[Chu Gia Hệ Liệt] – Dạ Sắc Chi Tiền

Chương 6: Chương 6




Chương 6 : Trận bóng

Ngày này, Triệu Trăn hẹn con gái hôm sau cùng nhau ăn cơm trưa, nói muốn đi đến trường đón cô, Triệu Sưởng rất dứt khoác cự tuyệt, nói, “Con muốn xem trận bóng, thi đấu phải đến hơn 12h mới xong, nói không chừng sau đó còn muốn cùng đội bóng liên hoan, ba, tự ba ăn cơm đi, không cần tới đón con.”

Triệu Trăn thầm nghĩ là trận bóng gì, con gái nhà ông lưu ý như vậy, lại hỏi, “Ba trước đây sao không biết con phủng* đội bóng, con bây giờ thích đội nào?”

(*ý chỉ nuôi, nâng đỡ, đầu tư vào,….)

Triệu Sưởng nói, “Ba, ba nói cái gì! Chỉ là trận bóng rổ bên học viện tụi con thôi, có Trương Hoàn ra sân, ba cho rằng con sẽ đi phủng cái gì đội bóng?”

Triệu Trăn nghĩ thầm thì ra là thế, lại là do cậu Trương Hoàn kia dựng lên, ông không khỏi có chút buồn bực, nói, “Vì cậu Trương Hoàn này, con đều không muốn cùng baba ăn một bữa trưa sao?”

Triệu Sưởng nói, “Con muốn cùng ba ăn cơm chung, tuỳ thời đều được, nhưng xem trận bóng của Trương Hoàn, rất lâu mới có thể xem một trận có được hay không!”

Triệu Trăn nghĩ con gái lớn không cần người rồi, sau khi cảm khái nói, “Ba đi trường học đón con, nếu con không cùng bọn họ ăn cơm, liền cùng baba ăn nha!”

Triệu Sưởng từ chối cho ý kiến, cúp điện thoại.

Triệu Trăn cảm thấy chính mình là người cha không có oai phong nhất, bất quá, chẳng còn cách nào, ai kêu đó là con gái ông.

Vừa vặn Triệu Trăn đang cùng Chu Sam đánh bóng, Chu Sam nhìn ông một bộ dáng thở dài, liền cười nói: “Ông đây là gặp phải chuyện gì? Còn chưa từng thấy qua ông thở dài như vậy, chẳng lẽ có chuyện gì không xử lý tốt.”

Triệu Trăn nói, “Ông không biết, nha đầu nhà tôi kia, gần đây thích một đàn anh hơn nó một khoá trong trường học, người ta đã cự tuyệt nó, nó còn chưa hết hy vọng, dính chặt tiếp cận, ông nói tôi rốt cuộc có thể không tức giận sao?”

Chu Sam nói, “Nguyên lai là như vậy a, người mà, luôn luôn muốn thống thống khoái khoái yêu một hồi mới có ý nghĩa, ông không cần đi quản chuyện đám thanh niên, tuỳ tụi nó đi! Hà tất quan tâm!”

Triệu Trăn nói, “Không phải con gái nhà ông, ông nói nghe nhẹ ghê. Nếu như cặp song sinh nhà ông theo đuổi nam nhân, người ta còn chướng mắt, ông có tâm tình thế nào, ông liền hiểu tôi.”

Vì vậy Chu Sam cười một trận, nói, “Đình Đình Niễu Niễu nhà tôi, vừa đẹp vừa ôn nhu, còn rất hiểu chuyện, chỉ có đàn ông khác theo đuổi bọn nó, chẳng lẽ muốn bọn nọ ngược lại tìm người chướng mắt bọn nó sao? Tôi không tin có người như vậy tồn tại, nếu thật có người như vậy, lão tử không đem hắn dìm xuống biển mới lạ.”

Xem ra các ông bố trên đời này đều tự tin với con gái mình như thế này. Triệu Trăn lắc đầu, nói, “Quên đi, không nói cái này, không có kết quả.”

Sáng ngày thứ hai, Triệu Trăn không có chuyện trọng yếu phải làm sớm đến trường học Triệu Sưởng, nghĩ thầm ông cũng đi xem trận bóng kia, nhìn một chút Trương Hoàn kia rốt cuộc có tài đức gì, lại có thể được con gái tâm cao khí ngạo của ông ưu ái như vậy.

Tài xế ở trong trường hỏi đường, trực tiếp lái xe đưa Triệu Trăn tới sân thể thao đang tiến hành cuộc so tài bóng rổ giữa các viện, Triệu Trăn ngồi trong xe, bởi vì vị trí sân bóng rổ là ở trên sân thể thao phía dưới con đường cái này, cho dù lúc này cạnh sân bóng rổ chật ních khán giả và cổ động viên, ông ngồi trong xe trên đường cái cao hơn sân bóng rổ gần hai mét, vẫn có thể thấy rõ ràng sân bóng.

Thị lực Triệu Trăn rất tốt, ông thậm chí có thể thấy rõ ràng dưới ánh mặt trời, mồ hôi trên trán cầu thủ đang di chuyển trên sân.

Trước khi ông tìm thấy thân ảnh con gái, ông đương nhiên sẽ nhanh nhìn thấy Trương Hoàn trên sân hơn.

Trương Hoàn cao hơn 1m8, nhưng là, cậu gầy, mặt cũng nhỏ, vì vậy so với đẹp trai càng nhiều hơn chính là tuấn mỹ.

Cậu chắc là ở vị trí hậu vệ, cho dù ở trên sân bóng, tựa hồ cậu cũng không thích va chạm tiếp xúc với người khác, mang theo chút lãnh đạm và ngạo khí, chơi ở vị trí hậu phương, nhưng cậu ném bóng phi thường chuẩn, Triệu Trăn ngồi ở chỗ này chưa được mấy phút, liền thấy Trương Hoàn ném được hai cú ba điểm, hơn nữa còn là tỷ lệ trăm phần trăm trúng đích.

Mỗi lần cậu ném rổ, nữ sinh ngoài sân bóng liền thét chói tai, xem ra, không chỉ có con gái ông si mê cậu nhóc Trương Hoàn này, nữ sinh khác cũng đồng dạng vì cậu mê muội, nguyên lai cậu nhóc này ở trong trường còn là nhân vật phong vân vạn người mê.

Bởi vì Trương Hoàn liên tiếp ném hai cú ba điểm, người trong đội đối thủ được phái tới coi chừng cậu lúc đầu rõ ràng không trông được cậu, động tác Trương Hoàn quá linh hoạt, động tác giả và qua người đều vô cùng cường đại, cả khán giả dều chỉ thấy cậu nhoáng lên, sau đó cả người liền qua người ném rổ, làm người ta khó lòng phòng bị.

Vì vậy đội đối thủ lập tức cải biến phương châm, khi Trương Hoàn một lần nữa ném trúng một cú ba điểm, bọn họ để một người càng cao lớn cường tráng đến kèm Trương Hoàn, đối phương chắc là sớm không vừa mắt Trường Hoàn, vừa mới ra sân, Trương Hoàn còn chưa nhận được bóng đội hữu truyền tới, chỉ thấy hắn ta cố ý đẩy Trương Hoàn một cái, Trương Hoàn gầy cho nên thể trọng nhẹ, hơn nữa không chú ý, bị đẩy ngã sấp xuống.

Lần này nhóm fan nữ ngoài sân đều bất mãn lên, Trương Hoàn tự mình đứng dậy, nhưng nhóm fan nữ nghiêm khắc yêu cầu phạt thẻ vàng người cố ý đẩy Trương Hoàn, hơn nữa có vài người thậm chí hùng hùng hổ hổ đứng lên, bên đối thủ rất bất mãn, thậm chí nam sinh đẩy Trương Hoàn còn giơ nắm tay với các nữ sinh, điều này hiển nhiên càng thêm gây ra căm phẫn, quả thực sẽ phát sinh hành vi bạo lực.

Lúc này, Trương Hoàn tự mình đứng ra, nói vừa rồi chỉ là mình không cẩn thận mà thôi, bảo mọi người hảo hảo xem trận bóng là được, không nên phá hư trận so tài hữu nghị này.

Lời cậu nói có tác dụng nhất định với nhóm nữ sinh kia, trận đấu mới có thể tiếp tục tiến hành.

Kết quả chung cuộc không cần nói cũng biết, học viện bọn Trương Hoàn cách đối phương hơn mười điểm thắng lợi.

Triệu Trăn ngồi trong xe xem, xem đến tân tân hữu vị (thích thú), không thể không tán thưởng kỹ thuật chơi bóng của Trương Hoàn tốt, hơn nữa, chú yếu là người rất cảnh đẹp ý vui, đặc biệt mặc một thân đồng phục áo ba lỗ trắng xanh nhạt, phía dưới là quần soóc, lúc giơ tay qua đầu, thậm chí có thể thấy phần thắt lưng tiêm gầy mềm dẻo của cậu lộ ra.

Mà Trương Hoàn thích chơi bóng rổ, cư nhiên không bị phơi đen da, đương nhiên cậu cũng không trắng giống con gái, mà là loại màu da trắng mang theo khoẻ mạnh.

Bởi vì vận động, gương mặt cậu rất đỏ, đổ mồ hôi, con ngươi đen bóng hữu thần, nhưng lại tĩnh táo, nghĩ đến, cậu rất nắm chắc có thể thắng cuộc đấu bóng rổ, cho nên không có vẻ đặc biệt kích động.

Có nữ sinh đưa khăn mặt và nước cho cậu, cậu cũng chỉ nhàn nhạt tiếp nhận rồi nói tiếng cảm ơn.

Triệu Trăn ngồi ở đằng kia thưởng thức Trương Hoàn, thế cho nên đã quên nhìn con gái ở đâu, thẳng đến kia Triệu Sưởng ra khỏi sân bóng rổ leo lên đường cái bên này, ở bên cửa kính xe của ông gõ một cái, ông mới nhìn thấy con gái bảo bối của mình tới.

Triệu Sưởng nhìn ông nói, “Ba ở chỗ này chờ lâu chưa?”

Triệu Trăn cũng đã quên rốt cuộc đã bao lâu, vì vậy đáp, “Chỉ một chút.”

Triệu Sưởng nói, “Đi thôi, đi ăn cơm.”

Triệu Sưởng ngồi vào trong xe, Triệu Trăn nói, “Thế nào không thấy con đi qua chỗ Trương Hoàn?”

Triệu Sưởng liếc nhìn ông, “Anh ấy nói buổi chiều phải đi làm thêm, không cùng mọi người ăn cơm, cho nên, con theo bọn họ đi ăn cơm không có ý nghĩa.”

Triệu Trăn nói, “Nguyên lai là như vậy. Nhưng cũng không thấy con đi đưa nước cho cậu ta.” Triệu Trăn nói như vậy, là muốn biết một chút con gái có phải đã phai nhạt tâm tư với cậu Trương Hoàn kia không.

Nhưng hiển nhiên nói đến chỗ đau của Triệu Sưởng, Triệu Sưởng cau mày nói, “Có nhiều em gái đưa, con đi đưa cũng không thấy anh ta uống nước con đưa. Gần đây anh ta vừa nhìn thấy con liền đi đường vòng.”

Triệu Trăn sờ sờ tóc con gái bị thương tâm, nói, “Quên đi, trên đời này đàn ông tốt nhiều lắm, cậu ta không biết phân biệt, chúng ta không cùng cậu ta chấp nhặt.”

Mặc dù được ba khuyên bảo, nhưng Triệu Sưởng tuyệt không hài lòng, tựa ở trên người baba ngẩn người ra.

Bữa trưa cô cũng không ăn bao nhiên, chủ yếu là không có khẩu vị.

Mà Triệu Trăn, cũng không nói gì, đại khái, ông cũng đồng dạng đắm chìm trong thời điểm Trương Hoàn chơi bóng đẹp trai lại bễ nghễ, cái loại ngạo khí cùng thong dong tự nhiên kia.

Trương Hoàn xem ra đích thật là một nhân vật đẹp, Triệu Trăn không thể không nghĩ như vậy. Ông hiện tại thậm chí cho rằng, con gái không thích cậu nữa, mới là vừa vặn.

Lại qua vài ngày, là thứ sáu, tài xế trong nhà lái xe đi đón Triệu Sưởng về, Triệu Trăn vừa lúc ở nhà, ông thấy trong tay Triệu Sưởng mang theo một cái túi vào nhà, cả người ngơ ngác không có tinh thần, thấy ông, cô cũng không chào hỏi, trực tiếp lên lầu quay về phòng ngủ mình.

Triệu Trăn vừa nhìn thấy Triệu Sưởng không thích hợp như vậy, trước gọi tài xế đến hỏi, tài xế nói lúc đón cô, cô đã có bộ dạng này, căn bản không nói chuyện với người khác, ông ta cũng không biết nguyên nhân.

Triệu Trăn khoát khoát tay để ông ta đi xuống, lại bảo phòng bếp chuẩn bị một ly sữa nóng, ông tự mình bưng sữa đi lên lầu xem con gái.

Đang muốn gõ cửa phòng con gái, mới phát hiện cửa không khoá.

Ông lần này chưa được con gái cho phép, liền trực tiếp đẩy cửa tiến vào, thấy Triệu Sưởng nằm lỳ ở trên giường, trên giường tán loạn rất nhiều ảnh chụp, hơn nữa trên mặt đất cũng có một ít, thế nhưng trên mặt đất đều là mảnh vụng, xem ra đều bị Triệu Sưởng xé.

Triệu Trăn đặt sữa lên bàn, liền ngồi xuống bên người con gái, thấy ảnh chụp trên giường tất cả đều là Trương Hoàn, chắc đều là ảnh người khác chụp, đại đa số là ảnh chụp Trương Hoàn chơi bóng, bóng lưng cậu, gò má, rất ít thấy chính diện. Nghĩ đến, chỉ có người chụp không chuyên nghiệp mới có thể ra cái dạng này.

Triệu Trăn dùng tay đem những tấm hình trên giường quét sang một bên, trong mấy tấm hình kia Trương Hoàn thật chói mắt, không nói đến dáng dấp lãnh tình mà quyết đoán khống chế toàn cục trong trận đấu kia, một sườn mặt ở trên đường trong sân trường, cái loại khí chất lãnh đạm cao ngạo này, khuôn mặt tuấn m,ỹ, đều làm người mê muội.

Triệu Trăn biết con gái bộ dạng này, khẳng định lại là nhóc con Trương Hoàn kia chọc, ông vuốt tóc cô con gái đang nằm lỳ trên giường, ôn nhu khuyên cô nói, “Tình yêu, cũng cần dựa vào duyên phân, nếu không được, vậy liền buông tay trước, lại đi tìm một đoạn ái tình khác, không phải càng tốt sao?”

Triệu Sưởng ngẩng đầu lên, cô nhìn ba, viền mắt hồng hồng, hiển nhiên, cô vừa khóc, lúc này, nước mắt lại trào ra ngoài viền mắt.

Tính cách Triệu Sưởng rất cứng cỏi, Triệu Trăn đã nhiều năm không thấy con gái khóc, hiện tại, con gái bảo bối của ông cư nhiên khóc, ông đau lòng không dứt, đem con gái ôm vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng cô, nói, “Con gái bảo bối của ba đáng giá để người đàn ông tốt nhất trên thế gian đến yêu, không cần thương tâm, sẽ có nam nhân càng tốt.”

Triệu Sưởng không dừng nước mắt, cô luôn luôn không phải loại người dính ba như vậy, lúc này lại chặt chẽ ôm ba, oa oa khóc lớn lên.

Triệu Trăn nghĩ, khóc lớn một lần cũng tốt, khóc một hồi, cái gì cũng có thể nghĩ thông.

Triệu Sưởng vừa khóc vừa ong ong nói, “Anh ấy nói anh ấy không thích con gái, anh ấy nói anh ấy là đồng tính luyến. Baba, tại sao phải như vậy? Anh ấy gạt con đúng không? Anh ấy để thoát khỏi con, mới cố ý nói như vậy, đúng hay không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.