Chư Thiên Tế

Chương 19: Chương 19: Cuồng vọng.




- Không! Không! Xích huyết! Tại sao có thể như vây!

Nhìn Xích huyết phần thiên kiếm bị một kiếm đánh nát, Lâm trấn phương phát mộng!

Xích huyết phần thiên kiếm!

Đây chính là một trong ba thần khí mạnh nhất Thánh quang đế quốc, chỉ bằng kiếm linh đã đủ để có thể chống lại một vị chí tôn thần thoại. Phần thiên kiếm quyết được xưng là một trong thập đại thần kiếm thuật của Thiên hoang thế giới đủ để cho Lâm môn kiếm tông tung hoành thiên hạ chính là biến hóa từ sự huyền diệu của Xích huyết phần thiên kiếm.

Xích huyết phần thiên kiếm!

Đó là tượng trưng tinh thần cho Lâm môn kiếm tông!

Đối với Lâm trấn phương mà nói, Xích huyết phần thiên kiếm không chỉ là một thanh thần kiếm, hơn nữa nó còn là đồng bạn đã gắn bó cùng lão đánh đông dẹp bắc. Nắm trong tay Xích huyết phần thiên kiếm, cho dù bắt lão chống lại tồn tại vượt qua thần thoại cảnh, thần vương cấp. Lão cũng dám đánh một trận.

Nhưng mà bây giờ.

- Xích huyết phần thiên kiếm! Vỡ vụn!

Nhìn hư ảnh hỏa thàn tiêu tán trên bầu trời, Lâm húc nhật trừng lớn hai mắt, nhìn chằm chặp Lâm trấn phương đứng giữa hư không, nhìn chằm chặp mảnh nhỏ của thanh thần kiếm bị nghiền nát với ánh mắt không thể tin nổi.

Người tên Huyền thiên tông này...

Chẳng lẽ ngay cả định hải thần châm của Lâm môn kiếm tông- Lâm trấn phương cũng có thể đánh bại?

- Vỡ! Vỡ nát! Xích huyết phần thiên kiếm bị đánh nát? Một thanh thần khí, chỉ cần khí linh bất diệt, vĩnh viễn sẽ không bị nghiền nát. Lúc này Xích huyết phần thiên kiếm bị đánh nát, chẳng lẽ..

- Xích huyết phần thiên kiếm, bỏ mình!

- Một kiếm... Chỉ cần một kiếm, thah kiếm kia đã đánh chết Xích huyết phần thiên kiếm!

Đám người Lâm húc nhật khiếp sợ đến toàn thân phát mộng, đám cường giả bán thần Hằng bách kiếp, Đường chinh hải, mộ hóa cũng cảm thấy trái tim lạnh buốt. Mặc dù bọn hắn không biết ý nghĩa của Xích huyết phần thiên kiếm đối với Lâm trấn phương. Nhưng cũng biết, Xích huyết phần thiên kiếm là tồn tại tương đương với chí tôn thần thoại vĩ đại. Nhưng hiện tại, thần kiếm kinh khủng bực này bị Huyền thiên tông giết chết trong nháy mắt, chẳng lẽ....

- Ha ha, ha ha!

Chứng kiến Xích huyết phần thiên kiếm bị nghiền nát trong nháy mắt, Huyền thiên tông điên cuồng cười lớn, cười đầy vui sướng.

- Một kiếm! một kiếm! Quả nhiên không chịu nổi một kiếm! Ha ha ha!

Trong tiếng cười vang vọng, một lượng lớn khói đen từ miệng, mũi tai, con ngươi của hắn toát ra. Dường như có một ngọn lửa đang không ngừng đốt cháy thứ gì đso trong thân thể hắn.

- Xích huyết phần thiên kiếm! Đây chính là Xích huyết phần thiên kiếm, một trong ba thần khí mạnh nhất của Thánh quang đế quốc! Là thứ mà ngươi dựa vào để chiến thắng chí tôn thần thoại khác, là nguyên nhân lớn nhất dẫn tới Thánh ma điện bị diệt! Một kiếm! Một kiếm! Xích huyết phần thiên kiếm của ngươi không chịu nổi Chí tôn ma kiếm một kiếm! Ha ha! Lâm trấn phương, mất đi Xích huyết phần thiên kiếm ngươi cũng chỉ là một chí tôn thần thoại phổ thông! Còn có tư cách gì cuồng vọng trước mặt ta? Còn có tư cách gì kiêu ngạo trước mặt ta! Còn có tư cách gì ngăn cản Chí tôn ma kiếm trong tay ta! Ngăn cản ta tiêu diệt Lâm môn kiếm tông! Ha ha ha ha!

Giờ phút này, không ai dám đứng ra chỉ trích Huyền thiên tông cuồng vọng.

Chứng kiến Lâm trấn phương đứng giữa hư không không có chút động tĩnh gì. Giờ phút này toàn bộ người có mặt nơi này sợ đến nỗi không dám ho he bất cứ thanh âm nào.

Ma diễm ngập trời!

Giữa tiếng cười rồ dại, toàn thân Huyền thiên tông boa phủ trong ma diễm ngập trời, đây kinh khủng, dữ tợn.

Chỉ vài phút trước đó, tiếng cười của hắn còn khiến cho đám cường giả tông sư, truyền kỳ cảnh lòng đầy căm phẫn, hận không thể tự mình ra tay, đánh chết tên ma đầu cuồng ngạo này, sau đó bầm thây hắn ra làm vạn mảnh. Nhưng giờ phút này.

Không nói được một lời.

Không có bất kỳ kẻ nào dám hé răng nói một chữ.

Nơi này chỉ còn quanh quẩn tiếng cười đầy càn rỡ của Huyền thiên tông đang bị ngọn lửa đen thiêu đốt. Tiếng cười đó không chỉ khiến cho đám cao thủ Tiên thiên cảnh run rẩy. Ngay cả những cường giả tông sư, truyền kỳ cảnh cũng phát lạnh trong lòng.

- Giờ phút này thật là yên tĩnh!

Cười to một tràng, Huyền thiên tông đột nhiên dừng lại, thì thào nói.

Mà ánh mắt hắn quét về phía Lâm trấn phương, Lâm húc nhật cùng Long tấn vân.

- Vì sao đám cao tầng Lâm môn kiếm tông các ngươi không nói gì? Lúc này các ngươi nên đứng ra chủ trì đại cục mới phải. Long tấn vân, chẳng phải ta là kẻ khi sư diệt tổ, tội ác chồng chất hay sao Ngay cả sư tôn ta đều chết dưới kiếm của ta, chẳng phải ngươi tận mắt nhìn thấy, đồng thời còn ghi lại hay sao? Lúc này, mau đứng ra, nghĩa chánh ngôn từ chỉ trích ta đại nghịch bất đạo. Còn có Lâm húc nhật. tông chủ đại nhân vĩ đại, nhanh đứng thóa mạ ta, cả hai người nhanh đứng ra!

Chứng kiến Huyền thiên tông cuồng vọng trào phúng tông chủ, một vị trưởng lão tông sư cảnh nhất thời không nhịn được đứng lên chỉ trích.

- Huyền thiên tông, tên ma đầu tội ác tày trời! Đừng quá phách lối, tổ sư Lâm trấn phương nhất định có thể trấn áp, tiêu diệt ngươi.

- Đúng, lúc này mới phù hợp với nội dung của vở kịch! Lúc này, các ngươi hẳn là phải chỉ trích ta!

Huyền thiên tông nói, quét mắt về phía trưởng lão tông sư cảnh, trong ánh mắt có chút khen ngợi.

Nhưng mà, chỉ trong nháy mắt, hắn đã bấm tay bắn ra một đạo kiếm khí, vạch thủng hư không xuyên thủng qua trán vị trưởng lão này, tiên huyết đỏ sẫm rơi đầy đất.

- Ngươi....

- Ta là một người thành thật, các ngươi nói ta là ma đầu, ta thừa nhận. Là một tên ma đầu trong miệng các ngươi, ta nên tận lực hoàn thành chức trách của mình.

Nói xong, ánh mắt hắn đảo qua rất nhiều tu luyện giả, cuối cùng dừng lại trên ngời một vị tân khách tu vi truyền kỳ cảnh.

- Ta nhớ kỹ, lúc trước ngươi nói ngươi là bằng hữu của tông chủ Tần hoàng tông. Ta diệt Tần hoàng tông, ngươi muốn báo thù cho hắn đúng không?

Vị cường giả truyền kỳ bị Huyền thiên tông chỉ đích danh mồ hôi trên trán chảy như mưa, há miệng muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng bởi vì sợ hãi mà vội vàng phủ nhận.

- Không, không có, ta không nói là muốn báo thù.

Ầm!

Người này còn chưa nói hết lời, một đạo kiếm khí đã xuyên thủng trán hắn, ngọn lửa đen ẩn trong kiếm khí thôn phệ thân thể hắn chỉ trong nháy mắt.

Kết cục tan thành tro bụi lần thứ hai xuất hiện.

- Ta ghét nhất bị kẻ khác nói láo!

Huyền thiên tông nói, ánh mắt lần thứ hai dừng lại trên người một thanh niên trẻ tuổi tu vi tông sư cảnh.

- Ta nhớ kỹ ngươi cũng nói muốn giết ta thay trời hành đạo, giương cao chính nghĩa, đúng không?

- Khục! Huyền thiên tông, ngươi không nên đắc ý, ta Trương vọng tuyết từ trước tới nay dám nói dám làm. Nói muốn giết ngươi liền dám thừa nhận. Lúc này thực lực ngươi mạnh hơn ta, nhưng nếu ngươi cho ta mười năm, nhất định ta sẽ siêu việt ngươi, chém ngươi dưới kiếm!

Người thanh niên tông sư cảnh tên Trương vọng tuyết này mạnh miệng nói, nhưng mà bàn tay phải đang nắm kiếm lại khẽ run rẩy.

- Tốt! Rất thành thực, ta rất thích người có tính cách như ngươi!

Huyền thiên tông có chút hài lòng khẽ gật đầu, thấy sắc mặt Trương vọng tuyết hơi vui vẻ dường như mới trút được gánh nặng, giọng điệu liền biến đổi.

- Ngươi muốn giết ta, nếu ta không nhanh chóng trảm thảo trừ căn, chẳng phải là bị ngu ngốc? Được rồi, ngươi đi chết đi!

- Không! Đừng mà..

Sắc mặt Trương vọng tuyết đại biến, muốn nói điều gì nhưng mà một đạo kiếm khí đã xuyên thủng trán hắn. Một giây sau ngọn lửa đen từ trong cơ thể hắn bùng lên, còn chưa nói hết lời đã im bặt.

- Được rồi

( Quả nhiên Huyền thiên tông là người xấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.