Chú Là Của Em

Chương 180: Chương 180: Người có việc thì tìm đến tận cửa, không có việc liền mất liên lạc luôn!




“Được được, Noãn Tâm cũng không cần có chuyện gì cũng nghĩ cho cô... chỉ cần là việc có lợi cho mình thì nên suy nghĩ lựa chọn cho bản thân mình, không cần hỏi qua ý kiến của cô đâu, đã biết chưa? Nếu lúc quay phim có gặp phải chuyện khó nhằn không giải quyết được thì cứ gọi điện thoại hỏi cô bất cứ lúc nào! Cô sẽ nói cho em biết nên giải quyết việc đó thế nào.” “Vâng, cảm ơn cô”

Tô Noãn Tâm cúp máy rồi nhanh chóng trở về chỗ ngồi.

Cô tươi cười nói: “Thư ký Lý, vừa rồi tôi mới nghe ngóng được chút chuyện, wow... hình như người quản lý đó là một người rất có tiếng tăm trong nghề, chiều nay tôi và Dương Diễm nhất định sẽ đến gặp cô ấy! Không biết cô ấy có điều gì kiêng kỵ cần chúng tôi phải chú ý không?”

Thư ký Lý cười nhạt đáp: “Ăn mặc đừng quá lộ liễu là được, thái độ đừng quá nịnh bợ, tốt nhất là không tự ti cũng không được quá kiêu ngạo... lúc nói chuyện không nên nhiệt tình quá mức, duy trì vẻ lễ phép là được! Tuyệt đối không được kiêu căng, mắt cao hơn đầu. “Được thôi, chúng tôi nhớ rồi!” “Còn trợ lý thì tôi sẽ bảo bọn họ hai ngày sau đến thẳng đoàn phim tìm các cô! Chúng ta hẹn gặp lại vào buổi chiều. “Được thôi thư ký Lý. “Cảm ơn thư ký Lý “Thư ký Lý, để tôi tiễn anh ra cửa!” Tô Noãn Tâm đột nhiên nói.

Thư ký Lý biết chắc là cô có chuyện muốn nói liền gật đầu: “Được.”

Tô Noãn Tâm nháy mắt với Lâm Xuân Mạn và Dương

Diễm, sau đó đi theo thư ký Lý ra khỏi quán cà phê.

Thư ký Lý cười hỏi: “Bà xã của tổng giám đốc có chuyện muốn nói sao?” “Này... tuyệt đối không được gọi tôi như vậy khi ở ngoài” “Được, tôi nhớ rồi.” “À thì thư ký Lý này... hôm nay tâm trạng của tổng giám đốc nhà anh thế nào?” “Hôm nay tôi vẫn chưa đến công ty, bây giờ mới chuẩn bị về đó. “Ra là thế... thực ra hôm qua thái độ của chú với tôi rất tệ, tôi cứ nghĩ rằng sau này chú ấy sẽ không để ý đến tôi nữa! Vì thế hôm nay đột nhiên anh tới xử lý ổn thỏa mọi việc giúp tôi, tôi rất ngạc nhiên.”

Lý Mạnh thấy hơi kinh ngạc đáp: “Không phải chứ thái độ của tổng giám đốc đối với cô rất tệ sao?”

Cái này hình như không giống với tổng giám đốc mà anh ta biết...

Rõ ràng là tổng giám đốc bá đạo cưng chiều cô vợ nhỏ... ngay cả đường đi nước bước trong tương lai cũng trải sẵn ra cho cô rồi.

Việc cô muốn lặn lộ trong giới giải trí cũng chỉ là tùy cô muốn chơi vui vẻ thì chơi mà thôi.

Lần trước cướp được một vai diễn từ chỗ Lục Viễn Phương, cũng tiện thể để tên của cô chủ ở đó.

Sau này sợ rằng chỉ cần cô chủ muốn đóng phim thì vai diễn sẽ tự động tìm tới tận cửa, Lục Viễn Phương nhất định sẽ tìm mọi cách nâng đỡ cô, để cô trở thành ngôi sao nổi tiếng.

Như vậy, sau này đến lúc tổng giám đốc lấy cô chủ về nhà thì tai tiếng này của nhà họ Lê sẽ gây chấn động cả nhà giàu...

Tổng giám đốc đã suy tính tất cả mọi chuyện trong tương lai của cô chủ rồi, sao đột nhiên lại có thể có thái độ tệ bạc với cô chủ chứ?

Lý Mạnh không hiểu.

Tô Noãn Tâm cũng rất mù mờ, cô lắc đầu nói: “Tóm lại là vì cuối tuần trước tôi quên mất không qua đó học lễ nghi và nấu cơm cho chú ấy ăn, tối qua trở về liền tới nhà bù lại thì chú ấy đã có thái độ như thế với tôi rồi... Vốn dĩ là tôi có việc muốn bàn bạc với chú ấy, nhưng thái độ đó của chú ấy làm tôi cũng không dám mở miệng nói chuyện”

Lý Manh vừa nghe vậy liền có biểu cảm như đã hiểu ra mọi chuyện: “Tôi hiểu rồi!” Tô Noãn Tâm thấy thế thì nói: “Vẫn mong thư ký Lý chỉ ra lỗi lầm của tôi” “Bình thường tổng giám đốc ghét nhất những người không giữ lời hứa!” “Ồ, ngoài điều này ra thì sao?” “Những người có chuyện thì tìm đến tận cửa, không có chuyện liên mất liên lạc luôn “. Còn gì nữa không?

Lý Mạnh cười như không cười nhìn Tô Noãn Tâm nói: “Cô chủ tổng giám đốc chăm sóc cô như người một nhà, trải đường cho tương lai của cô, vậy thì trong lòng cô chủ, với cô mà nói thì tổng giám đốc giữ vị trí như thế nào?

Chỉ với một câu nói mà đã làm cho Tô Noãn Tâm ngẩn cả người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.