Hoàn không muốn về, nhưng em họ tự mình hẹn cậu, hơn nữa dưới tình huống dì muốn cậu về, cậu không có cách nào từ chối nữa, chỉ có thể trở về.

Dì cậu làm kế toán đơn vị hành chính sự nghiệp, công tác thoải mái, đa số thời gian ở nhà, dượng thì công tác tại Cục quản lý thực phẩm và hoá dược, cũng là chức quan nhàn tản, nghề phụ của hai vợ chồng chính là chứng khoán, tuy mấy năm nay thị trường chứng khoán đều không phấn khởi, nhưng do bọn họ kinh nghiệm phong phú, có lẽ nói là vận khí thật tốt, vẫn có thể từ trong đó kiếm ra tiền.

Trước kia còn ở trong nhà nhỏ ba phòng ngủ, hiện tại cũng mua căn nhà bốn phòng lớn hơn, hơn nữa trong nhà còn mấy chỗ bất động sản khác, dùng để cho thuê, tiền thuê nhà mỗi tháng là một khoản thu nhập rất lớn.

Nói ngắn gọn, cuộc sống Tiết gia tốt lắm, rốt cuộc có thể gia nhập giai cấp tư sản rồi.

Tuy rằng như thế, nhưng Tiết gia vẫn tiết kiệm, tiết kiệm đến nổi dì Trương Hoàn rất có tính toán chi li của tiểu thị dân đối với tiền tài, khi mua thức ăn một hai đồng cũng muốn trả giá nửa ngày.

Trương Hoàn và Tiết Lộ về tới nhà, dì luôn luôn đi làm về sớm đã trở lại, bà hôm nay không bận rộn trong bếp, mà là đang quét tước gian nhà.

Thấy Trương Hoàn về, liền lên tiến, “Hoàn Hoàn, con cuối cùng cũng chịu về nhà, đã hơn một tháng chưa về đó, con nói con bận rộn, bận đến nổi một chút thời gian về nhà cũng không có sao?”

Trương Hoàn bị dì nói xong không được tự nhiên, hơn nữa xác thực dâng lên một ít cảm giác hổ thẹn.

Dì là một người phụ nữ xinh đẹp, da mặt trắng, không mập không ốm, không quá cao nhưng cũng không thấp, tóc xoăn dài dùng kẹp vén lên đầu, do quét tước mà mang tạp dề. Nếu nói Trương Hoàn là còn trai ruột của bà, còn có người tin, bởi vì vóc dáng hai người thật giống, Tiết Lộ lớn lên giống mẹ, cho nên cũng là một mỹ nữ.

Trương Hoàn né tránh ánh mắt dì, nói, “Ừm, con đã biết, sau này sẽ thường trở về.”

Vừa nói, đã nhanh trốn vào phòng mình.

Phòng cậu không nhỏ, nhưng không hướng về mặt trời, nên có vẻ âm trầm, ban ngày phải bật đèn mới được.

Tuy cậu một tháng không trở về, nhưng gian phòng vẫn sạch sẽ ngăn nắp, bởi vì dì cậu phi thường thích quét dọn, giống như Trương Hoàn, có chút khiết phích, vì sự khiết phích này, trước đây Trương Hoàn còn nghe bà và dượng cãi nhau.

Trương Hoàn thu thập y phục mình phải thay đổi, cất quần áo mỏng vào tủ, lấy ra quần áo dày về sau phải mặc bỏ vào vali da, chờ quay về trường thì mang theo.

Tiết Lộ tới tìm cậu, bảo cậu chạy thử máy tính cho cô, chuẩn bị tốt cho Tiết Lộ xong, cô liền ngồi kia chơi game kịch tình (trò chơi có cốt truyện), Trương Hoàn ngồi bên cạnh xem một quyển manga trên giá sách của cô, thể loại đen tối (goth, mà chắc horror quá), xem còn rất doạ người.

Ngồi một hồi, chợt nghe dì đang gọi người, cậu chạy tới, phát hiện dì muốn thanh lý nóc tủ lạnh, cần người đỡ đồ, nên cậu ở đây hỗ trợ.

Dì vừa dọn dẹp vừa nói với Trương Hoàn, “Hoàn Hoàn, con sao không thích về nhà vậy, dì và dượng đều muốn con trở về, tuy con không phải con thân sinh của dì dượng, nhưng dì dượng đâu có chút nào không xem con là con ruột? Lộ Lộ có cái gì, dì dượng cũng đều mua cho con giống nhau, liền nói máy tính, đều cho con cái còn tốt hơn Lộ Lộ, bình thường mặc đồ ăn cơm, đều cẩn thận nghĩ cho con, chỉ sợ con không ấm không no. Nhưng con chính là không thân thiết với dì dượng, còn nhớ con khi bé còn thích nói chuyện với dì một ít, về sau lại không thích nói chuyện với dì. Dì cũng khó a, con có chuyện gì, muốn nói với dì dượng, dì dượng rất sợ sơ suất với con.”

Trương Hoàn bị dì nói xong tâm rất không dễ chịu, nhưng chỉ có thể chôn ở trong lòng, lúc này lại cười cười, nói, “Dì, dì suy nghĩ nhiều, con không nghĩ cái gì, con biết hai người rất tốt với con, còn tốt hơn Lộ Lộ. Hai người không có điểm nào có lỗi với con, là tự con không thích nói, là vấn đề của con.”

Dì yêu thích nghe lời này của Trương Hoàn, lau sạch sẽ nóc tủ lạnh, liền bảo Trương Hoàn chuyển đồ lại cho bà, cất trên nóc xong, sau đó lại don dẹp phía trên tủ chén, Trương Hoàn một mực đứng đó đỡ đồ cho bà.

Dọn dẹp một hồi, dì mới hỏi Trương Hoàn quen bạn gái chưa.

Trương Hoàn trả lời, “Chưa quen bạn gái, không có chuyện đó đâu.” Nói đến đây, chẳng hiểu sao lại nghĩ đến Triệu Trăn, vì vậy vẻ mặt biến hoá trong chớp mắt, dì vẫn hiểu biết đứa nhỏ, đã nhìn ra, hoặc không nhìn ra, nhưng không muốn nói lời kế tiếp, thuận tiện nói, “Con đã năm ba rồi, quen bạn gái cũng có thể, bất quá, tốt nhất sau này con bé cùng chỗ công tác với con, như vậy mới lâu dài. Dì và ba Lộ Lộ thương lượng với nhau rồi, lúc con kết hôn, liền cho con một căn phòng ở, năm đó cha mẹ con cũng để lại cho con một căn, tuy nơi đó đã bị huỷ, nhưng căn được đền bù, dì dượng sẽ cho con, để tránh người khác nói con kết hôn, cả phòng ở chúng ta còn không cho con…”

Dì lại bắt đầu lôi ra cái lý luận bọn họ sẽ không bạc đãi Trương Hoàn, Trương Hoàn nghe đến lỗ tai đều chai, cậu không muốn nói cái gì, cho dù dì không cho cậu phòng ở cậu cũng sẽ không nói gì, tuy cậu biết, năm đó khi nhà cậu bị huỷ đi, đã đền bù cho bọn họ hai căn nhà lớn, còn có không ít tiền mặt, bởi vì năm đó vị trí địa lý chỗ nhà cậu bây giờ muốn một gian văn phòng ở đó đều không phải chuyện dễ.

Trương Hoàn thấy dì sắp lải nhải liên tục một hồi, liền cắt đứt lời bà, nói hai câu cảm ơn, nói tự mình biết dì và dượng suy nghĩ cho cậu, ân tình đối với cậu.

Dì nói, “Chúng ta coi con là con trai ruột mà đối đãi, cũng không phải muốn con cảm ơn bọn dì thế nào, chỉ cần con tốt là được, bọn dì biết con nghe lời hiếu thuận.”

Sau lại kéo đến trên người Tiết Lộ, dì hỏi Trương Hoàn, Tiết Lộ ở trong trường có thân cận với nam sinh nào không.

Trương Hoàn nói không rõ ràng lắm, dì nói tới con gái liền vô cùng kiêu ngạo, đứa con gái này của bà, thân cao vừa vặn, béo gầy cũng vừa vặn, lớn lên đẹp như bà, hơn nữa thành tích học tập tốt, tính tình tốt còn nghe lời.

Bà nói, “Lộ Lộ hiện tại không cần yêu đương mới tốt, sinh viên trong trường học, không quá nhìn ra được gia thế, Lộ Lộ ưu tú như vậy, sau này muốn tìm một người ngoại quốc cũng không tồi, đến lúc đó đi nước A định cư, dì và ba con bé già rồi, còn có thể qua đó ở, dưỡng lão.”

Trương Hoàn càng nghe dì nói càng phiền, mà dì lại nói liên tục, còn nói đến con gái bác nào đó ở công ty sắp đi nước A, sau đó khoe khoang trước mặt các dì, cái này khiến dì để ý không thôi, gièm pha con gái người ta không đẹp, lại lùn, còn đen, vậy mà còn có người ngoại quốc thích cô ta, cư nhiên cưới đi…

Trương Hoàn nghe đến đó, có chút không thể nhịn được, nghĩ không phải là gả cho người nước ngoài thôi sao, người nước ngoài lẽ nào còn tốt hơn người Trung Quốc?

Bất quá, cậu không muốn tranh chấp với dì, vì vậy một mực trầm mặc.

Lúc Tiết Lộ chơi game mệt mỏi, đi ra rót nước uống, nhìn thoáng qua phòng bếp, mẹ cô nhanh chóng ngậm miệng, không dám nói nữa.

Tiết Lộ trở về phòng rồi, dì lại nói với Trương Hoàn, “Các con cùng trường, con phải giúp dì trông thật kĩ Lộ Lộ, ngàn vạn lần đừng cho nó thân cận với nam sinh ngoại thành và nam sinh không có tiền, nếu không, sau đó con bé đòi chết đòi sống muốn gả, còn không muốn mạng dì và dượng…”

Trương Hoàn thở dài, không quá để bụng đáp ứng.

May mà Trương Hoàn không phải bồi dì lâu lắm, bởi vì dượng rất nhanh trở lại, tối hôm đó, người một nhà quyết định ra ngoài ăn.

Dượng lái xe, dì ngồi bên phó lái, Tiết Lộ và Trương Hoàn an vị đằng sau, Tiết Lộ cầm PSP xem tiểu thuyết, dượng vừa lái xe vừa nhắc tới cổ phiếu, sau đó chẳng biết thế nào lại nói tới trên người bạn thân của Tiết Lộ, Triệu Sưởng.

Dượng cảm thán, “Đây mới thực sự là kẻ có tiền, người ở bên kia có biệt thự hoa viên lớn thế, cả S thị này có thể tìm ra mấy người, nhất định là vừa có tiền vừa có gia thế. Con gái gia đình như vậy, cư nhiên là bạn tốt Lộ Lộ, Lộ Lộ chúng ta thật có phúc…”

Nói đến đây, vốn phía sau vẫn còn đôi lời, liền thấy Tiết Lộ một phen quẳng PSP trên ghế dựa, xụ mặt không nói lời nào.

Trong lúc nhất thời trong xe áp suất thấp, dì và dượng đều sợ con gái phát giận, có chút tiểu tâm dực dực (cẩn thận, dè dặt) nhìn cô.

Thấy Tiết Lộ chỉ xụ mặt không có hành động tiếp theo, hai lão nhân mới thở phào, dì cẩn thận nói với Tiết Lộ, “Lộ Lộ, cha con chỉ nói một chút mà thôi, quan hệ thân thiết với người như thế, có cái gì không tốt chứ, con thế nào vừa nghe liền phát giận, cha con mỗi ngày kiếm tiền dễ sao, nuôi con và Hoàn Hoàn dễ sao…”

Trương Hoàn xem ngoài cửa sổ xe không nói lời nào, Tiết Lộ trầm mặc một hồi, nói, “Đừng nói nữa được không, đã nói Sưởng Sưởng xuất ngoại rồi, nhà người ta thế nào, liên quan gì đến con!”

Dượng nói, “Xuất ngoại rồi, vẫn có thể liên hệ mà, con xem con suốt ngày chơi máy tính, cũng không lên mạng liên hệ nhiều với người ta. Hiện tại, cha và mẹ con không dễ dàng, con nếu như trên phương diện này không chịu thua kém, chúng ta liền yên tâm rất nhiều.”

Tiết Lộ hơi không nhịn được nữa nói, “Cha, mẹ, là người ta không để ý tới con được chưa. Hai người muốn con chạy tới nịnh hót người ta sao?” Nói đến đây cô liền cười, là bị ý nghĩ mình chọc cười, nói, “Con dám nói, may mà Sưởng Sưởng không phải nam sinh, nếu là nam sinh, hai người không ép con gả cho hắn không có khả năng. Hai người rốt cuộc yêu con, hay càng yêu tiền?”

Dượng và dì đều bởi vì câu này của Tiết Lộ mà tức giận, dì lớn tiếng nói, “Lộ Lộ, con đây là nói cái gì! Mẹ và cha con đều nhét tiền vào mắt sao, cha mẹ tất cả cực khổ là vì ai, tính toán tỉ mỉ là vì ai, nuôi con và Hoàn Hoàn dễ sao? Cha mẹ dễ dàng sao?”

Tiết Lộ nói, “Con biết cha mẹ không dễ dàng, sau này con sẽ dưỡng lão cho hai người. Đừng nói nữa được không?”

Trương Hoàn vẫn trầm mặc không nói lời nào, chỉ đưa ánh mắt từ ngoài cửa sổ xe thu hồi lại, nhìn Tiết Lộ, lại nhìn dì.

Vì vậy dì liền bắt được Trương Hoàn, nói, “Hoàn Hoàn, con tới nói, dì dượng lẽ nào có lỗi với các con sao? Bọn ta nuôi các con dễ dàng sao?”

Trương Hoàn không thể không nói, “Con và Lộ Lộ đều biết dì dượng rất cực khổ, bọn con biết. Sau này vẫn sẽ nhớ ân tình hai người, nhất định không để hai người thất vọng.”

Dì thở một hơi, nói, “Lộ Lộ, con xem, Hoàn Hoàn nghe lời hơn con.”

Tiết Lộ quả thực muốn mở cửa xe nhảy ra, nhưng đây là cha mẹ mình, chỉ có thể nhịn, hít sâu mấy hơi, lên tiếng, “Con biết. Cha mẹ không phải là muốn nghe hỏi thăm sự tình trong nhà Sưởng Sưởng sao? Nói cho hai người vậy, cô ấy và con quan hệ tốt căn bản không phải bởi vì thích con, cô ấy thích anh, một mực theo đuổi anh ấy, bị từ chối rất thương tâm liền chạy khỏi nước, có loại vấn đề này, mẹ nói con làm sao lại tự mình chạy tới vui vẻ với cô ấy, người ta còn tưởng con không liêm sỉ.”

Câu này của Tiết Lộ, khiến dì và dượng đều lộ ra thần sắc kinh ngạc, dượng lái xe cũng ngẩng đầu nhìn Trương Hoàn vài cái qua kính chiếu hậu, dì quay hẳn đầu lại, trực tiếp nhìn chằm chằm Trương Hoàn.

Trương Hoàn không ngờ em họ cư nhiên ở đây bán đứng mình, bất quá, nghĩ đến cũng phải, Tiết Lộ bị nói quá phiền, hơn nữa bản thân còn oán trách Trương Hoàn chuyện từ chối Triệu Sưởng, thêm tuổi cô còn nhỏ, những lúc hành động theo cảm tình không ít, bán đứng Trương Hoàn là chuyện cực có khả năng.

Dì giống như xem kỹ Trương Hoàn thật lâu, sau đó không khỏi nghĩ Trương Hoàn từ nhỏ chính là một đứa nhỏ xinh đẹp, được bạn gái hoan nghênh, trước đây còn có chuyện nữ lưu manh ở dưới lầu nhà bọn họ hát tình ca bảo Trương Hoàn xuống, khi đó nhà bọn họ còn vì chuyện này mà náo loạn một trận, giáo dục Trương Hoàn không nên học xấu, không được có quan hệ với lưu manh, bọn họ nuôi cậu tuyệt không dễ, cậu không nên không hiểu nhân tình.

Nhưng, lần này lại là Triệu Sưởng theo đuổi Trương Hoàn, Triệu Sưởng đã tới Tiết gia hai lần, dì cũng quen biết, trước không biết gia thế Triệu Sưởng, vì vậy đối đãi với cô không đặc biệt nhiệt tình săn sóc, sau đó biết gia thế nhà cô, hai lão nhân còn bảo Tiết Lộ lại mời Triệu Sưởng tới nhà bọn họ chơi, bất quá người ta không quay lại, về sau còn xuất ngoại.

Dì và dượng lúc này trong lòng đều nghĩ Trương Hoàn đi kết cái hôn này tốt lắm a, sau đó kéo theo Tiết Lộ giới thiệu vào gia đình tốt, gả vào nhà giàu có.

Bất quá, Trương Hoàn cư nhiên cự tuyệt người ta, này thật làm hai người nghĩ không ra.

—–

Tiểu Bảo: Tiết Lộ, chơi kì vậy em. ((( ̄へ ̄井)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.