Chúa Tể Chi Vương

Chương 1396: Chương 1396: Lừa gạt một khoản




Thiên địa cuồng bạo hỗn loạn đột nhiên khôi phục lại bình tĩnh. Triệu Phong khẽ thở ra một hơi dài, lộ ra bộ dáng vui vẻ. Vừa rồi ngay cả bản thân hắn cũng có chút hoài nghi, Thần Mâu Huyễn Diệt của mình có thể tiêu diệt được công kích của Vũ Hành hay không.

- Được cứu rồi?

Vân Thải Cổ Thần dại ra trong chốc lát, đã khôi phục bình thường trở lại, trong mắt lóe lên quang thải dị sắc, nhìn chằm chằm về phía Triệu Phong.

- Hắn như thế nào làm được chuyện này?

Trình Vân Cổ Thần thì có chút kinh hãi thầm nói.

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu nhảy lên trên vai Triệu Phong, khoa tay múa chân vui sướng một trận, diệu võ giương oai.

Phương xa…

- Không ngờ hắn lại… có uy năng thần kỳ như vậy!

Ngay cả Tân Vô Ngân cũng ngẩn ngơ tại chỗ, nhìn về Triệu Phong đằng xa, trong lòng vô cùng rung động. Hiện tại hắn đã một lần nữa minh bạch, cho dù chính mình khôi phục lại toàn bộ lực lượng của kiếp trước, có lẽ vẫn như cũ sẽ rất nhanh bị Triệu Phong quăng lại phía sau.

- Đây chẳng lẽ là lực lượng chung cực của Huyễn đạo?

Mộ Cốc khẽ thấp giọng thầm nói. Lực lượng chung cực của Huyễn đạo chính là Mộng Huyễn Hiện Thực, là loại lực lượng biến huyễn cảnh thành sự thật, thậm chí còn có thể biến hiện thực thành mộng huyễn.

- Điều này sao có thể? Làm sao tiểu tử kia làm được?

Hàn Ngọc Cổ Thần vô cùng chấn động, không thể nào tin nổi. Nàng hết sức rõ ràng thực lực của Triệu Phong, làm sao có thể thoáng cái đã cường đại đến loại tình trạng này?

- Mau giết chết Diệt Lưu Cổ Thần!

Triệu Phong âm thầm truyền âm. Tiểu tặc miêu là kẻ đầu tiên xuất thủ, nó hóa thành một đạo ám mang màu xám bạc, phóng thẳng về phía Diệt Lưu Cổ Thần. Một đạo ngân nhận âm hàn trực tiếp đâm vào trước ngực Diệt Lưu Cổ Thần. Cùng lúc đó, Trình Vân Cổ Thần cũng trực tiếp công tới, bàn tay đánh ra một mảnh Thời Gian Chi Nhận liên miên không dứt.

- A!

Diệt Lưu Cổ Thần nhất thời liên tục kêu thảm.

- Hỗn Nguyên Trấn Thần Ấn!

Triệu Phong vận chuyển đại lượng Thần lực Hỗn Nguyên, ngưng tụ ra một cái ấn tỳ thâm ngân vẫn đục to lớn như núi, trực tiếp oanh áp xuống. Cùng lúc đó, bốn phía cái ấn tỳ thật lớn kia cũng tồn tại một cỗ lực thôn phệ kỳ dị, thôn phệ các loại lực lượng trong thiên địa, tăng lên uy năng bản thân.

Oanh phanh!

Cái ấn tỳ thâm ngân vẫn đục kia trực tiếp trấn áp xuống. Lực lượng trầm trọng khổng lồ kia khiến cho toàn bộ thân thể linh hồn Diệt Lưu Cổ Thần mạnh mẽ chấn động, liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi. Sau đó, một tầng hỗn nguyên lực tràng vặn vẹo đem thân thể thậm chí hồn thể hắn từng điểm từng điểm cắn nuốt hết.

- Không!

Diệt Lưu Cổ Thần muốn né tránh, nhưng bản thân hắn đã bị thương thế cực lớn, căn bản không có lực lượng chống lại. Không bao lâu, Diệt Lưu Cổ Thần đã triệt để tử vong.

- Ngươi không phải đã nói, tại cùng cấp cấp bậc, cho dù là Bát Đại Thần Mâu cũng không làm gì được ngươi sao?

Triệu Phong khẽ mỉm cười, nhìn về phía Vũ Hành.

- Ngươi…

Sắc mặt Vũ Hành một trận trắng xanh, muốn nói cái gì, nhưng lại nói không nên lời. Mặc dù huyết mạch nhãn đồng của Triệu Phong vô cùng bất phàm, nhưng tất cả huyết mạch nhãn đồng trên thế gian cũng đều đến từ Bát Đại Thần Mâu, hắn cũng không thể nào phản bác được! Mặt khác, vừa rồi hắn phục dụng huyết dịch đặc thù, khôi phục lại lực lượng huyết mạch, thi triển ra công kích cường đại, lại bị một tên Cổ Thần Cửu giai phá giải. Mặc kệ nói thế nào, trong lòng Vũ Hành cũng vô cùng phiền muộn.

- Haizzz… ngươi dù sao cũng là Thiên Cơ Tộc, ta cũng không muốn đắc tội ngươi!

Ngữ khí Triệu Phong đột nhiên thay đổi. Những lời này, khiến cho sắc mặt tất cả mọi người ở đây nhất thời sửng sốt, có chút không hiểu chuyện gì xảy ra.

- Tiểu tử này làm sao vậy?

- Cứ như vậy chịu thua sao?

Hàn Ngọc Cổ Thần cùng Ngục Hải Cổ Thần có chút kinh ngạc thốt lên. Ngay cả Tân Vô Ngân, sắc mặt cũng có chút kinh dị nhìn về phía Triệu Phong, không biết hắn đang tính toán gì.

- Ngươi có ý gì?

Vũ Hành trực tiếp hỏi. Triệu Phong thức tỉnh, phá giải Bí pháp của hắn, đánh chết Diệt Lưu Cổ Thần, quả thật khiến cho phần thắng của hắn giảm thấp xuống, khiến cho biến số kế tiếp càng lớn hơn. Nhưng nếu Triệu Phong chủ động rời khỏi, hắn quả thật có thể dễ dàng thắng lợi.

Chỉ bất quá, bản thân hắn cũng rất muốn giết cái đinh trong mắt Triệu Phong này, đồng thời bắt lấy Thiên Cơ Miêu. Hắn đường đường là tộc nhân Thiên Cơ Tộc, bản thân có được lực lượng huyết mạch Thái Cổ Tộc, lại cần một gã Cổ Thần Cửu giai nguyện ý rời khỏi mới có thể đạt được thắng lợi! Nếu để cho sư tôn, tộc nhân của hắn biết được chuyện này, mặt mũi của hắn còn để vào đâu nữa? Nhưng Triệu Phong này thật sự là quá quỷ dị, không ngờ lại có thể phá giải được lực lượng Thái Cổ Tộc của hắn! Điều này khiến cho Vũ Hành lâm vào trầm tư…

Bên này Vũ Hành trầm mặc, nhưng bên kia thế lực Quang Tộc, lại đã không nhẫn nại được. Nếu như hiện tại Triệu Phong rời khỏi, kẻ gặp tai ương chính là bọn chúng a.

- Thật sự xin lỗi! Các vị Quang Tộc, ta chỉ là một Cổ Thần Cửu giai bình thường, Thiên Cơ Tộc lại là chủng tộc xếp thứ ba trong Thái Cổ Vạn Tộc…

Thần sắc Triệu Phong áy náy nhìn về phía Quang Tộc.

- Cái này…

Trong lúc nhất thời, Mộ Cốc cũng không biết nên mở miệng như thế nào. Quả thật, Thiên Cơ Tộc bài danh thứ ba trong Thái Cổ Vạn Tộc, thuộc về chủng tộc thần thoại. Trước đây, Quang Tộc cũng là bởi vì Thiên Cơ Tộc nên mới bị hủy hoại trong chốc lát. Triệu Phong chỉ là một tên Cổ Thần Cửu giai bình thường, quả thật không nhất thiết phải liều mạng với Thiên Cơ Tộc. Hơn nữa, thực lực hiện tại Triệu Phong thể hiện ra cũng không tầm thường, Vũ Hành rất có thể sẽ giảng hòa với đám người Triệu Phong.

- Meo meo!

Lúc này, Tiểu tặc miêu đột nhiên khoa tay múa chân với Mộ Cốc cùng Mảnh vỡ Tổ khí.

- Cái gì? Ngươi bảo ta quy thuận chủ nhân ngươi?

Mảnh vỡ Tổ khí đột nhiên thốt lên. Trước đây, Tiểu tặc miêu đã từng đưa ra đề nghị này, nhưng Mảnh vỡ Tổ khí ngay cả Thần Chủ bình thường cũng không để vào trong mắt, càng đừng nói Triệu Phong chỉ là Cổ Thần. Nhưng hiện tại, Mảnh vỡ Tổ khí đã không thể coi thường Triệu Phong được.

- Cái này…

Mộ Cốc nhất thời ngừng trệ. Bọn họ cũng không hề có quan hệ gì với Triệu Phong và đám người Cự Thần Tộc, nếu không có bất kỳ lợi ích gì, quả thật đối phương cũng không cần phải liều mạng trợ giúp bọn họ. Nhưng Mảnh vỡ Tổ khí vẫn luôn thủ hộ ở chỗ này, trung thành và tận tâm với Quang Tộc, hắn làm sao có thể vì chuyện này mà đồng ý giao Mảnh vỡ Tổ khí ra?

- Hửm?

Vũ Hành khẽ nhíu mày, cảm giác có chút gì đó không đúng. Đột nhiên, trong mắt hắn chợt hiện lên một đạo tinh quang. Hắn đã hiểu rõ ràng, Triệu Phong căn bản là không dự định sẽ thỏa hiệp với chính mình, mà là muốn lừa gạt Quang Tộc một khoản.

Nhưng đúng lúc này, Mảnh vỡ Tổ khí đột nhiên đã mở miệng:

- Triệu Phong, chỉ cần ngươi giúp chúng ta đánh bại những người này, ta sẽ nguyện ý thần phục với ngươi!

Thiên địa cuồng bạo hỗn loạn đột nhiên khôi phục lại bình tĩnh. Triệu Phong khẽ thở ra một hơi dài, lộ ra bộ dáng vui vẻ. Vừa rồi ngay cả bản thân hắn cũng có chút hoài nghi, Thần Mâu Huyễn Diệt của mình có thể tiêu diệt được công kích của Vũ Hành hay không.

- Được cứu rồi?

Vân Thải Cổ Thần dại ra trong chốc lát, đã khôi phục bình thường trở lại, trong mắt lóe lên quang thải dị sắc, nhìn chằm chằm về phía Triệu Phong.

- Hắn như thế nào làm được chuyện này?

Trình Vân Cổ Thần thì có chút kinh hãi thầm nói.

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu nhảy lên trên vai Triệu Phong, khoa tay múa chân vui sướng một trận, diệu võ giương oai.

Phương xa…

- Không ngờ hắn lại… có uy năng thần kỳ như vậy!

Ngay cả Tân Vô Ngân cũng ngẩn ngơ tại chỗ, nhìn về Triệu Phong đằng xa, trong lòng vô cùng rung động. Hiện tại hắn đã một lần nữa minh bạch, cho dù chính mình khôi phục lại toàn bộ lực lượng của kiếp trước, có lẽ vẫn như cũ sẽ rất nhanh bị Triệu Phong quăng lại phía sau.

- Đây chẳng lẽ là lực lượng chung cực của Huyễn đạo?

Mộ Cốc khẽ thấp giọng thầm nói. Lực lượng chung cực của Huyễn đạo chính là Mộng Huyễn Hiện Thực, là loại lực lượng biến huyễn cảnh thành sự thật, thậm chí còn có thể biến hiện thực thành mộng huyễn.

- Điều này sao có thể? Làm sao tiểu tử kia làm được?

Hàn Ngọc Cổ Thần vô cùng chấn động, không thể nào tin nổi. Nàng hết sức rõ ràng thực lực của Triệu Phong, làm sao có thể thoáng cái đã cường đại đến loại tình trạng này?

- Mau giết chết Diệt Lưu Cổ Thần!

Triệu Phong âm thầm truyền âm. Tiểu tặc miêu là kẻ đầu tiên xuất thủ, nó hóa thành một đạo ám mang màu xám bạc, phóng thẳng về phía Diệt Lưu Cổ Thần. Một đạo ngân nhận âm hàn trực tiếp đâm vào trước ngực Diệt Lưu Cổ Thần. Cùng lúc đó, Trình Vân Cổ Thần cũng trực tiếp công tới, bàn tay đánh ra một mảnh Thời Gian Chi Nhận liên miên không dứt.

- A!

Diệt Lưu Cổ Thần nhất thời liên tục kêu thảm.

- Hỗn Nguyên Trấn Thần Ấn!

Triệu Phong vận chuyển đại lượng Thần lực Hỗn Nguyên, ngưng tụ ra một cái ấn tỳ thâm ngân vẫn đục to lớn như núi, trực tiếp oanh áp xuống. Cùng lúc đó, bốn phía cái ấn tỳ thật lớn kia cũng tồn tại một cỗ lực thôn phệ kỳ dị, thôn phệ các loại lực lượng trong thiên địa, tăng lên uy năng bản thân.

Oanh phanh!

Cái ấn tỳ thâm ngân vẫn đục kia trực tiếp trấn áp xuống. Lực lượng trầm trọng khổng lồ kia khiến cho toàn bộ thân thể linh hồn Diệt Lưu Cổ Thần mạnh mẽ chấn động, liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi. Sau đó, một tầng hỗn nguyên lực tràng vặn vẹo đem thân thể thậm chí hồn thể hắn từng điểm từng điểm cắn nuốt hết.

- Không!

Diệt Lưu Cổ Thần muốn né tránh, nhưng bản thân hắn đã bị thương thế cực lớn, căn bản không có lực lượng chống lại. Không bao lâu, Diệt Lưu Cổ Thần đã triệt để tử vong.

- Ngươi không phải đã nói, tại cùng cấp cấp bậc, cho dù là Bát Đại Thần Mâu cũng không làm gì được ngươi sao?

Triệu Phong khẽ mỉm cười, nhìn về phía Vũ Hành.

- Ngươi…

Sắc mặt Vũ Hành một trận trắng xanh, muốn nói cái gì, nhưng lại nói không nên lời. Mặc dù huyết mạch nhãn đồng của Triệu Phong vô cùng bất phàm, nhưng tất cả huyết mạch nhãn đồng trên thế gian cũng đều đến từ Bát Đại Thần Mâu, hắn cũng không thể nào phản bác được! Mặt khác, vừa rồi hắn phục dụng huyết dịch đặc thù, khôi phục lại lực lượng huyết mạch, thi triển ra công kích cường đại, lại bị một tên Cổ Thần Cửu giai phá giải. Mặc kệ nói thế nào, trong lòng Vũ Hành cũng vô cùng phiền muộn.

- Haizzz… ngươi dù sao cũng là Thiên Cơ Tộc, ta cũng không muốn đắc tội ngươi!

Ngữ khí Triệu Phong đột nhiên thay đổi. Những lời này, khiến cho sắc mặt tất cả mọi người ở đây nhất thời sửng sốt, có chút không hiểu chuyện gì xảy ra.

- Tiểu tử này làm sao vậy?

- Cứ như vậy chịu thua sao?

Hàn Ngọc Cổ Thần cùng Ngục Hải Cổ Thần có chút kinh ngạc thốt lên. Ngay cả Tân Vô Ngân, sắc mặt cũng có chút kinh dị nhìn về phía Triệu Phong, không biết hắn đang tính toán gì.

- Ngươi có ý gì?

Vũ Hành trực tiếp hỏi. Triệu Phong thức tỉnh, phá giải Bí pháp của hắn, đánh chết Diệt Lưu Cổ Thần, quả thật khiến cho phần thắng của hắn giảm thấp xuống, khiến cho biến số kế tiếp càng lớn hơn. Nhưng nếu Triệu Phong chủ động rời khỏi, hắn quả thật có thể dễ dàng thắng lợi.

Chỉ bất quá, bản thân hắn cũng rất muốn giết cái đinh trong mắt Triệu Phong này, đồng thời bắt lấy Thiên Cơ Miêu. Hắn đường đường là tộc nhân Thiên Cơ Tộc, bản thân có được lực lượng huyết mạch Thái Cổ Tộc, lại cần một gã Cổ Thần Cửu giai nguyện ý rời khỏi mới có thể đạt được thắng lợi! Nếu để cho sư tôn, tộc nhân của hắn biết được chuyện này, mặt mũi của hắn còn để vào đâu nữa? Nhưng Triệu Phong này thật sự là quá quỷ dị, không ngờ lại có thể phá giải được lực lượng Thái Cổ Tộc của hắn! Điều này khiến cho Vũ Hành lâm vào trầm tư…

Bên này Vũ Hành trầm mặc, nhưng bên kia thế lực Quang Tộc, lại đã không nhẫn nại được. Nếu như hiện tại Triệu Phong rời khỏi, kẻ gặp tai ương chính là bọn chúng a.

- Thật sự xin lỗi! Các vị Quang Tộc, ta chỉ là một Cổ Thần Cửu giai bình thường, Thiên Cơ Tộc lại là chủng tộc xếp thứ ba trong Thái Cổ Vạn Tộc…

Thần sắc Triệu Phong áy náy nhìn về phía Quang Tộc.

- Cái này…

Trong lúc nhất thời, Mộ Cốc cũng không biết nên mở miệng như thế nào. Quả thật, Thiên Cơ Tộc bài danh thứ ba trong Thái Cổ Vạn Tộc, thuộc về chủng tộc thần thoại. Trước đây, Quang Tộc cũng là bởi vì Thiên Cơ Tộc nên mới bị hủy hoại trong chốc lát. Triệu Phong chỉ là một tên Cổ Thần Cửu giai bình thường, quả thật không nhất thiết phải liều mạng với Thiên Cơ Tộc. Hơn nữa, thực lực hiện tại Triệu Phong thể hiện ra cũng không tầm thường, Vũ Hành rất có thể sẽ giảng hòa với đám người Triệu Phong.

- Meo meo!

Lúc này, Tiểu tặc miêu đột nhiên khoa tay múa chân với Mộ Cốc cùng Mảnh vỡ Tổ khí.

- Cái gì? Ngươi bảo ta quy thuận chủ nhân ngươi?

Mảnh vỡ Tổ khí đột nhiên thốt lên. Trước đây, Tiểu tặc miêu đã từng đưa ra đề nghị này, nhưng Mảnh vỡ Tổ khí ngay cả Thần Chủ bình thường cũng không để vào trong mắt, càng đừng nói Triệu Phong chỉ là Cổ Thần. Nhưng hiện tại, Mảnh vỡ Tổ khí đã không thể coi thường Triệu Phong được.

- Cái này…

Mộ Cốc nhất thời ngừng trệ. Bọn họ cũng không hề có quan hệ gì với Triệu Phong và đám người Cự Thần Tộc, nếu không có bất kỳ lợi ích gì, quả thật đối phương cũng không cần phải liều mạng trợ giúp bọn họ. Nhưng Mảnh vỡ Tổ khí vẫn luôn thủ hộ ở chỗ này, trung thành và tận tâm với Quang Tộc, hắn làm sao có thể vì chuyện này mà đồng ý giao Mảnh vỡ Tổ khí ra?

- Hửm?

Vũ Hành khẽ nhíu mày, cảm giác có chút gì đó không đúng. Đột nhiên, trong mắt hắn chợt hiện lên một đạo tinh quang. Hắn đã hiểu rõ ràng, Triệu Phong căn bản là không dự định sẽ thỏa hiệp với chính mình, mà là muốn lừa gạt Quang Tộc một khoản.

Nhưng đúng lúc này, Mảnh vỡ Tổ khí đột nhiên đã mở miệng:

- Triệu Phong, chỉ cần ngươi giúp chúng ta đánh bại những người này, ta sẽ nguyện ý thần phục với ngươi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.