Chúa Tể Chi Vương

Chương 1250: Chương 1250: Chiến thư




- Tứ giai đỉnh phong?

Triệu Phong lẩm nhẩm.

Hai mươi lăm năm trước hắn đã tạm thời có thể chống lại được ngũ giai Chân Thần.

Cũng có nghĩa là lúc đó hắn đã có thể đánh bại tên Nguỵ Trạch này rồi.

- Có lẽ ta nên thể hiện thực lực một chút.

Triệu Phong nghĩ.

Linh tộc là thế lực ngũ tinh, thiên tài vô số, có rất nhiều người đã là lục giai Chân Thần, mà cường giả đời trước còn có người tới Cổ Thần Cảnh.

Cho dù Triệu Phong đánh bại Kim Uy, thể hiện tiềm lực thiên phú nhất định nhưng dù sao hắn cũng không phải người của Linh tộc, không đủ để Linh tộc coi trọng.

Nếu không phải vì Triệu Vũ Phi thì có lẽ cao tầng Linh tộc đã ra tay với Triệu Phong rồi.

Triệu Phong đột nhiên đứng bật dậy, chuẩn bị đi ra.

Phan Hạo thấy Triệu Phong đứng dậy thì khựng người.

- Chúng cố tình muốn chọc tức ngươi đấy. Ngươi không định ra ứng chiến đấy chứ?

Phan Hạo vội hỏi.

Tuy hắn biết Triệu Phong rất giỏi, nhưng hắn không tin Triệu Phong có thể đánh bại Nguỵ Trạch. Dù gì Triệu Phong cũng chỉ là Chuẩn Thần mà.

- Lẽ nào ngươi muốn làm rùa rụt cổ trốn trong nhà?

- Không ngờ nam nhân Triệu Vũ Phi xem trọng lại là loại phế vật như vậy…

Bên ngoài cung điện, tiếng quát tháo vẫn không ngừng vang lên.

Đúng lúc đó, cánh cổng cung điện trước mặt mở ra.

- Ồ? Dám ra cơ à?

Nam tử mặc hắc giáp đứng phía hàng đầu tiên trên vai có hai cái sừng đen, gương mặt hung hăng tạo cảm giác rất tà ác.

Hắn chính là Nguỵ Trạch.

Phần lớn những người đứng xung quanh đều là ngoại tộc đệ tử, nhưng cũng có không ít nội tộc và đệ tử hạch tâm.

- Chính là hắn à? Xem ra rất yếu ớt, sao có thể là đối thủ của Nguỵ Trạch đại ca?

Từ sau khi hội giao lưu kết thúc Triệu Phong vẫn luôn bế quan, chưa ra ngoài lần nào.

Vì thế rất nhiều đệ tử vẫn chưa biết Triệu Phong trông như thế nào.

- Ngươi muốn chiến thì ta chiến!

Triệu Phong thần sắc băng lạnh, nheo mắt nhìn Nguỵ Trạch.

- Ha ha, được!

Nguỵ Trạch cười lớn.

Hắn cho rằng Triệu Phong đánh bại được Kim Uy là tự cho mình giỏi giang.

Kim Uy tuy có huyết mạch linh tộc nhưng hắn chưa từng được tôi luyện, năng lực chiến đấu yếu kém.

- Tiểu tử kia lại chấp nhận thật kìa, đúng là tự tìm cái chết.

- Có kịch hay xem rồi.

Trên chiến đài trong khu vực ngoại tộc đệ tử…

- Ta còn tưởng ngươi sẽ mãi trốn sau lưng nữ nhân.

Nguỵ Trạch cười càng thêm hung ác.

Nguỵ Trạch cũng là người theo đuổi Triệu Vũ Phi, nhưng thời gian vừa rồi hắn làm nhiệm vụ ở ngoài, không tham gia hội giao lưu.

Nhưng sau khi về, hắn liền biết được tin khiến hắn phẫn nộ.

Vì thế, sau khi thăm dò thông tin, Nguỵ Trạch lập tức đến thẳng đây tìm Triệu Phong.

- Nói nhảm ít thôi!

Ánh mắt Triệu Phong lạnh băng, mắt trái xoay chuyển, phát ra đồng lực ý chí kinh người.

Nguỵ Trạch vừa rồi vẻ mặt còn rất thoải mái giờ bỗng biến sắc.

Theo tin tình báo hắn biết thì không thấy nói Triệu Phong biết đồng thuật.

Vù!

Một đám khói tím bỗng chụp xuống linh hồn Nguỵ Trạch.

Cảnh tượng xung quanh Nguỵ Trạch trở nên mờ ảo, khả năng khống chế thân thể của hắn cũng giảm mạnh.

- Đồng thuật của tên tiểu tử này thật cao siêu.

Nguỵ Trạch hừ một tiếng, toàn lực vận linh hồn ý chí, nhanh chóng hồi phục.

Đúng lúc đó Nguỵ Trạch cảm giác Triệu Phong tấn công từ mặt bên, hắn nhanh chóng phản ứng lại, tung ra song quyền.

Rầm!

Sau một chiêu, cả Triệu Phong và Nguỵ Trạch đều lùi sau vài chục bước.

- Tên Nguỵ Trạch này ý chí kiên định, chiến đấu lực cũng rất mạnh.

Triệu Phong gật gù.

Hắn tinh thông linh hồn lĩnh vực, Thần Mâu cũng có ưu thế nhất định, nhưng linh hồn ý chí vẫn còn một khoảng cách xa nữa mới tới tứ giai Chân Thần. Vì thế tác dụng của linh hồn đồng thuật với Nguỵ Trạch không lớn.

Bên kia, Nguỵ Trạch khựng người, hắn có phần chấn kinh.

Hắn phát hiện sức mạnh và thể phách của Triệu Phong cũng không thua kém gì hắn.

Nguỵ Trạch tu luyện luyện thể công pháp, cộng với ưu thế về huyết mạch, còn Triệu Phong chỉ là một Chuẩn Thần nhưng lại có thể phách mạnh tới vậy.

Phan Hạo bên dưới đang lo lắng, hai mắt bỗng tràn đầy kinh ngạc.

Hắn nhận ra mình đã đánh giá thấp Triệu Phong.

Những đệ tử khác đang quan chiến sắc mặt cũng thay đổi, có lẽ không ai ngờ trong cú va chạm vừa rồi, Triệu Phong lại không hề rơi xuống thế yếu.

- Hừ!

Nguỵ Trạch hừ lạnh một tiếng, vận thần lực, một luồng sát ý lạnh băng lan toả.

Vừa rồi hắn đã coi thường Triệu Phong, nhưng bây giờ hắn sẽ không cho Triệu Phong cơ hội nữa.

Uỳnh uỳnh!

Bên kia Triệu Phong biến thành một đạo lôi quang ngũ sắc, trong một tiếng nổ vang trời, lập tức tới gần Nguỵ Trạch.

Tốc độ kinh người đó khiến những người đứng bên dưới đều kinh hồn thất sắc.

Nguỵ Trạch giật mình, hai tay hiện lên thần lực màu đen, chuẩn bị tấn công Triệu Phong.

- Lôi Kiếp Đồng Diệm!

Đúng lúc đó, con mắt trái Triệu Phong loé lôi quang, mọt luồng năng lượng lôi kiếp linh hồn cùng với dao động linh hồn cường đại cuộn lên.

Uỳnh! Phụt!

Một cái lạc ấn lôi kiếp bùng cháy dữ dội, đem theo khí tức linh hồn khủng khiếp bỗng oanh kích xuống đầu Nguỵ Trạch.

- Á!!!

Nguỵ Trạch bỗng chốc mất hoàn toàn ý thức.

Hắn vẫn tưởng linh hồn đồng thuật mà Triệu Phong vừa thi triển có uy lực lớn nhất rồi, nên hắn không để ý lắm.

Nhưng lúc này đồng thuật mà con mắt trái Triệu Phong thi triển khiến hắn cảm thấy linh hồn như bị vạn lôi xuyên qua, cơn đau xé tâm can không ngừng xung kích ý thức của hắn.

- Phá Thiên Thánh Lôi Chưởng!

Triệu Phong ngưng tụ một luồng lôi quang ngũ sắc thành chưởng, nhằm thẳng Ngụy Trạch đánh tới.

Năng lượng Ngũ Hành Áo Nghĩa trong chưởng ấn không ngừng oanh kích lên thân thể Ngụy Trạch.

Ngoài ra, Ngũ Hành Phong Lôi Quyết của Triệu Phong đã tới tầng cuối cùng, hắn đã dung nhập thành công năng lượng lôi kiếp vào thần lực, khiến khả năng hủy hoại của thần lực tăng mạnh.

Uỳnh! Rầm!

Ngụy Trạch cả người bay thẳng vào kết giới trận pháp quanh chiến đài.

Nhưng uy năng của quang chưởng ngũ sắc vẫn chưa kết thúc, tiếp tục tác dụng lên cơ thể Ngụy Trạch.

- Á!!!

Ngụy Trạch kêu lên thảm thiết, tiếng thét đau đớn khiến ai nhìn cũng phải kinh hãi.

Rầm!

Cuối cùng Ngụy Trạch rơi thẳng xuống đất.

Xung quanh một khoảng lặng chết chóc.

Lần đầu giao chiêu, hai bên ưu thế tương đương.

Nhưng đến lần thứ hai Triệu Phong đã áp đảo hoàn toàn và đánh bại Ngụy Trạch.

- Sao có thể mạnh như vậy?

Một số ngoại tộc đệ tử nuốt nước bọt, lòng đầy kinh hãi.

Vừa rồi hắn vẫn còn ở ngoài điện chế nhạo Triệu Phong.

- Mạnh thật, đánh bại Ngụy Trạch rồi!

Phan Hạo mừng rỡ kêu lên.

Tuy trận đấu này hắn nhìn cũng thấy hồ đồ, nhưng trọng điểm là Ngụy Trạch đã bị Triệu Phong đánh bại.

Triệu Phong nhảy xuống khỏi chiến đài rồi rời đi.

Ban đầu hắn dùng đồng thuật là cố tình khiến Ngụy Trạch mất cảnh giác.

Tiếp đó, hắn dùng Lôi Kiếp Đồng Diệm tấn công khiến Ngụy Trạch thương nặng rồi đánh bại.

Trên bầu trời Linh tộc có một vài đạo thần thức lượn quanh.

- Hắn đánh bại được Ngụy Trạch, thực lực của tiểu tử này ít nhất cũng là tứ giai Chuẩn Thần.

Thiên kiêu Chuẩn Thần mạnh nhất của Linh tộc hiện nay cũng là tứ giai Chuẩn Thần.

Thiên kiêu của Sinh Mệnh Thánh Địa ở Tử Linh Vực là Quán Long Chuẩn Thần, ba mươi năm trước đã có thực lực tứ giai Chuẩn Thần.

Giờ ba mươi năm đã qua, Quán Long Chuẩn Thần chỉ sợ đã là ngũ giai Chuẩn Thần rồi.

- Hắn dùng đồng thuật đánh lén, hơn nữa Ngụy Trạch vẫn chưa kích phát huyết mạch, ngay thần khí cũng không lấy ra, nếu Ngụy Trạch đề phòng từ trước thì chưa chắc...

Một đạo thần thức khác hừ lạnh.

- Nhưng thực lực của tiểu tử này đúng là rất mạnh, có thể ngang sức với Chuẩn Thần mạnh nhất Linh tộc rồi.

Lại một giọng nói khác vui mừng nói.

- Phù Linh Cổ Thần, ngươi là sư tôn của Triệu Vũ Phi, giờ không thể nào lại nghiêng về phía hắn chứ...

Mấy đạo thần thức cường đại bàn luận trên không trung.

- Nói chung là thực lực và tiềm lực của tiểu tử này đều không tồi. Nếu ở lại Linh tộc được là tốt nhất. Nhưng dù gì hắn cũng là người ngoài, huyết mạch quá kém...

Vốn dĩ mấy người này định ngầm xử lý Triệu Phong.

Nhưng thực lực Triệu Phong thể hiện lúc này lại khiến họ có hứng thú.

Nếu có thể khiến Triệu Phong thỏa hiệp, chủ động rời xa Triệu Vũ Phi, nhưng vẫn ở lại cống hiến cho Linh tộc thì đó sẽ là kết quả tốt nhất.

Tin tức Triệu Phong đánh bại Ngụy Trạch nhanh chóng lan truyền.

- Ngụy Trạch thua dưới tay Triệu Phong!

- Không ngờ nam nhân mà Triệu Vũ Phi để mắt tới lại có thực lực lớn vậy!

Phần lớn mọi người đều vô cùng chấn kinh về thực lực của Triệu Phong.

Nhưng đệ tử hạch tâm thì ai cũng tối sầm mặt, vô cùng phẫn nộ.

Ngụy Trạch thân là đệ tử hạch tâm mà lại thua, làm mất hết thể diện của họ.

- Hừ, đồ ngu ngốc!

Trong một tòa cung điện màu lam, Triệu Vũ Đồng sắc mặt tím lại.

Đột nhiên hắn đảo mắt, dường như nghĩ ra điều gì, rồi nhanh chóng rời cung điện.

Bên kia, Triệu Vũ Phi biết tin Triệu Phong đánh bại Ngụy Trạch thì tâm thần chỉ khẽ động, không thể hiện quá nhiều sự vui mừng.

Cho dù Triệu Phong đánh bại Ngụy Trạch, tiềm lực không tồi nhưng với Linh tộc thì dù sao hắn vẫn là người ngoài.

Nếu Triệu Vũ Phi liên hôn với Chân Thần cường đại khác, có thể hòa giải mẫu thuẫn với Kim tộc, nếu liên hôn với thế lực ngũ tinh của Tử Linh Vực thì có thể mở rộng sức mạnh uy hiếp Kim tộc.

Còn Triệu Phong, một người ngoài thì có thể đem lại điều gì cho Linh tộc?

Sau khi đánh bại Ngoại tộc đệ tử, Triệu Phong lại đi nhận một nhiệm vụ đơn giản.

Hoàn thành xong hắn trở về chỗ ở tiếp tục bế quan.

Nhưng chỉ vài ngày sau lại có người réo tên hắn.

- Đệ tử hạch tâm Trương Chí Dược khiêu chiến với ngươi. Thời gian địa điểm cho ngươi chọn!

Triệu Phong quét thần thức, nhận thấy Trương Chí Dược là ngũ giai Chân Thần. Hắn ta chỉ ném lại một lá chiến thư rồi bỏ đi.

Triệu Phong cũng mặc kệ, tiếp tục bế quan.

Nhưng không lâu sau lại có một đệ tử hạch tâm khác tới khiêu chiến hắn rồi cũng vứt lại một lá chiến thư.

Hơn nữa tu vi của người này cũng là ngũ giai Chân Thần.

Triệu Phong sắc mặt tối lại, nhận thấy có gì đó không ổn.

Mấy ngày sau liên tục có mấy đệ tử hạch tâm tới khiêu chiến và để lại chiến thư.

Đến một ngày, Trương Vũ Đồng cũng đích thân tới cung điện Triệu Phong.

- Triệu Phong, ta là Trương Vũ Đồng, tới khiêu chiến với ngươi!

Khóe miệng Trương Vũ Đồng nhướn lên nụ cười nham hiểm, ánh mắt bắn ra hàn quang.

Một số ngoại tộc đệ tử quanh đó chấn động.

Trương Vũ Đồng là lục giai Chân Thần, hơn nữa hắn còn có huyết mạch Linh tộc, một số lục giai Chân Thần lâu nưam cũng không phải đối thủ của hắn.

Triệu Phong trong phòng vẫn không bận tâm.

Trương Vũ Đồng để lại chiến thư rồi cũng bỏ đi.

Không tới nửa tháng, trước cửa cung điện của Triệu Phong đã có ít nhất hơn chục lá chiến thư.

Trong đó, người khiêu chiến thấp nhất là ngũ giai Chân Thần, không thiếu gì lục giai Chân Thần. Trong số chiến thư này thậm chí còn có người của thế lực khác Linh tộc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.