Chúa Tể Chi Vương

Chương 1146: Chương 1146: Khách quý




- Triệu công tử, không ngại vào trong buồng xe nghỉ ngơi trong chốc lát? Trên đường đi đã có nhiều chỗ sơ sót, mong ngài bỏ qua cho!

Sắc mặt Ngọc Lâm Nhi hơi chút ngượng ngùng, nói.

Trong toàn bộ đội ngũ, ngoại trừ Thanh thúc ra, toàn bộ những thành viên còn lại đều ngẩn người ngay tại chỗ.

Tiểu thư làm sao lại có thể tùy tiện mời một gã nhân loại tiến nhập vào thùng xe của nàng?

Tuy rằng trước đây, Ngọc Lâm Nhi cũng đã từng mời qua Thanh thúc tiến vào thùng xe nghỉ ngơi một chút. Nhưng Thanh thúc dù sao cũng là cường giả mạnh nhất trong tộc, thậm chí còn một đường hộ tống tiểu thư cùng công tử, tiến về Hỏa Liệt Kim Dương Tộc. Có thể nói càng vất vả, công lao cũng càng lớn.

Mà gã nhân loại nửa đường gia nhập vào đội ngũ này, suốt dọc theo đường đi này, không có bất kỳ cống hiến gì cả! Thời điểm Thanh Ngọc Dương Tộc gặp phải Yêu thú tập kích, cũng chưa từng xuất thủ tương trợ lần nào.

Điều này khiến cho những thành viên khác của Thanh Ngọc Dương Tộc có ấn tượng xấu vô cùng với Triệu Phong.

Nhưng mà lúc này, không ngờ tiểu thư lại mời người này tiến vào trong thùng xe, điều này khiến cho những thành viên Thanh Ngọc Dương Tộc khác trong lúc nhất thời đều không thể hiểu nổi.

- Lẽ nào tiểu thư đã xem trọng người này?

Một gã tộc nhân Thanh Ngọc Dương Tộc thầm suy đoán.

Trong Thần vực Man Hoang, giữa những chủng tộc huyết mạch khác nhau cũng không tồn tại bao nhiêu kỳ thị. Dù sao trong phiến thổ vực này, số lượng các loại huyết mạch chủng tộc nhiều đến bất tận. Có một vài chủng tộc huyết mạch cường đại, nhân khẩu chỉ còn lại có mấy trăm người hoặc thậm chí là chỉ hơn mười người! Bởi vậy các chủng tộc huyết mạch tiến hành thông hôn với bên ngoài cũng thập phần bình thường.

- Được!

Triệu Phong chỉ chần chờ trong chốc lát, liền trực tiếp đáp ứng.

Tài liệu chế tạo của chiếc xe thùng này hết sức đặc thù, bên trong còn bố trí một tầng kết giới trận pháp, hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới.

Thời điểm tiến vào trong thùng xe, chóp mũi Triệu Phong liền ngửi được một cỗ mùi thơm ngát thanh u nhàn nhạt, tựa hồ có tác dụng yên tĩnh tâm thần.

- Đa tạ tiền bối vừa rồi đã xuất thủ cứu giúp! Thanh Ngọc Dương Tộc vô cùng cảm kích!

Vẻ mặt Ngọc Lâm Nhi cung kính, khẽ cúi đầu cảm tạ.

Vừa rồi, nếu không phải Triệu Phong chấn nhiếp khiến cho Hắc Lân Băng Ưng bỏ đi, sợ rằng toàn bộ tộc nhân Thanh Ngọc Dương Tộc đã triệt để diệt vong tại nơi này.

- Lưu Vân, mau chóng bái kiến tiền bối!

Ngọc Lâm Nhi quay sang thúc giục đệ đệ đang ngồi bên cạnh mình.

- Bái kiến tiền bối!

Tiểu công tử Thanh Ngọc Dương Tộc ngồi ở một bên, vẻ mặt lộ ra thần sắc kính sợ, lập tức cúi đầu hành lễ.

Trong mắt hắn, cảnh giới của tỷ tỷ đã phi thường cao rồi, có thể được tỷ tỷ xưng là tiền bối, thực lực khẳng định là thập phần khủng bố.

- Chuyện nhỏ mà thôi!

Triệu Phong không hề để ý chút nào.

Hết thảy chuyện này đều là nhân quả! Nếu trước đây Ngọc Lâm Nhi không trợ giúp Triệu Phong, lúc này làm sao Triệu Phong có thể giúp bọn họ vượt qua một kiếp này?

- Mục đích chuyến này của tiền bối, là muốn tìm một phần địa đồ chi tiết sao?

Sau đó, Ngọc Lâm Nhi lại quay sang hỏi.

- Không sai!

Triệu Phong trực tiếp nói.

- Nếu tiền bối không chê, có thể nhìn một chút địa đồ mà Thanh Ngọc Dương Tộc ta bảo quản a!

Ngọc Lâm Nhi khẽ bấm tay một cái, bắn một đoàn oánh quang vào trong mi tâm Triệu Phong.

Sau một khắc, trong não hải Triệu Phong liền hiện lên một phần địa đồ khổng lồ.

- Phạm vi mà phần địa đồ này miêu tả, chỉ có một bộ phận khu vực bên ngoài Thiên Vũ Đảo mà thôi! Phỏng chừng vẫn chưa tới một phần trăm của cái Vực này…

Thanh âm Diệt Thế Hắc Giao Long vang lên.

Địa vực Thần vực Man Hoang mênh mông vô biên, bởi vậy địa đồ của nó thập phần trân quý, đều là vật phẩm trọng yếu của mỗi một chủng tộc huyết mạch, bình thường sẽ không dễ dàng tiết lộ cho người ngoài.

Toàn bộ Thần vực Man Hoang tổng cộng chia làm mười tám Vực, độ lớn của mỗi một cái Vực, ít nhất cũng là gấp trăm ngàn lần Đại Lục Vực!

Lúc này, địa đồ bộ phận khu vực Thiên Vũ Đảo ở trong tay Thanh Ngọc Dương Tộc, cũng đã có độ lớn tương đương với toàn bộ Vương triều Đại Càn rồi.

- Một cái Đảo, đã tương đương với một cái Vương triều Đại Càn!

Nghe xong Diệt Thế Hắc Giao Long giảng thuật, Triệu Phong vẫn như cũ kinh hãi không thôi, không thể nào tin nổi.

Thảo nào, toàn bộ đội ngũ Thanh Ngọc Dương Tộc ngày đêm phóng chạy suốt hai tháng trời, vẫn chưa đi tới được mục tiêu. Hóa ra chỉ một cái Thiên Vũ Đảo này, cũng đã có phạm vi khổng lồ như vậy.

- Không biết Lâm Nhi cô nương có biết được, Thiên Vũ Đảo thuộc Vực nào của Thần vực Man Hoang hay không?

Triệu Phong trực tiếp hỏi.

- Vực? Trước đây ta chỉ nghe phụ thân nói qua là thuộc về Cổ Lũng Vực, những chuyện khác ta cũng không biết rõ cho lắm!

Tâm thần Ngọc Lâm Nhi tràn ngập khiếp sợ.

Lúc đó phụ thân của nàng cũng từng nói, phàm là kẻ nào nhắc tới Vực, gần như tất cả đều là đại năng giả của Thần vực Man Hoang!

Suốt những năm gần đây, Triệu Phong chính là người đầu tiên nói với nàng chữ Vực này. Ngọc Lâm Nhi không khỏi càng thêm tôn kính hơn với Triệu Phong.

- Hắc hắc… hóa ra là Cổ Lũng Vực a! Tiểu nha đầu này còn biết rõ tên Vực nơi mình đang ở, xem ra cũng không phải là kẻ chưa thấy qua việc đời!

Diệt Thế Hắc Giao Long trêu tức một trận, cười lớn, nói.

Triệu Phong trừng mắt với Diệt Thế Hắc Giao Long một cái. Thanh Ngọc Dương Tộc tốt xấu gì cũng xem như là một thế lực Tam tinh, như thế nào ở trong mắt Diệt Thế Hắc Giao Long, lại trở thành giống như người trong một thôn trấn heo hút nào đó vậy?

Bất quá, căn cứ theo như lời của Diệt Thế Hắc Giao Long, Triệu Phong quả thật cũng khắc sâu hiểu được, Thần vực Man Hoang đến tột cùng là lớn như thế nào.

Một chủng tộc Tam tinh giống như Thanh Ngọc Dương Tộc vậy, khu vực mà cả đời này bọn họ có thể tiếp xúc đến, cũng chỉ cực hạn ở khu vực phụ cận Thiên Vũ Đảo mà thôi! Bởi vậy một phần địa đồ này cũng chỉ có phạm vi lớn như vậy.

- Diệt Thế Hắc Giao Long, từ nơi này tiến tới chỗ Vực địa bàn của Linh Tộc, đại khái cần mất thời gian bao lâu?

Trong lòng Triệu Phong có một chút dự đoán, nhưng hắn vẫn dò hỏi.

- Hắc hắc… với tốc độ hiện tại của ngươi, ít nhất cũng phải mất hơn một ngàn năm…

Diệt Thế Hắc Giao Long cười lớn, nói.

- Hơn một ngàn năm?

Não hải Triệu Phong nhất thời chấn động một trận.

Từ khi hắn bắt đầu tu luyện cho tới hiện tại, cũng chưa tới năm mươi năm! Mà từ nơi này, dưới tình huống không có bất kỳ trở ngại gì ngoài ý muốn mà nói, đi tới Linh Tộc nơi Triệu Vũ Phi đang ở, không ngờ lại cần thời gian hơn một ngàn năm!

- Mặt khác, trong Thần vực Man Hoang nguy cơ trùng trùng, tất cả các địa vực đều đã bị thế lực, chủng tộc cường đại chiếm giữ! Ngươi muốn thông qua cũng đều không có cửa a!

Diệt Thế Hắc Giao Long lại cười ha hả, một lần nữa nói.

- Cho nên, ngươi tốt nhất là gia nhập một chủng tộc, thế lực cường đại trước đã! Nhanh chóng đem thực lực của chính mình đề thăng tới Thiên giai Thần vị! Chỉ có Chân Thần mới có tư cách cơ bản hành tẩu qua lại giữa các đại vực!

Lần này, Triệu Phong xem như là đã thụ giáo.

Chỉ có Chân Thần mới có tư cách cơ bản hành tẩu qua lại giữa các Vực!

Từ trong lời nói của Diệt Thế Hắc Giao Long, hắn lại một lần nữa cảm nhận được tầm quan trọng của thực lực! Không có thực lực, đơn giản là nửa bước khó đi!

- Tốt! Vậy thì điểm dừng chân tạm thời, quyết định là ở Hỏa Liệt Kim Dương Tộc đi!

Từ sau khi Triệu Phong xưng bá Đại Lục Vực, ánh mắt của hắn đã có chút cao quá mức, tự đánh giá mình quá cao.

Hiện tại, Diệt Thế Hắc Giao Long đại khái giảng thuật lại một lần tình huống của Thần vực Man Hoang. Triệu Phong một lần nữa cảm giác được bản thân nhỏ bé, phảng phất một lần nữa quay trở về thời điểm bản thân phải cật lực ra sức phấn đấu như trước đây.

- Tiền bối, ngài đã tìm được phương hướng về nhà rồi sao?

Ngọc Lâm Nhi thử thăm dò, hỏi.

- Đã tìm được! Bất quá đường xá hơi có chút xa xôi! Phỏng chừng ta phải dừng lại ở Hỏa Liệt Kim Dương Tộc một đoạn thời gian!

Triệu Phong bất đắc dĩ cười nói.

Độ lớn của Thần vực Man Hoang hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của Triệu Phong. Trong Thần vực Man Hoang, cái quy luật cá lớn nuốt cá bé càng được thể hiện rõ ràng ở mỗi một phương diện.

Thần sắc Ngọc Lâm Nhi vốn dĩ hơi có chút thất lạc, lại lập tức khôi phục sáng sủa trở lại.

Vốn dĩ nàng còn có suy nghĩ, thực lực vị tiền bối này tựa hồ còn cường đại hơn Thanh thúc rất nhiều, có lẽ sẽ có thể trợ giúp Thanh Ngọc Dương Tộc đoạt lại lãnh thổ.

Bất quá, nàng lập tức liền suy nghĩ minh bạch. Loại chuyện này, vẫn là bản thân Thanh Ngọc Dương Tộc tự mình làm sẽ thích hợp hơn.

Đột nhiên, trong mắt Triệu Phong chợt hiện lên một tia quang trạch đạm kim sắc.

Mà Ngọc Lâm Nhi ở bên trong buồng xe, tựa hồ cũng phát hiện ra chuyện khác thường.

Vén tấm màn vải lên, chỉ thấy có mười mấy gã cường giả Cự Linh Lộc Tộc đang nhanh chóng truy đuổi về phía đám người Thanh Ngọc Dương Tộc.

Một vị lão giả áo vàng cầm đầu, thần sắc cao ngạo, hai mắt lóe sáng như điện, chắp tay đứng trên một con phi cầm thật lớn.

Từ trên người hắn tản ra một cỗ khí tức Huyền Quang Cảnh cường đại. Một cỗ vĩ lực thiên địa vô hình mạnh mẽ bao phủ về phía đám người Thanh Ngọc Dương Tộc. Lúc này mới khiến cho tốc độ của đám người Thanh Ngọc Dương Tộc càng lúc càng chậm, cuối cùng cũng phải ngừng lại.

Trong nháy mắt nhìn thấy vị lão giả này, trong ánh mắt Thanh thúc cùng Ngọc Lâm Nhi liền hiện ra một cỗ huyết sắc tức giận.

Mà đám tộc nhân còn lại, phần lớn chính là kinh hoảng cùng sợ hãi, không biết phải làm sao.

Vị lão giả này chính là Nhị Trưởng lão của Cự Linh Lộc Tộc! Trong cuộc chiến tranh cùng Thanh Ngọc Dương Tộc, thủ đoạn của hắn hung ác tàn nhẫn, tộc nhân Thanh Ngọc Dương Tộc chết trong tay hắn chính là nhiều nhất.

- Hắc hắc… Cuối cùng cũng đuổi kịp các ngươi!

Lão giả áo vàng lộ ra dáng tươi cười hưng phấn lãnh khốc.

Chỉ còn thiếu một chút nữa, đã để cho Thanh Ngọc Dương Tộc tiến nhập vào phạm vi của Hỏa Liệt Kim Dương Tộc rồi!

Bất quá nếu như hiện tại hắn đã kịp đuổi tới, như vậy toàn bộ đám người Thanh Ngọc Dương Tộc chắc chắn sẽ phải tử vong.

- Cự Linh Lộc Tộc!

Sắc mặt Thanh thúc hiện rõ sát ý, hận không thể lập tức xông lên, chém giết vị Trưởng lão Cự Linh Lộc Tộc này.

Nhưng hắn đã lặn lội đường xa, phải đối phó rất nhiều Yêu thú hung hiểm, thân bị trọng thương, căn bản không thể nào là đối thủ của hắn.

Mặt khác, lúc này những thành viên khác của Cự Linh Lộc Tộc cũng đã chạy tới, nhân số đông đảo, chỉnh thể thực lực so với đám người Thanh Ngọc Dương Tộc còn cường đại hơn mấy lần.

- Giết sạch bọn chúng!

Thần sắc lão giả áo vàng cao ngạo, lãnh đạm thét lên.

Nhất thời, đám tộc nhân Cự Linh Lộc Tộc phía sau hắn lập tức thôi động chân nguyên trong cơ thể, chuẩn bị tiến hành tàn sát.

- Thanh Ngọc Dương Tộc ta cùng các ngươi quả thật là có huyết hải thâm thù! Nhưng hiện tại trong buồng xe này còn có một vị khách quý, các ngươi chớ có ép người quá đáng!

Lúc này, Ngọc Lâm Nhi từ bên trong buồng xe đi ra, vẻ mặt oán giận nói.

- Ha ha… sao ngươi không nói, trong buồng xe của ngươi có một gã cường giả Huyền Quang Đại viên mãn, hoặc là Chân Thần luôn đi?

Lão giả áo vàng cười ha hả một tiếng, hoàn toàn không thèm để ý những gì Ngọc Lâm Nhi nói.

Nếu như Thanh Ngọc Dương Tộc thật sự có khách quý gì đó, làm sao có thể bị Cự Linh Lộc Tộc tàn sát gần như toàn tộc, chỉ còn lại mấy người, phải bỏ chạy tới chủng tộc khác cầu xin sự che chở như hiện tại?

Lúc này, các tộc nhân hai tộc đã triệt để khai chiến với nhau.

Lão giả áo vàng còn chưa có xuất thủ, đám tộc nhân Cự Linh Lộc Tộc cũng đã triệt để vây khốn đám người Thanh Ngọc Dương Tộc.

Mặc dù trong thùng xe này có một tầng trận pháp phòng hộ, nhưng trúng phải dư ba chiến đấu, vẫn như cũ khiến cho nó bị một chút tổn hại, liên tục lay động không ngừng.

Đúng vào lúc này, lão giả áo vàng kia đột nhiên dẫm mạnh lên lưng đầu phi cầm dưới chân, toàn thân phóng thẳng lên cao. Một cỗ uy áp Huyền Quang Cảnh nặng nề mạnh mẽ áp bách xuống phía dưới.

- Khẩn cầu tiền bối xuất thủ, giúp Thanh Ngọc Dương Tộc vượt qua kiếp nạn này!

Giờ phút này, sắc mặt Ngọc Lâm Nhi đã vô cùng thất thố, trực tiếp quỳ hai chân xuống, dập đầu về phía thùng xe.

Nàng không còn cách nào khác, chỉ có thể đem hy vọng ký thác lên trên người Triệu Phong.

- Cút!

Ngay lúc này, một đạo thanh âm nhàn nhạt nhưng tràn ngập uy nghiêm, đột nhiên từ bên trong buồng xe truyền ra.

Một cỗ Phong Lôi trọng áp lực phách vô hình nhất thời khuếch tán ra bốn phía thiên địa xung quanh, hoàn toàn che khuất tất cả các thanh âm thiên địa bát phương.

Lão giả áo vàng vừa mới lao lên kia, ngay lập tức bị ép cho phải dừng hẳn lại giữa không trung. Há miệng phun ra một ngụm tiên huyết, sắc mặt kinh hoàng nhìn chằm chằm về phía buồng xe, vẻ mặt không thể nào tin nổi.

Mà đám người Cự Linh Lộc Tộc còn lại, thì toàn thân đều chấn động mạnh, cũng chẳng kịp phun máu tươi, cả người đã bị bắn văng ngược ra bốn phía xung quanh, thân hình trực tiếp bị chấn cho vỡ vụn.

Mà ngược lại, đám người Thanh Ngọc Dương Tộc hoàn toàn không bị chút ảnh hưởng nào. Cả đám đều ngây người tại chỗ, trong đầu không ngừng liên tục nổ vang, vẫn còn chưa thể minh bạch đã xảy ra chuyện gì.

Cả thiên địa hoàn toàn là một mảnh tĩnh mịch!

- Tiền… tiền bối tha mạng!

Tâm thần lão giả áo vàng chấn động. Giờ phút này, hắn chợt nhớ lại trước đây Ngọc Lâm Nhi đã từng nói có một vị khách quý ở trong thùng xe, không nghĩ tới vị khách quý này thật sự tồn tại!

Vị khách quý thần bí kia chỉ mới thốt lên một chữ, đã khiến cho thân thể cùng linh hồn hắn bị trọng thương, đem toàn bộ đám người Cự Linh Lộc Tộc còn lại hoàn toàn giết chết hết!

Thực lực khủng bố bậc này, hắn chỉ có thể nghĩ tới cường giả Huyền Quang Đại viên mãn cường đại mà thôi!

Lúc này toàn bộ đám người Thanh Ngọc Dương Tộc mới nhớ tới gã nam tử tóc hoàng kim vẫn còn ở bên trong buồng xe. Toàn bộ đều ngây người tại chỗ, mạnh mẽ hít một hơi lãnh khí.

Ngọc Lâm Nhi rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt tràn ngập cảm kích nhìn về phía Triệu Phong bên trong buồng xe. Thần sắc hắn vẫn như cũ thản nhiên, hai mắt khép hờ, tựa hồ hoàn toàn không muốn quản tới chuyện ngoại giới.

- Mọi người giết chết kẻ này, báo thù cho tộc nhân!

Sau đó, Ngọc Lâm Nhi quay mặt nhìn chằm chằm về phía lão giả áo vàng, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra một tia thần sắc kiên nghị.

- Giết Nhị Trưởng lão của Cự Linh Lộc Tộc!

- Giết hắn, báo thù cho tộc nhân!

- …

Nhất thời, toàn bộ tộc nhân Thanh Ngọc Dương Tộc nhất tề lao ra.

Bản thân lão giả áo vàng đã bị trọng thương, muốn chạy trốn cũng không kịp nữa, rất nhanh đã bị đám người Thanh Ngọc Dương Tộc truy kích. Sau một khoảng thời gian, hắn liền triệt để ngã xuống.

- Tiếp tục chạy đi!

Lúc này, bên trong buồng xe mới truyền ra thanh âm của Triệu Phong.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.