Chúa Tể Chi Vương

Chương 1199: Chương 1199: Trường bào Thời Không




- Tùy thời hành động!

Triệu Phong bình tĩnh trả lời.

Không phải Triệu Phong muốn cướp kiện trọng bảo nào liền có thể cướp được vào tay! Thứ mà hắn muốn tranh đoạt, tự nhiên là thứ tương đối dễ dàng đạt được nhất. Kiện trọng bảo nào có cơ hội lấy được lớn nhất, thì sẽ đi tranh đoạt kiện đó!

Ngoại trừ bốn kiện trọng bảo này ra, còn có mấy kiện bảo vật khác, phẩm chất đều tương đương với Tỏa Không Kính, cũng rơi xuống khắp nơi chung quanh.

- Đi!

Gã Chân Thần Tứ giai của Lam Lân Tộc suất lĩnh tất cả tộc nhân rời khỏi nơi này. Hắn đã vô duyên tranh đoạt trọng bảo, nhưng những bảo vật kém hơn một cấp, đối với hắn mà nói cũng là vô cùng trân quý.

Sưu sưu!

Trong nháy mắt, liền có bảy thành tiểu đội ở nơi này đã trực tiếp phóng thẳng về phía đám trọng bảo kia.

Đại bộ phận các đội ngũ đều hướng về phía bốn kiện trọng bảo kia. Mà các tiểu đội còn lại tự nhận không có khả năng đạt được trọng bảo, liền đem mục tiêu đặt trên những bảo vật gần với trọng bảo.

Còn có một bộ phận các đội ngũ thì chỉ đứng ở đằng xa ngắm nhìn mà thôi!

- Đây đến cùng là loại Thần khí phẩm chất gì?

Một chi tiểu đội nhanh chóng tiếp cận một thanh trường kiếm ngân sắc.

Từ rất xa, bọn chúng đã cảm thụ được kiếm ý cường đại diệt tuyệt tất cả toát ra từ trên thanh ngân kiếm này.

Hưu!

Thanh trường kiếm ngân sắc kia bỗng nhiên chuyển biến phương hướng, trực tiếp vọt thẳng về phía chi tiểu đội này.

Thời điểm mũi kiếm của thanh trường kiếm ngân sắc này nhắm thẳng về phía chi tiểu đội này, tất cả mọi người trong đội ngũ nhất thời có cảm giác, chính mình phảng phất như đang nằm trong một cái thế giới đặc thù, không gian chung quanh tràn ngập kiếm ý vô cùng vô tận!

Bá!

Ngân quang lóe lên, thanh trường kiếm ngân sắc này đã xuyên thấu hư không, trực tiếp xuất hiện trước mặt chi tiểu đội này.

Phốc xuy!

Trường kiếm xuyên qua, trong đội ngũ có năm gã cường giả, thân thể và linh hồn đều bị cắt thành hai nửa, trực tiếp vẫn lạc!

Những người còn lại trong tiểu đội nhất thời kinh ngạc ngây người tại chỗ, tâm thần run rẩy mãnh liệt, thân thể cũng không dám nhúc nhích.

Một màn này, cũng đã kinh sợ mấy đội ngũ khác vừa muốn tiếp cận nơi này để tranh đoạt trường kiếm ngân sắc.

- Hảo kiếm!

Trong mắt Thôn Thiên Chuẩn Thần lóe lên một tia quang mang sáng rọi. Một thanh kiếm cường đại kinh khủng như vậy, tự nhiên là thích hợp nhất với hắn!

Hưu!

Sau khi giết chết năm người, thanh trường kiếm ngân sắc kia cũng không rời đi, mà cứ tùy ý du đãng trên không trung, phảng phất như đang trêu tức mọi người phía dưới vậy.

- Giúp ta đoạt thanh kiếm này!

Thôn Thiên Chuẩn Thần nói với đám cường giả của Phệ Thiên Thánh Địa.

Nội tình của Thần Vực Thánh Địa cực kỳ thâm hậu, bọn họ tới Bí cảnh lần này cũng đã chuẩn bị vô cùng đầy đủ cho mọi trường hợp. Thế nhưng, đối mặt với thanh kiếm cường đại, bén nhọn như vậy, bọn họ cũng phải vô cùng cẩn thận.

Bên kia, Thiên Vận Thánh Địa cùng với mấy đội ngũ khác đang nỗ lực cướp đoạt một kiện thạch bàn màu xám.

Nhưng mà, cứ mỗi khi bọn chúng tới gần kiện thạch bàn này khoảng cách chừng trăm trượng, liền sẽ gặp phải một tầng trở ngại không gian bình chướng. Bên trên không gian bình chướng liên tục lóe ra vô số tầng cổ văn thâm ảo!

- Chỉ cần hiểu rõ được nội dung trên những văn tự này, liền có thể tiếp cận Thiên Nguyên Thạch Bàn!

Sắc mặt Tư Không Chuẩn Thần khẽ trầm xuống.

Những văn tự này, hắn cũng biết được một chút, nhưng mà chỉ giới hạn trong đọc được, nếu như muốn hiểu rõ được chúng, thì thật sự quá mức khó khăn.

- Chú ý kiện bảo vật này!

Không Nguyên Chuẩn Thần của Thời Không Thánh Địa chỉ vào Trường bào Thời Không, hạ đạt mệnh lệnh.

Lả tả!

Trường bào Thời Không liên tục xuyên toa qua lại trong hư không, căn bản không người nào có thể tiếp cận được nó.

Nhưng mà so với những kiện trọng bảo khác, độ nguy hiểm khi tranh đoạt Trường bào Thời Không chính là thấp nhất.

- Mục tiêu tạm thời đặt trên kiện trường bào ngân sắc này!

Triệu Phong quan sát một lát sau, truyền âm giao lưu với mọi người.

Triệu Phong không phải là người sử dụng kiếm, bởi vậy tác dụng của thanh trường kiếm ngân sắc này đối với Triệu Phong cũng nhỏ đi. Mà tranh đoạt thạch bàn màu xám thì phải đối mặt với khảo nghiệm cổ văn, Triệu Phong cũng không có khả năng phá giải nổi.

Còn có một kiện bảo vật nữa, là một đoàn hỏa diễm tử sắc, là loại hỏa diễm có thể thiêu đốt hư không! Kiện bảo vật này, có lẽ sẽ thích hợp với Triệu Phong, nhưng mà đánh chủ ý đám hỏa diễm tử sắc này lại chính là đám chủng tộc Thái Cổ Hắc Diễm Kỳ Lân.

Hắc Diễm Kỳ Lân cùng với rất nhiều chủng tộc Thái Cổ khác, so với bất kỳ bên nào của Tam Đại Thánh Địa đều cường đại hơn rất nhiều, tính nguy hiểm quá lớn, bởi vậy Triệu Phong chỉ đành từ bỏ.

Cuối cùng, liền chỉ còn lại kiện trường bào ngân sắc kia!

Theo như Triệu Phong nghĩ, kiện trường bào ngân sắc này, có lẽ là một kiện quý trọng nhất trong bốn kiện trọng bảo này! Hơn nữa, kiện trường bào ngân sắc này cho tới giờ vẫn chưa biểu hiện ra tính công kích cường đại nào, chỉ liên tục xuyên toa qua lại trong hư không, né tránh tất cả mọi người mà thôi.

Sưu sưu sưu!

Đám người Diệt Thế Hắc Giao Long đi theo Triệu Phong, bay về một phương hướng.

- Tranh đoạt kiện bảo vật của Lam Lân Tộc bên kia!

Đám người Lam Lân Tộc đang tranh đoạt một kiện bảo vật với một đội ngũ khác.

Bởi vì đại lượng các cường giả đều tập trung tranh đoạt bốn kiện trọng bảo, cho nên tranh đoạt những bảo vật này, trái lại không còn kịch liệt như trước đây nữa.

- Tiểu tử, ngươi có ý gì đây?

Đám người Lam Lân Tộc đang tranh đoạt bảo vật chợt phát hiện tiểu đội Triệu Phong bức thẳng về phía bọn chúng.

- Chúng ta tự nhiên là coi trọng kiện bảo vật này!

Khóe miệng Triệu Phong lộ ra nụ cười tà dị.

Vừa rồi Lam Lân Tộc nghĩ muốn giết bọn Triệu Phong, sau khi phát hiện giết không được, liền trực tiếp quay đầu bỏ đi. Triệu Phong từ trước đến nay cũng không phải là đại thiện nhân gì, nếu như có cơ hội, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho đám người Lam Lân Tộc này.

- Hỏa Diễm Thiết Cát!

Tiểu Linh không lưu tình chút nào, vừa ra tay chính là sát chiêu.

Hưu hưu hưu!

Vô số sợi tơ hỏa diễm ngập trời chợt bện thành một tấm viêm võng màu sắc rực rỡ, ở trong hư không xuyên tới xuyên lui, mục tiêu chính là đám người Lam Lân Tộc kia.

- Diệt Thế Long Kích!

- Lôi Minh Điện Quang!

- …

Trong tiểu đội Triệu Phong, tất cả mọi người đều nhất tề xuất thủ.

- Lên!

Đám người Lam Lân Tộc vội vàng liên hợp lại, đồng loạt ra tay.

Bên bọn chúng chiếm ưu thế nhân số, hoàn toàn không sợ hãi tiểu đội Triệu Phong chút nào.

- Tiểu bối, Lam Lân Tộc cũng không tạo thành tổn thất gì cho các ngươi, làm gì phải đau khổ dây dưa chứ?

Gã Chân Thần Tứ giai của Lam Lân Tộc cất tiếng khuyên nhủ.

Ánh mắt của hắn thủy chung vẫn nhìn chằm chằm về phía Triệu Vong. Kiện Thần khí Tử Vong trong tay Triệu Vong cũng không phải bình thường. Hơn nữa, lúc này bản thân hắn đã bị trọng thương, vẫn chưa kịp khôi phục.

- Cái gì?

Những người còn lại của Lam Lân Tộc nhất thời giật mình. Lam Diệp Chuẩn Thần lại càng khiếp sợ không thôi.

Chân Thần Tứ giai trong đội ngũ bọn chúng, không ngờ lại khuất phục với đám người Triệu Phong, chủ động mở miệng cầu hòa!

- Vừa rồi lúc Lam Lân Tộc đuổi giết chúng ta, nếu như chúng ta yêu cầu giảng hòa, Lam Lân Tộc các người sẽ đáp ứng sao?

Triệu Phong cười lạnh một tiếng.

Nếu như đã muốn giết người khác, liền phải chuẩn bị tốt tâm lý bị người khác giết!

- Hắc hắc… các vị liên hợp với chúng ta, trước giải quyết Lam Lân Tộc, sau đó mới quyết định quyền sở hữu của kiện bảo vật này a!

Đội ngũ bên kia nhìn thấy đám người Triệu Phong có mâu thuẫn với đội ngũ Lam Lân Tộc, lập tức phát ra lời mời.

- Giết!

Tiểu đội Triệu Phong cùng tiểu đội kia liên hợp lại, trực tiếp giết thẳng về phía Lam Lân Tộc.

- Lui!

Gã Chân Thần Tứ giai của Lam Lân Tộc hét lớn một tiếng.

Triệu Phong cùng với tiểu đội kia liên hợp, trên phương diện nhân số đã tương đương với đội ngũ Lam Lân Tộc, nhưng chiến lực lại hoàn toàn vượt xa Lam Lân Tộc.

Ông! Vù vù!

Kim sắc vũ dực sau lưng chớp động, Triệu Phong đã hóa thành một đạo quang mang đạm kim sắc, lao thẳng về phía Lam Lân Tộc, mục tiêu chính là hai huynh đệ Hồ gia.

Trước đây, khi Triệu Phong gia nhập đội ngũ của Lam Lân Tộc, Hồ Thành đã không ngừng làm khó dễ chính mình. Tại thời khắc mấu chốt, hắn còn mặc kệ tộc nhân đồng tộc, một mình bỏ chạy trối chết. Về sau, hắn lại suất lĩnh một nhóm nhân mã khác, quay lại đối phó với Triệu Phong.

Mâu thuẫn giữa Triệu Phong cùng Lam Lân Tộc, chính là bắt đầu từ Hồ Thành mà ra!

- Xuyên Thiên Chỉ!

Triệu Phong vận chuyển Hủy Diệt Viêm Lôi, ngưng tụ vào trong ngón trỏ, đột nhiên điểm ra một cái.

Hưu!

Một đạo quang diễm kim sắc thật nhỏ ở bên trong hư không lóe lên trong nháy mắt, sau đó liền trực tiếp xỏ xuyên qua mấy chục vạn dặm.

- A!

Hồ Thành kêu thảm một tiếng, đã không còn cách nào tiếp tục đào tẩu nữa. Trong lòng hắn thập phần hối hận, vì sao trước đây lại đi làm khó dễ Triệu Phong làm gì chứ?

Một kích tất sát!

Triệu Phong đã trở thành Chuẩn Thần, uy năng của Hủy Diệt Viêm Lôi tăng nhiều, cộng thêm Hỏa Chi Áo Nghĩa Nhất trọng, thi triển ra Xuyên Thiên Chỉ, miễu sát Hồ Thành tuyệt đối không có bất kỳ khó khăn gì.

- Đệ đệ!

Hồ Tang phẫn nộ quát lớn một tiếng, nhưng cũng chỉ có thể xoay người, thi triển tốc độ nhanh nhất, liều mạng phóng chạy.

Trong Lam Lân Tộc, người mà Triệu Phong căm hận nhất, Hồ Thành tuyệt đối đứng thứ nhất, đứng thứ hai không phải là hắn thì cũng là Lam Diệp Chuẩn Thần!

Bất quá lúc này Lam Lân Tộc đang đối mặt với sự truy sát của hai tiểu đội, Chân Thần Tứ giai của Lam Lân Tộc thì lại không còn chút chiến ý nào, bỏ chạy nhanh nhất! Tất cả mọi người còn lại của Lam Lân Tộc cũng chỉ có thể bỏ chạy theo, căn bản không ai quản tới sinh tử của Hồ Tang.

- Tiểu Linh, giết Lam Diệp Chuẩn Thần!

Triệu Phong truyền âm cho Tiểu Linh.

Nếu không thi triển ra một vài át chủ bài, Triệu Phong rất khó có thể đánh chết Lam Diệp Chuẩn Thần! Bởi vậy, mới đem Lam Diệp Chuẩn Thần giao cho Tiểu Linh.

Hưu! Vù vù!

Triệu Phong vận chuyển Kim Lôi Quang Dực Thuật, nhanh chóng tới gần Hồ Tang.

- Triệu Phong, buông tha cho ta! Ngươi đã giết đệ đệ ta rồi mà?

Hồ Tang cảm thụ được Phong Lôi Áo Nghĩa kinh khủng sau lưng mình, cả người nhất thời run rẩy lên.

Tốc độ của Triệu Phong thật sự quá nhanh, hắn căn bản không thể nào chạy trốn!

- Ngươi là Đại ca của hắn, cũng nên xuống dưới chiếu cố cho hắn a!

Triệu Phong không khỏi cười lớn.

- Phá Thiên Thánh Lôi Chưởng!

Triệu Phong vận chuyển lực phách cùng Thánh lực, trực tiếp oanh kích ra một đạo kim quang lôi viêm chưởng.

Oanh! Phanh! Oành!

Hồ Tang tận lực kháng cự lại, nhưng mà thực lực của hắn quá yếu, bị một chưởng của Triệu Phong đánh lui về phía sau hơn mười dặm, toàn thân cháy đen một mảnh.

Hưu!

Chỉ một phát Xuyên Thiên Chỉ, Triệu Phong đã lấy đi tính mạng của hắn.

Bên kia, bên cạnh Lam Diệp Chuẩn Thần cũng còn có một vài cường giả trong tộc bảo hộ. Cho dù Diệt Thế Hắc Giao Long đã chạy tới liên thủ với Tiểu Linh, cũng rất khó có thể đánh chết hắn! Lam Diệp Chuẩn Thần dù sao cũng là Chuẩn Thần thiên kiêu của Lam Lân Tộc, tính chất hoàn toàn bất đồng với huynh đệ Hồ gia.

- Chủ nhân, người của Thời Không Thánh Địa đang tiếp cận kiện trường bào ngân sắc kia!

Lúc này, lão giả áo xanh đột nhiên truyền âm cho Triệu Phong!

Ánh mắt Triệu Phong khẽ nhúc nhích, đảo qua vòm trời phía xa xa.

Chỉ thấy, rất nhiều cường giả của Thời Không Thánh Địa cùng với đám người muốn tranh đoạt Trường bào Thời Không ở gần đó, không biết đã dùng biện pháp gì, đã thành công ước thúc Trường bào Thời Không vào trong một phạm vi nhất định.

Xung quanh Trường bào Thời Không, gần năm mươi người đều nghĩ muốn bắt lấy nó.

- Không cần quấn lấy đám người Lam Lân Tộc nữa!

Triệu Phong lập tức quát lớn, tất cả mọi người liền trực tiếp xoay người rời đi, cùng Triệu Phong bay thẳng về phía Trường bào Thời Không bên kia!

Tuy rằng Trường bào Thời Không đã bị ước thúc trong một phạm vi nhất định, nhưng mà tốc độ của nó cực nhanh, lại còn có thể tiến hành xuyên toa hư không hoặc là Thuấn di, căn bản không có người nào có thể đuổi kịp được nó.

- Trường bào Thời Không!

Ánh mắt Không Nguyên Chuẩn Thần vô cùng hưng phấn, trong tay lấy ra một tấm ngọc phù ám ngân sắc.

- Đi!

Không Nguyên Chuẩn Thần bắn tấm ngọc phù về phía Trường bào Thời Không.

Bá!

Không ngoài dự liệu, Trường bào Thời Không cật lực tránh né tấm ngọc phù này.

- Bạo!

Không Nguyên Chuẩn Thần đột nhiên thôi động Thần lực, chợt quát lớn một tiếng.

Ầm!

Tấm ngọc phù ám ngân sắc kia trực tiếp bùng nổ, một cỗ Không Gian Áo Nghĩa xen lẫn linh hồn ba động tràn ngập ra bốn phía xung quanh.

Lấy điểm bạo tạc làm trung tâm, không gian bốn phía nhất thời vặn vẹo thành một đoàn, cỗ linh hồn ba động cường hãn kia nhất thời thổi quét ra bốn phương tám hướng xung quanh.

Ong ong!

Ý chí linh tính hư nhược bên trong Trường bào Thời Không nhất thời bị ảnh hưởng tới, khẽ rung động một chút, dừng lại tại chỗ trong một chớp mắt.

Những người phụ cận không biết, cũng bị trận bạo tạc đột nhiên bùng phát này ảnh hưởng tới. Những kẻ ý chí linh hồn hơi chút yếu kém liền trực tiếp ngã xuống bất tỉnh.

- Xông lên!

Không Nguyên Chuẩn Thần là người đầu tiên xông lên.

Đại bộ phận đám người Thời Không Thánh Địa, cùng với một số người còn bảo trì thanh tỉnh của các thế lực khác, cũng lao thẳng về phía Trường bào Thời Không.

Sưu sưu!

Đám cường giả nằm trong tầm nhìn ở phụ cận cũng lập tức xông lên.

Hưu hưu!

Tốc độ của Triệu Phong, Diệt Thế Hắc Giao Long cùng Tiểu Linh trong đám người gần đó chính là nhanh nhất, cấp tốc tiếp cận Trường bào Thời Không.

- Tới tay!

Không Nguyên Chuẩn Thần xuất phát sớm nhất, cũng là người đầu tiên tiếp cận Trường bào Thời Không, một tay vươn ra, chụp lấy nó.

Khiến cho người ta không nghĩ tới chính là, bàn tay của Không Nguyên Chuẩn Thần lại xuyên thấu qua Trường bào Thời Không!

Ong ong!

Sau một khắc, từ trong Trường bào Thời Không đột nhiên tản mát ra một tầng không gian hư ảnh kỳ diệu, lan tràn ra bốn phía xung quanh.

Những cường giả tiếp cận Trường bào Thời Không một khoảng cách nhất định, xung quanh thân thể bỗng nhiên xuất hiện một tầng hư mang ám ngân sắc, sau đó phốc một tiếng, trực tiếp biến mất.

Các cường giả còn lại gần đó, thần sắc nhất thời đại biến, đờ người như tượng!

Trên bầu trời, Trường bào Thời Không cũng biến mất không thấy đâu nữa, mà tất cả những cường giả đã tiếp cận Trường bào Thời Không cũng đều không thấy đâu!

Triệu Vong cùng Triệu Vạn đứng thẳng trong hư không, không có bao nhiêu lo lắng. Bởi vì bọn họ biết rõ, hiện tại Triệu Phong cũng không có việc gì!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.