Chúa Tể Chi Vương

Chương 1469: Chương 1469: Chu Tước Lâu




- Chẳng lẽ có người phát hiện ra tung tích của ta?

Ánh mắt Triệu Phong khẽ trầm xuống. Theo lý thuyết, chuyện này không có khả năng a! Trước khi hắn tiến vào Phần Thiên Hải cũng không hề gặp qua bất cứ kẻ nào, không ngờ ở ngay trung tâm Phần Thiên Hải lại gặp phải Thần Chủ tập sát như vậy. Hơn nữa, thực lực của kẻ tập sát này cũng không thể khinh thường, am hiểu Pháp tắc Hỏa hệ, dưới hoàn cảnh như Phần Thiên Hải vậy, thực lực trở nên cường đại hơn bình thường không ít.

- Chịu chết đi!

Trong quang ảnh hồng sắc kia xuất hiện một lão giả tóc đỏ, ánh mắt lóe sáng độc ác. Song chưởng hắn liên tục đánh ra mấy đạo chưởng ảnh hỏa hồng sắc, dẫn động hỏa diễm khôn cùng trong Phần Thiên Hải. Liếc mắt nhìn lại, giống như đang có vô số tòa cự sơn hỏa diễm mạnh mẽ đè ép tới, uy thế ba động ngập trời.

Triệu Phong tay cầm Hỗn Nguyên Thần Kiếm, rất nhanh thôi động Hỗn Thiên Hư Quyển. Đối mặt mấy đạo cự chưởng hỏa diễm kia, Hỗn Nguyên Thần Kiếm trong tay hắn liên tục chém mạnh ra. Đối với những công kích không thể xử lý hết, hắn liền để cho Hỗn Thiên Hư Quyển hấp thu. Trong loại Cấm địa nguy hiểm này, thiên địa bốn phía cũng đều tràn đầy các loại năng lượng cường đại, bất kỳ thời khắc nào Hỗn Thiên Hư Quyển cũng có thể tiến hành hấp thu, lớn mạnh bản thân.

Sau khi đón đỡ được một vòng công kích của lão giả tóc đỏ, Triệu Phong kéo ra một đoạn khoảng cách với đối phương.

- Chúng ta chưa từng gặp qua, có phải các hạ đã hiểu lầm gì hay không?

Triệu Phong nhìn về phía đối phương, bình thản hỏi. Lão giả tóc đỏ này mang đến cho hắn một loại cảm giác chính là thuần túy muốn giết chết chính mình, chứ không phải vì muốn cướp đoạt Thần Mâu thứ chín.

- Không quen biết cũng vậy, mà quen biết cũng vậy, ngươi đều phải chết!

Lão giả tóc đỏ kia hừ nhẹ một tiếng, một lần nữa đánh tới. Trong tay hắn xuất hiện một thanh trường đao hỏa vân, đao nhận lóe lên hồng quang liệt diễm, phát ra uy thế ngập trời. Từ trong giao phong vừa rồi, lão giả tóc đỏ phát hiện thực lực chân chính của Triệu Phong còn mạnh hơn tưởng tượng của hắn, có chút khó đối phó, cho nên mới lấy ra Thần khí Cực phẩm.

Hưu hưu!

Trường đao hỏa vân kia không ngừng huy vũ, từng đạo từng đạo hỏa diễm đỏ bừng giống như trường hà dâng trào, xỏ xuyên qua thiên địa.

- Hừ!

Triệu Phong cũng hừ lạnh một tiếng. Từ tình huống vừa rồi mà xem, mục đích của lão giả tóc đỏ này hẳn không phải bởi vì Thần Mâu thứ chín. Hắn muốn giết chết chính mình, có lẽ là do có nguyên nhân gì khác, hoặc cũng có thể là hắn vốn là loại người thích giết chóc. Nhưng nếu đối phương đã muốn giết chính mình, như vậy Triệu Phong cũng không cần tiếp tục nhiều lời nữa.

- Hỗn Nguyên Lôi Kiếp Kiếm!

Trên thanh Hỗn Nguyên Thần Kiếm rộng rãi trong tay Triệu Phong nhất thời lan tỏa ra một cỗ lực lượng Lôi kiếp. Rất nhanh, thanh Hỗn Nguyên Thần Kiếm kia đã bị lôi văn tơ điện quấn quanh, hóa thành một thanh Hỗn Nguyên Lôi Kiếp Kiếm. Triệu Phong chém ra một cái, một đạo Hỗn Nguyên Lôi Kiếp Kiếm Mang khổng lồ liền xỏ xuyên qua biển lửa.

- Hửm?

Sắc mặt lão giả tóc đỏ kia lộ ra kinh sắc. Thần lực hiện tại Triệu Phong bộc phát ra tuyệt đối không tầm thường.

Oanh! Phanh! Oành!

Đạo Hỗn Nguyên Lôi Kiếp Kiếm Mang kia chém về phía một đạo đao phong hỏa diễm, trực tiếp xuyên thấu qua, chém nó thành hai khúc. Đồng thời, trong lúc tiêu hao lực lượng, Hỗn Nguyên Lôi Kiếp Kiếm Mang kia cũng đang hấp thu lực lượng bên ngoài, lớn mạnh bản thân.

Lão giả tóc đỏ huy động trường đao hỏa vân trong tay, mạnh mẽ đánh nát công kích của Triệu Phong.

- Kẻ này…

Trên mặt lão giả tóc đỏ lộ ra thần sắc trầm ngâm.

Đúng lúc này, sau lưng Triệu Phong chợt xuất hiện một cỗ khí tức cường đại.

- Người của Cuồng Phong Môn?

Thần sắc lão giả tóc đỏ kia khẽ biến, lập tức lui nhanh về phía sau. Không bao lâu, một gã trung niên áo xanh đã phóng tới chỗ này.

- Các hạ có thể đánh bại Xích lão của Chu Tước Lâu, xem ra thực lực cũng không tầm thường! Không biết các hạ là Thần Chủ phương nào? Nói không chừng tại hạ đã từng nghe nói qua đại danh của ngươi a!

Trên mặt gã trung niên áo xanh này mang theo nụ cười thân thiện, ở trong Phần Thiên Hải tràn ngập hỏa diễm này lại thể hiện ra cảm giác như mưa cây cỏ mùa xuân vậy.

- Tại hạ là Triệu Vong, Thần Chủ tự do vừa mới tấn cấp! Ta chỉ là trùng hợp đi ngang qua nơi đây, chẳng biết tại sao lại bị Xích lão của Chu Tước Lâu đột nhiên tập kích!

Triệu Phong cũng không nói ra tên thật của mình, mà dùng tên họ của phân thân, đồng thời cũng thử dò hỏi. Bởi vì vừa rồi Xích lão kia đột nhiên bỏ đi, chính là vì phát giác ra gã trung niên áo xanh này tới.

- Bản thân người của Chu Tước Lâu cực kỳ táo bạo, thích làm một ít chuyện giết người đoạt bảo! Nếu như các hạ không chê, có thể đi Cuồng Phong Môn làm khách một chút?

Trung niên áo xanh mỉm cười, phát ra mời chào với Triệu Phong.

- Không cần đâu! Ta chỉ là vô tình đi ngang qua nơi đây, cũng sẽ không lưu lại lâu!

Triệu Phong trực tiếp cự tuyệt. Trước khi gã trung niên áo xanh này tới đây, Mộng Huyễn Thần Mâu của hắn đã phát hiện ra đối phương. Lúc đó, ánh mắt gã trung niên áo xanh này ngoan lệ, lại còn mang theo một cỗ sát ý nữa. Chỉ bất quá sau đó trung niên áo xanh phát hiện ra Triệu Phong đang chiến đấu ngang tay với Xích lão, sắc mặt liền thay đổi. Đối với Chu Tước Lâu cùng Cuồng Phong Môn vừa rồi trung niên áo xanh đã nói, hắn cũng chỉ từng nghe nói qua mà thôi, những cái khác cũng không hiểu biết nhiều.

- Đã như vậy, ta liền cáo từ a! Mặt khác, các hạ đã tiếp cận khu vực trung tâm của Phần Thiên Hải, nếu lại tiếp tục thâm nhập, hỏa diễm nơi đó cho dù là Thần Chủ Nhất Trọng Thiên cũng khó có thể thừa nhận nổi!

Trung niên áo xanh bày ra bộ dáng nhiệt tình, nhắc nhở Triệu Phong một câu.

- Cáo từ!

Triệu Phong bình thản đáp lời, sau đó liền xoay người rời đi. Lần này, hắn cũng không tiếp tục thâm nhập vào Phần Thiên Hải, mà là thăm dò quan sát các khu vực bên ngoài.

- Chẳng lẽ trong này có kỳ hoặc gì sao?

Trong lòng Triệu Phong thoáng cảm thấy nghi hoặc. Chu Tước Lâu cùng Cuồng Phong Môn đều là thế lực Ngũ tinh của Thiên Hà Vực. Nhưng vì sao cường giả Thần Chủ của thế lực Ngũ tinh lại tập hợp trong Cấm địa Phần Thiên Hải như vậy.

Trải qua tỉ mỉ quan sát, hắn phát hiện trong Phần Thiên Hải có rất nhiều khí tức Thần lực yếu ớt. Rất hiển nhiên, trong khoảng thời gian này, người xuất hiện trong Phần Thiên Hải cũng không phải là số ít. Theo lý thuyết, các Cấm địa nguy hiểm hẳn là bóng người thưa thớt mới đúng. Những Cấm địa có độ nguy hiểm càng cao sẽ càng khó nhìn thấy một bóng người. Cho nên trong này nhất định là có kỳ hoặc!

o0o

Một nơi nào đó tại trung tâm Phần Thiên Hải, trước mặt trung niên áo xanh kia đột nhiên xuất hiện một cái thông đạo không gian. Hắn trực tiếp tiến vào trong đó, cửa thông đạo liền lập tức đóng lại. Sau khi cấp tốc phi hành một hồi, hắn đã tiến vào một tòa cung điện bạch tinh.

Trên bảo tọa thanh ngọc phía trên cung điện đột nhiên xuất hiện một đạo hư ảnh bạch quang. Trong đó mơ hồ có thể thấy được một lão giả tang thương thân khoác lam bào, trên người tản ra uy áp bá đạo khiến người ta sợ hãi, lan tràn ra toàn bộ đại điện.

- Tình huống như thế nào?

Lão giả lam bào hờ hững hỏi.

- Không phải là người của Chu Tước Lâu!

Trung niên áo xanh bình thản trả lời.

- Không diệt trừ hoặc là đánh đuổi hắn sao?

Lão giả lam bào tùy tiện hỏi. Tốt nhất là không cho ngoại nhân biết được mục đích của bọn chúng. Những kẻ biết được, hoặc là tạm thời gia nhập Cuồng Phong Môn, hoặc sẽ trở thành địch nhân của Cuồng Phong Môn!

- Thực lực của kẻ này có lẽ còn mạnh hơn Xích lão của Chu Tước Lâu! Tuy rằng ta đã chủ động mời chào, nhưng hắn cũng không đáp ứng!

Ánh mắt trung niên áo xanh khẽ trầm xuống. Sau đó, trung niên áo xanh cặn kẽ thuật lại một lần tình huống lúc trước.

- Để ý kỹ hắn! Chu Tước Lâu khẳng định cho rằng kẻ này là người của Cuồng Phong Môn chúng ta. Một khi kẻ này gặp phải nguy hiểm, ngươi liền xuất thủ cứu giúp, tận lực lôi kéo hắn. Nếu như hắn chủ động rời khỏi thì thôi, nhưng nếu…

Ánh mắt lão giả lam bào lóe lên quang mang lạnh lẽo.

- Vâng, Môn chủ! Nếu như kẻ này nguyện ý tương trợ, như vậy khả năng chúng ta đạt được kiện vật phẩm kia sẽ càng lớn hơn một chút!

Thần sắc trung niên áo xanh bình tĩnh.

o0o

Mấy ngày kế tiếp, Triệu Phong không ngừng di chuyển bên trong Phần Thiên Hải. Nhưng hắn cũng không thâm nhập vào trung tâm Phần Thiên Hải, nhiều lắm chỉ là đi dạo đến gần khu vực trung tâm mà thôi. Trong thời gian này, hắn vừa tiến hành ma luyện chính mình, vừa điều tra chỗ kỳ hoặc ở trong này.

- Kẻ theo dõi là người của Cuồng Phong Môn!

Triệu Phong sớm đã phát hiện ra kẻ âm thầm theo dõi kia. Tuy rằng kỹ xảo ẩn nấp của đối phương thập phần cao thâm, nhưng vẫn như cũ không trốn thoát ánh mắt của hắn. Bất quá, đối phương không thể hiện ra ác ý quá rõ ràng, Triệu Phong cũng không có ý định xuất thủ.

Bỗng nhiên, trong biển lửa phương xa chợt truyền đến một cỗ khí tức áp bức.

- Không tốt!

Triệu Phong lập tức phát hiện ra sát ý mãnh liệt.

Phía sau hắn một quãng không xa, sắc mặt trung niên áo xanh lộ ra thằn sắc vui vẻ.

- Chu Tước Lâu đúng là nhịn không được, đã xuất thủ! Hắc hắc… nếu như kẻ này nguyện ý gia nhập Cuồng Phong Môn, như vậy đúng là phải cảm tạ Chu Tước Lâu a!

Trung niên áo xanh tiếp tục ẩn giấu, án binh bất động.

Trong biển lửa khôn cùng kia chợt lao ra một lão giả áo vàng làn da ám hoàng sắc thô ráp, mày rậm mắt to.

- Chết đi!

Lão giả kia vừa xuất hiện, liền phóng xuất ra một cỗ Thần lực cường đại. Trong thiên địa chợt hiện lên một tầng lực lượng ám hoàng sắc trầm trọng, khiến cho thân hình Triệu Phong cũng phải ngưng đọng lại.

- Thần Chủ Nhị Trọng Thiên!

Trong lòng Triệu Phong cả kinh. Hắn đã đoán được kẻ tới là người của Chu Tước Lâu, nhưng lại không ngờ đối phương lại phái ra Thần Chủ Nhị Trọng Thiên như vậy.

Trên đầu Triệu Phong dâng trào ra Thần lực khổng lồ, ngưng tụ thành một tòa cự phong kinh thiên. Bị tầng hỏa diễm khôn cùng thiêu đốt, toàn thân tòa cự phong kia biến thành một màu ám hồng sắc, mang đến cho người ta cảm giác áp bách càng cường đại, kịch liệt hơn.

Đúng lúc này, gã trung niên áo xanh kia chợt từ phía sau nhanh chóng tiếp cận.

- Bằng hữu, ngươi đã bị người của Chu Tước Lâu để ý tới! Kẻ này là Cự Linh Thần Chủ, Thần Chủ Nhị Trọng Thiên của Chu Tước Lâu! Chúng ta mau bỏ đi!

Trung niên áo xanh cấp tốc tiếp cận Triệu Phong, bày ra bộ dáng gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ. Thực lực của Triệu Phong khá mạnh mẽ, mà bản thân hắn cũng có một vài thủ đoạn cường đại. Cho dù đối phương là Thần Chủ Nhị Trọng Thiên, hai người bọn họ liên thủ với nhau, lui lại bảo mệnh cũng hoàn toàn không có vấn đề. Hơn nữa hắn còn có thể thừa dịp này mà lôi kéo Triệu Phong, tăng thêm một trợ lực cường đại cho Cuồng Phong Môn!

Hai người đồng loạt ra tay, oanh kích cự phong ám hoàng sắc bên trên, đánh nát nó.

- Quả nhiên là Cuồng Phong Môn! Bất luận các ngươi có quỷ kế gì, hôm nay cũng phải ở lại chỗ này cho lão phu!

Cự Linh Thần Chủ cười lạnh một tiếng, mang theo trọng lực kinh thiên áp bách thẳng tới.

- Mau bỏ đi!

Trung niên áo xanh không thèm để ý tới Cự Linh Thần Chủ. Lúc này chỉ cần hắn dẫn theo Triệu Phong trở lại Cuồng Phong Môn chính là đã thắng lợi rồi. Nhưng đúng lúc này, biển lửa phương xa đột nhiên ba động lên cuồn cuộn.

- Nhận lấy cái chết!

Một lão giả tóc đỏ đột nhiên xuất hiện. Kẻ này chính là Xích lão, kẻ trước đây đã xuất thủ tập kích Triệu Phong.

- Không tốt! Còn có một người nữa!

Sắc mặt trung niên áo xanh đại biến. Không ngờ Chu Tước Lâu không chỉ phái ra một gã Thần Chủ Nhị Trọng Thiên, lại còn để cho Xích lão ẩn nấp trong bóng tối, đánh lén bất ngờ nữa.

Phía sau, sóng xung kích Thần lực bạo loạn không ngừng tập kích thẳng về phía Triệu Phong cùng trung niên áo xanh.

- Cự Linh Thần Chủ cộng thêm Xích lão, sợ rằng chúng ta phải lưu lại chỗ này rồi!

Tư tưởng trung niên áo xanh cực nhanh vận chuyển. Không mất bao lâu, hắn đã đưa ra một quyết định.

- Ngươi ở lại bọc hậu, ta quay lại kiếm viện binh!

Trung niên áo xanh nhanh chóng nói ra những lời này, sau đó đột nhiên thiêu đốt Thần lực, vận chuyển lực lượng Pháp tắc Phong hệ. Bốn phía thân thể hắn ba động lên một trận cuồng phong thanh sắc. Dần dần, toàn thân hắn cũng phảng phất như dung nhập vào trong trận cuồng phong thanh sắc kia. Cuối cùng, thân thể hắn hóa thành một luồng thanh quang nhàn nhạt, cấp tốc phóng đi. Tốc độ bộc phát ra trong chớp nhoáng này, cho dù là Thần Chủ Nhị Trọng Thiên, nếu không am hiểu tốc độ cũng sẽ đuổi không kịp.

- Haizzz… không có cách nào a!

Sau khi trung niên áo xanh chạy ra một khoảng cách, mới thở dài tiếc nuối. Mặc dù không thể lôi kéo được Triệu Phong, nhưng hắn cũng thành công hãm hại được Triệu Phong. Một mình Triệu Phong đối mặt với Cự Linh Thần Chủ cộng thêm Xích lão, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Không thể trở thành trợ lực của Cuồng Phong Môn, để cho Chu Tước Lâu giết chết cũng là không tệ.

- Chết đi, tiểu tử!

Song chưởng Cự Linh Thần Chủ hợp lại, trái phải hai bên Triệu Phong đột nhiên xuất hiện một bức tường đất ám hoàng sắc. Bức tường đất kia rất nhanh đè ép mạnh về phía trung tâm, tản mát ra trọng lực cường đại, tựa hồ muốn oanh ép Triệu Phong thành thịt vụn.

- Hỗn Thiên Hắc Động!

Triệu Phong lập tức phóng xuất ra đại lượng Thần lực Hỗn Nguyên. Màu sắc quang quyển xung quanh thân thể hắn càng ngày càng tối đi, cuối cùng biến thành đen như mực, cũng tản mát ra một cỗ lực lượng vặn vẹo, thôn phệ cường đại.

Hai bức tường đất ám hoàng sắc kia mạnh mẽ ép sát lại. Lực bạo tạc kinh thiên khiến cho biển lửa trong thiên địa cũng phải dâng lên tầng tầng sóng lớn. Bỗng nhiên, trung tâm bạo tạc kia chợt xuất hiện một cỗ hấp lực. Uy năng của bạo tạc, còn có rất nhiều lực lượng Hỏa thuộc tính cũng đều tụ tập lại về phía trung tâm.

- Xem ra, phải toàn lực ứng phó rồi!

Ánh mắt Triệu Phong vô cùng thâm trầm. Trải qua trong khoảng thời gian lịch lãm này, dưới tình huống không sử dụng của Thần Mâu, hắn cũng có thể chống lại Thần Chủ Nhị Trọng Thiên. Bụi mù tản đi, bạo tạc xuất hiện một cái đen như mực viên động, tản mát ra khí tức hỗn loạn thâm thúy.

- Hửm?

Ánh mắt Cự Linh Thần Chủ ngưng đọng. Hắn vốn tưởng rằng, Triệu Phong dưới một kích này của hắn không chết cũng phải trọng thương, nhưng kết quả lại vượt ra dự liệu của hắn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.