Chú Là Của Em

Chương 96: Chương 96




Lâm Xuân Mạn có phần hơi khó chịu, nhưng cũng không dám thể hiện ra quá rõ ràng.

Dù sao cô ta từ trước đến nay vẫn ghét nhất là những người làm quen kết bạn với mình còn có mục đích khác, mà bây giờ, nếu như mình cũng làm như vậy, thì lại trở nên giống như những người kia, nào có gì khác biệt đầu

Không được.

Cô ta nhất định phải làm cho Tô Noãn Tâm chủ động tới làm quen kết bạn với cô

ta.

Lúc này đầu óc cô ta mới xoay chuyểnthật nhanh, vội vàng nói: “Trước đó, có sáu người ở trong phòng ký túc xá kia... Hiện tại chỉ có ba người chúng ta, cô đây không muốn giữ lại những cái giường chiếu thừa thãi kia chiếm diện tích không gian nữa, muốn đổi hết tất cả thành giường đơn, mỗi người chúng ta một cái, sau đó đóng thêm bàn đọc sách, cùng với tủ quần áo, các cô có ý kiến gì không?

Nếu như cô rộng rãi chi tiền ra như vậy, các cô ấy sẽ chỉ động kết bạn với cô nhỉ?

Vậy mà cô ta lại nghe Dương Diễm nói: “Muốn làm gì thì cô cứ làm phần cô đi, tôi và Noãn Tâm cũng không có tiền dư mà đi lo lắng cho những thứ kia “

Lâm Xuân Mạn với nói: “Nếu như tôi đã nghĩ ra chuyện chỉnh đốn và sửa chữa như thế, thì đương nhiên là do tôi bỏ tiền túi ra, không cần các cô phải chi tiền... Tôi chỉ muốn phòng ký túc xá mà tôi ở có điều kiệntốt một chút mà thôi, các cô chỉ cần gật đầu đồng ý là được.”

Dương Diễm cau mày nói: “Cô nói vậy nghe thì đơn giản, nhưng mà cũng chỉ là một câu nói mà thôi! Nhưng trong khi cô chỉnh đốn sửa chữa ký túc xa, chúng tôi phải ở đâu?”

“Cũng chỉ có thời gian trong vòng một đêm thôi mà. Cùng lắm thì tôi sang khách sạn gần trường học thuê một căn phòng cho các cô ở là được rồi, còn nếu như thực sự không được, vậy thì về nhà tôi ngủ một đêm cũng không sao, tôi bảo người trong nhà cho người lái xe tới đón chúng ta.”

Loại lấy lòng này quả thực phải kín đảo không nên quá rõ ràng.

Dương Diễm cùng Tô Noãn Tâm không khỏi liếc nhìn nhau một cái

Lâm Xuân Mạn nói xong cũng cảm thấy mình biểu hiện quá rõ ràng, lúc nàybiểu cảm trên mặt cũng có vẻ căng thẳng

Chuyện này nếu như Tô Noãn Tâm cùng Dương Diễm không đồng ý, cô ta coi như thật sự bị mất mặt lắm đó. Dù sao đã cố ý lấy lòng như vậy còn bị từ chối

“Xuân Mạn à...” Tô Noãn Tâm đột nhiên mở miệng gọi một câu như vậy.

Lâm Xuân Mạn có chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn cô nói: “Cô gọi tôi là gì?”

“Xuân Mạn à, sau này chúng ta ở cùng một cái phòng ký túc xá, ngẩng đầu không thấy củi đầu cũng gặp, cũng không thể luôn luôn gọi cô là cô chủ lớn nhà họ Lâm hoài được nhỉ?”

“À... Vậy sau này chúng ta cứ xưng hô như vậy đi nha... Chuyện phòng ký túc xá tôi không có ý kiến gì, nhưng tôi sẽ không đi qua nhà cô ở đâu, như vậy cảm giác có vẻ không tốt lắm.” Cho nên chúng tôi đikhách sạn chấp nhận ở tạm một đêm đi.

Tô Noãn Tâm vốn là tính toán như vậy, nhưng mà lời còn chưa kịp nói xong, đã bị Lâm Xuân Mạn ngắt lời nói: “Có cái gì mà không tốt đâu, phòng khách của nhà tôi nhiều lắm, nhiều lắm luôn... Hơn nữa sau khi bố mẹ tôi thông qua chuyện lần trước biết trong trường học tôi ỷ vào thế lực trong nhà ức hiếp các cô, sau khi về nhà đã dạy dỗ tôi một trận rất lâu...

Nếu như các cô đồng ý về nhà ở với tôi một đêm, cũng coi như giúp tôi, sau này bố mẹ tôi chắc chắn sẽ không bởi vì chuyện này mà trách móc tôi nữa.”

Cũng đã nói tới mức này rồi, Tô Noãn Tâm còn có thể nói gì được nữa?

Nếu như không chịu đi, chuyện sẽ chuyển sang thành có cùng với Dương Diễm không chịu giúp cô ta. Quả thực nghĩ tới thôi đã đầu hết cả “trứng”Tô Noãn Tâm cảm thấy vì sau này có thể thoải mái khi lên đại học, vẫn nên nghiêm túc học hành, sống hòa thuận yên ổn với một phòng ký túc xá này thôi.

Ít nhất, xã giao với Lâm Xuân Mạn một chút, cái người này lần trước được chứng kiến sự kịch liệt của cô, trong lòng còn sợ cô, không dám trêu chọc gì đến cô, còn tốt hơn là mấy người trước đó tỏ vẻ thân thiết núp sau lưng Lâm Xuân Mạn mà chó cây gần nhà, gà cậy gần chuồng ức hiếp Dương Diễm, so ra vẫn còn tốt hơn nhiều.

Xế chiều hôm đó sau khi tan học, mấy học sinh nữ vốn bám dính lấy Lâm Xuân Mạn trong phòng ký túc xá, tất cả đều khuất phục trước uy nghiêm của cô chiêu Lâm Xuân Mạn, tâm không cam tình không nguyện chuyển khỏi phòng ký túc xá, chuyển sang phòng ký túc xá khác mà ở

Bên phía trường học, Lâm Xuân Mạncũng đã sớm chào hỏi báo cáo các kiểu rồi.

Đến ngày hôm sau, Tô Noãn Tâm cùng Dương Diễm đến gặp giáo viên chủ nhiệm, mới phát hiện ra Lệ Minh Viễn đã chuẩn bị xong tất cả các thủ tục nhập học cho cô rồi.

Mà cô thì nhập thẳng vào cùng một lớp với Dương Diễm, vậy là đủ rồi.

- ---------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.