Nữ tử lam y kia, thanh lệ thoát tục, có một loại vẻ đẹp cổ phác như
thơ như họa, đứng trên Phân tràng Số 3, không ngờ lại xuất trần cô tịch
như thế, độ hấp dẫn chú ý gần như tiếp cận Từ Tử Huyền, một trong Tứ đại tân tú trong liên minh!
Phóng mắt nhìn khắp cả Liên minh thịnh hội, tư sắc và khí chất có thể so sánh được với nàng, gần như cũng chỉ có Thương Vũ Nguyệt và Triệu Vũ Phỉ mà thôi.
Nữ tử này vừa mới bước lên tràng, liền khiến cho cả bốn Phân tràng, thậm chí toàn bộ cả Liên minh thịnh hội đều chú ý tới.
- Hắc hắc… không ngờ lại là Cốc Lam Nguyệt, Thủ tịch đệ tử của Bích U Cung! Ở trong liên minh cũng có thể xếp vào mười hạng đầu tiên a!
- Tên tiểu tử này diễm phúc thật lớn, chỉ tiếc là không có phúc hưởng thụ mà thôi!
Một vài đệ tử tinh anh dưới tràng đều dùng ánh mắt vui mừng khi kẻ khác gặp họa nhìn về phía Triệu Phong.
Bích U Cung ở bên trong Liên minh Thập Tam Tông là một tông phái
tương đối đặc thù, chỉ thu nhận nữ đệ tử mà thôi. Hơn nữa những đệ tử
trong Tông cũng đều xinh đẹp như hoa, khí chất không chút tầm thường.
Đặc biệt là Cốc Lam Nguyệt, nàng thân là Thủ tịch đệ tử của Bích U Cung, khí chất lại càng thêm xuất trần thoát tục.
o0o
- Đối thủ của Phong nhi, không ngờ lại là nàng ta!
Sắc mặt Hiểu Nguyệt Tông chủ khẽ biến.
Cốc Lam Nguyệt cho dù đặt ở trong toàn bộ Thập Tam Tông, cũng là nhân vật nổi danh tinh anh.
Nghe nói trước kia thậm chí ngay cả Ngạo Thiên Nguyệt cũng từng một
thời gian theo đuổi nàng ta, cuối cùng thất bại mà chấm dứt, liền có thể nhìn thấy được sự cao ngạo và nhãn giới của nàng.
Các cao tầng của Hiểu Nguyệt Tông nhất thời đều lộ ra sắc mặt ngưng
trọng. Cho dù thực lực Triệu Phong cường hãn, nhưng bọn họ cũng cảm thấy lo lắng vô cùng.
Bởi vì luận thực lực, Cốc Lam Nguyệt so với Thủ tịch đệ tử Dương Kiền của Hiểu Nguyệt Tông còn cao hơn một bậc.
Chỉ có Đại Trưởng lão vẫn như cũ khí định thần nhàn. Hắn giương mắt nhìn lên Phân tràng Số 3, trong lòng thầm nghĩ:
- Phong nhi, chí của ngươi là Tứ đại tân tú trong liên minh, nếu như một cửa này cũng không qua được, như vậy thì…
Lúc này, tại đài quan chiến bên cạnh, đột nhiên truyền đến những thanh âm vui vẻ bàn luận của một đám nữ đệ tử.
- Hì hì… đối thủ đầu tiên của Cốc sư tỷ, khẳng định là có thể dễ dàng chiến thắng rồi!
- Chúng ta đặt cược thử xem, Cốc sư tỷ phải mất mấy chiêu mới giành được thắng lợi đây?
- Ta cá là trong vòng bảy chiêu sẽ chiến thắng!
- Ta cá là trong vòng ba chiêu thôi!
- …
Những thanh âm này, khiến cho cao tầng của Hiểu Nguyệt Tông đều liếc mắt nhìn sang.
Quanh đi quẩn lại, không ngờ đài quan chiến của Bích U Cung lại ở ngay bên cạnh!
Sắc mặt của Hiểu Nguyệt Tông chủ cùng với các vị Trưởng lão, đều có
chút khó coi. Bích U Cung này cũng quá mức xem thường người khác rồi.
Dường như cảm nhận được sự bất mãn của cao tầng Hiểu Nguyệt Tông,
trên đài quan chiến của Bích U Cung chợt có một mỹ phụ bích y cười dài,
nhìn về phía bên này, nói:
- Hóa ra là đồng đạo của Hiểu Nguyệt Tông! Chư vị không cần lo lắng, Lam Nguyệt xuống tay tự sẽ biết chừng mực!
Lời ấy vừa dứt, trong đài quan chiến của Bích U Cung lại truyền đến một trận cười giòn tan như chuông bạc của một đám nữ nhân.
Sắc mặt của Hiểu Nguyệt Tông chủ cùng với các vị Trưởng lão lại càng trở nên khó coi hơn.
- Bích U Cung chủ, những lời mạnh miệng cũng không nên nói quá sớm như vậy!
Ánh mắt Hiểu Nguyệt Tông chủ chợt lóe lên, cũng không hề để tâm, thản nhiên nói.
Bích U Cung chủ kia cũng không thèm chấp nhặt, khóe miệng nhếch lên
một tia trào phúng, dường như căn bản không thèm giải thích làm gì.
Hiển nhiên nàng vô cùng tự tin thực lực của Cốc Lam Nguyệt.
- Phong nhi, chưa từng bao giờ thua ai!
Đại Trưởng lão chậm rãi mở miệng nói. Chỉ đơn giản mấy chữ, đã lộ ra
một sự tự tin vô cùng mạnh mẽ, khiến cho cao tầng của hai tông đều cảm
thấy chấn động.
Chưa bao giờ thua ai!
Phân lượng của những chữ này, quả thật vô cùng mạnh mẽ!
Mọi người của Hiểu Nguyệt Tông đều không khỏi nhớ lại quá khứ của
Triệu Phong, ngoại trừ lần trước cố tình chịu thua Nhiễm Tiểu Uyển một
lần ra, quả thật hắn chưa từng thua qua bất luận kẻ nào.
Bích U Cung chủ có chút động dung, nói:
- Gã thiếu niên này, không ngờ lại là đệ tử của ngươi!
o0o
Vào lúc này, trên Phân tràng Số 3, hai người đã nhanh chóng giao
phong, thậm chí trong thời gian điện quang hỏa thạch, đã giao phong với
nhau mấy chiêu rồi.
- Nhanh quá!
Phần đông các đệ tử tinh anh quan chiến bên dưới đều lộ ra vẻ kinh hãi, nín thở ngưng thần nhìn lên.
Triệu Phong và Cốc Lam Nguyệt, mở màn cũng không nói lời nào vô nghĩa, khẽ chắp tay chào nhau một cái, liền lập tức ra tay.
Cốc Lam Nguyệt tuy rằng bề ngoài nhu tĩnh điềm đạm, nhưng trong bản
chất lại có một cỗ thanh cao, ngạo khí. Vừa mới lên đài, ánh mắt nhìn về phía gã thiếu niên đối diện cực kỳ hờ hững, căn bản không đặt vào trong mắt.
Nhớ đến ngày đó, nàng ta ngay cả sự theo đuổi của Ngạo Thiên Nguyệt
cũng hoàn toàn cự tuyệt, như thế nào có thể đặt một gã thiếu niên không
chút danh tiếng vào trong mắt.
Nhưng mà, sau khoảnh khắc giao phong, sắc mặt nàng liền đại biến.
Gã thiếu niên tóc xanh trước mắt này, trầm tĩnh lạnh lùng, ra tay như lôi đình xuất kích, thân pháp, tốc độ tuyệt đối bất phàm, chỉ trong
khoảnh khắc nhẹ nhàng bình thản, đã hóa giải đi một loạt công kích mà
nàng cho rằng thập phần ổn trọng!
Bồng!
Ngay khoảnh khắc cùng gã thiếu niên tóc xanh kia giao kích, một trận
cảm giác tê dại như điện giật truyền thẳng lên trên thân thể xinh đẹp
của nàng.
Ngắn ngủi trong ba chiêu, Cốc Lam Nguyệt chẳng những không hề chiếm được tiện nghi, ngược lại còn ăn chút thiệt thòi nữa.
Loại cảm giác tê dại giống như bị điện giật kia, gián tiếp khiến cho
tốc độ của nàng giảm xuống, tiếp tục kéo dài, thậm chí còn gây tổn
thương đối với cơ năng sinh mệnh nữa.
Còn may là tu vi thực lực của Cốc Lam Nguyệt còn cao hơn Dương Kiền
một bậc, nếu đổi lại là đệ tử bình thường khác, hiện tại đã trực tiếp bị chấn cho tê dại bất động rồi.
Khiến cho Cốc Lam Nguyệt cảm thấy kinh ngạc hơn chính là, ánh mắt của đối phương cực kỳ bình tĩnh, cũng không vì khí chất mỹ mạo của mình mà
có nửa điểm tạp chất khác thường.
Đây là một gã thiếu niên lạnh lùng đến tận xương tủy!
Ba chiêu… Năm chiêu… Bảy chiêu…
Mỗi một lần Cốc Lam Nguyệt đón đỡ công kích của gã thiếu niên kia,
trên thân thể mềm mại đều lan truyền một cỗ cảm giác tê dại mạnh mẽ,
thậm chí còn bởi vì vậy mà run rẩy một trận, khiến cho nàng nhục nhã
không nói nên lời.
Đến chiêu thứ mười…
Bích U Cung chủ trên đài quan chiên, sắc mặt tràn ngập ngưng trọng không nói nên lời.
Mà mấy thanh âm vui cười của các nữ đệ tử Bích U Cung kia cũng im bặt không còn vang lên chút nào nữa.
Tình thế hiện tại đối với Cốc Lam Nguyệt mà nói, có chút bất lợi.
Triệu Phong bằng vào lực công kích cường đại và tốc độ lôi đình, hoàn toàn nắm quyền chủ động trong tay.
Mà một đám cao tầng của Hiểu Nguyệt Tông cũng như trút được gánh nặng trong lòng.
- Tên điên này, từ trước đến giờ chưa bao giờ chịu thiệt thòi cả!
- Đúng vậy! Vừa rồi không ngờ chúng ta còn lo lắng cho hắn nữa!
Nghĩ đến biểu hiện ác liệt, hành vi hại người lợi mình của Triệu
Phong thể hiện ra trong Phù Loan Thí Luyện, không ít người của Hiểu
Nguyệt Tông lại cảm thấy có chút buồn cười.
Vào lúc này, thân thể xinh đẹp của Cốc Lam Nguyệt phiêu nhiên nhảy
lên, đột nhiên lùi về phía sau chừng mấy chục trượng, vẻ mặt như sương
lạnh:
- Ngươi rốt cuộc là ai?
- Ta là ai?
Triệu Phong thoáng rùng mình một cái. Hắn nhớ rất rõ ràng, lúc vừa
mới lên đài chiến đấu, trọng tài từng đọc qua tên họ và xuất thân Tông
môn của hắn.
Hiện tại nàng ta mới hỏi tên mình, hiển nhiên trước kia căn bản chỉ
xem Triệu Phong như là một tên qua đường giáp ất bình thường nào đó.
Chương 225: Ta không phải cố ý (2)
Nguồn: Vipvanda
Dịch: Nhóm dịch black
Biên: Black
Bạn sẽ ủng hộ cho người dịch 15 Điểm khi đọc bài viết này:
vipvanda :
- Ta là ai, ngươi sớm muộn gì cũng sẽ biết rõ ràng thôi!
Triệu Phong cười lạnh một tiếng, cũng không chịu thua kém chút nào.
- Cuồng vọng!
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Cốc Lam Nguyệt dâng lên một trận phẫn nộ. Chưa bao giờ nàng lại bị người ta khinh thị như lúc này, hơn nữa còn là một gã thiếu niên đồng bối nữa.
U Nguyệt Huyễn Vũ!
Cánh tay Cốc Lam Nguyệt khẽ vung lên một cái, một vầng sóng gợn u lam sắc tròn trịa nhất thời lan tràn ra, khí tức toàn thân nàng đột nhiên
gia tăng liên tục.
Khoảnh khắc tiếp theo, Cốc Lam Nguyệt lăng không bay lên, trong tay
áo bắn ra hai sợi dây vải lam sắc dài gần hơn một trượng, cả người phiêu phù trên không, ở giữa không trung phiêu nhiên bay múa.
Mỗi một lần thân thể xinh đẹp của nàng luân chuyển, thì sợi dây vải
lam sắc kia lại phát ra một vòng sóng gợn u lam quanh co như sóng trào,
đủ có thể trong khoảnh khắc phá nát một gốc đại thụ mấy người ôm!
- U Nguyệt Huyễn Vũ, tổng cộng có chính thức, thức sau so với thức
trước còn mạnh hơn gấp bội! Lam Nguyệt sư tỷ đã tu luyện đến thức thứ
bảy, từng một phen đánh cho một cường giả Thất trọng thiên Thoát Phàm
Cảnh bị trọng thương!
Đám nữ đệ tử của Bích U Cung nhất thời xôn xao nghị luận.
- U Nguyệt Huyễn Vũ Cửu Thức, xem ra vận khí của tiểu tử này thật sự
quá kém rồi! Vòng thứ nhất đã gặp phải đối thủ quá cường đại như Lam
Nguyệt, để xem ngươi ứng phó như thế nào?
Bích U Cung chủ nhẹ nhàng thở dài.
Mắt thấy U Nguyệt Huyễn Vũ Cửu Thức, thức sau mạnh hơn thức trước, áp lực mà Triệu Phong thừa nhận phải cũng càng lúc càng lớn.
Nếu để mặc cho nàng thúc giục lên đến cực hạn, Triệu Phong cũng sẽ rất khó mà ứng phó nổi.
- Đến đây là đủ rồi!
Triệu Phong khẽ quát nhẹ một tiếng, một đầu tóc xanh bay múa, bồng
bềnh như thác nước, trong không khí nhất thời lan tràn ra một mảnh hồ
quang điện quang.
Cốc Lam Nguyệt đang bay múa ở giữa không trung, nhất thời cảm thấy
một cỗ khí tức hủy diệt đập tới mặt. Cảm giác tê dại như điện giật bốn
phía xung quanh so với trước đó còn mãnh liệt hơn gấp mấy lần.
- Phong Lôi Cộng Vũ!
Trong khoảnh khắc Triệu Phong bổ ra một chưởng, cuồng phong điện
quang đan xen lẫn nhau, giống như dông tố gió bão mãnh liệt. Đồng dạng
là Vũ, nhưng lại không hề có nửa điểm mỹ cảm, chỉ có cảm giác khủng bố
và hủy diệt mà thôi!
Phành… Phành!
Trong thanh âm sấm vang chớp giật, tóc xanh của Triệu Phong bay múa,
toàn thân phát ra quang mang lôi điện sáng ngời, giống hệt một vị Lôi
Thần vậy!
- Ọc!
Cốc Lam Nguyệt lập tức phun ra một ngụm máu tươi, thân thể mềm mại bị lực lượng cuồng bạo của một chưởng kia chấn văng đi, trên khuôn mặt và
thân thể mềm mại lưu lại không ít những vết điện giật cháy xém.
Nữ tử vừa rồi còn bộ dáng thanh nhã xuất trần, giờ phút này nhìn qua
dị thường chật vật. Trên khuôn mặt tuyệt mỹ như ngọc kia, xuất hiện mấy
vết lôi điện oanh kích cháy xém, gần như khiến cho nàng bị hủy dung!
- Ta kháo! Tên gia hỏa này, không biết cái gì là thương hoa tiếc ngọc hay sao?
- Ta nhất định phải thay Cốc tiên tử đòi lại công đạo!
- Phi! Với chút thực lực đó của ngươi sao? Người ta ngay cả Cốc Lam Nguyệt Cốc tiên tử cũng đánh bại được, huống chi là ngươi!
- …
Toàn trường nhất thời nổi lên một trận kinh hãi.
Không ít các đệ tử tinh anh đều không tiếc lời trách móc Triệu Phong.
- Ngươi… Không ngờ ngươi …
Sắc mặt Cốc Lam Nguyệt tái nhợt. Nàng có thể cảm nhận rõ ràng những
vết điện giật cháy xém trên mặt mình. Cái loại cảm giác tê dại này, chỉ
sợ cả đời khó quên, nhất là đối với một mỹ nữ như nàng.
Hơn nữa, Phong Lôi Chưởng là loại công pháp có tính phá hoại cực
mạnh, thương tích lưu lại, căn bản không phải dễ dàng tiêu trừ như những công pháp bình thường khác.
- Triệu Phong chiến thắng!
Vị trọng tài Chân Linh Cảnh kia, cặp mày khẽ nhíu lại, cao giọng phán Triệu Phong chiến thắng.
Loại thiếu niên tâm ngoan thủ lạt giống như Triệu Phong, ngay cả một
nữ tử tuyệt mỹ như thế cũng có thể hạ thủ, quả thật là rất hiếm thấy.
- Hóa ra ngươi tên là Triệu Phong! Sỉ nhục ngày hôm nay, những vết sẹo trên mặt của ta…
Cốc Lam Nguyệt oán hận nói.
- Thật xin lỗi! Ta không phải cố ý!
Triệu Phong cắt ngang lời nói của nàng, một đầu tóc xanh nộ phóng,
vẫn còn đang phiêu dật trong gió, hoàn toàn thể hiện rõ vẻ tà dị lạnh
lùng.
Sau đó hắn lấy tư thái của kẻ chiến thắng, đi xuống khỏi đài.
Ta không phải cố ý!
Mọi người nhất thời có loại cảm giác như mắc nghẹn vậy, vẻ mặt cả đám đều cực kỳ đặc sắc.
Giữa toàn trường mấy chục người, suýt chút nữa đánh cho hủy dung một
nữ tử tuyệt sắc thanh danh cực cao của Thập Tam Tông, cuối cùng lại dùng mấy chữ “ta không phải cố ý” liền nhẹ nhàng xong việc.
Người này, quả thật quá mức tùy tiện rồi.
- Kẻ này chính là tên điên!
- Ngươi không thấy hắn chính là một tên độc nhãn long hay sao? Khẳng định là một tên điên biến thái!
- …
Thần sắc của mọi người khi nhìn về phía Triệu Phong, phần lớn đều lộ vẻ kiêng kỵ.
Cái tên điên này, ngay cả một mỹ nữ tuyệt sắc như là Cốc Lam Nguyệt cũng có thể hạ thủ, huống chi là những người khác!
- Lam Nguyệt cô nương, nàng không có việc gì chứ?
Thanh âm du dương hòa nhã của Từ Tử Huyền truyền đến. Thân là một
trong Tứ đại tân tú của liên minh, lời nói của hắn tràn ngập uy lực.
- Không bị gì quá lớn!
Cốc Lam Nguyệt miễn cưỡng cười đáp lời. Từ Tử Huyền ở trong hàng đệ
tử của Thập Tam Tông, nổi danh là nho nhã ôn hòa, bản thân lại tuấn mỹ
dị thường, tự nhiên là hình tượng hoàn mỹ trong cảm nhận của rất nhiều
nữ tử.
o0o
Cũng đồng thời trong lúc này, bên phía đài quan chiến của Bích U Cung, tất cả đều bừng lên phẫn nộ.
- Hiểu Nguyệt Tông thân là tông phái Chính đạo, từ bao giờ lại xuất hiện một tên đệ tử tàn nhẫn như vậy?
Bích U Cung chủ tức giận quát lớn.
Cao tầng Hiểu Nguyệt Tông hai mặt nhìn nhau, cũng cảm thấy có chút bất đắc dĩ.
Luận thực lực, Bích U Cung bài danh thứ sáu trong Thập Tam Tông, so
với Hiểu Nguyệt Tông bài danh đếm ngược từ dưới lên thì cường đại hơn
không biết bao nhiêu lần.
- Chỉ là bị một ít vết thương nhẹ mà thôi!
Sắc mặt Đại Trưởng lão thì vẫn bình thản như thường.
Phản ứng của cao tầng Hiểu Nguyệt Tông cũng không quá lớn, dường như
loại hành vi này của Triệu Phong, hoàn toàn nằm trong phạm vi hiểu biết
của mọi người.
Nhớ lại ngày đó, cái gã điên này, ở bên trong Phù Loan Thí Luyện,
không việc ác nào không làm, hại người lợi mình, thậm chí ngay cả đệ tử
cùng Tông phái với mình cũng đều có thể xuống tay, huống chi là người
của Tông phái khác?
- Vết thương nhẹ? Các ngươi có biết hay không, dung mạo thanh xuân
xinh đẹp, đối với một nữ nhân mỹ mạo mà nói, là quan trọng đến thế nào?
Bích U Cung chủ thiếu chút nữa bùng phát phẫn nộ. Nữ đệ tử mà mình
xem trọng nhất, gần như bị đánh cho hủy dung, nàng há có thể không đau
lòng hay sao?
Mà điều khiến nàng phẫn nộ và khiếp sợ nhất chính là, Thủ tịch đệ tử
thực lực mạnh nhất của bản tông, không ngờ lại bị một gã đệ tử không
chút danh tiếng nào của Hiểu Nguyệt Tông dễ dàng đánh bại!
o0o
Phân tràng Số 3!
Cốc Lam Nguyệt nhanh chóng bôi lên mặt dược cao trân quý, nhưng dung
mạo của nàng có bị lưu lại vết sẹo vĩnh viễn hay không vẫn chưa thể
khẳng định được.
- Lam Nguyệt cô nương, chúng ta trước đây cũng xem như quen biết một hồi. Thù này, ta sẽ thay ngươi báo!
Thanh âm ôn hòa du dương của Từ Tử Huyền lại giống như ẩn chứa cảm giác nhất ngôn cửu đỉnh khiến mọi người tin phục.