Chúa Tể Chi Vương

Chương 1392: Chương 1392: Thắng bại đã định




Quang Tộc Mộ Cốc dùng sức một mình nghênh chiến ba vị Bán Bộ Thần Chủ của Cổ Hồn Tộc, vẫn như cũ chiếm ưu thế tuyệt đối.

Vẻ mặt ba vị Bán Bộ Thần Chủ của Cổ Hồn Điện khổ sở nhìn về phía Mộ Cốc, bộ dáng thập phần chật vật.

- Ba người các ngươi, một chút chuyện nhỏ này cũng không thể làm thỏa đáng sao?

Vũ Hành khẽ lắc đầu, lạnh nhạt nói.

Sắc mặt ba vị Bán Bộ Thần Chủ của Cổ Hồn Điện vô cùng âm trầm. Bọn chúng cũng không ngờ tới sự chênh lệch huyết mạch giữa Cổ Hồn Tộc cùng Quang Tộc lại to lớn như thế. Ba người bọn họ liên thủ, cũng không cách nào đối phó được một gã Quang Tộc.

- Không hề có bất cứ tác dụng gì!

Vũ Hành một lần nữa hừ nhẹ một tiếng.

Nghe nói như vậy, Cổ Hồn Điện ba đại thần sắc Bán Bộ Thần Chủ khẽ biến. Cẩn thận ngẫm lại, từ sau khi tiến vào trong này tới bây giờ, tác dụng của bọn chúng đều nhỏ bé không đáng kể. Nếu như thời điểm này cũng phải cần Vũ Hành xuất thủ mới có thể giải quyết cục diện, như vậy bọn chúng tương đương với không có bất cứ cống hiến gì. Đến lúc trở về, nếu muốn đạt được phần thưởng gì, cũng chỉ có thể xem tâm tình của Vũ Hành và Tinh Tượng Thần Chủ.

- Làm phiền ngươi bố trí một đạo Tỏa Không Đại Trận a!

Hàn Ngọc Cổ Thần thấp giọng nói. Quang Tộc vốn có tốc độ cực nhanh, trong phiến không gian này cũng không bị bất cứ sự áp chế nào, có thể Thuấn di. Giống như Triệu Phong vậy, đứng ở điểm tối cao tốc độ, quá khó đối phó.

- Dễ thôi!

Thủ chưởng Vũ Hành khẽ lật, một tòa đại trận ngân sắc cỡ nhỏ đã trực tiếp xuất hiện. Hóa ra, vừa rồi lúc ba vị Bán Bộ Thần Chủ đại chiến với Mộ Cốc, Vũ Hành cũng đã ra tay bố trí.

- Đi!

Vũ Hành nhất thời ném đại trận trong tay ra. Tòa đại trận ngân sắc cỡ nhỏ kia bay lên giữa không trung, trong nháy mắt đã bành trướng lên, bao phủ toàn bộ phương viên gần năm mươi vạn dặm xung quanh Thời Gian Chi Thụ vào bên trong.

Sát biên giới đại trận…

- Chúng ta cũng nằm trong phạm vi của đại trận!

Triệu Phong đột nhiên thốt lên.

- Không hỗ là Thiên Cơ Tộc!

Tân Vô Ngân lẩm bẩm nói.

Thực lực của Mộ Cốc quá mạnh mẽ, tu vi cao thâm, sở trường Thời Gian, Không Gian Áo Nghĩa, những Tỏa Không Đại Trận bình thường chỉ sợ sẽ vô hiệu. Cho nên ngay từ đầu, Vũ Hành đã để cho ba vị Bán Bộ Thần Chủ kềm chế Mộ Cốc, mà bản thân hắn thì âm thầm cấu tạo Tỏa Không Đại Trận!

Mặt khác, phạm vi của Tỏa Không Đại Trận này vừa vặn cũng bao phủ luôn dám người Triệu Phong vào bên trong. Như vậy, đến lúc đó nếu Triệu Phong muốn thi triển Không Gian Thuấn Di, đột nhiên tập kích quấy rầy, cũng không cách nào làm được!

- Thiên Cơ Tộc!

Ánh mắt Mộ Cốc thâm trầm, gắt gao nhìn chằm chằm Vũ Hành. Hắn tự nhiên biết rõ, trong những người ở đây, gã thanh niên Thiên Cơ Tộc này mới là khó dây dưa nhất. Mảnh vỡ Tổ khí cùng Trình Vân Cổ Thần cũng báo cho hắn biết việc Vũ Hành có thể chưởng khống lực lượng Thái Cổ Tộc. Thân là cường giả Quang Tộc, hắn biết rõ sự khủng bố của Thái Cổ Tộc, chủng tộc đệ nhất Vạn Tộc. Chính vì vậy, Mộ Cốc cũng không dám tùy tiện xuất thủ với Vũ Hành. Bằng không lúc mới bắt đầu, hắn đã cái gì cũng không để ý, trực tiếp giết chết Vũ Hành rồi hãy nói.

- Một lát nữa ngươi hỗ trợ ta, trước giết chết ba gã Bán Bộ Thần Chủ này! Như vậy phần thắng của chúng ta mới cao hơn một chút!

Mộ Cốc bất động thanh sắc truyền âm cho Mảnh vỡ Tổ khí. Với trạng thái hiện tại của hắn, nếu muốn đối kháng với Vũ Hành có được lực lượng Thái Cổ Tộc, phần thắng hơi thấp một chút. Nhưng nếu cộng thêm Mảnh vỡ Tổ khí nữa, thì phần thắng sẽ lớn hơn một chút. Đến lúc đó, chỉ cần nhanh chóng giết chết ba người Cổ Hồn Tộc, Vũ Hành một bàn tay không vỗ nên tiếng, hơn nữa thời gian duy trì huyết mạch Thái Cổ Tộc không lâu, cuối cùng sẽ thua trận.

- Được!

Mảnh vỡ Tổ khí phiêu phù tại chỗ, vẫn không nhúc nhích. Lúc ở bên ngoài, nó ngăn cản Minh Hoàng Trùng Tộc, lại kềm chế đám người Cổ Hồn Tộc, đã sớm tiêu hao thật lớn, hiện tại nó đang dùng tốc độ nhanh nhất để khôi phục trở lại.

Sau khi Tỏa Không Đại Trận bố trí xong…

- Các ngươi chủ công, ta hỗ trợ hai người các ngươi!

Hàn Ngọc Cổ Thần truyền âm cho hai gã Bán Bộ Thần Chủ còn lại.

- Giết!

Diệt Lưu Cổ Thần cùng Ngục Hải Cổ Thần khẽ gật đầu, trực tiếp lao ra.

- U Hải Song Long Kích!

Song chưởng Ngục Hải Cổ Thần hợp lại, cả hai cánh tay đều hóa thành sóng nước u hắc, đồng thời không ngừng bành trướng lên, biến thành một con Song Đầu Hắc Thủy Ngục Long. Hồn thú của Ngục Hải Cổ Thần trực tiếp tiến vào trong Song Đầu Hắc Long này, như vậy vừa có thể tăng lên uy năng công kích, còn có thể giảm thiểu tiêu hao tâm thần của Ngục Hải Cổ Thần.

- Đoạn Diệt Tuyền Qua!

Diệt Lưu Cổ Thần cũng không chút yếu thế, thi triển ra một vòng xoáy đen như mực. Trung tâm vòng xoáy kia mơ hồ có thể thấy được một con Long Xà dữ tợn, cuồn cuộn rít gào.

- Thật là vô tri!

Mộ Cốc khẽ quát một tiếng, song chưởng vung lên. Hai đạo chưởng phong lưu động hư quang tinh bạch trực tiếp chém mạnh ra. Thoáng chốc, Diệt Lưu Cổ Thần cùng Ngục Hải Cổ Thần đã bị một cỗ lực lượng Thời Gian áp chế, phảng phất như tiến vào thế giới động tác chậm vậy. Mà hai đạo chưởng phong kia lại dùng tốc độ lôi đình, trực tiếp phóng thẳng tới.

- Đừng mơ tưởng!

Sắc mặt Hàn Ngọc Cổ Thần phát lạnh, trong tay xuất hiện một viên băng châu u tử sắc, bên trong có vô số hoa tuyết liên tục bay lượn. Khoảnh khắc viên băng châu u tử sắc xuất hiện, liền tản mát ra một cỗ lực lượng âm hàn khủng bố đóng băng linh hồn.

- Băng Minh Hộ Thể!

Hàn Ngọc Cổ Thần trực tiếp vỗ một chưởng lên viên băng châu u tử sắc kia. Một cỗ hàn lực kinh người trong nháy mắt lan tỏa ra khắp thiên địa. Cùng lúc đó, trên người Diệt Lưu Cổ Thần cùng Ngục Hải Cổ Thần cũng xuất hiện một bộ khải giáp băng ngọc màu xám tro.

Xuy xuy!

Lần này, công kích Thời Gian do Mộ Cốc thi triển ra cũng không thể trong nháy mắt xuyên thấu qua thân thể hai người bọn họ, mà là phát ra thanh âm cắt đứt chói tai. Sau khi bộ khải giáp băng ngọc kia ngăn cản được một lát, đạo Thời Gian Chi Nhận kia mới có thể xuyên thấu qua được. Nhưng lúc này, uy lực của nó đã bị suy yếu đi rất nhiều, mà Diệt Lưu Cổ Thần và Ngục Hải Cổ Thần đã sớm vận chuyển Bí kỹ phòng ngự, thương tổn phải chịu cũng không lớn.

- A? Thần khí Cực phẩm của Băng Minh Tộc, Minh Hàn Châu!

Vũ Hành khẽ mỉm cười một cái. Đối kháng lực lượng của Quang Tộc, Cổ Hồn Tộc tự nhiên là không có bản lãnh này. Nhưng Minh Hàn Châu trong tay Hàn Ngọc Cổ Thần lại là Thần khí Cực phẩm của Băng Minh Tộc, chủng tộc bài danh thứ mười sáu trên Thái Cổ Vạn Tộc, bên trong ẩn chứa lực lượng Băng Minh Tộc cường đại, có lực trở ngại nhất định đối với lực lượng của Quang Tộc.

Ánh mắt Mộ Cốc cũng khẽ lóe sáng, toàn thân hắn hóa thành một đạo quang tuyến thần bí, né tránh công kích của đám người Cổ Hồn Điện.

- Giết!

Diệt Lưu Cổ Thần cùng Ngục Hải Cổ Thần cười khẽ một tiếng, một lần nữa giết thẳng về phía Mộ Cốc. Trong ba người bọn chúng, sở dĩ Hàn Ngọc Cổ Thần mạnh nhất, chính là bởi vì kiện Thần khí Cực phẩm này.

- Cực Băng Hàn Vụ!

Trong lúc Hàn Ngọc Cổ Thần phụ trợ hai người kia, đồng thời cũng sử dụng Thần khí Cực phẩm Minh Hàn Châu thi triển công kích. Chỉ thấy trong viên Minh Hàn Châu kia chợt thổi quét ra một mảnh quang vụ xám trắng tràn ngập hoa tuyết bay múa. Hồn thú của Hàn Ngọc Cổ Thần trực tiếp tiến vào trong đó, mang theo đám quang vụ lạnh lẽo cực hạn này công kích về phía Mộ Cốc. Những nơi quang vụ xám trắng kia đi qua, tất cả đều hóa thành băng điêu! Ngay cả lực lượng Thời Gian cường đại nơi đây cũng bị một chút ảnh hưởng nhất định.

Hưu!

Toàn thân Mộ Cốc hóa thành một đạo quang tuyến thần bí, cấp tốc phi hành trong thiên địa, né tránh tất cả công kích của ba vị Bán Bộ Thần Chủ.

- Ngăn cản hắn!

Diệt Lưu Cổ Thần cùng Ngục Hải Cổ Thần tận lực thi triển công kích, muốn ngăn cản lộ tuyến phóng chạy của Mộ Cốc. Chỉ cần công kích của Hàn Ngọc Cổ Thần lan đến Mộ Cốc, liền có thể tạo thành một chút ảnh hưởng cho tốc độ của hắn. Như vậy, bọn chúng sẽ có thể từ từ chiếm ưu thế.

Mộ Cốc vẫn như cũ không ngừng phóng chạy, tựa hồ như bị ba vị Bán Bộ Thần Chủ ép tới mức không có cơ hội phản kích.

- Ha hả… chịu chết đi!

Ngục Hải Cổ Thần cười lạnh một tiếng. Con Song Đầu U Hải Ngục Long kia nhất thời tách ra, hóa thành hai con U Hải Ngục Long, từ hai mặt giáp công Mộ Cốc. Mà phía trước, vòng xoáy hủy diệt của Diệt Lưu Cổ Thần cũng đánh thẳng tới, phía sau chính là Cực Băng Hàn Vụ của Hàn Ngọc Cổ Thần.

Mắt thấy mọi người đã sắp sửa đắc thủ, có thể gây tổn thương cho Mộ Cốc, nhưng đúng lúc này, từ phía bên kia đột nhiên có một cỗ lực lượng Pháp tắc Thời Gian cường đại bắt đầu ba động. Tay trái Mộ Cốc khẽ vươn ra, tản mát ra một cỗ lực lượng Thời Gian cực mạnh. Cực quang chợt lóe lên, Mảnh vỡ Tổ khí đã xuất hiện trong tay hắn.

- Chết đi!

Tay Mộ Cốc vừa cầm lấy Mảnh vỡ Tổ khí, uy thế nhất thời tăng vọt lên, lực lượng Thời Gian vô hạn thổi quét ra bốn phía, vặn vẹo không gian thiên địa. Trước đây, hắn chỉ là giả vờ rơi vào thế yếu, bị ba vị Bán Bộ Thần Chủ dồn vào tuyệt cảnh. Như vậy, sự cảnh giác của ba vị Bán Bộ Thần Chủ sẽ chậm rãi giảm xuống, mà hắn cũng trong lúc phóng chạy, dần dần thu hẹp cự ly với địch nhân. Hiện tại, tay hắn cầm Mảnh vỡ Tổ khí, nhất định có thể trong nháy mắt giết chết một hai gã Bán Bộ Thần Chủ.

- Ha hả…

Đúng lúc này, một đạo thanh âm cười nhạt thản nhiên truyền đến. Phương xa, một cỗ khí tức Thái Cổ bá đạo ngạo nghễ cổ kim chợt bắt đầu bùng phát lên. Cỗ khí tức huyết mạch bá đạo kia xông thẳng lên không trung, mang theo quang mang kim ngân thần bí, khiến cho thiên địa cũng phải mạnh mẽ chấn động.

- Kẻ chết chính là ngươi!

Vừa mới dứt lời, Vũ Hành đã đánh ra một đạo Thần quang kim ngân sắc cường hoành bễ nghễ.

Rắc rắc rắc!

Đạo Thần quang kim ngân sắc kia trực tiếp đập nát tất cả lực lượng Thời Gian trên đường đi, sau đó đánh tan công kích của ba người Cổ Hồn Tộc, trong nháy mắt, nó đã hàng lâm ngay trước người Mộ Cốc.

- Không tốt!

Sắc mặt Mộ Cốc kinh biến, lập tức thôi động Mảnh vỡ Tổ khí. Một tầng quang tráo tinh bạch giống như thực chất đột nhiên hiện ra ngay trước mặt hắn. Đây là quang thuẫn Thời Gian phòng ngự do Pháp tắc Thời Gian ngưng tụ ra, không chỉ có lực phòng ngự cường đại không gì sánh được, còn có thể suy yếu uy năng công kích của đối phương.

Oanh phanh!

Đạo Thần quang kim ngân sắc kia trong nháy mắt đã đánh lên đạo quang thuẫn kia. Không được một thoáng, đạo quang tráo tinh bạch kia đã trực tiếp bể nát. Mộ Cốc bị uy năng công kích còn lại gây tổn thương, thân hình bay ngược về phía say, đập xuống mặt đất, lưu lại trên đó một cái hố sâu.

- Thật mạnh!

Ba vị Bán Bộ Thần Chủ của Cổ Hồn Điện vô cùng kinh hãi. Bọn chúng đã dốc hết toàn lực cũng không cách nào gây tổn thương cho Mộ Cốc, nhưng Vũ Hành lại trực tiếp phá vỡ Bí thuật phòng ngự của Mộ Cốc, hung hăng đánh cho hắn trọng thương.

- Ha hả… cho dù chỉ là bán thành phẩm, cũng không phải một gã Quang Tộc như ngươi có thể chống lại!

Khóe miệng Vũ Hành khẽ nhếch lên. Giờ phút này, lực lượng Thời Gian trong thiên địa đã bị một cỗ khí tức Thái Cổ bá đạo ngạo nghễ bát hoang áp chế xuống. Trong thiên địa phảng phất như chỉ còn lại có một mình Vũ Hành, duy hắn độc tôn!

- Hắn cố ý để cho chúng ta lên trước, chính mình tìm kiếm kẽ hở của cường giả Quang Tộc, tùy thời xuất thủ!

Sắc mặt Hàn Ngọc Cổ Thần khẽ trầm xuống.

Tốc độ của Quang Tộc đứng đầu trong Thái Cổ Vạn Tộc, ngay cả Thái Cổ Tộc cũng có chút không bằng. Cho dù Vũ Hành thôi động lực lượng của Thái Cổ Tộc, trong khoảng thời gian ngắn cũng không cách nào quyết định thắng cục, ngược lại thời gian duy trì huyết mạch của hắn kéo dài không lâu, có khả năng để cho Quang Tộc chuyển bại thành thắng. Bởi vậy, Vũ Hành mới để cho ba người Cổ Hồn Tộc lên trước, chính mình quan sát chiến cuộc, âm thầm chuẩn bị sẵn sàng, có thể động thủ bất cứ lúc nào.

Tuy rằng bọn chúng biết rõ mình đã bị Vũ Hành lợi dụng, nhưng bọn chúng cũng không dám có một câu oán hận nào. Mặt khác, kế hoạch của Vũ Hành cũng đã thành công, thời điểm thôi động huyết mạch Thái Cổ Tộc, đã đánh trọng thương Quang Tộc, hiện tại thắng bại đã định!

- Mộ Cốc đại nhân!

Thần sắc Trình Vân Cổ Thần cấp thiết bay tới. Trước đây hắn bởi vì hồi sinh Mộ Cốc, cho nên đã tiêu hao thật lớn, thực lực sớm không bằng được trước đây, cho nên vẫn luôn tiến hành tu luyện khôi phục lại.

- Quả nhiên là… lực lượng Thái Cổ Tộc!

Lúc này, Mộ Cốc đã chậm rãi bay lên, sắc mặt hơi chút trắng bệch, gắt gao nhìn chằm chằm Vũ Hành, thần sắc phẫn hận không cam lòng.

o0o

Biên giới Tỏa Không Đại Trận, đám người Cự Thần Tộc đang chuẩn bị tiếp cận Thời Gian Chi Thụ, trợ giúp Quang Tộc đối kháng đám người Cổ Hồn Điện. Thế nhưng một màn đột nhiên phát sinh kia, lại khiến cho bọn họ giống như bị sét đánh, nhất thời đình trệ tại chỗ.

- Sao có thể như vậy?

Sắc mặt đám người Cự Thần Tộc đại biến. Bọn họ cũng không ngờ tới Vũ Hành lại dùng loại phương thức này đột nhiên tập kích cường giả Quang Tộc. Lúc này, cho dù bọn họ tiến lên trợ giúp Quang Tộc, hy vọng chiến thắng cũng thập phần xa vời.

- Triệu huynh, chúng ta nên…

Tân Vô Ngân đang chuẩn bị hỏi ý kiến của Triệu Phong, nhưng hắn chợt phát hiện, trạng thái hiện tại của Triệu Phong lại có chút dị thường.

Chỉ thấy hai tay Triệu Phong ôm đầu, toàn thân khẽ rung động, cặp mày nhíu chặt. Trong Không gian Thần Mâu, ngân cầu mộng huyễn kia bắt đầu cấp tốc xoay tròn. Từng tầng từng tầng quang vụ mộng huyễn không ngừng lan tỏa ra. Trong mắt Triệu Phong dâng lên từng tia từng tia hư quang mộng huyễn, đánh thẳng vào trong hư không. Hư không dưới sự đả kích của hư quang mộng huyễn kia, phảng phất như là bọt biển vậy, ầm ầm vỡ vụn.

Một màn này dọa cho ba người Cự Thần Tộc nhất thời hết hồn, huyết mạch trong cơ thể cũng rung động kinh hãi một trận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.