Thế nhưng, cách hai thế giới thì thuật này vẫn không thi triển được.
Vậy là không có cách nào rồi.
Cố Thanh Sơn cầm miếng bánh nướng xem xét một chút rồi truyền cho đám tu sĩ ở phía sau.
“Ở thế giới mà Hoàng đạo hữu đang ở khẳng định có phép tắc và kỷ cương riêng, kính xin chư vị xem trong này có ám hiệu mà Hoàng đạo hữu thiết lập hay không.” Hắn hỏi mọi người.
Đám tu sĩ liền bừng tỉnh đại ngộ.
Chỉ chốc lát sau.
Bánh nướng ở trong tay mọi người truyền đi một vòng, cuối cùng trở lại vào tay Cố Thanh Sơn.
Tất cả mọi người đều hơi ủ rũ.
Bánh nướng chỉ là bánh nướng, chẳng có chút tin tức nào được ẩn vào trong đó, càng không có những thứ như thuật pháp hay ám hiệu nào.
“Xem ra Hoàng đạo hữu thật sự đã thân vẫn đạo tiêu rồi.” Có người thở dài nói.
Mọi người gật đầu.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút ——
Quả thật không có nhiều thông tin.
Tra xét lần đầu tuyên bố thất bại.
“Các vị đạo hữu, xin hỏi những thế giới khác có kinh doanh không?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Một tu sĩ nói: “Đều có, so với vữa nãy cũng không khác lắm, muốn từ nơi bọn họ đổi thứ hữu dụng thì cơ bản là không có khả năng.”
Cố Thanh Sơn gật đầu: “Vậy ta đi xem thử.”
Tu sĩ kia khuyên: “Họ sẽ không cho chúng ta biết tất cả những chuyện này là gì đâu.”
Một tu sĩ khác phụ họa nói: “Đúng đó, bọn ta đã từng thăm dò rồi, bọn họ chỉ có thể lấy ra mấy thứ vô dụng, nói không chừng chính bọn họ cũng không biết tình hình này là thế nào ấy.”
“A, được. Ta đi một vòng, đi tản bộ một chút.”
Cố Thanh Sơn nói xong, đi dọc theo con đường trên tường thành, hướng về phía đông.
Hắn nhanh chóng lướt qua chỗ giao giữa hai lớp màn chắn.
Phần tiếp theo của thế giới đối diện bức tường thành không còn là thế giới Nhân Tộc nữa mà là thế giới Dung Nham.
Thế giới Dung Nham không có văn minh, chỉ có một vài Hỏa Linh nguyên sinh ngơ ngơ ngác ngác.
Cố Thanh Sơn lướt qua thế giới này, dọc theo tường thành đi tiếp.
Phía trước là thế giới Ma Pháp.
Hắn chọn ra một tấm thẻ bài pháp thuật thông thường, trao đổi với viên đá ký ức từ một Ma Pháp sư.
Nghe đâu đá ký ức này ghi lại một vài bí mật của thế giới Ma Pháp cổ đại.
Cố Thanh Sơn nhận lấy đá ký ức, dựa theo phương pháp mà Ma Pháp sư truyền thụ chậm rãi đọc nội dung.
Ừm…
Lãnh chúa Giáp là con riêng của lãnh chút Ất, vợ của lãnh chúa Ất là tình nhân của lãnh chúa Bính, lãnh chúa Bính và lãnh chúa Đinh thật ra là anh em.
Quả nhiên đều là bí mật cổ đại.
Giống như những gì các tu sĩ kia đã nói, vật này không giải thích được thế giới Ma Pháp đến từ đâu, tại sao lại xuất hiện ở thế giới Thiên Trụ.
Cố Thanh Sơn yên lặng thu hồi đá ký ức, tiếp tục đi về phía trước.
Đi qua thế giới Ma Pháp, thế giới Man Hoang, thế giới Yên Tĩnh, hắn đi tới thế giới Ác Quỷ.
Cố Thanh Sơn không biết nghĩ đến gì, bỗng nhiên đứng lại.
Ngay khi hắn dừng lại, một con đại ác quỷ chậm rãi bay tới trước mặt hắn, mời hắn tiến vào thế giới Ác Quỷ.
Cố Thanh Sơn lắc đầu, ra hiệu mình không đi vào mà chỉ làm ăn.
Đại ác quỷ liền chạy về, ôm đến một vài đoạn cánh tay và khúc chân, đặt ngay ngắn ở trước mặt Cố Thanh Sơn.
“Cái này ngon, cái này ăn cũng ngon, cái bên cạnh ăn rất ngon!”
Đại ác quỷ chảy nước miếng, giới thiệu hàng hóa của nó.
Cố Thanh Sơn ngồi xổm xuống, cách tấm màn chắn, hứng thú nhìn những đoạn chân tay bị cụt kia.
“Có nội tạng không?” Hắn hỏi.
Ác quỷ nhìn hắn với cặp mắt khác trước, gật đầu liên tục nói: “Ai mà ngờ được lại là một người sành ăn, có!”
Nó xoay người liền muốn đi chuẩn bị.
“Chờ đã, ta muốn ăn thứ tươi mới, ngươi có thể trực tiếp cho ta một con ác quỷ sống không.” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Sống không được, sống không thể qua tấm ngăn này.” Ác quỷ lắc đầu liên tục.
Cố Thanh Sơn nghe xong, có chút tiếc nuối.
Hắn lấy ra ba, năm khay linh thực, bày trên đất nói: “Đồ của ta giàu năng lượng, đổi với ngươi.”
“Ta nói rồi, sống không được.” Ác quỷ nói.
“Vậy đi, từ trong những nguyên liệu ngươi dự trữ, tìm một cái đầu lâu tươi mới nhất cho ta—— càng mới càng tốt.” Cố Thanh Sơn nói.
Đại ác quỷ cúi đầu nhìn xuống đống linh thực của Cố Thanh Sơn, lắc đầu nói: “Ta phải thử đồ ăn của ngươi trước.”
Cố Thanh Sơn trực tiếp đưa tới một khay.
Ác quỷ niệm câu thần chú, nhận lấy cái khay, ngửa đầu đổ vào miệng.
“Ừ... Mùi vị hơi lạ, nhưng quả thật giàu năng lượng.” Ác quỷ hài lòng mà nói.
Cố Thanh Sơn vỗ túi trữ vật, lại lấy ra năm khay đồ ăn, toàn bộ bày trên đất.
“Bây giờ xin hãy tìm cho ta một cái đầu lâu đến đây.” Cố Thanh Sơn nói.
“Càng mới càng tốt?” Ác quỷ hỏi.
“Đúng, không chỉ mới mà còn phải sống được đủ lâu. Nếu như vậy, ta trả thù lao cho ngươi càng nhiều.” Cố Thanh Sơn nói.
Đại ác quỷ gật gật đầu, xoay người rời đi.
Một lát sau, chỉ thấy nó túm lấy một con ác quỷ già nua, đi tới trước mặt Cố Thanh Sơn.
Ác quỷ già nua này không ngừng phun ra ngọn lửa màu xanh lục vào người đại ác quỷ.
Đại ác quỷ trực tiếp bẻ gãy đầu của nó, xuyên qua tấm ngăn, đưa đầu sọ cho Cố Thanh Sơn.
“Đủ mới.” Đại ác quỷ phun ra hai chữ.
Cố Thanh Sơn thở dài, đáp: “Hiện tại, ta đã biết ác quỷ thật sự là thế nào rồi.”
Hắn đưa linh thực cho đối phương, từ trong tay đối phương nhận lấy cái đầu lâu ác quỷ già nua.
Thông qua thần niệm, Cố Thanh Sơn có thể cảm giác được sinh mệnh đã rời khỏi cái đầu lâu này.
Nhưng cái đầu lâu này cũng chưa hoàn toàn ngừng mọi hoạt động.
Chí ít răng nanh ác quỷ vẫn còn khép mở, nỗ lực muốn cắn tay của hắn.
Cố Thanh Sơn cẩn thận từng li từng tí một bưng đầu lâu, khiến hai mắt nó đối diện với mình.
Hi vọng là còn kịp!
Trong lòng Cố Thanh Sơn âm thầm cầu khẩn, sau đó ——
Thuật Quay Ngược Thời Gian, khởi động!
Chỉ một thoáng, thế giới ở trước mặt Cố Thanh Sơn hoàn toàn vỡ tan, hiển hiện ra một khoảng trống hư vô.
Khoảng trống chỉ tồn tại nháy mắt.
Một giây sau, một thế giới khác đột nhiên mở ra từ trong hư không, xuất hiện ở trước mặt Cố Thanh Sơn.
Trời long đất lở.
Mây khói cuồn cuộn phóng lên trời.
Thế giới đang nhanh chóng sụp đổ.
Vô số tiếng kêu thảm thiết.
Nhóm ác quỷ liên tục chạy trốn hết tốp này đến tốp khác, lăn lông lốc trên mặt đất, nổ tung thành màn sương đẫm máu.
Giữa bầu trời, bỗng nhiên có một giọng nữ lạnh lùng vang lên:
“Thế giới Lục Đạo Luân Hồi, chẳng qua chỉ có vậy.”
Cố Thanh Sơn ngửa đầu nhìn qua.
Hắn nhìn thấy một người phụ nữ.
Một người phụ nữ xinh đẹp không có từ nào để hình dung.
Biển sao mênh mông ở sau lưng nàng biến đổi liên tục, sinh ra rồi tàn lụi, làm nổi bật hơn sức mạnh và thần uy của nàng.
Trong lòng Cố Thanh Sơn chợt nhảy một cái.
—— Ở vùng đất chịu lời thề Tứ Thần, hắn đã từng nhìn thấy cảnh tượng ngày xưa của thế giới tầng trong, cũng đã gặp cô gái này.
Phải, cô ấy chính là viên ngọc của chư giới, chủ nhân của dóng sông sao, cô gái được ban ân của thế giới tầng trong, Vạn thần Nữ đế, Reneedol!
Cố Thanh Sơn nhìn Vạn thần Nữ đế ở trên trời.
Bên dưới, thế giới đang dần bị hủy diệt.
Vạn vật sụp đổ.
Tất cả ác quỷ đều đã bị giết.
“Dừng lại!”
Cố Thanh Sơn nói.
Mặt đất vỡ vụn bỗng dừng lại.
Mây trên trời cũng đứng yên.
Thân thể ác quỷ giống như bông hoa đẫm máu, nhất thời vẫn chưa nổ tung hoàn toàn.
——đây không phải là thuật Thời Gian Ngưng Đọng.
Cố Thanh Sơn chỉ khống chế thuật Quay Ngược Thời Gian, để sự việc đã xảy ra trong quá khứ ngừng lại trong khoảnh khắc nào đó, để hắn có thể quan sát kỹ càng hơn.
Hắn đi đến trước mặt của ác quỷ, cẩn thận cảm ứng một phen.
Sau đó, hắn bay lên trời, bay một vòng toàn bộ thế giới.
Cuối cùng, hắn trở lại chỗ cũ.
“Có thể rồi.”
Hắn nói.
Thế giới lại tiếp tục sụp đổ và hủy diệt.
Thời gian dần trôi qua, toàn bộ thế giới dần hóa thành bão cát, hòa vào trong dòng chảy hư không hỗn loạn.
Reneedol hờ hững lướt nhìn qua thế giới này.
Ánh mắt của nàng ta tập trung lên người Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn phản ứng lại ngay tức khắc. Bây giờ, hắn chính là lão ác quỷ già nua kia.