Chúa Tể Chi Vương

Chương 565: Chương 565: Chiến lực của Khô Lâu Đường Chủ




Trên Hư Không Hải.

Giao phong giữa hai bên, gần như thoáng dừng lại, thì ra, ở đằng sau, Triệu Phong đang nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

- Tặc tử vô sỉ này.

- Mau ngăn cản, không thể để thuyền “Lam Lôi Hải Thiên” rơi vào trong tay đám chuột nhắt được.

Bên phía hải tặc Hư Không Hải, mọi người thoáng sững sờ, sau đó chửi ầm lên.

Bên phía lâu thuyền.

Đám người Lâu Lan Chỉ Thủy nhìn thấy Triệu Phong nhanh nhẹn thuần thục cướp đoạt thuyền “Lam Lôi Hải Thiên”, không khỏi trợn mắt há hốc mồm.

- Lá gan của thiếu niên này thật lớn, ngay cả thuyền của Đoàn hải tặc Lam Lôi mà cũng dám cướp.

Đoàn hải tặc Lam Lôi chính là một trong mười Đoàn hải tặc Hư Không Hải lớn nhất phụ cận Bát Hoang Sơn, khiến không ít cường giả du hành, thậm chí các lộ thương đội vừa nghe tin đã sợ mất mất.

Mặc dù Đoàn hải tặc Lam Lôi trong số phần đông các Đoàn hải tặc, chiến lực không xếp hàng đầu, nhưng tính cơ động ẩn nấp, lại vượt qua phần lớn các Đoàn hải tặc khác.

Ưu thế lớn nhất trong đó, chính là nhờ vào thuyền Hư Không Hải tốt.

Thuyền Lam Lôi Hải Thiên này đã có mấy trăm năm lịch sử, là một trong những con thuyền Hư Không Hải có tính năng mạnh nhất tại khu vực Bát Hoang Sơn, bất kể là tốc độ, tính ẩn nấp, hay lực phòng ngự, đều là nhất lưu.

- Lý nào lại như vậy.

Dù là văn sĩ áo lam tính tình trầm ổn ẩn nhẫn, cũng bị chọc giận.

Thuyền Lam Lôi Hải Thiên chính là chỗ dựa lớn nhất để hắn rong ruổi khắp vùng “Bát Hoang Sơn” này, nếu như thuyền bị người ta cướp đoạt, Đoàn hải tặc Lam Lôi cũng sẽ bị xóa tên trong mười Đoàn hải tặc Hư Không Hải lớn nhất.

- Thủy Lôi Phiên Thiên Thủ!

Văn sĩ áo lam bất chấp phải trả một cái giá lớn, thúc dục bổn nguyên trong cơ thể, đánh ra một quang thủ khổng lồ, phát ra từng đợt gợn sóng, bao trùm phạm vi nửa dặm, một luồng áp lực vô tận giống như Thái Sơn áp đỉnh đè xuống, lôi quang sáng tối vặn vẹo, hoàn toàn phong bế cả một khu vực.

Phành…

Lão giả mặc áo hoa vốn đã bị thương, lập tức bị “Phiên Thiên Thủ” đánh bay ra ngoài một trược.

Ọc…

Lão giả mặc áo hoa thổ ra một búng máu, thân hình lảo đảo, thiếu chút nữa rơi vào Hư Không Hải.

- Tiểu bối, dám trộm đoạt thuyền Hư Không Hải của ta.

Văn sĩ áo lam nổi giận đùng đùng, trên mặt dần nổi lên một tầng lãnh ý tàn nhẫn.

Giờ phút này.

Hắn đã bất chấp tất cả đẩy lui lão giả mặc áo hoa, sau đó giết ngược trở về.

- Quay lại chế ngự tên tặc tử kia, đoạt lại thuyền.

Văn sĩ áo lam quát một tiếng, hạ lệnh xuống, sau đó dẫn đầu đám hải tặc rút lui, giết ngược về phía Triệu Phong.

Thuyền Lam Lôi Hải Thiên chính là căn cơ của Đoàn hải tặc, nhất quyết không thể để mất.

Huống chi.

Tiểu tử kia rất có thể đã nhận được truyền thừa y bát của “Phong Lôi Đại Đế”, phải cố gắng tận dụng thời cơ.

Tại phía khác.

Tôn Giả mặc áo hoa, có vẻ ngoài dự liệu, văn sĩ áo lam chỉ cần có đủ quyết tâm là có thể giết chết mình, nhưng nếu vậy thì cũng sẽ không kịp giải quyết Triệu Phong.

Mọi người trên lâu thuyền, đều lộ vẻ hồi hộp, đồng thời có chút kinh ngạc.

Ngay lập tức, người trên lâu thuyền, liền lâm vòa sinh tử tuyệt cảnh, “Đoàn hải tặc Lam Lôi” đột nhiên hạ lệnh rút lui, giết về phía Triệu Phong.

- Hắc hắc, tiểu tử kia lúc trước đối với chúng ta là thấy chết mà không cứu, bây giờ đến lượt hắn gặp phải xui xẻo rồi.

Một vài người trên lâu thuyền, nhìn thấy mà có chút hả hê.

Mọi người đồng loạt tán thành phụ họa.

- Hoàng bá, thiếu niên kia thiên tư tuyệt đỉnh, thực lực siêu phàm, chúng ta có thể cứu hắn, liên thủ đối kháng hải tặc, như vậy cũng nắm chắc bốn, năm thành. Bằng không, sau khi Đoàn hải tặc Lam Lôi diệt sát hắn, vẫn có thể quay lại đây…

Đôi mi thanh tú của Lâu Lan Chỉ Thủy khẽ cau lại, thấp giọng phân tích.

Nói thật.

Lúc trước, nàng cũng rất chán ghét đối với hành vi “thấy chết mà không cứu” của Triệu Phong.

Nhưng thế cục đã tới mức này, liên thủ với Triệu Phong mới là đường ra tốt nhất.

- Chỉ Thủy…

Lão giả mặc áo hoa có chút cay đắng, khẽ lắc đầu, dùng linh thức truyền âm:

- Cho dù chúng ta liên thủ với thiếu niên kia, cũng chỉ có một con đường, đó là diệt vong. Sinh lộ duy nhất, chính là phải nhanh chóng mang ngươi rút về Bát Hoang Sơn. Hơn nữa, còn phải bỏ qua tất cả mọi người trên lâu thuyền.

Lâu Lan Chỉ Thủy nghe vậy, hoa dung thất sắc, nhìn về phía lão giả mặc áo hoa với vẻ khó tin.

Hiển nhiên.

Lão giả mặc áo hoa bị thương còn nghiêm trọng hơn tưởng tượng, lúc này có lẽ đang cố gắng cưỡng chế thương thế.

Một kích trước khi rời đi của Lam Lôi đạo tặc, đã khiến cho bổn nguyên của Tôn giả mặc áo hoa suy giảm sâu sắc.

- Bỏ qua tất cả mọi người trên lâu thuyền…

Lâu Lan Chỉ Thủy lộ vẻ không đành lòng, trên gương mặt trắng trẻo như tuyết sứ, lộ ra một tia dằn vặt.

Nhưng nếu như không làm vậy, cho dù Tôn giả mặc áo hoa có cường thịnh trở lại, xông lên tác chiến thì vẫn có đến tám chín phần vẫn lạc, lúc đó, mọi người đều không thể chạy thoát.

- Chỉ Thủy, mau chóng theo ta quay trở về Bát Hoang Sơn, nhân lúc tiểu tử kia còn có thể kiềm chế một lúc…

Lão giả mặc áo hoa chùi đi vết máu bên khóe miệng, thân hình lảo đảo, hạ xuống trước mặt Lâu Lan Chỉ Thủy.

- Chẳng lẽ… Ngay cả một chút cơ hội cũng không có?

Lâu Lan Chỉ Thủy xấu hổ không đành lòng, đôi mắt trong suốt nhìn về phía thiếu niên trong tầng sương mù phía xa.

Giờ phút này.

Văn sĩ áo lam đã dẫn đầu đám hải tặc, đánh về phía Triệu Phong đang ở trên thuyền kim loại màu xám.

Có chút ngoài dự liệu đó là, thiếu niên kia vẫn chậm rãi điều khiển thuyền kim loại màu xám, sau đó nhàn nhã nhìn đám người văn sĩ áo lam.

- Bao vây!

Trong lòng văn sĩ áo lam hoài nghi có cạm bẫy, cũng không lập tức ra tay.

Tôn Giả mặc áo hoa ở đằng sau, cũng không khỏi cảm thấy kinh ngạc trước biểu hiện của Triệu Phong.

Đương nhiên.

Thực lực của Triệu Phong càng mạnh, đối với việc bọn họ trốn chết, lại càng có lợi.

- Chú ý, trước hết hãy bắt tiểu tử kia lại.

Thủ lĩnh hải tặc áo lam âm thầm ra lệnh, sau đó mang theo một đạo Thủy Lôi quang vân, từ trên trời giáng xuống, lao thẳng đến Triệu Phong.

Triệu Phong chỉ cảm thấy một luồng lực lượng Thủy Lôi huyền diệu hùng hậu, giống như sấm chớp, hết lớp sóng này đến lớp sóng khác, liên tục trùng kích.

Lực lượng Thủy Lôi này cương mãnh bá đạo, lại nhu hòa không dứt.

Phong Lôi Chi Hoàn.

Thân hình Triệu Phong bay lên, quanh người nổi lên từng vòng Phong Lôi tím xanh ngưng luyện rực rỡ, những vòng tròn này liên tục trùng kích khắp bốn phương tám hướng, mỗi thời mỗi khắc, đều sinh ra mấy chục vòng Phong Lôi chấn động cao tốc, công phòng nhất thể.

Phành…

Hai loại lực lượng Lôi Điện, mãnh lực giao phong một kích trên biển sương mù.

Tại tốc độ công kích Lôi đạo đơn thuần, Triệu Phong có ưu thế nhất định.

- Khí tức Tử Diệt Phong Lôi, có tốc độ ngạo thị thiên hạ, đây nhất định là truyền thừa của Phong Lôi Đại Đế rồi. Còn may tiểu tử kia chỉ mới tìm hiểu được một phần của Tử Diệt Phong Lôi…

Thủ lĩnh hải tặc áo lam muốn bắt giữ Triệu Phong, cho nên chỉ phát huy sáu bảy thành chiến lực.

Phành phành…

Những vòng Phong Lôi đang quanh vòng tròn quanh người Triệu Phong, bỗng nhiên ảm đạm, đồng thời, vỡ thành từng mảnh nhỏ, thân hình của hắn nhanh chóng thối lui.

- Lực lượng Thủy lôi của Lam Lôi đạo tặc này, công lực thật thâm hậu huyền ảo…

Mặc dù truyền thừa của Triệu Phong có đẳng cấp rất cao, tốc độ công kích còn chiếm ưu thế, nhưng vẫn không thể chống lại đạo tặc đã tu luyện thành danh mấy trăm năm.

Thực lực tu vi của tên thủ lĩnh hải tặc áo lam, không hề thua kém Thủy Vận Trưởng lão là bao, đều là Tiểu Đan Nguyên hậu kỳ,

Với tình trạng của Triệu Phong hiện nay, không thể khinh suất sử dụng huyết mạch đồng tử, tối đa chỉ có thể chống đỡ Tiểu Đan Nguyên sơ kỳ và Tiểu Đan Nguyên trung kỳ mà thôi.

Thủ lĩnh hải tặc áo lam cũng không dốc toàn lực, chỉ ngăn cản Triệu Phong mà thôi.

- Băng Hoàng Thương!

Du đấu một hồi, Triệu Phong lại xuất ra một phần khí tức lực lượng của hư ảnh Băng Hoàng Thương, bất chợt, một luồng hàn uy đóng băng thiên hạ, lập tức cuốn thẳng tới phía tên thủ lĩnh hải tặc áo lam.

- Tiểu tử này cũng có tàn binh Địa cấp, e rằng không phải tầm thường.

Tên thủ lĩnh hải tặc áo lam không những không sợ, ngược lại còn lấy làm mừng rỡ.

Cho dù tàn binh cùng cấp, cũng có chênh lệch khác biệt. Ví dụ như một vài mảnh vỡ hoặc tàn phiến Thần binh Địa cấp, có Hạ phẩm, có Trung phẩm, thậm chí có Thượng phẩm và cả Thần binh truyền thừa Địa cấp nữa.

- Đáng tiếc, nếu tiểu bối này sớm liên thủ với ta, như vậy còn có hi vọng đánh lui Lam Lôi đạo tặc.

Lão giả mặc áo hoa cũng giật mình trước thực lực của Triệu Phong, đồng thời không khỏi cảm thấy tiếc hận.

Thực lực của Triệu Phong, có thể chống lại Tiểu Đan Nguyên sơ kỳ bình thường, chỉ tiếc là tu vi của Lam Lôi đạo tặc quá cao thâm, thực lực cũng không tầm thường.

Thoáng chốc, tình huống lại lâm vào khó khăn.

- Xuất Quỷ Thi Trớ Chú đại trận, có lẽ có thể áp chế người này. Hoặc là…

Trên mặt Triệu Phong cũng không hề có chút kinh hoảng nào.

Tâm niệm trong lòng hắn xoay chuyển, thoáng rút lui, sau đó vung tay lên.

Vụt…

Trong tầng sương mù u ám, chợt hiển hiện một Bộ khô lâu âm trầm đáng sợ, xương cốt hai màu kim ngân giao thoa, trong hốc mắt là hai luồng hỏa diễm u hồng, khiến người khác nhìn thấy mà giật mình.

Một luồng khí tức tinh thần tử âm dày đặc, tràn ngập Hư Không Hải phụ cận, trong phạm vi mấy trăm dặm, vô số sinh linh trong hải dương, đều phát ra một sự rung động đến từ linh hồn.

- Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh… Luyện Cốt Quỷ đạo…

Thủ lĩnh hải tặc áo lam bỗng nhiên biến sắc.

Nụ cười trên mặt hắn thoáng cứng lại, không thể tiếp tục áp chế Triệu Phong.

Bằng vào cảm ứng khí tức, thực lực của vị Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh trước mặt, tuyệt đối sẽ không chênh lệch với hắn là bao.

Thủ lĩnh hải tặc áo lam thậm chí còn mơ hồ cảm nhận được một luồng khí tức Thần binh Địa cấp.

- Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh.

Tôn Giả mặc áo hoa đang chuẩn bị rút lui, nhìn thấy một màn này, cũng không khỏi nghẹn ngào.

Tại Vực ngoại Hư Không Hải.

Bình thường cũng xuất hiện vài cường giả ngao du, phần lớn đều là những trình độ đỉnh cao tại Vực nội, tu vi ít nhất cũng là Chân Chủ Cấp, thậm chí là Chân Linh Cảnh.

Bởi vậy, Chân Chủ Cấp tại Hư Không Hải, là loại thường thấy nhất.

Chẳng qua.

Một khi tu vi đạt tới Đan Nguyên Cảnh, vậy thì mọi chuyện sẽ khác, tại Hư Không Hải này cũng rất hiếm gặp, có thể xem là cường giả.

Mà lúc này.

Triệu Phong chỉ mới vung tay, đã tạo nên một Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh, cục diện lập tức xảy ra biến hóa.

- Khặc khặc khặc… Rất lâu rồi không ra ngoài hoạt động gân cốt.

Toàn thân Khô Lâu đường chủ nổi lên một tầng ô quang thâm thúy, trong lúc di động, quanh người bùng phát một luồng sát quang tử hắc, kinh hãi tâm hồn.

Hiện nay.

Tu vi của Khô Lâu đường chủ, đã sớm khôi phục đến đỉnh phong.

Hơn nữa, dưới sự giúp đỡ của một lượng lớn tài nguyên trong Di tích Tử Thánh, kỳ thực nội tình còn tăng trưởng hơn cả ngày xưa.

Thần binh Địa cấp “Cửu Sát Âm Cốt Thứ” cũng không phải bình thường, nó dung nhập vào trong cốt cách, có khả năng cường hóa độ cứng của xương cốt, khiến lực phòng ngự nhận được tăng phúc rất lớn.

Vừa xuất hiện liền ra tay.

Khô Lâu đường chủ xông lên nghênh đón thủ lĩnh hải tặc áo lam, cận thân chiến đấu.

Mỗi một quyền một chưởng, lực lượng Tử Âm đều sôi trào dậy sóng, có “Cửu Sát Âm Cốt Thứ” tăng phúc, chiến lực của Khô Lâu đường chủ còn hơn cả Tôn Giả bình thường.

Lão giả mặc áo hoa đứng từ xa xem chiến, không khỏi động dung.

Ít nhất, hắn tự thấy lúc mình chưa bị thương, cũng không thể là đối thủ của Khô Lâu đường chủ.

Khô Lâu đường chủ đồng thời am hiểu tinh thần quỷ bí, Quỷ đạo Luyện Cốt, thủ đoạn công kích có thể nhằm vào hai phương diện tinh thần và vật chất.

- Tử Diệt Phong Lôi Xà Vũ.

Quanh người Triệu Phong nổi lên một đạo Phong Lôi chi xà rực rỡ hùng vĩ, uốn lượn vặn vẹo, kéo động vô số tàn phong điện ảnh, thế công xảo trá dị thường, hung hăng quấn lấy Lam Lôi đạo tặc.

Dưới tình huống hai mặt bị giáp kích, Lam Lôi đạo tặc lập tức không địch lại, ngoác miệng chửi ầm lên.

Mặc dù hắn có một kiện Thần binh Địa cấp phụ trợ, nhưng luận phẩm cấp hay là uy lực, đều không thể so sánh với “Cửu Sát Âm Cốt Thứ” của Khô Lâu đường chủ.

- Cửu Sát Âm Cốt Thứ!

Khô Lâu đường chủ từng bước áp chế, bỗng nhiên xuất ra Thần binh Địa cấp, chỉ thấy một đạo gai xương ám ngân sắc cực lớn, dài hơn mười trượng, kéo động mỗi chuỗi ảo ảnh sắc bén, tiếng rít chấn động không gian, bộc phát một luồng sát quang thiêu đốt ngập trời.

- A… A…

Những dư âm còn lại, ngay lập tức tàn sát đám hải tặc Chân Chủ Cấp đỉnh phong gần đó.

Thân hình Lam Lôi đạo tặc bị đẩy lui, kinh hãi mắng lớn.

Đồng thời, hắn còn bị “Tử Diệt Phong Lôi Xà” của Triệu Phong quấy nhiễu, khí huyết sôi trào, hiển nhiên đã thụ thương không nhẹ.

- Chiến lực của Khô Lâu đường chủ đã tăng lên không ít.

Triệu Phong âm thầm gật đầu.

Dưới tình huống hắn không thể động dụng huyết mạch đồng tử, Khô Lâu đường chủ mới là chủ lực để đối kháng cường địch.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.