Di tích Tử Thánh.
Hạp cốc thần bí, ở chỗ sâu trong rừng cây rậm rạp cành lá.
Triệu Phong giống như một khối thể xác không có linh hồn, vẻ mặt dại ra, sắc mặt không chút biểu tình, một đầu tóc lam mộng ảo phất phơ, dưới uy thế vô hình khủng bố nào đó, phiêu tán mạn vũ, lắc lư bất định.
Ở bên cạnh hắn, một đầu Ngân Huyết Cương Thi cao chừng hai trượng, bộ
mặt dữ tợn, răng nanh nhếch miệng, tu vi khí tức có thể so với Chân Chủ
Cấp tiểu thành, giống như một gã tử vệ trung tâm cảnh cảnh hộ pháp.
Nhưng mà giờ phút này, đầu Ngân Huyết Quỷ Thi Chân Chủ Cấp cường đại ở
trong đám cành lá lại không ngừng run rẩy, sợ hãi bất an vô cùng.
Thậm chí ngay cả Tham Thiên Thụ Yêu đang che chở hai người, cũng dưới cỗ khí tức tuyệt đối mạnh mẽ gần như băng sơn liệt địa kia, phát ra thanh
âm thở dài bi thương, có một loại cảm giác tuyệt vọng.
Cách đó vài dặm, thân hình hơi chút béo phì lười biếng của Lữ Thiên
Nhất, từng bước ép sát! Trong nhất cử nhất động cả hắn, nguyên khí thiên địa trong phạm vi mấy trăm dặm, lấy hắn làm trung tâm, chấn động không
ngừng, uy thế phong áp cường đại, hình thành đủ loại khí tượng thiên
địa, phong rống điện minh, sáng tối lần lượt thay đổi!
Mỗi một lần hắn cất bước, đều vượt quá nửa dặm đường!
Trong lúc ngẫu nhiên, Lữ Thiên Nhất đã trở thành trung tâm lốc xoáy rung chuyển nguyên khí thiên địa, loại cảnh giới cấp bậc này, viễn siêu hô
ứng của Chân Chủ Cấp bình thường đối với nguyên khí thiên địa!
Đệ tử thuộc Tam Đại Tông Phái ở đây, bao gồm cả một ít thiên tài Chân Chủ Cấp, trong lòng đều rung động không thôi.
- Có Lữ sư huynh ra tay, cho dù Thụ Yêu kia ở trạng thái đỉnh phong, cũng khó có thể ngăn cản thế công của chúng ta!
Các thiên tài Tịnh Nguyệt Linh Tông, đều gật đầu, trong lời nói mang theo một sự tự hào, chờ mong nồng đậm.
Diệp Yên Vũ mỉm cười đứng trong đám người, một thân váy dài ngọc bích, linh hoạt kỳ ảo như Tiên tử, lẩm bẩm nói:
- Lữ sư huynh ra tay, ngay cả là Tham Thiên Thụ Yêu, cũng khó có thể che chở Triệu Phong, hẳn là không có biến cố nào nữa!
Luận cấp bậc thực lực, Lữ sư huynh hẳn là tương đương với Tham Thiên Thụ Yêu, ít nhất chênh lệch không quá lớn.
Nhưng mà hiện nay, Tham Thiên Thụ Yêu đã bị thương nặng, thực lực giảm
xuống, không đến một nửa thời kỳ đỉnh phong, lại lộ ra sơ hở rõ ràng.
Nghĩ đến điều này, Diệp Yên Vũ không khỏi bất giác liếc mắt nhìn lên thiên không.
Trong không trung, một đầu con mắt cự đại lam oánh trong suốt, phảng
phất như cùng thiên địa đặt song song, lạnh lùng quan sát phía dưới.
Di Thiên Chi Mâu kia tồn tại, mang đến cho đệ tử của Tam Đại Tông Phái
một loại áp lực và bất an không thể thở dốc, giống như bóng ma, đuổi mãi không đi.
Ngay cả vài vị Chân Chủ Cấp, khi trực diện nhìn thẳng Di Thiên Chi Mâu,
cũng đều cảm thấy hít thở không thông, tâm linh rung động, phương diện
tinh thần ý chí, khó có thể làm trái hoặc đối kháng.
Chẳng biết vì sao, chỉ cần nó còn tồn tại một khắc, trong lòng Diệp Yên Vũ liền không thể chân chính yên ổn.
Bỗng nhiên, bước chân của Lữ Thiên Nhất, đột nhiên thoáng chậm lại một chút.
Tinh thần áp lực và khí tức băng phách kỳ hàn đến từ Di Thiên Chi Mâu, chợt nhảy vọt đến một cái cấp bậc hoàn toàn mới.
Đệ tử Tam Đại Tông Phái, thân hình lạnh như băng, thoáng rùng mình một
cái, một khi ánh mắt cùng Di Thiên Chi Mâu kia gặp nhau, luồng hán ý đó
sẽ tiến thêm một bước thẩm thấu vào thế giới linh hồn!
- Mọi người cẩn thận! Không nên nhìn con mắt kia!
Trong lòng Xích Quỷ nghiêm nghị, hô nhỏ một tiếng.
Lúc này, Di Thiên Chi Mâu kia đã tăng lên đến một cấp bậc và thủ đoạn
đồng thuật hoàn toàn mới, khiến hắn chỉ có ngưỡng mộ, không thể phỏng
đoán.
Mà kẻ chân chính thừa nhận Di Thiên Chi Mâu, chính là Lữ Thiên Nhất!
Các thiên tài còn lại của Tam Đại Tông Phái, gần như chỉ bị một tia dư
uy lan đến, hơn nữa lại còn cách xa nhau đến vài dặm! Cho dù như thế,
Chân Chủ Cấp bình thường cũng không dám nhìn thẳng lên Di Thiên Chi Mâu
trong thiên không.
Ngăn cách nhau bởi một khu rừng rậm cổ mộc, cảm quan của đệ tử Tam Đại
Tông Phái ở trong di tích bị giới hạn, thậm chí cũng nhìn không thấy
được Triệu Phong nữa.
Thứ duy nhất mà mọi người có thể tiếp xúc đến, chính là đầu Di Thiên Chi Mâu kia!
- Triệu Phong này… ẩn nấp phía sau màn không ra, lại có thể dùng loại
thủ đoạn này, khóa không tác chiến với các đệ tử Tam Đại Tông Phái chúng ta!
Xích Quỷ hít sâu một hơi.
Còn may, mục tiêu Triệu Phong nhằm vào, không phải bọn hắn, mà là Lữ Thiên Nhất!
Triệu Phong lúc này, linh hồn lực nhận được sự tăng cường chưa từng có,
thậm chí so với Chân Chủ Cấp đỉnh phong bình thường còn mạnh hơn một
chút.
Thời điểm nguy cơ, Tham Thiên Thụ Yêu không hề giữ lại, dốc hết Mộc Linh Tinh Phách ra duy trì hắn.
Dưới trạng thái Di Thiên Chi Mâu, Thần Linh Nhãn của Triệu Phong rất
nhanh mạnh mẽ hấp thu lực lượng Mộc Linh Tinh Phách, hơn nữa tại dưới
loại cảnh giới cực cao kia, hiệu quả trợ giúp đối với cảnh giới linh hồn cũng tăng lên rất nhiều!
- Tiểu tử… đừng để cho ta tiếp cận ngươi!
Lữ Thiên Nhất thanh sắc câu lệ, hai tròng mắt như kim nguyệt trong đêm
đen, lóe ra sát khí cực lãnh, giống như phong mang xuyên thủng tâm linh
vậy.
Nhưng mà, tư duy ý thức, thậm chí thân thể của hắn, như rớt vào hàn đàm vô tận, dị thường thong thả mà cứng ngắc.
Từng động tác của hắn, thậm chí mỗi tư duy ý niệm trong đầu hắn, đều phải trả giá thời gian gấp vài lần so với ngày thường.
Khiến cho Lữ Thiên Nhất nghẹn khuất chính là, hắn có một thân chiến lực
gần như vô địch, vậy mà ngay cả hình dáng đối thủ cũng không thể nhìn
thấy được.
Khóa không tác chiến, đây là đặc điểm lớn nhất của Di Thiên Chi Mâu!
Phàm là địa phương Thần Linh Nhãn có thể nhìn tới, có thể khiến tâm niệm ý thức khóa không mà đi, thi triển thủ đoạn huyết mạch nhãn đồng tương
ứng.
Loại thủ đoạn cách ngàn dặm lấy thủ cấp địch nhân trong truyền thuyết, đối với Triệu Phong mà nói, đã trở thành sự thật!
Huống chi, Thần Linh Nhãn của hắn còn có đủ loại thủ đoạn huyết mạch nhãn đồng, tầng tầng bất tận, không thể đề phòng!
Đệ tử Tam Đại Tông Phái ở phía sau đều hồi hộp, kinh ngạc, nhìn theo Lữ
Thiên Nhất bước đến một bước, lại dừng lại một bước, dị thường chậm chạp tiếp cận Tham Thiên Thụ Yêu.
Đây là một hồi giao phong áp lực vô hình vô ảnh!
Lữ Thiên Nhất mỗi khi tiếp cận thêm một bước, thắng lợi liền cách hắn càng gần thêm một bước.
- Nếu để Lữ Thiên Nhất tiếp cận, ta sẽ không có bao nhiêu lực hoàn thủ!
Tâm thần ý thức của Triệu Phong từ trên đám mây quan sát bên dưới, nắm giữ hết thảy động thái toàn trường.
Hắn chính là dưới đủ loại nhân tố thúc đẩy, phương diện tinh thần miễn
cưỡng đạt tới mức độ có thể cùng Lữ Thiên Nhất tranh đua chống lại.
Nhưng luận chiến lực chân chính, Lữ Thiên Nhất gần như có thể khiêu
chiến với Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh, ít nhất cấp bậc cỡ Phó Giáo chủ Thiết Huyết Giáo, hoặc là Thái thượng Trưởng lão của Hoàng thất Thiên Bồng,
cũng đều không phải là đối thủ của hắn!
Một khi để Lữ Thiên Nhất cận thân, Triệu Phong tức thì nguy nan!
Cũng may, mục tiêu của Triệu Phong cũng không phải là chống lại Lữ Thiên Nhất và các đệ tử của Tam Đại Tông Phái!
Hắn lấy lực lượng của một người, chống lại hơn một trăm thiên tài của
Tam Đại Tông Phái, thậm chí từng một lần đẩy lui thiên tài Tam Đại Tông
Phái, đánh tan sự liên thủ cường đại của mười đại Chân Chủ Cấp, đây đã
là một cái kỳ tích rồi!
- Đi!
Tầm mắt và ý thức của Triệu Phong ở trong đám mây chỉ huy Ngân Huyết Cương Thi bên cạnh thân thể mình hành động.
Mặc dù hắn cố gắng làm vậy, cũng chỉ có thể thông qua Băng Hồn Chi Mâu mà trì hoãn quá trình Lữ Thiên Nhất tiếp cận mà thôi.
Vút...
Lữ Thiên Nhất vừa mới tiếp cận Tham Thiên Thụ Yêu chừng một hai trăm
trượng, đầu Ngân Huyết Cương Thi Chân Chủ Cấp kia liền nhanh chóng bay
ra.
- Đáng giận! Tiểu tử này không ngờ…
Xích Quỷ ở phía sau, sắc mặt có chút khó coi, đầu Ngân Huyết Cương Thi
này, cách đây không lâu, vẫn là thi vệ cường lực do hắn đào tạo nhiều
năm!
Mắt thấy Ngân Huyết Cương Thi Chân Chủ Cấp đánh tới, ánh mắt Lữ Thiên Nhất nhàn nhạt thoáng nhìn, căn bản không đặt ở trong mắt.
Ngay cả khi hắn chịu sự hạn chế của Băng Hồn Chi Mâu, Chân Chủ Cấp bình
thường ở hắn trong mắt, vẫn có thể bị hủy diệt trong nháy mắt.
- Huyễn Cấm Chi Nhãn!
Di Thiên Chi Mâu trong tầng mây phía chân trời, đột nhiên phát ra một cỗ tinh thần dao động cường đại mà mịt mờ, rót vào hư không.
Lữ Thiên Nhất chỉ cảm thấy Di Thiên Chi Mâu ở trong tầm mắt của mình,
đột nhiên kéo dài ra một vực sâu rộng lớn vô hạn, phảng phất như có thể
xuyên thấu luôn toàn bộ thế giới vậy.
Vút...
Tâm thần Lữ Thiên Nhất thoáng lóe lên, đã thấy mình đang ở trong một
mảnh băng tuyết chi vực vô tận, hàn ý cực lạnh, cảm giác bất lực chưa
từng có.
Nơi hắn đang đứng, bỗng đột nhiên hình thành nên một cái lao tù băng lôi lần lượt thay đổi, đem hắn gắt gao trói buộc lại.
Một sợi xích điện thô to đem toàn thân Lữ Thiên Nhất trói buộc lại, khiến cho thân hình hắn không ngừng run rẩy.
- Ngươi chính là tên Triệu Phong kia…
Hai tròng mắt Lữ Thiên Nhất nhấp nháy kim quang, khẽ nhíu lại, nhìn chăm chú thiếu niên tóc lam ở gần mình trong gang tấc.
Từ lúc bắt đầu giao phong cho tới nay, hắn gần như chưa từng nhìn thấy bóng dáng đối phương!
Chẳng biết Triệu Phong là cố ý hay là vô tình, khiến cho Lữ Thiên Nhất
từ đầu tới cuối vẫn không thấy rõ diện mạo của đối phương.
Cũng chính là nói, Lữ Thiên Nhất mãi cho đến bây giờ vẫn chưa từng chân
chính tiếp xúc với Triệu Phong, đối phương ra tay, căn bản không cần
cùng hắn đối mặt!
Nghĩ đến điều này, Lữ Thiên Nhất càng cảm giác được sâu sắc sự đáng sợ
của người này, khó trách có thể một tay đẩy lui đệ tử của Tam Đại Tông
Phái và mười đại Chân Chủ Cấp cường đại liên thủ!
- Phá!
Lãnh mâu của Lữ Thiên Nhất giống như kim nguyệt, đột nhiên nổi lên một
luồng ý chí vô cùng lạ thường và lợi hại, tinh thần ý chí cường đại,
trực tiếp đột phá trói buộc của Huyễn Cấm Chi Nhãn.
- Tinh thần ý chí thật mạnh, có thể trực tiếp đột phá Huyễn Cấm Chi Nhãn của ta!
Triệu Phong ở trong đám mây trên thiên không, quan sát phía dưới, cũng cảm thấy vô cùng động dung.
Loại tinh thần ý chí tương tự thế nàu này, Triệu Phong chỉ từng cảm nhận được từ trên người Vũ Thiên Ngô mà thôi!
Loại tinh thần ý chí này của Lữ Thiên Nhất, mặc dù không đặc thù giống
như Vũ Thiên Ngô, thậm chí có thể cùng huyết mạch mạnh mẽ tương liên,
nhưng tinh thần cấp bậc của Lữ Thiên Nhất, đặc biệt là tu vi, đều cao
hơn rất nhiều!
Đồng thời trong lúc này, trên không trung, bộ rễ Thụ Yêu, Ngân Huyết
Cương Thi đã lao thẳng tới Lữ Thiên Nhất, phát động công kích.
- Băng Hồn Xạ Tuyến!
Di Thiên Chi Mâu trong tầng mây phía chân trời chợt phun ra một đạo u
hàn xạ tuyến nhanh như lôi đình, đánh thẳng lên người Lữ Thiên Nhất.
Ô...ô...ô...n...g!
Thân hình Lữ Thiên Nhất chấn động, bị một cỗ lực lượng băng hồn bễ nghễ
mạnh mẽ tuyệt đối xuyên thủng thân thể, đông lạnh thấu triệt linh hồn!
Dưới trạng thái Di Thiên Chi Mâu, cảnh giới cấp bậc Triệu Phong cao đến
vô cùng, uy lực các loại huyết mạch đồng thuật cũng cường hóa đến cực
hạn!
Bởi vì có Tham Thiên Thụ Yêu không hề giữ lại duy trì, Triệu Phong mới
có thể chống đỡ tiêu hao khổng lồ và kiên trì đến tận bây giờ, đồng thời có đủ sức liên tiếp phát động công kích như vậy.
- Công kích!
Trong lòng Triệu Phong nhảy dựng, đây là một cơ hội tuyệt hảo, lập tức
mệnh lệnh cho Ngân Huyết Cương Thi công kích Lữ Thiên Nhất.
Lúc này, Lữ Thiên Nhất đã bị Băng Hồn Xạ Tuyến trùng kích, thể xác và
tinh thần ngưng trệ, cương lãnh vô cùng, không thể bước tới được một
bước.
Phốc …
Ngân Huyết Cương Thi há ra cái miệng rộng như bồn máu, dùng răng nanh lợi trảo cắn xé Lữ Thiên Nhất.
Phành…
Ánh sáng Hộ thể chân linh kim sắc nhàn nhạt trên người Lữ Thiên Nhất,
đột nhiên bùng nổ, trực tiếp đánh bay Ngân Huyết Cương Thi ngoài!
Răng rắc!
Một cánh tay của Ngân Huyết Cương Thi nhất thời gãy lìa, thân thể gần như bị mạnh mẽ cắt thành hai đoạn!
- Làm sao có thể? Không ngờ ngay cả hào quang hộ thể chân linh cũng không thể hủy nổi nữa!
Trong lòng Triệu Phong lập tức ngưng trọng.
Lữ Thiên Nhất đầu tiên là bị Huyễn Cấm Chi Mâu trói buộc ý thức, rồi sau đó thừa nhận Băng Hồn Xạ Tuyến trùng kích, sơ hở tuyệt hảo này vừa vặn
bị Ngân Huyết Cương Thi bắt lấy!
Hết thảy những điều này, đều là do một tay Triệu Phong thúc đẩy.
Nhưng mà hắn không nghĩ rằng, Ngân Huyết Cương Thi thậm chí ngay cả hào
quang hộ thể chân linh trên người Lữ Thiên Nhất vận chuyển bình thường
cũng phá không nổi, còn suýt nữa bị chấn nát!
Bởi vậy có thể thấy được, chiến lực của Lữ Thiên Nhất gần như đã chạm
đến cảnh giới cấp bậc Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh, khó trách trước đây nghe
nói hắn có thể từ trong đuổi giết của Yêu thú Tôn cấp mà chạy thoát.
- Diệt cho ta!
Một chưởng của Lữ Thiên Nhất nhoáng lên, đầu Ngân Huyết Cương Thi đã bị
đánh bay ra ngoài, nhất thời bị nguyệt hà lãnh kim sắc mạnh mẽ khủng bố
từ trong lòng bàn tay hắn bắn ra, nháy mắt bị đánh tan thành tro bụi!
Ầm ầm…
Ngân Huyết Cương Thi Chân Chủ Cấp, nháy mắt bị oanh tạc thành tro bụi,
sóng khí kim sắc cường đại, quét ngang phạm vi một hai dặm, thậm chí
trùng kích đến thân thể của Triệu Phong đang ở trên Tham Thiên Thụ Yêu
nữa.
- Tặc tử này… Không ngờ lại lấy quỷ thi của ta đi làm vật hy sinh!
Xích Quỷ ở phía sau, hận đến mức nghiến răng ken két.
Vút...
Tâm thần ý thức của Triệu Phong trở về thân thể, sắc mặt hơi có chút suy yếu, nhẹ nhàng lung lay trong đám kình phong kim sắc cường đại kia.
Nếu không có cành lá rậm rạp của Tham Thiên Thụ Yêu ngăn cản đi hơn phân nửa uy năng, Triệu Phong muốn gấp gáp ứng phó với luồng dư uy này, chỉ
sợ cũng có chút quá sức!
Tổn thất một đầu Ngân Huyết Cương Thi Chân Chủ Cấp, trên mặt Triệu Phong không chút dao động.
Soạt soạt!
Phụ cận bên cạnh Triệu Phong, lại xuất hiện hai đầu Ám Ngân Độc Thi.
Không chỉ như thế, ý niệm hắn vừa động, trong lòng bàn tay đột nhiên
xuất hiện một đầu ấu thú Bò Cạp, chỉ lớn cỡ bàn tay trẻ con, trên người
lốm đốm điểm đen, lại lóe ra một đôi đồng tử u hồng lạnh lẽo như băng.