Chúa Tể Chi Vương

Chương 897: Chương 897: Cho ngươi trốn trước mười hơi thở




- Tả Đồng Thiên Quân, chấm dứt đi!

Thanh kiếm u ảnh sóng nước lay động trong tay U Dạ Đế Quân, ngay một khắc hiện thân kia, đã mang theo tốc độ cực hạn không thể trốn tránh, đâm thẳng về phía Triệu Phong đang khoanh chân đả tọa kia.

Phốc…

Kiếm thể giống như bóng râm cuộn sóng kia, siêu thoát phạm trù vật chất bình thường, cơ hồ là không nhìn bất cứ phòng ngự nào cả, xuyên thẳng vào ngực Triệu Phong.

- A!

Triệu Phong đang khoanh chân tu luyện, thân thể nhất thời cứng đờ, hoàn toàn không có một chút lực hoàn thủ nào cả.

Một màn này, cũng giống như Nam Phong Vương lúc trước, bị U Dạ Đế Quân thành công ám sát.

Bởi vì U Dạ Đế Quân chính là ra tay đánh lén trước, cộng thêm khoảng cách gần như thế, tốc độ xuất kiếm căn bản khó ai có thể trốn tránh nổi.

Huống chi, mục tiêu bị ám sát kia, bản thân là đang trong lúc tu luyện, tinh thần tập trung cao độ, cảm quan đối với ngoại giới giảm thấp rất nhiều.

Phốc…

Miệng vết thương chỗ Triệu Phong bị đâm trúng, cũng không có đổ máu, nhưng lại bốc lên một chùm tia bụi khí xám đen, sau đó thân thể nhanh chóng thối rữa, khí tức sinh mệnh chợt bay biến tiêu vong.

- Ồ?

Cặp mày U Dạ Đế Quân nhướng lên, cảm thấy có chút gì đó không đúng.

Trước khi hắn ra tay ám sát bất cứ một mục tiêu gì, cũng đều sẽ tiến hành thu thập đầy đủ nguyên vẹn các tư liệu tình báo về mục tiêu đó.

Ví dụ như nói, mục tiêu Tả Đồng Thiên Quân hắn phải ám sát lần này, không chỉ có huyết mạch nhãn đồng cường đại, tinh thông Linh Hồn hệ, hơn nữa thể phách thân thể cũng vô cùng mạnh mẽ.

Theo lý thuyết, mức độ khó khăn khi ám sát Triệu Phong, còn phải cao hơn Nam Phong Vương rất nhiều mới đúng.

Mặc dù Ảnh Thiên Thứ Kiếm của hắn, danh liệt một trong bảy đại Thánh khí Truyền thừa Ảnh Sát đạo, hơn nữa lại còn ẩn chứa độc dược trí mạng Hắc Tuyền Độc độc hữu của Hắc Mạc Giác, theo lý thuyết cũng không thể nhẹ nhàng dễ dàng đẩy Triệu Phong vào chỗ chết như vậy.

Phốc…

Thời điểm khi hắn đang ý thức được có chuyện không đúng, sau lưng hắn đột nhiên truyền đến một cỗ hàn ý, cùng với một tia ba động Ảnh Sát đạo quen thuộc.

- Meo meo!

Một thanh chủy thủ u ám như ảnh, từ phía sau đâm thẳng vào thân thể U Dạ Đế Quân.

Khí tức thanh chủy thủ kia, cùng Ảnh Thiên Thứ Kiếm của hắn, cơ hồ chẳng phân biệt cao thấp.

- Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu hiện thân ngay sau lưng U Dạ Đế Quân. Một kích này của nó, cơ hồ là đồng thời phát động ngay khi U Dạ Đế Quân vừa đắc thủ.

Chỉ cần U Dạ Đế Quân đâm trúng Triệu Phong, liền nhất định không thể trốn tránh một kích này của nó.

- Cái gì… Ảnh Sát Đế Nhận?

Thân thể giống như sóng nước âm ảnh của U Dạ Đế Quân vặn vẹo một trận, truyền đến cảm giác đau đớn mãnh liệt.

Nếu như là công kích bình thường, với năng lực Bát Dực U Ảnh Phân Thân của hắn, còn không đặt vào trong mắt, nhiều nhất chỉ là tổn thất một khối phân thân mà thôi.

Thế nhưng, Ảnh Sát Đế Nhận cùng với thủ đoạn công kích của Tiểu Tặc Miêu, đều là Ảnh Sát đạo cùng nhất mạch với hắn, hơn nữa đối với loại huyết mạch thể chất này của hắn còn có sự khắc chế nhất định.

Càng làm cho trái tim hắn băng giá chính là, một kiếm này đâm thủng Triệu Phong, hiển nhiên không phải bản tôn của hắn.

Ầm...

Một đạo sấm sét chấn động, vang vọng phương diện linh hồn, giống như là có vạn lôi tai kiếp buông xuống vậy.

Bản thể U Dạ Đế Quân vừa mới bị thương, phương diện linh hồn lại gặp phải một trận oanh lôi nổ vang công kích.

Ầm...

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, một cỗ bá đạo lực phách kinh khủng như thái sơn sấm rền nhất thời chấn áp ở trên người U Dạ Đế Quân.

Mắt thường chỉ nhìn thấy một vòng quyền quang kim lam lực phách từ dưới lên trên, bao phủ toàn thân U Dạ Đế Quân.

Ầm ầm ầm...

Cả tòa lầu các Triệu Phong đang tu luyện này, trong khoảnh khắc đã bị hủy diệt thành tro bụi.

Thân thể U Dạ Đế Quân bị một đạo thân ảnh kim lam sáng lạn từ trong sàn nhà phía dưới chui ra, đánh cho một quyền oanh phi, lập tức phun ra một búng máu.

- U Dạ Đế Quân, kẻ mà ta muốn đợi chính là ngươi!

Kim lam thánh thể của Triệu Phong mơ hồ tăng cao vài phần, đồng thời với đánh bay U Dạ Đế Quân, thân thể như ảnh tùy hình, lập tức thi triển ra Thánh Lôi Bá Quyền, phát động oanh kích vô cùng cuồng bạo.

Vốn dĩ, Triệu Phong chân chính mãi vẫn luôn vừa mai phục vừa tu luyện ở bên dưới, cảnh tượng tu luyện bày ra phía trên lầu các kia, cũng hoàn toàn là chân thật.

Mà Triệu Phong giả ngồi ở phía trên kia, chẳng qua chỉ là một cái thân thể dùng Linh Nhục Tuyết Ngọc Ngẫu lâm thời đắp nặn ra mà thôi.

Bởi vì khí tức thể hiện ra cùng Triệu Phong tu luyện phía dưới câu thông với nhau, bởi vậy rất khó nhìn ra sơ hở.

Ngoài ra, Triệu Phong còn để cho Tiểu Tặc Miêu âm thầm ẩn nấp tại góc tường sau lưng chính mình, đón lỏng chờ đợi.

Chỉ cần U Dạ Đế Quân đâm trúng thân hình Linh Nhục Tuyết Ngọc Ngẫu giả kia, liền không thể tránh thoát Tiểu Tặc Miêu đánh lén sau lưng được.

- Bị lừa rồi!

Thân thể U Dạ Đế Quân bị đánh văng lên hư không, dưới sự liên thủ của bản thể Triệu Phong cùng Tiểu Tặc Miêu, cũng đã bị thương không nhẹ.

Thân pháp của hắn mặc dù cao minh quỷ dị, nhưng mà bị huyết mạch tả đồng của Triệu Phong tập trung, căn bản không chỗ nào che giấu được.

- Thánh Lôi Bá Quyền!

Triệu Phong đánh ra từng đạo quyền quang khổng lồ kim lôi đan xen, hình thái giống như lôi sơn kim chúc, huy hoàng bá đạo, mỗi một lần trùng kích cũng đều xuất hiện cảnh tượng oanh áp hư không cùng với liệt dương phần thiên, uy năng cực kỳ khủng bố.

Ầm...

Dưới sự oanh kích áp bách của Thánh Lôi Bá Quyền cùng Huyết Ma Dương, thân thể giống như hắc lưu âm ảnh của U Dạ Đế Quân, nhất thời bị đánh nổ nát, dưới diễm miêu thiêu đốt liền hóa thành tro tàn.

- Bát Dực U Ảnh Phân Thân thật kỳ dị!

Thần Linh Nhãn của Triệu Phong tập trung quan sát, chỉ thấy thân thể U Dạ Đế Quân phân hóa trọng điệp ra hai đạo trọng ảnh u ám.

Một cái u ảnh phân thân trong đó thay thế bản thể đón đỡ đại bộ phận thương tổn, khoảnh khắc liền bị hủy diệt.

Mà bản thể chân chính thì lại tách ra, hóa thành một đạo hắc lưu âm ảnh, ẩn độn hư không, thi triển thủ đoạn ẩn độn cùng loại với Tiểu Tặc Miêu.

Vụt...

U Dạ Đế Quân dưới trạng thái ẩn độn, sau lưng còn triển khai một đôi cánh dơi xám đen, dung nhập vào trong bóng đêm, tốc độ ảnh độn thoát ly kia, cực kỳ kinh người.

Chỉ trong thời gian chớp mắt, U Dạ Đế Quân chân chính đã rất nhanh bay ngược ra khỏi Vương phủ.

Một kích không thành, lập tức rút lui, đây chính là phong cách của U Dạ Đế Quân.

Huống chi, hắn trúng phải mai phục của Triệu Phong cùng Tiểu Tặc Miêu, ngay cả bản thể cũng đã bị thương thế không nhẹ.

- Tặc tử, dám lại đến mạo phạm Vương phủ ta!

Đúng lúc này, một đạo thanh âm uy nghiêm chợt từ chỗ sâu bên trong Vương phủ truyền đến, chấn động thiên tiêu.

Ô...ô...ô...n...g!

Một mảnh quang hà tử kim sắc trong suốt rạng rỡ, mang theo một cỗ khí tức vĩ lực bao trùm thiên địa vạn vật, thẩm thấu một mảnh thiên không khu vực Vương phủ.

- Chiến lực Chuẩn Thánh Chủ!

Sắc mặt U Dạ Đế Quân động dung thất thanh, hắn biết Nam Phong Vương không có chết, nhưng không đoán trước được, thực lực đối phương lại tiến thêm một tầng như vậy.

Ô...ô...ô...n...g!

Một mảnh hư không tại chỗ của hắn bị quang hà tử kim sắc thẩm thấu, khí tức lực lượng uy chấn thiên địa, không nhìn linh hồn vật chất, cọ rửa hết thảy.

Thân ảnh U Dạ Đế Quân ẩn nấp bên trong bóng đêm, nhất thời bị nghiền ép chấn văng ra.

- U Dạ Đế Quân!

Cường giả bên trong Vương phủ cũng có thể bắt giữ được thân ảnh một gã nam tử Dị tộc lưng mọc cánh dơi xám đen, khung xương mảnh khảnh.

Bên ngoài thân thể nam tử Dị tộc kia là một tầng da dẻ tế văn ám sắc, quanh quẩn bên trong một tầng hắc lưu, thân hình có loại cảm giác bóng râm vặn vẹo.

- Lưu lại tặc nhân này!

Nam Phong Vương hoành đạp hư không, toàn thân nở rộ một tầng quang hà tử kim sắc, có loại cảm giác trong sáng tinh huy rạng rỡ, nhưng khí tức lực lượng trên người lực áp tất cả mọi người ở đây.

- Lôi Dực Phi Độn Thuật!

Sau lưng Triệu Phong kéo dài ra một đôi phong lôi quang dực sống động như thật, lướt trên một đạo dực quang tàn ảnh, phi độn chém mạnh về phía U Dạ Đế Quân.

- Bát Dực Ảnh Phá Thiên!

Trên mặt U Dạ Đế Quân thoáng cười lạnh, cánh dơi sau lưng hắn huyễn hóa ra tám đạo ảnh dực khổng lồ, luân chuyển thành tám đạo phong nhận ảnh dực, chém mạnh về phía tám phương hướng khác nhau.

Phốc… Phốc…

Chỉ một thoáng, tám đạo phong nhận ảnh dực khổng lồ, phá tan quang hà tử kim sắc thẩm thấu hư không, uy thế mạnh mẽ tuyệt đối, công kích cơ hồ tiếp cận tám Đại Đế đỉnh phong.

Càng không thể tưởng tượng chính là, tám đạo phong nhận ảnh dực kia giống như có linh tính, trong đó ít nhất có bốn đạo, trực tiếp chém về phía Triệu Phong cùng Nam Phong Vương.

Ầm...

Hai nắm tay Triệu Phong đánh ra quyền quang sáng lạn giống như kim chúc lôi sơn, thái dương xung thiên, đem hai đạo phong nhận ảnh dực trong đó đánh cho vỡ nát.

Nam Phong Vương thân là chiến lực Chuẩn Thánh Chủ, cũng rất thoải mái hóa giải hai đạo phong nhận ảnh dực đánh về phía mình.

Nhưng vấn đề chính là, hắn còn phải bận tâm một ít phong nhận ảnh dực còn lại, mang đến nguy cơ cho các sinh linh khác bên trong Vương phủ.

Nam Phong Vương có điều cố kỵ, tay chân rối loạn, nhất thời mất đi thân ảnh của U Dạ Đế Quân.

- Tên gia hỏa này, rốt cuộc có đến bao nhiêu phân thân đây?

Huyết mạch tả đồng của Triệu Phong bắt giữ được một đạo ảnh dực cự đại trong đó độn phá hư không, bay vụt hướng vực ngoại hư không bên ngoài.

o0o

Vụt...

Bên ngoài Đại Đảo vực, trong hư không vụ hải.

Một đạo dực quang hắc lưu bỗng nhiên thoáng hiện, ngưng tụ thành một nam tử cánh dơi sắc mặt suy yếu vô cùng.

- Không hổ là Tả Đồng Thiên Quân, hôm nay không ngờ lại khiến cho ta thất thủ! Nhưng ác mộng của ngươi chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi! Dưới Thánh Chủ, không ai có thể tránh được sự đuổi giết của ta!

U Dạ Đế Quân lạnh lùng quan sát phía dưới.

Bên trong Vương phủ, mọi người lấy Nam Phong Vương cầm đầu, sắc mặt cũng đều có chút khó nhìn.

Cái này đã là lần thứ hai để cho U Dạ Đế Quân giết vào bên trong Vương phủ sau đó thành công rời đi.

Lần trước, U Dạ Đế Quân đã thành công, phá vỡ quá trình tấn chức của Nam Phong Vương, khiến cho công sức của hắn như công dã tràng.

Nhưng mà, chỉ luận tốc độ mà nói, cho dù là Nam Phong Vương có chiến lực Chuẩn Thánh Chủ, cũng đuổi không kịp U Dạ Đế Quân.

Bên trong Vương phủ, cũng chỉ có duy nhất một người, sắc mặt vẫn bình tĩnh như thường.

Người đó, chính là Triệu Phong!

Lần này đây hắn bố trí mai phục, dụ dỗ U Dạ Đế Quân ám sát, khiến cho U Dạ Đế Quân trọng thương thất bại mà lui.

- U Dạ Đế Quân, cho ngươi thời gian mười hơi thở chạy trốn!

Gã thiếu niên tóc tím kia không chút gợn sóng sợ hãi, huyết mạch tả đồng vẫn tập trung vào bản thể của U Dạ Đế Quân.

- Cái gì?

Lời ấy vừa ra, không chỉ có thân hình U Dạ Đế Quân chấn động, ngay cả mọi người bên trong Vương phủ cũng đều có vẻ không thể tin nổi nhìn về phía Triệu Phong.

Triệu Phong đứng lặng tại chỗ, không có truy kích.

Huyết mạch tả đồng của hắn tựa hồ không nhìn gông xiềng không gian cường đại, đem U Dạ Đế Quân hoàn toàn khóa chết.

- Tiểu bối! Người dám phát ra lời nói như vậy đối với ta, ngươi vẫn là kẻ đầu tiên!

Sắc mặt U Dạ Đế Quân âm lệ, cảm thấy một cỗ phẫn nộ dâng trào lên.

Nhưng bất luận như thế nào, hắn không thể ở lại tại chỗ nữa.

Nam Phong Vương cùng Triệu Phong liên thủ, hắn không có khả năng là đối thủ!

Thân là sát thủ đỉnh phong Ảnh Sát đạo, hắn tuyệt không am hiểu chính diện đối kháng.

Mặc dù hắn có được chiến lực tiếp cận Chuẩn Thánh Chủ, nhưng nếu chính diện cùng loại thực lực phái như Triệu Phong, Huyền La Ma Đế này giao phong, phần thắng cũng không lớn.

- Một hơi thở… Hai hơi thở… Ba hơi thở…

Triệu Phong không chút cử động, yên lặng đếm thời gian. Nam Phong Vương bên cạnh lại ngo ngoe muốn động, nhưng bị Triệu Phong ngăn cản lại.

- Triệu Phong! Chỉ mong sự mạnh miệng của ngươi sẽ không trở thành trò cười!

U Dạ Đế Quân cố nén sự nghẹn khuất cùng kinh hãi trong lòng, hóa thành một đạo dực quang hắc lưu, lấy tốc độ Đại Đế bình thường không kịp hít khói, dung nhập vực ngoại Hư Không Hải quảng đại vô tận.

Thời gian mười hơi thở còn chưa tới, Triệu Phong cũng không có lập tức truy kích.

Ánh mắt của hắn, rơi xuống trên người Nam Phong Vương.

- Vương gia, nếu như muốn tru sát tặc nhân này, tốt nhất có thể cho ta mượn Vân Tằm Tiên Điệp của ngươi dùng một chút!

Triệu Phong có chút cười, nói.

- Triệu Phong, ngươi thật định một mình truy sát theo U Dạ Đế Quân sao?

Nam Phong Vương trịnh trọng nói.

Hắn biết, chính mình căn bản không thể ngăn cản nổi Triệu Phong.

- Cộng thêm Vân Tằm Tiên Điệp, hẳn là có bảy tám phần nắm chắc!

Triệu Phong đáp.

Mắt thấy thời gian mười hơi thở đang từng chút một tới gần.

Nam Phong Vương cũng không chần chừ nữa, vung tay lên, lấy Vân Tằm Tiên Điệp ra.

Vân Tằm Tiên Điệp nhìn thấy Triệu Phong cùng Tiểu Tặc Miêu, cũng biểu hiện ra dáng vẻ vô cùng thân thiết, rất nhanh cùng Tiểu Tặc Miêu dính lại một chỗ, chơi đùa vui vẻ.

Triệu Phong duỗi bàn tay ra, đem Vân Tằm Tiên Điệp cùng Tiểu Tặc Miêu đều thu vào Mê Không Giới.

- Triệu Phong, ngươi phải cẩn thận làm việc. Lấy thực lực của ngươi, chỉ cần không quá khinh địch, ít nhất sẽ không bị U Dạ Đế Quân đã bị thương kia phản công!

Nam Phong Vương dặn dò nói.

- Vương gia yên tâm, ta lập tức sẽ trở về ngay!

Triệu Phong dứt lời, triển khai phong lôi quang dực sau lưng, kéo động một đạo tàn quang lôi dực, phóng tới vực ngoại Hư Không Hải.

- Lôi Dực Thiểm Không!

Trong mắt Triệu Phong bùng lên lệ mang, lôi dực sau lưng nở rộ ra phong lôi dực quang sáng lạn chói mắt, tốc độ đạt tới một điểm cực hạn, đột nhiên hóa thành một đạo phong điện quang tuyến, xuyên thấu hư không, chợt lóe lên rồi biến mất!

- Thật nhanh!

Bên trong Vương phủ, bọn người Nam Phong Vương đều thất thanh một trận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.