Chúa Tể Chi Vương

Chương 1061: Chương 1061: Thái Cổ Bản Nguyên




- Đã lâu không gặp, Tiểu Côn Vân!

Triệu Phong trực tiếp xuất hiện trên không trung tòa thành, nhìn về thanh niên tóc ngắn diện mạo tuấn lãng phía trước.

Sau khi Côn Vân đột phá Huyền Quang Cảnh, tự nhiên đã giải trừ hiệu quả của Bất Lão Tuyền, Vĩnh Nhan Thảo, đã không còn là thân thể đứa bé nữa.

- Triệu Phong, ngươi muốn chết!

Cặp mày Côn Vân nhíu lại.

Không ngờ Triệu Phong lại dám gọi hắn là Tiểu Côn Vân! Tiền thân của hắn đường đường chính Bán Thần, cho dù là hiện tại, cảnh giới của hắn cũng đã là Huyền Quang Đại Thành.

Chẳng qua, cảnh giới tu vi của Triệu Phong, cũng khiến cho Côn Vân thất kinh.

Không nghĩ tới Triệu Phong sau khi Đoạt xá trùng tu, nhanh như vậy đã đột phá Huyền Quang Cảnh. Bất quá, chênh lệch giữa Huyền Quang Sơ Thành cùng Huyền Quang Đại Thành cũng không phải lớn bình thường.

Mà Côn Vân thân là Huyền Quang Đại Thành, cũng đã có thể sử dụng một tia Thần lực. Trong ký ức truyền thừa của hắn cũng có rất nhiều thủ đoạn, bí pháp… coi như là đối mặt với Thánh Vương, hắn đều có sức đánh một trận.

Vụt vụt vụt...

Đám người Cửu Hoàng tử, Triệu Vũ Phi, Nam Cung Thánh cũng xuất hiện ở phụ cận.

- Nam Cung Thánh? Không nghĩ tới ngươi cũng tới đây!

Côn Vân khẽ kinh ngạc.

Nam Cung Thánh so với hắn sớm rời khỏi Chân Vũ Thánh Địa hơn nửa năm, lúc này không ngờ lại lăn lộn cùng với Triệu Phong ở đây.

- Côn Vân!

Cửu Hoàng tử, Hắc Thiết Thánh Chủ nhất thời kêu lên kinh hãi.

Chỉ cần nhắc tới cái tên này, tất cả mọi người đều nghĩ tới đại danh đã từng danh truyền Đại Lục Vực năm xưa, Bán Thần Côn Vân!

Mà vị Côn Vân trước mắt này là mấy tháng trước đã đi tới chiến trường, sau đó liền trực tiếp gia nhập vào chiến trường, điên cuồng chém giết Dị tộc, đổi lấy chiến công.

Bởi vì sức chiến đấu của hắn vô cùng cường đại, thậm chí dẫn tới Thánh Vương Dị tộc xuất thủ. Hai người giao thủ một phen, cuối cùng Côn Vân bị bức lui.

- Bán Thần Côn Vân?

Ánh mắt Đoan Mộc Thanh ngẩn ra, nhìn về phía thân ảnh kim sắc trên bầu trời kia, ý nghĩ có chút không rõ ràng.

- Triệu Phong làm sao lại có quan hệ cùng Côn Vân?

Trong lòng Cửu Hoàng tử kinh nghi bất định. Hơn nữa nhìn hình dạng, tựa hồ Côn Vân lần này tìm đến Triệu Phong là muốn gây phiền phức.

- Hắc hắc… thật là đi đến chỗ nào đều có thể đắc tội với người! Không nghĩ tới Triệu Phong ngay cả Côn Vân cũng đắc tội!

Tâm tình Thập Tam Hoàng tử đột nhiên khá lên rất nhiều.

Trong lòng Hắc Thiết Thánh Chủ cũng rất vui vẻ, chờ xem kịch vui.

- Côn Vân, tốt xấu gì ngươi cũng là nhờ ta mà phục sinh, ngươi có thể nào lấy oán trả ơn như vậy?

Thần sắc Triệu Phong bất biến, trực tiếp hỏi.

- Cái gì? Bán Thần Côn Vân là do Triệu Phong phục sinh?

Phía dưới, hai vị Hoàng tử, Hắc Thiết Thánh Chủ, Đoan Mộc Thanh, còn có rất nhiều thành viên khác, đều hít một ngụm khí lạnh, khiếp sợ không thôi.

Bán Thần Côn Vân tái hiện Đại Lục Vực, cao tầng rất nhiều thế lực Tam tinh, thậm chí Tứ tinh đều vô cùng rung động.

Lại không nghĩ rằng, Bán Thần Côn Vân, đúng là do Triệu Phong một tay phục sinh, đây là chuyện tình kinh thế hãi tục cỡ nào?

- Quả thật là ngươi giúp ta phục sinh, bất quá…

Cặp mày Côn Vân nheo lại cùng một chỗ.

Muốn nói vì sao hắn lại cừu thị Triệu Phong như vậy, tự nhiên là bởi vì Triệu Phong thừa dịp thời điểm hắn suy yếu, tiến hành nô dịch hắn.

Sau khi Triệu Phong nô dịch hắn, vẫn luôn bóc lột sức lao động của hắn, chiếm lấy Bán Thần Đầu Lâu, Bán Thần Chi Huyết trong tay hắn. Còn xem hắn trở thành tay đấm của mình, đi đối kháng nhân vật nguy hiểm Tử Vong Đại Đế kia nữa.

Đường đường Bán Thần, lại bị một con kiến hôi trói buộc, hắn làm sao cam tâm?

- Hơn nữa, ta thân là chủ nhân của ngươi, cũng đã cung cấp cho ngươi vô số tài nguyên tu luyện quý giá!

Triệu Phong đem những lời Côn Vân không có nói ra, bổ sung hoàn chỉnh.

- Ngươi…

Bán Thần Côn Vân tức đến sùi bọt mép, một cỗ Thánh Thể uy áp kinh khủng khuếch tán ra, lan tràn khắp thiên địa, khắp nơi một mảnh áp lực, không khí gần như đọng lại.

Quả nhiên, chủ nhân trước đây của hắn, bất kể lúc nào, đều có thể khiến cho hắn không chịu nổi như vậy! Không ngờ lại trước mặt nhiều người như vậy, nói ra sỉ nhục năm đó của hắn.

Phía dưới, hai đội thành viên trong thành trì, mỗi một người đều ngây ra như phỗng, tâm thần kinh hoảng.

Đem kẻ đã từng là Bán Thần làm nô bộc, chỉ cần nghĩ thôi cũng đã cảm thấy không thể tin nổi rồi.

- Triệu Phong từng là chủ nhân của Côn Vân?

Triệu Vũ Phi cùng Đoan Mộc Thanh cũng cả kinh một trận.

Không nghĩ tới kỳ ngộ của Triệu Phong trong Bán Thần Di Viên lại to lớn như thế, không chỉ phục sinh Bán Thần Côn Vân, còn nô dịch hắn nữa.

Cứ như vậy, mọi người liền rõ ràng, vì sao Côn Vân đối với Triệu Phong lại cừu thị như vậy.

Ầm ầm!

Thân thể Côn Vân nhất thời lấp lánh kim quang, từng đạo từng đạo phù văn kim sắc thần bí khó lường phiêu đãng bốn phía, tản mát ra lực lượng lực phách kinh khủng.

- Côn Vân, ngươi nhất định phải giết ta sao?

Ngay khi Côn Vân định động thủ, Triệu Phong đột nhiên hỏi.

- Đừng mơ tưởng thương tổn Phong ca!

Triệu Vũ Phi lập tức đi tới bên cạnh Triệu Phong, làn da trắng tuyết toàn thân chợt nổi lên từng tia từng tia quang trạch tử oánh như thủy tinh vậy. Một cỗ huyết mạch chi uy cường đại nhất thời tản ra.

Chỉ một thoáng, nguyên khí một phương thiên địa đột nhiên cuồn cuộn nổi lên giống như sóng to gió lớn.

Đông đảo cường giả ở đây, huyết mạch chân nguyên trong cơ thể đều sản sinh ra sự sợ run kỳ dị.

- Vũ Phi, mau trở về!

Thập Tam Hoàng tử lập tức kêu lên.

Nhìn thấy Côn Vân cùng Triệu Phong có cừu oán, trong lòng Thập Tam Hoàng tử không biết vui vẻ đến thế nào.

Mà ngay lúc Bán Thần Côn Vân chuẩn bị xuất thủ, Triệu Vũ Phi lại đột nhiên chạy tới.

Bên kia, Cửu Hoàng tử cũng không biết làm thế nào. Đầu tiên, hắn căn bản không thể giúp nổi Triệu Phong. Thứ hai, đắc tội một người rất có thể trở thành Bán Thần, coi như là Hoàng tộc, cũng đều bảo vệ không nổi hắn.

Cao Hoàng Thánh Chủ cũng là không dám nhúc nhích, không dám động thủ.

Bán Thần, đây chính là cường giả đỉnh phong nhất của cả Đại Lục Vực, coi như là Thái Hoàng Điện, cũng sẽ không cho phép hắn đi đắc tội một vị Bán Thần.

Tuy rằng Côn Vân hiện tại mới chỉ là Huyền Quang Đại Thành, nhưng nếu như bản thân hắn chính là trọng sinh, sợ là không bao lâu nữa, liền có thể khôi phục lại thực lực đỉnh phong.

- Loại huyết mạch này…

Ánh mắt Côn Vân liếc nhìn Triệu Vũ Phi một cái, tâm thần không khỏi kinh động.

Lực lượng huyết mạch trong cơ thể Triệu Vũ Phi, coi như là hắn cũng đều bị chút ảnh hưởng nhất định.

Nếu như đoán không sai, đây tuyệt đối là huyết mạch Linh Tộc, bài danh thứ mười chín trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng!

Ánh mắt Côn Vân nhìn về phía Triệu Phong không khỏi có thêm chút ghen tỵ, lại có nữ tử huyết mạch cao quý như vậy, tại trong lúc nguy cấp đứng ra vì Triệu Phong.

- Giết ngươi thì sao?

Trong lòng Côn Vân bùng nổ nộ khí, mang theo một cỗ lực phách ngạo nghễ bát phương, trấn áp chư thiên, trực tiếp đụng thẳng về phía Triệu Phong.

- Ha hả… Côn Vân, đừng nóng vội! Giữa ta và ngươi cũng không có thâm thù đại hận gì, giết ta đối với ngươi có chỗ tốt gì?

Triệu Phong cười ha hả, lập tức vận chuyển Huyền Quang Thánh Lực.

Ô...ô...ô...n...g! Rầm rầm!

Nháy mắt, toàn thân Triệu Phong trở nên trong suốt lấp lánh, trên thân thể hiện lên một tầng lôi văn ám hoàng sắc lấp lánh thánh huy.

- Lực Phách Lôi Vực!

Đồng thời, trong thân thể Triệu Phong bắn ra ra một cỗ lực lượng lực phách lôi điện tuyệt cường, bao phủ cả một phương thiên địa.

Côn Vân vừa nhảy vào trong lĩnh vực của Triệu Phong, lập tức chịu sự áp chế cùng ảnh hưởng nhất định.

Sau đó, Triệu Phong toàn lực vận chuyển Thổ Chi Phong Lôi, ngưng tụ Huyền Quang Thánh Lực, tiến hành phòng thủ.

Bên kia, Triệu Vũ Phi trực tiếp đánh ra một chưởng, chỉ thấy tinh ảnh tử sắc ngập trời, tản ra nguyên khí ba động kinh khủng, nhằm về phía Côn Vân công kích tới.

- Hừ!

Côn Vân hừ lạnh một tiếng, phù văn kim sắc kỳ dị bên ngoài thân thể hắn bỗng nhiên nở rộ ra từng tia từng tia lôi quang, trực tiếp đụng nát công kích của Triệu Vũ Phi.

Huyết mạch Linh Tộc dĩ nhiên đáng sợ, nhưng thủ đoạn ý cảnh của Côn Vân cao đến thế nào?

Ầm! Phanh!

Thể phách cường đại của Côn Vân đánh tới bên ngoài thân thể Triệu Phong, chấn lên tầng phòng hộ do Thổ Chi Phong Lôi ngưng tụ ra.

Hai cỗ lực phách cực đoan kinh khủng oanh kích lẫn nhau, khắp thiên địa đột nhiên chấn động một trận, xuất hiện một tia vặn vẹo.

- Lực lượng thật kinh khủng!

Các thành viên phía dưới cảm giác thân thể, huyết mạch của mình đều mơ hồ run rẩy, đều bị áp chế vô hạn.

Ầm!

Triệu Phong bị Côn Vân đẩy lùi về sau mấy trăm bước mới đứng lại được thân hình.

- Ngươi tu luyện Kim Khôn Thánh Lôi Thể?

Thần sắc Côn Vân tràn đầy khiếp sợ.

Trước đây Bán Thần Côn Vân chính là Thể tu, hiện tại hắn trùng tu, cũng đi theo con đường luyện thể, đồng thời trên phương diện thành tựu còn viễn siêu tiền thân.

Nhưng lúc này, Triệu Phong chỉ dựa vào lực lượng thể phách, lại có thể ngăn cản thể phách trùng kích của hắn.

Côn Vân lập tức nghĩ đến loại công pháp ban đầu ở trong Thiên Cơ Thành, Triệu Phong đã tiến hành dung hợp ra, Kim Khôn Thánh Lôi Thể!

Chân chính khiến Côn Vân không nghĩ tới chính là, không tới mười năm, Triệu Phong dường như đã tu luyện Kim Khôn Thánh Lôi Thể đến tầng thứ sáu!

Điều này sao có thể?

Hiện tại Kim Khôn Thánh Thể của Côn Vân hắn cũng chỉ mới tu luyện đến tầng thứ sáu mà thôi!

Hơn nữa căn cứ theo Lực Phách Lôi Vực vừa rồi Triệu Phong thi triển ra, hắn có thể suy đoán, công pháp Triệu Phong tu luyện sau khi trùng tu, tất nhiên cũng là Ngũ Hành Phong Lôi Quyết!

- Côn Vân, ngươi trưởng thành, trái lại trở nên ngu xuẩn a! Giết ta có ích lợi gì? Lẽ nào ngươi không muốn biết, nguyên nhân vì sao ta tu luyện Kim Khôn Thánh Lôi Thể tốc độ nhanh như vậy sao?

Trên mặt Triệu Phong lộ ra nụ cười xảo trá.

Kim Khôn Thánh Lôi Thể so với Kim Khôn Thánh Thể còn cao hơn một cấp bậc, mà tốc độ tiến giai của Triệu Phong, không ngờ lại có thể đuổi kịp Côn Vân!

Triệu Vũ Phi thấy Côn Vân không xuất thủ nữa, nàng cũng lập tức ngừng tay.

Dù sao, cho dù nàng toàn lực xuất thủ, tựa hồ cũng chỉ có thể tạo thành một ít trở ngại đối với Côn Vân mà thôi. Hơn nữa, nhìn bộ dáng Triệu Phong, tựa hồ không chút nào lo lắng, Triệu Vũ Phi cũng yên tâm.

- Loại huyết nhục kia, ngươi còn có thứ càng cao cấp hơn sao?

Tâm thần Côn Vân khẽ động.

Từng đi theo Triệu Phong một thời gian, hắn từ chỗ của Triệu Phong, chiếm được rất nhiều huyết nhục tinh nguyên khí huyết cường đại, trong đó còn ẩn chứa một tia khí tức thiên địa bản nguyên nữa.

Những huyết nhục này, đối với việc khôi phục thực lực của hắn lúc đó, có tác dụng cực kỳ trọng yếu.

Nhưng đẳng cấp những huyết nhục khi đó, đối với thể chất huyết mạch Côn Vân hiện tại, không có bất kỳ tác dụng gì, trừ phi Triệu Phong còn có loại huyết nhục càng cao cấp hơn.

Côn Vân không cách nào nghĩ nổi làm sao Triệu Phong lại có tài nguyên khổng lồ như vậy, nhưng cũng chỉ có Triệu Phong mới có khả năng có được mà thôi.

- Vì biểu đạt ý tứ hòa hảo của ta, ta có thể trước cho ngươi một chút chỗ tốt!

Triệu Phong mỉm cười, lập tức đưa ra một cái Trữ vật giới chỉ vật.

Côn Vân nửa tin nửa ngờ, tiếp nhận Trữ vật giới chỉ vật của Triệu Phong, dưới trạng thái bảo trì Kim Khôn Thánh Thể, linh thức tiến vào thăm dò trong đó.

- Đây là…

Tâm thần Bán Thần Côn Vân chấn động, ánh mắt đột nhiên nhìn về phía Triệu Phong, tràn ngập vẻ không thể tin nổi.

- Bên trong rốt cuộc là cái gì?

- Nghe Côn Vân tiền bối nói, là loại huyết nhục gì đó…

- …

Trong thành trì, tất cả mọi người đều muốn biết trong cái Trữ vật giới chỉ vật kia rốt cuộc có cái gì, không ngờ lại có thể khiến cho kẻ đã từng là Bán Thần cũng khiếp sợ như vậy.

- Trong này sợ rằng có trân bảo tuyệt thế a!

Ánh mắt Thập Tam Hoàng tử lộ ra vẻ tham lam, gắt gao nhìn chằm chằm Trữ vật giới chỉ vật kia.

Từ trong tay Bán Thần Côn Vân cướp đi cái này, hiển nhiên không có khả năng. Nhưng trên người Triệu Phong nhất định còn có bảo vật như vậy! Nếu không, Triệu Phong làm sao có thể tùy tiện xuất ra loại bảo vật có thể làm cho Bán Thần đều khiếp sợ như vậy.

- Hắc Thiết Thánh Chủ, tin tưởng Cửu U Cung các ngươi, đối với đồ vật bên trong Trữ vật giới chỉ kia, hẳn là cảm thấy hứng thú a…

Thập Tam Hoàng tử bắt đầu cùng Hắc Thiết Thánh Chủ giao lưu.

Triệu Phong mỉm cười tự tin. Trong Trữ vật giới chỉ vật, hắn cất giữ chính là huyết nhục một con Băng Thổ Cuồng Ngưu.

Huyết mạch Băng Thổ Cuồng Ngưu so với Kim Dực Xích Hổ còn mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa chỉnh thể thực lực Băng Thổ Cuồng Ngưu phi thường cao, tinh nguyên khí huyết ẩn chứa trong thể phách tràn đầy dị thường.

Huyết nhục Băng Thổ Cuồng Ngưu ẩn chứa lực lượng Thổ thuộc tính, bởi vậy Triệu Phong thời điểm tấn công Băng Thổ Cuồng Ngưu Tộc, bọn chúng phản công thập phần hung mãnh, không để ý tới tử thương.

Hắn tin tưởng, Bán Thần Côn Vân cũng sẽ không cự tuyệt loại tài nguyên như vậy, cho dù Bán Thần Côn Vân chê ít, hắn cũng có thể xuất ra những loại tài nguyên Thái Cổ khác.

Chỉ cần có thể đàm phán liền dễ nói chuyện, Triệu Phong thật sự không muốn cùng lúc phải đối mặt với hai đại địch nhân cường đại Cửu U Cung cùng Côn Vân này.

Bất quá, sắc mặt Bán Thần Côn Vân khiếp sợ như vậy, khiến cho Triệu Phong cũng có chút giật mình.

Lẽ nào huyết nhục Băng Thổ Cuồng Ngưu này, còn có công dụng khác mà hắn không biết sao?

- Đây chính là chủng tộc Thái Cổ, huyết mạch lại nồng đậm như vậy, tinh nguyên khí huyết cực kỳ cường đại, có lợi cho khôi phục việc lực lượng huyết mạch của ta! Quan trọng nhất là trong cơ thể đầu Băng Thổ Cuồng Ngưu này, còn tản ra một tia khí tức Thái Cổ Bản Nguyên…

Sắc mặt Côn Vân vô cùng trầm trọng.

Hắn đã thức tỉnh trí nhớ của đời trước, tự nhiên biết muốn chứng Thần vị, quan trọng nhất là cái gì.

Bản thân hắn tích huyết trọng sinh, vốn cũng đang sầu khổ, làm thế nào kiếm được khí tức Thái Cổ Bản Nguyên!

Không nghĩ tới, trong huyết nhục chủng tộc Thái Cổ mà Triệu Phong xuất ra, không ngờ lại ẩn chứa một tia khí tức Thái Cổ Bản Nguyên!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.