Hàm Hi Họa nhíu mày, hít hít mũi, cô khá là dị ứng với mùi nước hoa nồng như vậy dù đúng là thơm thật.
Định kéo ba cô bạn rời đi thì nhích mắt sang liền bị bộ dáng ngơ ngác ngắm trai đến say mê của bọn họ. Hàm Hi Họa đau đầu, nhức óc. May quá cô hoàn toàn miễn dịch với trai đẹp phong lưu thế này rồi. Cô chỉ mê ông chồng "cấm dục" của mình thôi.
"Anh Thần." Cái giọng ngọt ngấy của Lâm Á Hi vang lên, cô ta chạy nhào vào ngực người đàn ông đang cười kia. Bộ dáng làm nũng này cũng hơi giả trân quá rồi.
Đổng Sở Thần có vẻ không thích thân mật giữa thanh thiên bạch nhật, mày anh ta hơi cau lại một chút rồi vỗ vỗ đầu Lâm Á Hi. "Chuyện gì thế này? Không phải đang quay phim rất tốt sao?" Tuy trên mặt vẫn là nụ cười nhã nhặn đó nhưng giọng nói lại có chút cảnh cáo. Đương nhiên là lời cảnh cáo này hướng tới đạo diễn Chu.
Chu Văn Khiêm nghiến răng đến gần Đổng Sở Thần. Giơ tay phải ra miễn cưỡng nhếch miệng. "Đổng công tử."
Đổng Sở Thần kéo Lâm Á Hi ra khỏi người mình, anh ta nhìn Chu Văn Khiêm hai giây cũng lịch sự bắt tay lại. "Đạo diễn Chu."
Chu Văn Khiêm không muốn vòng vo tam quốc mà vào thẳng vấn đề mặc kệ Lâm Á Hi đã trình báo với Đổng Sở Thần cái gì. Một là thu lại cái tính đại tiểu thư quái gở kia rồi tiếp tục quay phim. Hai là rời khỏi đoàn làm phim, anh tin mình không tìm được nhà đầu tư khác. "Đổng công tử, tôi biết vị Lâm tiểu thư đây là người của anh. Nhưng chúng ta đều rõ những nguyên tắc trong công việc. Anh dùng người đều là muốn người tốt nhất để họ mang lại hiệu quả cho công ty mình. Tôi cũng vậy, mà Lâm tiểu thư thứ nhất diễn không được, thứ hai là không hợp tác với mọi người. Cô ta không thể muốn làm gì liền làm." Dừng lại anh nuốt nước miếng một ngụm cho cổ đỡ khô. "Đây là một tập thể, anh xem mọi người đều cố gắng làm thật tốt phần việc của mình, có người đã có gia đình tranh thủ còn về nội trợ, chăm sóc con cái. Nhưng Lâm tiểu thư lại chỉ biết nghĩ cho bản thân cô ta, ỷ vào việc có anh ở sau mà thích làm gì thì làm, hoàn toàn không có tính tự giác hay hòa nhập tập thể. Tôi cũng chỉ là một đạo diễn, tôi xin lỗi. Nếu lời hôm nay tôi nói có mạo phạm gì đến ngài Đổng đây tôi xin nhận nhưng tôi vẫn muốn dứt khoát lần cuối. Cô Lâm không hợp với bộ phim này của tôi nhưng nếu cô ấy vẫn kiên quyết muốn tiếp tục thì phải đồng ý theo sự chỉ dẫn của tôi. Còn nếu không xin thứ lỗi tôi không có diễm phúc cùng làm việc với Lâm tiểu thư… và cả Đổng công tử."
Trong quá trình thương lượng Chu Văn Khiêm vẫn luôn quan sát khuôn mặt Đổng Sở Thần nhưng hình như anh ta không có chút biến đổi nào. Có chăng là nụ cười có hơi nhạt dần thôi.
Đổng Sở Thần gật gật đầu với những gì Chu Văn Khiêm vừa phân tích. Sau đó lại nhìn Lâm Á Hi đang mặt mày tái xanh bên cạnh.
Lâm Á Hi tức tối không nể nang ai mà quát lại Chu Văn Khiêm. "Anh là cái thá gì chứ. Chỉ là một đạo diễn quèn còn bày đặt làm như mình là đạo diễn vàng của showbiz. Anh nghĩ tôi thèm cái phim nát này lắm à. Tôi nói anh nghe TÔI BỎ DIỄN ĐẤY. Anh…"
"Im miệng." Đổng Sở Thần thu lại hoàn toàn nụ cười trên mặt, giọng nói lạnh nhạt cắt ngang lời của Lâm Á Hi.
"Em…" Còn định nói nhưng bị ánh mắt sắc như dao của Đổng Sở Thần dọa, cô ta rụt vai không dám nhìn anh ta lấy một giây.
Cô ta không hiểu một điều Đổng Sở Thần có thể đưa cô ta lên trời cũng có thể đạp cô ta xuống địa ngục chỉ trong tức khắc.
Mà lúc này dường như cô ta ý thức được mình đã làm chuyện ngu xuẩn rồi.
Người phụ nữ của Đổng Sở Thần lại chanh chua, hống hách, bất tài như vậy, còn bày ra những thứ ấy ra trước mặt bàn dân thiên hạ. Đây chính là tát vào mặt anh ta.
Đổng Sở Thần còn định nói vài câu thì lơ đãng bị một khuôn mặt xinh đẹp hút mất hồn phách. Anh ta thích con gái đẹp, mà cô gái trong tầm mắt này dường như đã chiếm trọn tầm nhìn của anh ta. Anh ta không còn thấy gì ngoài cô.
Cho đến khi cô gái đó xoay lưng rời đi, anh ta vẫn chưa định hồn lại.
"Anh Thần… anh Thần." Lâm Á Hi thấy anh im lặng nhìn về một hướng, nhưng khi cô ta theo ánh mắt của anh ta nhìn sang chỉ thấy một đám con gái. Cô ta giật thót một cái, cô ta sợ anh đã phải lòng con nhỏ nào khác. Cô ta thừa rõ cái tật đam mê gái đẹp của anh ta nhưng lúc này cô ta không biết phải làm sao chỉ có thể không ngừng gọi anh ta, xin lỗi anh ta.
Đổng Sở Thần thu lại tầm mắt cũng không liếc nhìn Lâm Á Hi lấy một cái, anh ta bước tới chỗ Chu Văn Khiêm nhàn nhạt lên tiếng. "Đạo diễn Chu cứ làm theo những gì anh cho là hợp lý. Anh muốn đổi người cứ đổi thoải mái. Như anh nói, tôi làm kinh doanh đều phải tính toán và đầu tư ưu tiên có lợi. Tôi tin bộ phim này sẽ mang lại phần lợi về cho tôi." Dứt lời anh gật đầu với Chu Văn Khiêm rồi cong môi rời đi.
Lâm Á Hi sững người, đến khi tỉnh lại nhận thức được chuyện gì đang xảy thì Đổng Sở Thần đã sớm đi mất. Cô ta lập tức chạy đuổi theo.
Mọi người sau khi tống được con sâu bọ đã làm rầu nồi canh thì hoan hô như muốn ăn mừng tới nơi.
Chu Văn Khiêm rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm. Xem ra Đổng Sở Thần này cũng rất công tư phân minh đấy. Thật ra khi nãy là anh đánh cược. Danh tiếng của Đổng Sở Thần không tệ cũng không tốt. Nói chung tệ thì chỉ có chuyện đam mê sắc dục nhưng chưa từng thấy anh ta coi trọng một người phụ nữ nào.
Anh chính là lợi dụng điểm này mới dám vạch trần Lâm Á Hi ra như vậy.
May mắn anh đã thắng.
Việc bây giờ là tìm nữ chính khác. Trong đầu liền hiện ra cặp mắt và khuôn mặt động lòng người khi nãy.
Lúc này chợt vò đầu mình một cái, đáng ra phải chộp người ta trước chứ, giờ người ta đã mất tích anh biết đi đâu mà tìm đây.
Hai mắt bỗng sáng lên, Chu Văn Khiêm lập tức bảo trợ lý thông báo ra ngoài sẽ cast lại nữ chính nhưng địa điểm tại Đại học A.
Với nhan sắc trăng nhường nguyệt thẹn của cô gái đó, anh tin sẽ sớm xuất hiện trong tầm mắt thôi. Bởi vì ánh mắt của cô khi đó và bởi sự có mặt của cô khi đó đã chứng tỏ cô có hứng thú với đóng phim.
Tin tức này nhanh chóng truyền khắp Đại hại A nói riêng và toàn weibo nói chung.
Dưới bài thông báo của Chu Văn Khiêm bình luận tăng lên không ngừng.
"Mặc dù nói Lâm Á Hi bị trùng lịch trình nhưng mọi người không thấy lý do này rất kỳ quặc sao. Đã lên lịch, bàn bạc xong rồi mới công bố nam nữ chính mà, giờ lại bảo nữ chính không thể phân thân."
"Nói chung tôi không thích Lâm Á Hi cũng cảm thấy cô ta không hợp với vai này. Có thể diễn thử vài ngày đạo diễn thấy không ổn nên cho cô ta rời đoàn làm phim cũng có thể."
"Lầu trên à, kim chủ của cô ta là Đổng công tử đó, ai dám đuổi cô ta."
"Tại sao lại cast ở Đại học A nhỉ? Cái này là đạo diễn Chu muốn dùng người mới hoàn toàn sao?"
"Có thể lúc quay phim anh ấy đã vô tình phát hiện một mầm non tốt nên dùng cách này để tìm người."
"Wow, lầu trên thật là Iq cao nha."
…
Cùng lúc đó trong biệt thự Nam gia.
Hàm Hi Họa nằm trong lòng Nam Lãnh đọc tin tức, có trời mới biết cô vui đến mức nào khi thấy thông báo cast lại nữ chính của đạo diễn Chu đâu. Đây là cơ hội vừa đến đúng lúc thế này, Hàm Hi Họa cô làm sao có thể bỏ qua chứ.
"Em muốn thử vai sao?" Nam Lãnh nhéo nhéo eo cô hỏi lại. Nãy giờ cũng nghe cô nói sơ chuyện này rồi, đương nhiên anh không ngăn cản. Lại thêm bộ phim này thuộc thể loại thanh xuân vườn trường trong sáng thuần khiết, anh cũng yên tâm hơn phần nào.
Hàm Hi Họa gật đầu chắc nịch. "Em muốn."
Nam Lãnh nhếch miệng, vuốt mặt cô một cái. Anh ừ. "Vậy thử đi."
Hàm Hi Họa vứt điện thoại qua một bên rồi xoay người lại hôn hôn khắp khuôn mặt người đàn ông.
Hôn một hồi khiến Nam Lãnh chịu hết nổi, anh cho tay vào trong váy ngủ của cô mò mẫm, trêu chọc đến khi tay anh ướt đẫm mới cởi sạch đồ của cả hai ra làm chuyện không cho trẻ con nhìn.