Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 292: Chương 292: Cục gạch




Rèm xốc lên, Tần Tiểu Lâu đi tới, hắn ta cười không ngớt nhìn Cố Thanh Sơn rồi bỗng nhiên biến sắc.

Hắn ta không nói hai lời, lập tức sải bước xông lên, chụp lấy tay Cố Thanh Sơn, độ linh lực vào.

Cố Thanh Sơn cũng để mặc cho hắn ta kiểm tra tình hình trong cơ thể.

“Sao lại bị thương nặng như vậy!” Tần Tiểu Lâu thất thanh nói.

Cố Thanh Sơn nói: “Nhất thời không cẩn thận, vận công dùng sức quá độ.”

“Không được, dựa vào đan dược không thể chữa hết cho đệ, ta phải lập tức đi tìm sư tôn.”

“Không cần làm phiền sư tôn chứ!”

“Đệ biết cái gì, thương thế của đệ rất nguy hiểm!”

“Sư tôn còn biết y thuật nữa à?”

“Đương nhiên! Rất nhiều Linh thú khó sinh đều tìm sư tôn khám. Thương thế kia của đệ cũng phải để sư tôn đích thân đến khám!”

“Chuyện này...”

Tần Tiểu Lâu khoát tay, không đợi Cố Thanh Sơn nói xong đã vội vã chạy đi.

Vì thế, Cố Thanh Sơn đành phải chờ.

Cũng không lâu lắm, Bách Hoa tiên tử và Tần Tiểu Lâu cùng tiến vào quân trướng của hắn.

“Trúc Cơ đỉnh phong rồi?” Nàng nhìn Cố Thanh Sơn một chút, đi tới mấy bước, cầm tay Cố Thanh Sơn, độ qua một ít linh lực kiểm tra kỹ.

Một lúc lâu sau, nàng mới hừ nhẹ một tiếng, trách nói: “Sao con phải giày vò mình thành ra thế này.”

“Luyện Thất Tinh Du Long.” Cố Thanh Sơn thành thật. Hắn từng cùng Tần Tiểu Lâu đến khố phòng Tông môn, bên trong có đủ các bí quyết công pháp, có điều hầu hết đều thuộc loại Võ đạo Quy Tàng và thuật pháp Ngũ Hành, rất khó kiếm ra được một kiếm quyết. Hắn đã tìm hồi lâu mà không có kiếm quyết nào đặc biệt vừa ý, chỉ thấy một quyển Thất Tinh Du Long.

Lúc ấy Cố Thanh Sơn vừa lên đến Trúc Cơ sơ kỳ, căn bản chưa có cả tư cách để đụng đến Thất Tinh Du Long, cho nên đã đặt quyển kiếm quyết này lại.

Bách Hoa tiên tử bất ngờ nói: “Ồ? Luyện tới bước nào rồi? Thấy rồng chưa?”

“Lôi Long.”

Vẻ mặt Bách Hoa tiên tử nhất thời khựng lại, đắc ý cười nói: “Không tệ, chưa tới hai mươi tuổi đã có thể thi triển Du Long rồi. Ba ngàn kiếm tu nhập lưu, ai có thể có thành tựu được như đồ nhi của ta chứ? Quả nhiên vẫn là Bách Hoa tông ta tạo ra nhân vật xuất chúng!”

Kiếm khí phải ngưng tụ đến cực hạn, mới có thể hình thành kiếm quang.

Kiếm quang có thể phá vạn pháp, uy lực vô cùng lớn, nhưng khi vừa mới được hình thành thì như ngựa hoang thoát cương, rất khó khống chế.

Có thể thuần phục kiếm quang, khống chế nó đánh chính xác vào mục tiêu mới có tư cách được xưng là kiếm tu.

Ngưỡng này đã rất cao, rất nhiều kiếm tu học kiếm đều khó lòng đạt được.

Cái gọi là kiếm tu nhập lưu, là chỉ những kiếm tu tu luyện ra kiếm quang, có thể dùng kiếm quang thi triển ba bộ kiếm quyết hoàn chỉnh không xảy ra sai sót.

Tiêu chuẩn này cao hơn, độ khó lớn hơn.

Cả giới tu hành, có thể đạt tới trình độ kiếm tu này chỉ có khoảng chừng ba ngàn người.

Nhưng Cố Thanh Sơn không biết có thể thi triển được bao nhiêu bộ kiếm quyết rồi. Ngay cả Thất Tinh Du Long, một trong Tứ Thắng kiếm quyết dưới Kiếm tiên, được công nhận là khó nhất, hắn cũng đã học xong rồi.

Cho dù là Bách Hoa tiên tử có tầm mắt cao vời vợi cũng cảm thấy Cố Thanh Sơn quả thật không tệ.

“Nấu cho hắn một thùng nước nóng lớn. Con ngâm trước đi, đợi ta đi tìm lão hòa thượng lấy vài thứ đã.” Bách Hoa tiên tử nói xong liền bay đi.

Một lát sau.

Cố Thanh Sơn ngâm mình trong nước nóng.

“Đệ nói xem sư phụ đi chùa Linh Diệp lấy loại thuốc gì về?” Tần Tiểu Lâu tò mò hỏi.

“Sao đệ biết được.” Tuy Cố Thanh Sơn đáp vậy, nhưng thực ra trong lòng hắn đã có chút suy đoán.

Chùa Linh Diệp có thần thông Kim Cương Bất Hoại mạnh nhất, trong quá trình tu hành rất dễ xảy ra sự cố, vô cùng nguy hiểm. Vì vậy, trong chùa có một loại linh dược chuyên dùng để chữa trị cơ thể bị trọng thương. Có điều nghe nói loại linh dược này rất khó có được, chùa Linh Diệp rất ít khi truyền ra ngoài.

Có một năm, Dao Quang phái có được một thiên tài tu sĩ võ đạo, luyện công bị tẩu hỏa nhập ma đả thương căn cơ, không thể không cầu đến chùa Linh Diệp. Bọn họ đã chuẩn bị mười triệu linh thạch hạ phẩm, chưởng môn đích thân cầu xin mấy ngày, chùa Linh Diệp mới miễn cưỡng cho một phần linh dược. Sau đó, mấy vị đại hòa thượng gặp người ta vẫn còn nhắc lại, ngại lúc ấy đã bán rẻ.

Hắn đang nghĩ ngợi thì bỗng nhiên, mấy chục cái hũ từ ngoài quân trướng bay vào, xếp ngay ngắn bên cạnh thùng thuốc. Giọng Bách Hoa tiên tử truyền vào: “Một lần ba hũ, một ngày bốn lần, hai ngày là có thể khỏi. Tần Tiểu Lâu, con ở bên cạnh trông chừng, có gì thì đến gọi ta.”

Nói xong, Bách Hoa tiên tử liền bỏ đi.

Hai người tùy tiện lấy một cái hũ, mở ra xem. Bên trong là một phần linh dược đã điều phối xong, chỉ cần đổ nước nóng vào là lập tức cho ra hiệu quả.

Cố Thanh Sơn nhìn số lượng trên đất, tổng cộng cả thảy có ba mươi hũ.

“Được rồi, sư đệ, lần này đệ sẽ nhanh chóng khỏe lại thôi.” Tần Tiểu Lâu vui mừng nói.

“Ta biết.” Cố Thanh Sơn thở dài.

“Sao đệ không vui?” Tần Tiểu Lâu ngạc nhiên hỏi.

“Đương nhiên là ta vui, có điều trong một lúc sư tôn lấy đi nhiều như vậy, e là có không ít người muốn khóc đâu.” Cố Thanh Sơn nói.

“Sư tôn có linh thạch, không sao đâu.”

“Tổng cộng ba mươi phần linh dược, ta cảm thấy với tính tình của sư tôn, chắc sẽ không đưa nhiều linh thạch như vậy.”

“Cũng đúng, sư tôn đích thân đến nói một tiếng đã là nể mặt họ lắm rồi.” Tần Tiểu Lâu nói với vẻ đương nhiên.

Cố Thanh Sơn chào thua, chợt nhớ ra một chuyện, hỏi: “Tông môn chúng ta có công pháp Luyện Khí kỳ không?”

“Có. Lúc sư tôn lập phái bỏ ra chút tinh lực ghi lại mấy ngàn công pháp cơ bản trên thế gian.”

“Quá tốt rồi, có thể cho ta một bản không?”

“Đương nhiên, có điều ta không mang theo bên mình, đệ đợi ta, ta truyền tống về lấy một bản.”

“Đa tạ Nhị sư huynh.”

“Sư huynh đệ chúng ta không cần khách khí.” Tần Tiểu Lâu nói rồi đi ra ngoài.

Trong lòng Cố Thanh Sơn thầm thở phào, may là Tông môn có thứ này, nếu không bảo hắn đi thu thập từng bản từng bản một thì không biết là tới lúc nào.

Để nhân loại của thế giới hiện thực biết sử dụng linh lực, hắn phải chuẩn bị một chút.

Một lúc sau, Tần Tiểu Lâu quay lại, ném cho Cố Thanh Sơn một cục gạch trắng dày.

“Đây là cái gì? Cục gạch?” Cố Thanh Sơn nhận cục gạch trắng, ngạc nhiên nói.

“Không phải đệ cần công pháp tu hành cơ bản của Luyện khí kỳ sao, đều ở đây cả, có chừng hơn hai ngàn loại.”

“Tất cả ở trong cục gạch này?”

“Cục gạch cái gì, đây là ngọc giản cỡ lớn.”

“… Được rồi.”

Trong đây có hơn hai ngàn loại công pháp luyện khí cơ bản, phù hợp với yêu cầu riêng của từng loại tu hành giả, đây là tất cả những gì Cố Thanh Sơn đang cần.

Hắn cẩn thận cất cục gạch ngọc kia đi, chuẩn bị sử dụng khi trở về thế giới hiện thực, sau đó lại tiếp tục tắm thuốc.

Linh dược luyện thể chủa Linh Diệp quả là vô cùng hữu dụng, đến giữa trưa ngày hôm sau, Cố Thanh Sơn cảm thấy mình đã khá hơn rất nhiều.

Ở trong quân trướng quá lâu rồi, hắn quyết định ra ngoài hít thở không khí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.