Chương 30 : Nghiêm Lập Bản
Cậu bạn thân này của Trương Hoàn họ Nghiêm tên Lập Bản, cùng đại hoạ sĩ thời Đường Diêm Lập Bản có cách đọc giống nhau, vì vậy được đặt biệt danh “Đường hoạ sĩ”.
Chính hắn không để ý cái này, mỗi lần người khác gọi hắn như vậy, hắn còn cười đáp lại.
Trương Hoàn không phải người thích nói giỡn, cùng hắn hẹn gặp mặt, gọi tên hắn Nghiêm Lập Bản.
Nghiêm Lập Bản cao cao to to, mặt vuông vắn, miệng rộng mũi rộng, thuộc về loại khuôn mặt và tướng mạo tiêu chuẩn, rất ưa nhìn, hơn nữa trông còn rất đàng hoàng chân thành, nhưng Trương Hoàn biết người này kì thật phi thường thông minh tháo vát.
Ngồi xuống một tiệm cơm ngoài trường, chọn món, Nghiêm Lập Bản bắt đầu nói với Trương Hoàn, “Hẹn cậu nhiều lần, cuối tuần cũng đồng ý nể mặt cùng nhau ăn bữa cơm rồi.”
Trương Hoàn nói, “Lúc trước tôi thật sự bận, làm hạng mục trong phòng nghiên cứu, cậu biết mà, tôi vào phòng nghiên cứu rồi.”
Nghiêm Lập Bản nói, “Cái này thật ra tôi biết, còn nghe nói cái cuộc thi chương trình kia các cậu được giải nhì, chúc mừng chúc mừng.”
Trương Hoàn nói, “Giải nhì không có ý nghĩa gì, chỉ có giải nhất mới có thể tham gia thi đấu toàn quốc.”
Lúc sau cũng không muốn bàn lại vấn đề này, liền cùng Nghiêm Lập Bản nói chính sự.
Nguyên lai Nghiêm Lập Bản vốn là muốn mở rộng công việc, lại thành lập một chợ đồ second-hand online cho toàn bộ trường đại học cao đẳng S thị, cái này coi như là một chuyện phi thường có lợi với sinh viên, kỳ thật không có lợi nhuận, nhưng mà, có chợ đồ cũ này, Nghiêm Lập Bản nói có thể treo trên BBS các trường học, trường sẽ không nói gì cái này, sau đó tuyên truyền cùng diễn đàn shopping online đính kèm với chợ second-hand.
Phải nói bình thường cái diễn đàn shopping này muốn làm quảng cáo ở trường học phải tốn không ít tiền, có thể miễn phí treo trên BBS trường, chính là tiết kiệm bao nhiêu tiền quảng cáo.
Nghiêm Lập Bản đánh chính là chủ ý này, hắn muốn Trương Hoàn làm chợ đồ cũ này.
Này nhưng đây lại là một chuyện rất tốn sức, đương nhiên sau cùng không thể là một mình Trương Hoàn làm, còn có mấy người làm trợ thủ cho cậu, xem tại lợi ích của tiền, Trương Hoàn đáp ứng.
Sau khi ăn xong, Nghiêm Lập Bản liền bá vai Trương Hoàn ra cửa, Trương Hoàn không thích bị người khác chạm vào mình, phẩy cánh tay Nghiêm Lập Bản xuống, điều này là cho Nghiêm Lập Bản có chút xấu hổ, nhưng hắn chỉ cười cười, nói với Trương Hoàn, “Tôi nói cái bệnh khiết phích này nên trị đi, anh em kéo vai cậu cậu đều để ý như thế.”
Vẻ mặt Trương Hoàn không có gì thay đổi, con ngươi lãnh lãnh đạm đạm, nói, “Cậu biết tôi không quen, cậu còn cố ý làm!”
Nghiêm Lập Bản chỉ cười, hai người đi xuống quán ăn, hắn hỏi Trương Hoàn kế tiếp có tính toán gì không, có muốn cùng đến hồ bơi nhiệt độ ổn định trong nhà bơi không, như vậy có thể thả lỏng tâm tình.
Vốn muốn đi phòng nghiên cứu thảo luận vấn đề cùng đàn anh, nhưng đàn anh có việc nói không thể tới, vì vậy huỷ hẹn, buổi sáng lúc nhận được điện thoại của đàn anh, còn nghe được giọng cậu ta hơi khàn, cậu nghĩ cậu ta có thể ngã bệnh rồi.
Trương Hoàn nghĩ thật lâu chưa bơi lội, rất tưởng niệm, dù sao không có việc gì, vậy đi thôi, liền đáp ứng Nghiêm Lập Bản, lại hỏi hắn, “Hồ bơi trong nhà chỗ nào? Nếu như cuối tuần quá nhiều người, đi cũng không vui.”
Nghiêm Lập Bản biết tính khiết phích và kén chọn của Trương Hoàn, trong hồ bơi hơi nhiều thêm mấy người, cậu sẽ không xuống nước, tuy cậu không nói, nhưng mọi người đều biết cậu nghĩ nhiều người nước bẩn.
Nghiêm Lập Bản nhìn cậu cười nói, “Không có bao nhiêu người, tôi từ chỗ người khác cầm đến thẻ khách quý một khu hồ bơi hội viên, tôi dám cam đoan người bên trong sẽ không nhiều.”
Như vậy mới làm cho Trương Hoàn triệt để động tâm, cậu nói cậu về trước lấy quần bơi, nhưng lại bị Nghiêm Lập Bản gọi lại, “Không cần, trực tiếp đi là được, bên kia cái gì cũng sẽ cung cấp…” Thấy Trương Hoàn chần chờ, hắn liền bỏ thêm một câu, “Đều là mới, bảo đảm sạch sẽ, đại thiếu gia của tôi ơi, cậu có thể không cần khiết phích thế không, đi, đi!”
Lôi kéo Trương Hoàn đến bãi đỗ xe.
Nghiêm Lập Bản lái xe, Trương Hoàn ngồi ghế phó lái nghịch trò chơi trong điện thoại, chơi một hồi lại lôi tin nhắn ra xem, nhìn tin nhắn Triệu Trăn nhắn cho cậu mà ngây ra, một bộ dáng dấp muốn cười mà không cười, cậu thế này kì thật phi thường mê người, Nghiêm Lập Bản không khỏi xoay đầu lại nhìn cậu, lúc sau còn hỏi, “Đang xem cái gì, cao hứng như vậy!”
Trương Hoàn đóng tin nhắn, ngẩng đầu lên, nói, “Không có gì, xem tin nhắn em gái gửi cho.”
Nghiêm Lập Bản “Nga” một tiếng, sau đó nói, “Tôi thấy cậu yêu em gái quá nặng, cậu thật giống như ngoài quan hệ tốt với em gái, cũng không có tiếp xúc với nữ sinh khác.”
Trương Hoàn nghiêng đầu liếc mắt nhìn hắn, nói, “Em ấy là em gái tôi, đương nhiên không giống. Thế nào lại gắn yêu em gái lên đầu tôi!”
Nghiêm Lập Bản cười nói, “Tuy nói là em gái, nhưng cũng không phải em gái ruột. Nếu như vào thời cổ đại, không có quy định họ hàng gần ba đời không được kết hôn, cậu và em gái lại là nhân duyên tốt thân càng thêm thân.”
Trương Hoàn mắt lạnh nhìn hắn, “Cậu nói bậy cái gì.”
Nghiêm Lập Bản còn cười, “Tôi chỉ nói một câu thôi, có đôi khi thật sự cảm thấy cảm tình cậu dành cho em gái không bình thường.”
Trương Hoàn bị hắn nói như vậy, cảm thấy có chút ác tâm, nghĩ mình và Lộ Lộ cùng một chỗ, đó không phải loạn luân sao, cậu thật sự chưa từng suy nghĩ qua vấn đề này, bất quá nhớ kỹ ở nhà, Tiết Lộ thật sự không bố trí phòng vệ với cậu, mặc váy siêu ngắn còn đem chân gác lên tay vịn sofa, chỉ vì tư thế thoải mái xem tiểu thuyết, dì thật ra từng mắng Tiết Lộ, nhưng Tiết Lộ cho tới bây giờ làm lơ, Trương Hoàn chính là đồng tính luyến ái, cậu luôn luôn không chú ý đến con gái, càng không nói đến Tiết Lộ là em gái mình.
Vì vậy, càng nghĩ càng cảm thấy Nghiêm Lập Bản nói chạm vào ác tâm của cậu rồi, thậm chí loại ác tâm này đều hiện lộ ra nét mặt, cậu nhìn Nghiêm Lập Bản tức giận nói, “Cậu thế nào loạn tưởng đến những thứ này. Em ấy là em gái tôi.”
Cậu tức giận làm sáng tỏ xong, Nghiêm Lập Bản liền không nói chuyện này nữa, nhưng Trương Hoàn cảm thấy người này rõ ràng là hình dạng thở phào nhẹ nhõm, lẽ nào người này trước kia nghĩ mình sẽ tìm em gái loạn luân sao?
Thế là Trương Hoàn lại bắt đầu buồn bực, xem xét lại chính mình và Tiết Lộ ở chung, một chút cũng không phát hiện vấn đề, tuy rằng Tiết Lộ thích khoác tay cậu, thích đòi cậu cõng, thích làm nũng với cậu, nhưng, những điều này đều là chuyện rất thông thường giữa anh em, không có chỗ cho người ta hiểu lầm.
Cuối cùng, Trương Hoàn nghĩ đến hay là mình và Tiết Lộ không phải anh em ruột, cho nên người khác mới có thể loạn tưởng, nếu là anh em ruột, ai lại loạn tưởng chứ.
Nơi bơi lội cách trường bọn họ không gần, lái xe gần một tiếng mới tới, là một nơi nhìn có vẻ tráng lệ, nhưng bởi vì vẻ ngoài quá tráng lệ, mà khiến Trương Hoàn nghĩ nơi này là một chỗ nhà giàu mới nổi, sau đó lại nghĩ đến tiệm cơm Triệu Trăn dẫn cậu đi ăn, trên cơ bản đều tương đối khiêm tốn, bất quá, đồ ăn xác thực rất ngon.
Bọn họ trực tiếp được mang lên hồ bơi trên lầu, Trương Hoàn thấy bên trong không gian lớn, nước phi thường trong suốt, ở dưới ánh đèn hiện lên từng tầng sóng gợn màu lam từ dưới đáy hồ, nhìn thấy tâm tình liền thư sướng.
Chủ yếu nhất vẫn là bên trong không có ai, xem ra người thích đến chỗ này bơi sẽ không đến ngay sau khi ăn trưa, cho nên lúc này trên cơ bản không có khách.
Bên bể bơi không thiếu ghế nằm bãi biển, có bàn, thậm chí còn có cây dù, toàn bộ bắt chước hình dạng ở bên ngoài.
Lúc tắm thay quần áo, thậm chí còn có nữ phục vụ dẫn đi, này làm cho Trương Hoàn rất ngượng ngùng.
Tắm xong thay quần bơi đi ra, phát hiện Nghiêm Lập Bản đang đợi cậu, Trương Hoàn nói, “Cậu đi trước không được sao, sao đứng ở đây.”
Nghiêm Lập Bản cười không đáp, nhìn bộ dáng Trương Hoàn mặc quần bơi, nói, “Cậu xem cậu gầy chưa kìa, bình thường rốt cuộc có ăn cơm không? Cậu nhìn lại vóc người ca ca, không tồi đi!” Nói hắn còn làm tạo hình quý ngài kiện mỹ (khoẻ đẹp).
Trương Hoàn nhìn cơ ngực cơ bắp hắn đều đẹp, bất quá, không muốn tán dương hắn, vì vậy mặt không thay đổi lướt qua bên cạnh, nghĩ Triệu Trăn so với hắn còn đẹp hơn một chút, hắn ở đây khoe khoang cái gì!
Trương Hoàn không muốn cùng Nghiêm Lập Bản bơi cùng một khu nước, chính mình đi khu nước sâu, Nghiêm Lập Bản muốn theo qua, cậu lập tức hướng hắn nói, “Cậu không cần theo tôi.”
Nghiêm Lập Bản nói, “Khu nước sâu nguy hiểm, cậu hiện tại làm nóng người bên này rồi hẳn qua, được không!”
Trương Hoàn nói, “Cậu đừng gà mẹ, tôi biết.”
Trương Hoàn khi bơi tựa như con cá, ở trong nước linh hoạt y như trên mặt đất, Nghiêm Lập Bản lúc sau trên cơ bản đều không bơi, hắn ngồi trên bờ vừa uống nước có ga vừa nhìn Trương Hoàn bơi, thỉnh thoảng còn kêu Trương Hoàn chậm một chút, chú ý không bị chuột rút.
Hắn xem đến hơi phát ngốc, không biết suy nghĩ cái gì.
Trương Hoàn thích bơi, nhưng lại không có nhiều cơ hội tốt để bơi, bởi vì cậu không thích xài chung bể bơi với người khác, vì vậy, dưới loại yêu cầu cao này, đâu ra cơ hội cho cậu bơi thoải thích chứ.
Cậu chơi một hồi, mới ngẩng đầu lên, xa xa thấy chỗ cửa khu này có người vào, cách hơi xa, nhất thời không nhìn rõ tướng mạo người đó.
Nhưng là nghe thấy thanh âm bên kia, “Đây là nơi của bọn tôi, cũng dám cho người vào!”
Trương Hoàn nghĩ lại gặp người ỷ thế hiếp người, trong lòng không khỏi đặc biệt phiền chán những người này, nhưng vẫn chỉ có thể bơi tới bên cạnh, chuẩn bị lên bờ.
—–
Chú thích:
_Diêm Lập Bản (601-673) danh hoạ thời đường. Người Ung Châu Vạn Niên (nay là Đồng Quan Thiểm Tây). Con hoạ sĩ Diêm Bì thời Tuỳ, em trai Diêm Lập Tức. Ông giỏi vẽ người, xe ngựa, lầu thai đình các, … Hội hoạ của ông, đường nét mạnh mẽ hữu lực, thần thái sinh động, màu sắc tao nhã vững vàng, bút pháp nhìn qua vui tươi cẩn thận, thần thái nhân vật khắc hoạ cẩn thận, tác phẩm được người đương thời liệt vào …. (theo zh.wiki)
Portrait_of_Yan_Liben
_BBS (BuLộ Lộetin board systerm) : dịch nôm na ra tiếng Việt thì là Hệ thống bản thông báo. Ở đây chắc là đang nói về PTRIỆU TRĂN BuLộ Lộetin board system, một hình thức truyền thông cực kỳ phổ biến với thanh niên bên TQ với Đài Loan (wiki bảo thế, các bạn có thể xem thêm ở đây https://en.wikipedia.org/wiki/PTT_Bulletin_Board_System)
Tiểu Bảo : Thật sự thì có ai quan tâm mấy cái này không vậy???