Cố Thanh Sơn nhìn kỹ năng của hai danh hiệu, không ngừng chép miệng. Kiếm Khí Tung Hoành cực kỳ biến thái, Khoái Kích lại càng biến thái hơn.
Dựa theo tiêu chuẩn kiếm thuật của hắn, cho dù là tăng thêm một lần phát động công kích, hay là tăng 15% tốc độ công kích thì đều có hiệu quả kinh người.
Lúc trước, kỹ năng của danh hiệu Kiêu Kỵ giáo úy giúp gia tăng 10% tốc độ công kích, Cố Thanh Sơn đã có thể giết chết Hỏa Vân Xung Thiên Hạc, chứ đừng nói tới kỹ năng của danh hiệu Tướng Quân Du Kích tăng tới 15% tốc độ công kích.
Đối với kiếm tu cường đại mà nói, tốc độ của kiếm dù chỉ nhanh hơn 1% cũng sẽ dẫn tới kết quả chiến đấu hoàn toàn khác.
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm kỹ năng của hai cái danh hiệu, trong lòng cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút, thay danh hiệu thành “Tướng Soái Chi Tài“. Xong xuôi đâu đấy, hắn rút kiếm ra, thử thúc giục linh lực.
Một luồng khí như sương mù mờ ảo không ngừng lượn lờ trên trường kiếm. Luồng sương mù này là do vô số kiếm khí nhỏ vụn hợp thành, vây quanh thân trường kiếm, hoàn toàn bao phủ thanh kiếm này.
Cố Thanh Sơn giơ kiếm, nhanh chóng thi triển bộ kiếm quyết Khai Sơn.
Trường kiếm vung vẩy trong không trung, sương mù kiếm khí theo sát che phủ thân kiếm. Cứ thế, kẻ địch sẽ không thể nào thấy rõ vị trí chính xác của thân kiếm, cũng không cách nào phán đoán chính xác chiêu kiếm của Cố Thanh Sơn.
“Đây là một thu hoạch bất ngờ.” Cố Thanh Sơn lẩm bẩm nói.
Hắn thu kiếm về, chợt đâm về phía trước một cái.
Khi chiêu thức cuối cùng của kiếm quyết này hết tác dụng, hắn đột nhiên phát động “Kiếm Khí Tung Hoành“.
Chỉ thấy sương mù trên kiếm khí hóa thành một đạo kiếm ảnh, theo sát trường kiếm đâm tới, tiến thành lần công kích thứ hai.
“Không tồi, ra chiêu rất bất ngờ. Đây quả là một kỹ năng tốt.” Cố Thanh Sơn bình luận.
Thử xong một chiêu này, hắn lại thay danh hiệu sang “ Du Kích Tướng Quân “.
Sương mù trên trường kiếm lập tức biến mất.
Cố Thanh Sơn thử cảm ứng sơ qua một chút, rồi vung kiếm thi triển đầy đủ bộ kiếm quyết Phong Trảm.
Trong quân trướng, chỉ thấy thân hình Cố Thanh Sơn không ngừng di động, mà kiếm trên tay hắn hóa thành một hư ảnh khó có thể nhận ra, khiến cho thanh kiếm này tựa như một ảo giác không tồn tại. Ngay cả không khí cũng không chịu nổi, nơi trường kiếm chém tới, không khí bị cắt ngang qua, vang lên tiếng rít thê lương.
Đây là hiệu quả sinh ra từ tốc độ kinh khủng của thanh kiếm.
Cố Thanh Sơn thu kiếm lại, trong quân trướng lại khôi phục sự yên tĩnh.
Hắn mỉm cười, vô cùng hài lòng với kỹ năng của mấy danh hiệu này.
Hắn lại nhìn qua giao diện Chiến Thần - Từ khi đổi mới danh hiệu kỹ năng, giao diện vẫn chưa có gì mới, chuyện này rất kỳ quái.
Rõ ràng “Quyết Chiến (thượng)” chỉ là một nửa nhiệm vụ, kết quả hiện tại đã hoàn thành, nhưng nửa nhiệm vụ sau lại chưa thấy bóng dáng đâu.
Chẳng lẽ phải chờ tới tình cảnh tương ứng, kích phát điều kiện tương quan thì nhiệm vụ kế tiếp mới xuất hiện sao?
Có lẽ là thế thật.
Thời điểm đó chắc là lúc các tu sĩ thế giới tu hành tiến công thế giới Thần Võ.
Ba ngày sau...
Cố Thanh Sơn nhìn đồng hồ cát. Chỉ vài phút nữa thôi, cát trong đó sẽ chảy hết.
Hắn ngồi yên lặng trong chốc lát.
Màn sáng lóe lên, hắn biến mất khỏi thế giới tu hành.
- -------
Mưa to. Tầm tã.
Trong đống người chết ven đường có một cánh tay vươn ra.
Một ánh kiếm chém tới, Quỷ giết người còn chưa kịp bò ra đã bị chém tan nát.
Cố Thanh Sơn rút kiếm về, yên lặng ngẩng đầu lên.
Cả một không gian rộng lớn không có lấy một cơn gió, mây đen mờ mịt bao phủ không trung, mưa to như trút nước. Khắp thành phố chìm trong yên tĩnh, chỉ có tiếng nước mưa rơi lên các công trình kiến trúc vang lên lộp độp.
Cố Thanh Sơn vươn tay đón lấy hạt mưa, ngơ ngác nhìn.
Chỉ đứng trong mưa có mấy hơi thở mà toàn thân Cố Thanh Sơn đã ướt đẫm. Nhưng hắn giống như người mất hồn, chỉ đứng nhìn chằm chằm vào nước mưa trong lòng bàn tay.
Đây là mưa.
Trời mưa.
Trái tim Cố Thanh Sơn chìm xuống tận đáy vực.
Hắn mở giao diện Chiến Thần ra, liếc nhìn cột gợi ý của hệ thống.
Trống rỗng.
“Lúc trước ngươi bảo ta tránh khỏi sự biến hóa thời không của thế giới. Hiện tại ta đã trở về, xin hỏi biến hóa ở chỗ nào?” Hắn hỏi.
Keng!
Giao diện Chiến Thần trả lời: [Biến hóa đã hoàn thành, nhưng tính đến hiện tại, giao diện Chiến Thần vẫn chưa thăm dò ra kịch bản nào đã được phát động.]
Nghe vậy, Cố Thanh Sơn chỉ đứng yên lặng.
Bỗng nhiên, một phi cơ loại nhỏ từ trên trời đáp xuống ngay trước mặt hắn. Cửa buồng mở ra, bên trong không có một bóng người.
[Thưa ngài, nước mưa không tốt cho thân thể.] Giọng Nữ Thần Công Chính vang lên.
“Cảm ơn đã quan tâm, tôi muốn hỏi một chút, trên thế giới có xảy ra chuyện gì kỳ quái gì hay không?”
[Hải thú tiếp tục đổ bộ lên đất liền, không ngừng phá hư các thành phố ở vùng duyên hải. Quỷ giết người tiến hóa thêm một bước, trở nên mạnh mẽ. Các quốc gia trên thế giới tập trung tại Liên Bang trao đổi nghị sự.]
“Còn gì nữa không?”
[Đế quốc Sanorlanka bị chia rẽ, quân cách mạng ủng hộ Hoàng đảng, Thánh giáo tự mình chiến đấu.]
“Còn gì nữa không?”
[Những chuyện khác đều không phải là chuyện mà Cố Thanh Sơn ngài cảm thấy hứng thú.]
“Tôi muốn hỏi là... Thế giới này có xảy ra chuyện gì mới, chuyện gì khó mà tin được hay không.”
[Tạm thời chưa phát hiện dị thường.]
Cố Thanh Sơn đứng hình một lát. Hắn vẫy nước mưa trong tay đi, thở dài một tiếng rồi bước vào cabin. Cửa khoang nhanh chóng đóng lại, phi cơ loại nhỏ bay lên bầu trời, bay về phương xa.
Bên trong phi cơ, một bộ quần áo sạch mới tinh được gấp cực kỳ chỉnh tề đặt bên ghế điều khiển, bên cạnh đó còn đặt một ly nước trái cây.
[Hỗn hợp nước chanh và kiwi, mùi vị yêu thích xưa nay của ngài.]
“Cảm ơn.”
Cố Thanh Sơn thay quần áo, ngồi trên ghế điều khiển rơi vào trầm tư.
Cùng với cơn mưa này, ngày tận thế đang từng bước tới gần, không ai có thể chống cự. Thế nhưng theo như tình hình hiện tại, thì những chuyện đã xảy ra kiếp trước, sẽ không dựa theo trình tự đó mà xuất hiện ở đời này.
Vậy thì cơ mưa này rốt cuộc là chuyện gì?
Hiện tại tất cả tên đã lên cung, nhưng lại không được bắn ra, tai họa cũng khác hoàn toàn so với kiếp trước. Không biết sau đó sẽ xảy ra chuyện gì, chỉ có thể chờ đợi.
Nếu như Chư Giới Tận Thế Online xuất hiện trước nửa năm, Cố Thanh Sơn đương nhiên là giơ hai tay hoan nghênh.
Từ khi hắn trọng sinh tới nay, trong mấy ngày ngắn ngủi ở cái thế giới này, Cố Thanh Sơn đã trải qua rất rất nhiều chuyện.
Một người muốn đối kháng với vô số yêu ma xâm lấn, không khác gì người si nói mộng. Nếu như toàn dân tiến vào thế giới tu hành, đó mới chính là tin tức tốt nhất.
“Diệp Phi Ly và Trương Anh Hào sao rồi?” Hắn hỏi.
Một màn sáng mở ra, cho thấy cảnh tượng ở một nơi nào đó.
Diệp Phi Ly, Trương Anh Hào và một gã đàn ông xa lạ ngồi quanh một cái bàn, trên bàn là bữa ăn phong phú.
Cố Thanh Sơn ngắm gã đàn ông xa lạ, chỉ thấy mặt ông ta hình chữ điền, hàm râu quai nón, trong tay cầm một cái tẩu hình dáng cổ xưa. Động tác ăn uống của ông ta rất chậm, cử chỉ thong dong, dáng vẻ ưu nhã giống như quý tộc tầng cao nhất.
Đây là một lão nam nhân phong độ nhanh nhẹn, chỉ là ông ta có một đôi mắt vô cùng sắc bén, phá hủy hết hình tượng ôn hòa mà bề ngoài mang tới.