Chủ Tịch Phúc Hắc: Vợ À! Em Còn Không Mau Chịu Trách Nhiệm

Chương 49: Chương 49: Nghĩ cách ăn sạch em




Về đến biệt thự, Lục Dĩ Nhi lúc này rất an phận ngồi xem thời sự trên tivi cùng với Trác Diệu. Nhưng mà vẫn là nhàm chán muốn chết, xem phim hoạt hình chẳng phải vui hơn sao? Trác Diệu này thật là nhàm chán chết đi được.

Lục Dĩ Nhi từ đầu đến cuối vốn chỉ ngồi suy nghĩ mấy chuyện thường ngày linh tinh không hề chú ý đến thời sự tin tức gì đó toàn nói về vấn đề tài chính. Bỗng dưng lại bị buổi phỏng vấn trực tiếp thu hút, ánh mắt nâng lên có chút khác lạ.

“Hôm nay, khách mời của chúng ta chính là chủ tịch Cố thị Cố Vũ Bình” Người dẫn chương trình là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, nở nụ cười sáng lạn giới thiệu về khách mời hôm nay. Phải biết được Cố thị hiện nay là một trong những tập đoàn lớn đang trên đà phát triển, mà đây là một chương trình rất có tiếng tăm nên mới có thể mời được những nhân vật có tầm cỡ như vậy thu hút rất nhiều lượt theo dõi của mọi người.

Cố Vũ Bình cũng nở nụ cười hơi cúi đầu chào mọi người đang xem chương trình.

Trác Diệu nghe tin tức nhưng cũng không ngừng chú ý đến Lục Dĩ Nhi, cô đột nhiên thay đổi thái độ chăm chú như vậy là vì cái gì? Cố Vũ Bình này cũng chẳng có gì đặc biệt.

Suốt buổi phỏng vấn toàn là những câu hỏi về vấn đề tài chính Cố thị, những suy nghĩ và dự án sắp tới của Cố thị cũng chẳng có gì lạ. Đến gần cuối buổi phỏng vấn người dẫn chương trình bỗng dưng đưa ra câu hỏi rất được mọi người quan tâm.

“Chủ tịch Cố xin hỏi một chút, đây là câu hỏi được rất nhiều khán giả đặc ra là sự việc có nhân tình cùng con riêng ở bên ngoài mấy năm trước rốt cuộc là sao?” Đây là một câu hỏi liên quan đến vấn đề riêng tư, nếu là người khác nhất định không dám đặt ra câu hỏi này. Nhưng mà người dẫn chương trình này quan hệ với các nhân vật lớn trên thương trường rất không tệ, có rất nhiều người bằng lòng vì người đẹp mà ra mặt cô ta còn sợ đắc tội ai chứ?

Cố Vũ Bình nghe nhắc đến chuyện này sắc mặt bỗng tay đổi, nụ cười có chút cứng ngắc.

“Sự việc này thật sự là ngoài ý muốn, đều do người phụ nữ kia sắp đặt. Tôi cũng vợ Diêu Mỹ Hàm quan hệ vợ chồng rất tốt không thể nào phản bội lại cô ấy. Còn về phần con của người phụ nữ kia mỗi tháng tôi đều gửi tiền trợ cấp xem như bồi thường cho mẹ con họ” Chính là một bộ dạng người tốt nha. Chương trình cũng đến lúc kết thúc người dẫn chương trình nói thêm mấy câu liền tạm biệt khán giả.

Lục Dĩ Nhi trong lòng khinh bỉ, buồn cười thật đó. Thì ra là mẹ cô sắp đặt, ha ha ha, không biết liêm sỉ như thế nào liền đem mọi tội lỗi đổ lên người mẹ cô, bà đã chết rồi mà ông ta còn không chút hối hận. Tiền trợ cấp mỗi tháng? Sao cô lại không biết vậy? Lúc còn sống chình là người mẹ của cô công việc làm thuê gì đó chỉ cần không phải trái với đạo đức đều làm cả để kiếm ra tiền lo cho cô, hằng ngày đều mệt mỏi kiệt sức trở về, lúc ấy Lục Dĩ Nhi còn nhỏ đều chỉ biết trơ mắt nhìn hoàn toàn không giúp được gì. Trợ cấp? Số tiền đó chẳng lẽ bị chó tha hay sao? Ông ta nói ra lương tâm có cắn rứt hay không? Nắm tay siết chặt, móng tay đâm sâu vào da thịt.

Trác Diệu nhìn thấy gương mặt trắng bệch của Lục Dĩ Nhi liền lo lắng, bàn tay xoa đầu cô.

“Làm sao vậy?” âm thanh trầm thấp làm cho người khác cảm giác dễ chịu.

Cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay Trác Diệu Lục Dĩ Nhi an tâm hơn một phần nào đó, lắc đầu không nói gì. Mấy cái hành động thân mật như vậy tuy có vẻ khác thường nhưng mà cô đều không có ngăn được hắn, với lại không biết từ khi nào đã quen với viếc hắn đối với mình như vậy lại còn có chút hưởng thụ... Lục Dĩ Nhi lại lắc lắc đầu một lần nữa gương mặt có chút ửng hồng, cô sut nghĩ tới cái gì vậy a, bị Cố Vũ Bình chọc giận tới điên rồi.

Trác Diệu nhíu mày, tâm càng thêm lo lắng Lục Dĩ Nhi rốt cuộc là có chuyện gì?

“Thật sự không sao?”

Lục Dĩ Nhi vội vàng tránh bàn tay ấm áp kia, lùi ra một góc ghế sofa.

“Không sao, không sao”

“Không có gì em tránh xa tôi như vậy làm gì? Tôi ăn thịt em sao?” Trác Diệu đen mặt nói.

“Trời nóng, là trời nóng nha” Lục Dĩ Nhi cười hì hì tìm lí do biện hộ.

Mà ngoài trời lúc này đen kịt, gió thổi lớn chính là sắp mưa, Lục Dĩ Nhi vừa dút lời những hạt mưa liền tíu tít rơi xuống. Lục Dĩ Nhi giật giật khóe môi, ông trời cũng không giúp cô.

Trác Diệu khinh thường liếc mắt nhìn Lục Dĩ Nhi một cái, còn lí do nào chính đáng hơn không?

Lục Dĩ Nhi nuốt nuốt nước bọt, cười nịnh hót lại hơi xê dịch trở lại vị trí ban đầu một xíu. Cô và hắn không có gì không có gì tại sao phải căng thẳng a, bình tĩnh bình tĩnh.

“Ba ngày sao là sinh thần Tô lão gia em cùng tôi đến đó” Trác Diệu thản nhiên nói.

“Ân” Lục Dĩ Nhi gật gật đầu nhỏ, sinh thần Tô lão gia chắc chắn sẽ có rất nhiều nhân vật lớn nhưng hắn dẫn theo cô làm gì?

“Tại sao là một thư ký nhỏ như tôi?” Lục Dĩ Nhi thắc mắc, tuy là thư ký nhưng mà những buổi tiệc như thế này chẳng phải hắn nên tìm một người thích hợp đi chung hay sao? Chẳng hạn nhưng tiểu thư nào đó.

“Bên cạnh tôi có một mình em là phụ nữ, chẳng lẽ em muốn tôi nắm tay trợ lý Trương đi đến đó?”

Lục Dĩ Nhi liên tưởng đến hình ảnh hai người bọn họ nắm tay liền không nhịn được rùng mình, thất sự quá đáng sợ.

“Vậy Tiểu Ái?”

“Đi cùng Long Hạo Kỳ” không cần suy nghĩ cũng biết Long Hạo Kỳ kia nhất định dẫn theo Tiểu Ái khoe khoang và đánh dấu chủ quyền.

Mà mục đích của hắn cũng tương tự như vậy, để Tô Viễn kia biết Lục Dĩ Nhi là người của ai, hắn ta còn dám đụng đến liền phế tay phế chân của hắn quăng cho cá mập ăn. Trong đầu Trác Diệu hiện nay chính là một trăm à không một ngàn cách giết chết tình địch.

Nhìn gương mặt đại gian ác kia Lục Dĩ Nhi rùng mình một cái, hắn là đang suy nghĩ đen tối cái gì sao? Gương mặt thật dọa người khác.

“Anh suy nghĩ xấu xa cái gì?”

Trác Diệu liếc mắt rất là tự nhiên đến không thể tự nhiên hơn nữa nói “Nghĩ cách ăn sạch em”

Lục Dĩ Nhi hai tay chắn trước ngực lui lại một góc sofa còn lấy thêm cái gối chắn ở giữa, biến thái quá biến thái. Đúng thật là không nên ở gần con sói này. Nghĩ đến hắn ăn sạch cô không còn chút xương liền nổi da gà. Tên lòng lang dạ thú này, tránh càng xa càng tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.