Chúa Tể Chi Vương

Chương 861: Chương 861: Giết chóc toàn trường




Nam Cung Thánh trước mắt, thân hình so với dĩ vãng cao hơn cả cái đầu, cặp mắt tím bạc sâu thẳm, một đầu tóc dài tử huyết yêu mị, trên làn da mơ hồ có thể thấy được một ít hoa văn tử huyết đỏ tươi.

Khóe miệng hắn nhếch lên một tia tà dị tàn khốc, mang theo khí tức khủng bố tuyệt luân, uy nhiếp những thiên tài Vương Giả toàn trường.

Phần đông những thiên tài ở đây đều cảm thất hô hấp khó khăn. Một ít Vương Giả, chân nguyên thậm chí lâm vào ngưng trệ run rẩy, bị áp chế khó có thể nhúc nhích.

Cũng may, luồng khí tức tà dị khủng bố kia chỉ là buông xuống trong một cái chớp mắt, sau đó chợt bị thu liễm đi hơn phân nửa.

- Phù!

Lúc này, đám thiên tài tinh anh bên ngoài Thần Trận Lâu mới thở dài ra một hơi, vẻ mặt hồi hộp, nhìn theo Nam Cung Thánh hướng Thần Trận Lâu đi đến.

- Chư vị cẩn thận!

Cửu U Cung Cưu Vô Kỵ trầm giọng nói:

- Khí tức trên người tiểu tử này rất dị thường, thập phần tiếp cận lực lượng Thần Vị lưu lại bên trong Tà Thiên Tháp! Chỉ sợ, hắn đã bị Tà Thần lực đồng hóa, tâm tính biến đổi…

Lời ấy vừa ra, phần đông tiểu đội cường giả ở đây một mảnh ồ lên, đều liếc mắt nhìn lại, đối với Nam Cung Thánh tràn ngập căm thù cùng đề phòng.

Ánh mắt Cưu Vô Kỵ lóe sáng, trên mặt hiện lên một tia âm lãnh.

Hắn cũng đã từng tiến vào Tà Thiên Tháp, phán đoán Nam Cung Thánh thật rất có khả năng kế thừa lực lượng còn sót lại của Cổ Thần.

- Đúng vậy! Ta cũng từng tiến vào Tà Thiên Tháp!

- Khó trách luồng khí tức uy nhiếp trong Tà Thiên Tháp kia, đã không còn tồn tại!

- …

Bên ngoài Thần Trận Lâu, rất nhiều thủ lãnh Vương Giả đều nhao nhao đồng ý, trong ánh mắt nhìn về phía Nam Cung Thánh tràn ngập một tia tham lam.

Mặc kệ nói như thế nào, Nam Cung Thánh cũng đã chạm đến Lĩnh vực của Thần, thậm chí đạt được lực lượng truyền thừa của Cổ Thần Tà Dương, cái này như thế nào không làm cho người ta đố kỵ?

Hơn nữa, lúc trước Tử Phát Song Tà này cũng đã từng đắc tội phần đông thế lực.

- Mọi người liên thủ, bắt lấy tiểu tử này, bắt hắn nói ra bí mật của Cổ Thần Tà Dương!

Cửu U Cung Cưu Vô Kỵ truyền âm đề nghị.

Trước Thần Trận Lâu, đám Vương Giả Hư Thần Cảnh hội tụ ít nhất cũng có hai ba mươi vị.

Nhiều Vương Giả như vậy liên thủ, cho dù là Hư Thần Đại Đế, cũng phải tránh lui ba phần, huống chi tu vi của Nam Cung Thánh chỉ là mới vừa tăng vọt đến Vương Giả đỉnh phong.

Vụt vụt vụt...

Thoáng chốc, toàn trường nhân ảnh chớp lên, lấy một vị Vương Giả đỉnh phong Cưu Vô Kỵ cầm đầu, sáu vị Vương Giả cấp Lĩnh vực khác theo sao, đồng loạt ra tay trước.

Nhất là Cưu Vô Kỵ, thời điểm còn chưa đột phá Vương Giả đỉnh phong, đã có chiến lực tung hoành dưới Đại Đế!

- Ma Thiên Chi Thủ!

Cưu Vô Kỵ quát lớn một tiếng, một cánh tay bỗng nhiên thiêu đốt, bành trướng, hóa thành một đầu cự thủ hắc sắc dung quán thiên địa, dẫn động diễm khí hắc vân bàng bạc cuồn cuộn, dẫn đầu trảo về phía Nam Cung Thánh.

Ô...ô...ô...n...g!

Cự thủ hắc sắc kia mang theo ma diễm cuồn cuộn, diện tích bao phủ chừng mấy chục trượng, phát ra uy năng mạnh hơn không chỉ gấp đôi so với dĩ vãng.

- Cưu Vô Kỵ này, không ngờ đã tu luyện Ma Thiên Công đến tầng mười sáu! Uy năng Ma Thiên Chi Thủ càng tiến thêm một tầng!

Một ít thiên tài tông môn ở đây đều kinh hãi cảm thán.

Cái này còn là vì đang ở trong Tà Dương Phủ, các loại uy năng lực lượng đều bị áp chế đến cực hạn, nếu là đặt ở ngoại giới một chưởng này tuyệt đối là kinh thiên động địa.

Không hề nghi ngờ, Cưu Vô Kỵ giờ phút này đã có thể bước đầu cùng Hư Thần Đại Đế chống lại một hai.

Ầm… Thình thịch! Thình thịch!

Đồng thời xuất thủ, còn có sáu đại Vương Giả cấp Lĩnh vực, không ít kẻ đều có chiến lực sánh vai Vương Giả đỉnh phong.

- Ha ha ha… Cùng tiến lên, giết chết tên tặc tử này!

Một ít Vương Giả phụ cận nhịn không được ra tay, phát tiết sự phẫn hận bị Tử Phát Song Tà cướp đoạt trong dĩ vãng.

Ầm… Phốc phốc…

Mắt thấy, công kích của Cưu Vô Kỵ cùng với phần đông Vương Giả đã oanh kích đến trên người Nam Cung Thánh.

- Một đám kiến hôi!

Trên khuôn mặt yêu dị của Nam Cung Thánh hiện ra một chút tàn nhẫn bạo ngược, thanh âm lạnh lẽo như băng, từng chữ từng chữ lạnh ngắt.

Hắn đứng lặng tại chỗ, không né không tránh, tùy ý cho đám công kích rơi xuống trên người mình.

Ầm…

Lấy Nam Cung Thánh làm trung tâm, một tầng thần huy tím bạc vặn vẹo kéo động tầng tầng trọng ảnh yêu dị, giống như từng tên từng tên cự ma Tuyên Cổ, thị huyết rít gào, nghiền áp Bát Hoang!

Răng rắc!

Ma Thiên Chi Thủ ma diễm hừng hực của Cưu Vô Kỵ nháy mắt đoạn liệt thành từng khúc, công kích của các Vương Giả còn lại thì giống như những giọt nước rơi trên tảng đá vậy, không chút nào ảnh hưởng.

Ngay sau đó, toàn trường bộc phát một mảnh quỷ khóc sói tru, tiếng kêu thảm thiết liên miên không dứt.

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Bảy đại Vương Giả, lấy Cưu Vô Kỵ cầm đầu, bị một cỗ lực lượng phách tuyệt trấn áp thiên địa đánh bay thẳng ra ngoài!

- Làm sao có khả năng?

Cưu Vô Kỵ thần tình kinh hãi, ở giữa không trung phun ra một búng máu, không có một chút cơ hội hoàn thủ.

Cỗ lực lượng kinh khủng kia, hoàn toàn là tuyệt đối nghiền áp!

- Ọc ọc…

Vài tên Vương Giả hộc máu, bị đánh bay ra ngoài, ngã xuống đất không dậy nổi, trực tiếp lâm vào hôn mê.

- A a!

Còn có hai, ba gã Vương Giả, hơn mười gã Nửa bước Vương Giả, bị dư ba của cỗ lực lượng kia xuyên thấu, khiến cho chết thảm đương trường.

Mà hết thảy những biến hóa này, chỉ trong thời gian một hai hơi thở mà thôi!

- Hít…

Rất nhiều thiên tài tinh anh toàn trường, từng tên từng tên hút mạnh một ngụm lãnh khí, sững người tại đương trường.

- Cái này là cấp bậc lực lượng gì? Chỉ dựa vào lực lượng chân nguyên phản phệ, đã có thể đánh bay Cưu Vô Kỵ, loại bỏ vài vị Vương Giả, hơn mười vị Nửa bước Vương Giả…

Một ít cường giả bên ngoài, lưng áo cũng ướt đẫm mồ hôi lạnh.

- Ngươi…

Cưu Vô Kỵ ngã xuống trên mặt đất, xương cốt toàn thân gần như vỡ tan, trong mắt tràn ngập khủng hoảng, không thể tin nổi.

- Kẻ phạm ta, giết không tha!

Khóe miệng Nam Cung Thánh nhếch lên một tia tàn khốc thị sát, mâu quang lạnh như băng đảo qua Cưu Vô Kỵ cùng với đám Cửu U Cung cường giả phía sau.

- Mọi người cẩn thận!

Sắc mặt Cưu Vô Kỵ run rẩy, Ma đạo chân nguyên toàn thân sôi trào chấn động một trận.

- Ma Thiên Lực Trường!

Cưu Vô Kỵ đứng ngạo nghễ giữa hư không, hư không quanh thân hiện lên một mảnh lực trường vặn vẹo đen như mực.

Ma Thiên Lực Trường này, chính là tuyệt kỹ phòng ngự của Cưu Vô Kỵ, có thể ứng phó quần ẩu, hạn độ lớn nhất giảm xóc cùng hấp lực thu lượng công kích của đối phương.

Nhưng mà, Ma Thiên Lực Trường của hắn vừa mới mới vừa hình thành, dị biến đã phát sinh.

- Chết!

Trọng ảnh tím bạc bùng nổ, dâng lên sợi sợi huyết ba, rắc oanh một tiếng, chấn động thẳng lên trên người Cưu Vô Kỵ.

- A!

Một đạo tiếng kêu thảm thiết vang lên, nháy mắt sau đã im bặt lại.

Tại chỗ, thân thể Cưu Vô Kỵ đã hóa thành một bãi máu loãng, liền ngay cả nguyên hồn của hắn cũng đều bị hủy diệt trong khoảnh khắc.

- Cưu Vô Kỵ!

- Cưu tiền bối!

- …

Đám thiên tài cùng tinh anh còn lại của Cửu U Cung, từng tên từng tên đều hoảng sợ thất sắc.

Một ít tiểu đội thế lực phụ cận thì toàn thân run rẩy, chỉ cảm thấy một cỗ hàn ý, từ trong lòng bàn chân lan tràn ra toàn thân.

Những người lúc trước từng xuất thủ qua với Nam Cung Thánh, sắc mặt càng thêm trắng bệch.

- Quá đáng sợ rồi! Một chiêu đánh chết Cưu Vô Kỵ!

- Cái này rốt cuộc là lực lượng gì vậy? Chẳng lẽ Nam Cung Thánh thật sự kế thừa lực lượng Tà Thần…

Toàn trường sau một mảnh khủng hoảng, lại lâm vào yên lặng giống như chết.

Một màn này lại kinh động một ít cự đầu Hoàng tộc, Thiên Huyền Cung bên trong Thần Trận Lâu.

- Lực lượng thật đáng sợ! Mơ hồ cùng Tà Thiên Tháp đồng xuất nhất mạch…

Sắc mặt Hiên Viên Văn khẽ chấn động một cái.

Bọn người Triệu Phong, Tân Vô Ngân cũng đều bước ra bên ngoài nhìn xem.

Mà kế tiếp, bọn họ liền chứng kiến một hồi tràng diện tàn sát huyết tinh.

- A a a…

Đám Vương Giả cùng Nửa bước Vương Giả còn lại của Cửu U Cung liên tục kêu thảm thiết, đều bị trọng ảnh tím bạc bùng nổ nghiền áp thành từng đám từng đám máu loãng.

Thủ đoạn công kích của Nam Cung Thánh vô cùng đặc thù, nghiền áp cả vật chất lẫn linh hồn. Bất luận là thân thể hay là linh thể hư vô, hết thảy đều oanh sát.

- Làm sao có khả năng! Đây là lực lượng đặc tính chỉ có Huyền Quang Thánh Lực mới có thể có được…

Chân nguyên cùng huyết mạch trong cơ thể Cửu Hoàng tử cũng đều run sợ một trận.

Trên mặt Tân Vô Ngân cùng Hiên Viên Văn cũng hiện lên một chút ngưng trọng. Nam Cung Thánh giờ phút này, lực lượng khí tức thật sự là đáng sợ, hoàn toàn vượt qua lẽ thường.

Chỉ trong một hai nhịp hô hấp, cả tiểu đội tinh anh Cửu U Cung đã bị Nam Cung Thánh diệt sạch tận gốc.

Sau đó, Nam Cung Thánh liếm liếm đầu lưỡi, khóe miệng nhếch lên nụ cười tà dị lãnh khốc, ánh mắt liếc nhìn về phía một ít Vương Giả vừa rồi đã ra tay công kích hắn.

- A!

Đám Vương Giả đã ra tay nhất thời sợ tới mức hồn phi phách tán, mặc kệ thân thể mình đã bị trọng thương, tất cả cũng đều gà bay chó chạy.

Ầm ầm…

Nam Cung Thánh cách không giơ tay lên, bàn tay nắm lại, giống như nắm một đám kiến hôi vậy, dễ dàng diệt sát vài vị Vương Giả kia, dư âm công kích còn lan đến một ít Nửa bước Vương Giả xung quanh.

- Dừng tay!

Chúng Vương Giả bọn nữ tử áo hồng của Thiên Huyền Cung, Lạc Tôn, Bát Hoàng tử, lão giả khô diện của Hoàng tộc đều xuất thủ ngăn chặn.

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Mấy vị Vương Giả thực lực cường hãn này còn chưa kịp tiếp cận, đã bị một tầng huyết ba trọng ảnh tím bạc lướt qua, toàn bộ đều bị đánh bay ra ngoài.

- Thánh Hoàng Bội Kiếm!

Thập Tam Hoàng tử quát lớn một tiếng, trong tay rút ra một thanh bảo kiếm kim sắc quang mang sáng lạn.

- A!

Còn không đợi hắn ra tay, đã bị một tầng huyết ba trọng ảnh tím bạc yêu dị đánh bay luôn ra ngoài.

Bên ngoài Thần Trận Lâu một trận kinh loạn.

Ô...ô...ô...n...g!

Cùng lúc đó, khung cửa bạch sắc của Thần Trận Lâu mất đi lực lượng đám Vương Giả này quán chú, liền nhanh chóng đóng lại.

- Dừng tay!

Hiên Viên Văn vươn một tay ra, đem khung cửa bạch sắc ổn định lại. Đồng thời, một luồng ý chí Đại Đế chấn động thiên hư, công kích thẳng về phía Nam Cung Thánh.

Nam Cung Thánh thoáng dừng lại một chút, liếm liếm môi, nhìn về phía Hư Thần Đại Đế duy nhất toàn trường, Hiên Viên Văn.

Ý chí Đại Đế trùng kích áp bách kia, đối với hắn căn bản không có ảnh hưởng gì cả.

Mà cái này ngược lại kích khởi thêm chiến ý cùng hung tính của Nam Cung Thánh. Quang huy tím bạc trên người hắn, càng phát ra chói mắt hơn, hoa văn tử huyết trên làn da càng thêm tiên minh yêu dị hơn nữa.

Luồng khí tức lực lượng kinh khủng kia ép tới mọi người toàn trường khó có thể thở dốc nổi.

Dưới Vương Giả, cơ hồ khó có thể vận dụng chân nguyên, thậm chí ngay cả lực lượng huyết mạch cũng đều bị áp chế gắt gao.

- Luồng lực lượng này…

Hiên Viên Văn cảm thấy chân nguyên trong cơ thể sợ run, khó có thể vận chuyển như ý.

Hư Thần Đại Đế cùng Vương Giả bình thường, khác biệt lớn nhất ở chỗ phương diện linh hồn viên mãn như ý, lực lượng về mặt bản chất cũng không có chênh lệch quá lớn.

Cũng chính là nói, cường đại như Hiên Viên Văn, lực lượng của hắn cũng gặp phải áp chế!

- Triệu Phong! Tại sao ngươi không ngăn cản hắn?

Gia Cát sư huynh dưới tình thế cấp bách, chợt nghĩ đến chuyện khác.

Nam Cung Thánh lúc này gần như là không người nào có thể chế phục, cho dù Hiên Viên Văn đã ra tay, cũng không có bao nhiêu phần thắng.

Nếu như chân chính bạo phát huyết chiến, đó chính là một hồi đại tai nạn a!

Mạc Đông Dao đứng một bên, vẻ mặt lãnh ý, liếc mắt nhìn về phía Triệu Phong. Ý tứ trong mắt nàng phảng phất như đang nói, đây đều là họa do ngươi gây ra!

- Còn may, Nam Cung Thánh cũng không có mất đi bản tính cùng lý trí! Kẻ mà hắn đánh giết, đều là những kẻ đã từng đuổi giết, hoặc là xuất thủ đối địch với hắn!

Triệu Phong có chút gật đầu, nói.

- Còn may… Cái này mà gọi là còn may?

Bọn người Gia Cát sư huynh, Cửu Hoàng tử ở đây, thiếu chút nữa liền bị hắn làm nghẹn mà chết.

Chiến lực Nam Cung Thánh bùng phát ra, đã đạt tới tình trạng không thể địch nổi, Thần ngăn sát Thần, Phật cản sát Phật!

Chỉ trong chốc lát, chúng Vương Giả trước Thần Trận Lâu đã hoảng sợ phóng chạy bốn phía.

Nam Cung Thánh cũng không truy đuổi theo bọn họ, mà khẽ liếm liếm đầu lưỡi, mang theo khí tức khủng bố tuyệt luân từng bước một tới gần Hiên Viên Văn.

Trong mắt Hiên Viên Văn thiêu đốt lửa giận, ý chí thần quang trong mắt ngưng tụ tới cực điểm, một tay từ từ nâng lên, bốn phía trong hư không hiện lên một chùm tia quang ngân trong suốt trong sáng, phát ra một luồng khí tức Cấm kỵ.

- Mau dừng tay!

Sắc mặt Gia Cát sư huynh, Tân Vô Ngân, các cường giả… đều đại biến.

Một khi chân chính bộc phát đại chiến, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi. Với cấp bậc thực lực Nam Cung Thánh bày ra mà nói, không liên hợp lực lượng của mọi người, căn bản không thể nào khống chế nổi hắn.

Huống chi, Nam Cung Thánh cũng không phải một thân một mình, hắn chính là một trong Tử Phát Song Tà!

- Đủ rồi!

Dưới tình thế áp lực đến mức tận cùng như thế này, đột nhiên một đạo thanh âm nhàn nhạt vang lên.

Thanh âm này nhất thời đánh vỡ bóng ma khí tức khủng bố trấn áp toàn trường kia! Mọi người toàn trường nhất thời cảm giác áp lực giảm đi rất nhiều.

Bước chân Nam Cung Thánh nhất thời cứng đờ.

Trong mắt hắn xuất hiện một tia giãy dụa, luồng lãnh khốc thị sát kia cũng dần dần biến mất.

- Phù!

Bọn người Gia Cát sư huynh như trút được gánh nặng, thở dài ra một hơi, ánh mắt không khỏi nhìn về phía gã thiếu niên tóc tím cặp mày khẽ nhíu lại kia.

Mọi người quen thuộc đều biết, trong Tử Phát Song Tà, vẫn luôn là gã thiếu niên tóc tím này có địa vị chủ đạo.

Chỉ có hắn, mới có thể ngăn lại Nam Cung Thánh giờ phút này!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.