Chủ Nhà Tôi Là Ảnh Đế

Chương 32: Chương 32




Tô Dung trầm mặc ba giây, ngạo kiều quay đầu qua một bên, “Em không đoán.”

Thẩm Ngự Dương: “...... Dung Dung bảo bối, em lại không theo kịch bản rồi.”

Tô Dung hừ hừ hai tiếng, nhỏ giọng nói thầm, “Em mới không cần bị ngươi hố đâu!”

Thẩm Ngự Dương bật cười, lắc đầu, giơ tay bún nhẹ lên trán của Tô Dung một cái.

Tô Dung “Ây da” một tiếng, Thẩm Ngự Dương lại xoa xoa cho cô.

“Em... Khụ, Tô Dung!” Tần Tinh Hạo cứng đờ đem từ “ Gái” nghẹn lại, “Đây là đầu va phải cái gì à?”

Tô Dung đỏ mặt, phất tay Thẩm Ngự Dương ra, hạ giọng cảnh cáo anh, “Anh chú ý chút đi.”

Thẩm Ngự Dương nheo mắt liếc Tần Tinh Hạo một cái, “Em sợ cái gì, cậu ta biết.”

Tô Dung: “......”

Thẩm Ngự Dương còn muốn nói cái gì, cô nhịn không được, kéo tay áo của Thẩm Ngự Dương một chút, mềm mại nói, “Anh đừng nói nữa.”

“Được, không nói.” Thẩm Ngự Dương thời khắc ghi nhớ không thể chọc Tô Dung nóng nảy, bằng không cuối cùng bị tội vẫn là chính anh.

Tiết mục múa mở màn đã kết thúc.

Tô Dung nhìn thoáng qua phía sau, không có bóng dáng của Jennifer.

Đang lúc cô nghĩ nên làm cái gì bây giờ, Jennifer dẫm lên giày cao gót chậm rì rì đi ra.

“Tất cả mọi người đều ở đây a.” Jennifer thực tự nhiên chào hỏi, hoàn toàn nhìn không ra tới cô ta và vài người có mâu thuẫn.

Tô Dung ở trong lòng mắt trợn trắng, thiệt tình cảm thấy Jennifer tiến sai ngành sản xuất, không đi diễn kịch quả thực đáng tiếc.

“Chúng ta hãy vỗ tay chào đón, khách mời hôm nay...” Tiếng của Thiếu Bạch từ trước mặt truyền đến, Tần Tinh Hạo và Ngô Hoa Nhiên đổi đến phía trước, nghe được tên liền đi ra ngoài.

Tô Dung nhìn thoáng qua Thẩm Ngự Dương, dùng khẩu hình nóivới anh, “ Em sắp đi ra! “

Thẩm Ngự Dương gật đầu, đáp lại cô “ Cố lên “

Jennifer hừ một tiếng, dẫn đầu đi ra ngoài, Tô Dung chậm hơn nửa bước so với cô ta.

Khi Tô Dung đi lên phía trước, nghe thấy bên ngoài có tiếng hoan hô thực vang dội.

Cô hít sâu một hơi, giơ tay xoa ngực, tim cô nhảy bang bang rất nhanh.

Jennifer nhìn Tô Dung, “Thật không biết cô khẩn trương cái gì, cũng không phải làchương trình cuối cùng.”

Tô Dung mặc kệ cô ta.

Thiếu Bạch gọi tên hai người, nhiệt tình của người xem phía dưới tăng vọt, Tô Dung và Jennifer đồng thời thẳng lưng, đi ra ngoài.

“Oa! Oa oaoaoaoaoa!”

“Đẹp quá a!”

“Oa! Tô Dung tiểu tiên nữ!”

“Tiểu tiên nữ! Tiểu tiên nữ! Tiểu tiên nữ!”

Rất nhiều người đều nhận ra, Tô Dung là người phát ngôn của công ty M, lúc ấy quảng cáo công bố, bởi vì Tô Dung, đơn đặt hàng son môi tăng lên rất nhiều.

Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ trường quay, đều đang kêu tên Tô Dung.

Thiếu Bạch cùng Tần Dật và Nguyễn Tuyết liếc nhau, ai cũng không nghĩ tới Tô Dung chỉ dựa vào một cái quảng cáo liền được hoan nghênh như vậy.

Hình Bân thấy thế, hơi suy tư, vội vàng thông tri ba người chủ trì trên sân khấu, kế hoạch có thay đổi.

Ba người Thiếu Bạch không dấu vết gật đầu.

Jennifer lại là tức điên!

Quảng cáo son môi của công ty M, nên là cô ta mới đúng!

Này toàn trường hoan hô, người xem hét to tên, cũng nên là cô ta mới đúng!

Tươi cười trên mặt Jennifer có chút cứng đờ, lại còn có thể nỗ lực duy trì, “ Tô Dung đáng chết, vì sao chuyện tốt gì đều hướng đến cô ta! “

Đôi tay Jennifer nắm chặt nhau, mười ngón tay bất giác xiết chặt, đầu ngón tay trở nên tái nhợt lên.

Chờ nhiệt tình của người xem hơi giảm một chút, Thiếu Bạch tiến lên, đưa cho Tô Dung một cái micro, cười hỏi Tô Dung, “Tô Dung bây giờ tâm tình như thế nào? Bị nhiều người xem gọi tên như thế.”

Cô tiếp nhận micro, tiến lên một bước, hai tay chấp ở trước ngực. Sau đó khom lưng chín mươi độ với tất cả người xem.

Ước chừng mười giây, Tô Dung mới đứng dậy.

Đôi mắt cô rõ ràng đỏ, hốc mắt cũng ướt át lên.

Tô Dung cầm micro, “Cảm ơn... Thật sự cảm ơn mọi người.”

Giọng nói của cô nghẹn ngào, trong mắt đều là cảm động.

Người xem ở hàng phía trước rất rõ ràng có thể nhìn đến Tô Dung kích động, cũng có chút động dung.

Có người không ngừng một lần đến hiện trường quay《 Cuối tuần vui vẻ 》, bình tĩnh mà xem xét, người có thể lên chương trình này, ít nhiều đều là có chút mức độ nổi tiếng cũng hoặc là trên người có đề tài để nói.

Nhưng trước nay không có một vị khách mời nào, sẽ bởi vì người xem nhiệt tình gọi tên vui vẻ đến mức khóc.

Bản thân Tô Dung chính là người mới, trên người lại chỉ có một quảng cáo vừa mới công bố, căn bản không có nghĩ tới sẽ có nhiều người đều nhớ rõ cô như vậy.

Tô Dung một lần nữa giơ lên micro, “Cảm ơn mọi người, rất vui vẻ có thể tham gia chương trình 《 Cuối tuần vui vẻ 》này, cảm ơn.”

“Nào, mọi người hãy vỗ tay cổ vũ cho Tô Dung đi.” Nguyễn Tuyết đưa khăn giấy cho Tô Dung, giúp cô lau nước mắt, Nguyễn Tuyết cười nói với người xem, “Ai nha, vừa rồi lúc tôi giúp Tô Dung lau nước mắt, chạm phải làn da của Tô Dung, ai u, thật tốt a!”

Tần Dật tiếp Nguyễn Tuyết nói, “Đúng rồi, Nguyễn tỷ khẳng định sẽ hâm mộ, rốt cuộc thời điểm tuổi trẻ của Nguyễn tỷ, làn da cũng không tốt như vậy.”

“Đi đi đi, cậu thiếu đánh à!” Nguyễn tuyết cùng Tần Dật đấu võ mồm, “Tôi nói thật mà.”

Trường quay cười ầm ầm, ba cái người chủ trì này thật là quá thú vị.

Nói trong chốc lát, Thiếu Bạch bỗng nhiên nghĩ đến hình như không có giới thiệu Jennifer, trong lúc Tần Dật và Nguyễn Tuyết nói chuyện, Thiếu Bạch đem đề tài dẫn đến Jennifer trên người, cuối cùng là để cho cô ta làm cái tự giới thiệu, chỉ là, tiếng hô của cô ta so với Tô Dung, thực sự kém rất nhiều.

Hàn huyên vài phút, trạng thái Tô Dung rơi vào cảnh đẹp.

Thiếu Bạch bỗng nhiên đối mặt với người xem, rất tùy ý dò hỏi một câu, “Có người nào muốn gặp nhất hay không đây?”

Thanh âm trường quay thảo luận dần dần mở rộng, cuối cùng mọi người gần như là đồng thời hô lên một cái tên, “Thẩm Ngự Dương!”

Thiếu Bạch cười, “Nếu tất cả mọi người đều muốn gặp anh ấy như vậy, chúng ta hãy vỗ tay hoan nghênh, Thẩm Ngự Dương Thẩm ảnh đế!”

“Oa!!!!!!!!”

“Má ơi! Thật là Thẩm Ngự Dương sao?”

“Ôi mẹ ơi! Tôi sắp gặp chồng tôi rồi ~ oa oa oa oa!”

“Thẩm Ngự Dương! Thẩm Ngự Dương!”

“Thẩm Ngự Dương! Thẩm Ngự Dương!”

Bốn người Tô Dung ngồi ở một bên ghế nhỏ giọng nói chuyện.

Tần Tinh Hạo: “Em thật sự không quá thích cùng Thẩm ảnh đế đứng chung sân khấu.”

Ngô Hoa Nhiên nhìn hắn một cái, “Chờ khi cậu đến cái tuổi này như tôi liền không sao cả.”

Tần Tinh Hạo: “Ha hả!”

Jennifer cười lạnh một tiếng, “Thành tích này của Thẩm ảnh đế phỏng chừng rất khó có người vượt qua, anh vẫn là không cần vọng tưởng.”

“Hắc, tôi nói cô người này sao lại thế này a! Đây là ở trên sân khấu, đang ghi hình hiểu không?” Tần Tinh Hạo vốn là chán ghét Jennifer, hiện tại Jennifer thế nhưng còn ở trường hợp công chúng khiêu khích hắn?

Jennifer cười như không cười, “Anh muốn lên hot search anh liền phát hỏa.”

Tần Tinh Hạo một nghẹn, đúng rồi, nơi này nhiều người như vậy, hắn cái gì đều không thể làm.

Tần Tinh Hạo dùng sức kéo khóe miệng, “Ngô Trân Ni! Cô chờ đó cho tôi!”

Cái này, đến phiên Jennifer trừng hắn.

Tô Dung nghe hai người nói, khẽ nhíu mày.

Jennifer vì cái gì muốn khiêu khích Tần Tinh Hạo? Vốn dĩ cũng không có việc gì to tát, tại sao lại muốn lần nữa khơi mào lên? Jennifer muốn làm cái gì? Hay là nói, cô ta đã làm cái gì?

Tô Dung làm bộ lơ đãng liếc mắt qua Jennifer một cái, bộ dáng tức giận, không có gì đặc biệt.

Ánh đèn trên khấu thượng tối xuống, chỉ có một bóng đèn chiếu vào lối vào của sân khấu.

Người xem nín thở chăm chú nhìn, chỉ còn chờ bóng người kia đi lên.

Ba giây sau, Thẩm Ngự Dương đi lên sân khấu.

Trên trường quay bỗng nhiên phát ra ra nhiệt liệt vỗ tay.

“Oa oa oa oa! Thẩm Ngự Dương!

“A a a a a!! Chồng của tôi nhìn tôi, nhìn tôi a!”

“Thẩm Ngự Dương, em yêu anh, em yêu anh nhất, em vĩnh viễn đều yêu anh! A a a a!”

Trên mặt Thẩm Ngự Dương cười nhạt, giơ tay cùng mọi người chào hỏi, sau đó đứng ở giữa sân khấu, “Chào mọi người, tôi là Thẩm Ngự Dương.”

Không chờ nói xong, lại là một mảnh thét chói tai.

Thiếu Bạch đưa micro cho Thẩm Ngự Dương, “Chào buổi tối Thẩm ảnh đế, người xem của chúng tôi nhiệt liệt hoan nghênh với Thẩm ảnh đế như vậy, không biết Thẩm ảnh đế có cái gì muốn cùng khán giả nói hay không?”

Thẩm Ngự Dương làm động tác giống như Tô Dung, khom lưng chín mươi độ với khán giả trường quay.

“Cảm tạ mọi người đối với tôi hậu ái, vô cùng cảm kích, cảm ơn.”

Thiếu Bạch nhìn Thẩm Ngự Dương cười khẽ, hai người kia thật đúng là tính cách giống nhau.

Tần Dật: “Đến, chúng ta hoan nghênh bốn vị khách mời lên sân khấu.”

Theo người xem vỗ tay, bốn người Tô Dung chậm rãi đã đi qua.

Chỉ là, Tần Tinh Hạo bởi vì ghen ghét Thẩm Ngự Dương không muốn cùng anh đứng chung một chỗ, chính mình không chịu, còn một hai phải lôi kéo Ngô Hoa Nhiên cũng rời đi Thẩm Ngự Dương.

Jennifer thì là sợ hãi, không dám đứng gần, cuối cùng chỉ còn lại có Tô Dung, không thể không nhận mệnh đứng ở bên cạnh Thẩm Ngự Dương.

Tâm tình Thẩm Ngự Dương rất tốt câu môi, anh chỉ cần đứng chung một chỗ với Tô Dung, trên người liền sẽ phát ra hơi thở thân thiện hòa ái.

Hàn huyên trong chốc lát, rốt cuộc tiến vào phân đoạn trò chơi.

Nghỉ ngơi giữa giờ, khách mời đi xuống thay quần áo, nhân viên công tác lên sân khấu chuẩn bị đạo cụ.

Tô Dung đổi xong quần áo liền ngồi ở ghế trên chờ bổ trang.

Bỗng nhiên, Tô Dung cảm giác trước mắt có bóng đen, ngước mắt, là Thẩm Ngự Dương.

Thẩm Ngự Dương đem ly nước trên tay đưa tới trước mặt Tô Dung, “Ấm.”

Tô Dung chỉ chỉ môi của mình, “Có son môi.”

“Không sao.” Thẩm Ngự Dương kéo tay Tô Dung kiên quyết đưa cái ly cho cô, “Lát nữa để chuyên viên trang điểm bổ lại cho em, vừa nãy em khóc, không uống nước giọng nói sẽ không thoải mái.”

Tô Dung ồ một tiếng, tiếp nhận uống lên nửa ly.

Thẩm Ngự Dương vẫn luôn đứng ở trước mặt Tô Dung, chờ sau khi cô uống xong, cầm cái ly đi.

Chuyên viên trang điểm liền đến sau khi anh đi, Tô Dung cầm gương nhìn một ít son môi biến mất.

“Tô tiểu thư?”

Tô Dung quay đầu lại, khẽ cười một tiếng, “Cảm ơn cô nha ~”

Chuyên viên trang điểm lắc đầu, vừa lấy đồ vật vừa cùng Tô Dung xin lỗi, “Thực xin lỗi Tô tiểu thư, tôi tới chậm một chút, vừa mới Jennifer tiểu thư bên kia ra một chút vấn đề, chỉ có thể xử lý xong mới lại qua đây, thật là ngại quá.”

“Không có việc gì, tôi cũng không vội.”

“Tô tiểu thư, tính cách của cô thật sự tốt a.”

Tô Dung nhấp môi cười, “Không có a ~”

Chuyên viên trang điểm nói với Tô Dung việc Jennifer bên kia, “Jennifer tiểu thư a, thật là một chút đều không cho người bớt lo a, ai, còn không phải là bổ trang sau Tô tiểu thư thôi sao, nói cái gì cũng không chịu, cứng mềm không ăn, đột nhiên hét lớn một tiếng, kết quả đạp lên váy mới thay của mình, vấp ngã.”

“A? Ngã?” Tô Dung kinh ngạc, “ Vấp ngã thành cái dạng gì a?”

Chuyên viên trang điểm nhìn Tô Dung một cái, thấy trong mắt cô tràn đầy lo lắng, suy nghĩ một chút, ghé vào bên tai Tô Dung nói cho cô.

Tô Dung càng nghe càng muốn cười, phân đoạn trò chơi tiếp theo, Jennifer sợ là phải chịu khổ a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.