Giờ phút này, chân tướng đã được công bố!
Trên bốn phiến đại môn của cự quan tử đồng, ba phiến trong đó đều có một dấu chưởng ấn nhàn nhạt lưu lại.
Cực kỳ vi diệu chính là, ba cái chưởng ấn nhàn nhạt này, vừa lúc đối ứng với bàn tay của ba người Triệu Phong, Bích Xảo Ngọc và Triệu Phong.
Lúc mới tiến vào cửa động, chỉ có ba người bọn Triệu Phong mới đặt tay lên trên vết nứt của tấm bia đá ngoài cửa động.
- Thiết kế cơ quan của Thủy Nguyệt Động này quả thật vô cùng tinh diệu!
Giờ phút này Triệu Phong cũng không khỏi cảm thán.
Hắn là người đầu tiên phát hiện bí mật trong chuyện này, cũng là kẻ có phản ứng nhanh nhất.
Vụt!
Thân thể Triệu Phong xẹt qua một đạo hư ảnh lôi điện, phóng người đến
phiến đại môn thanh đồng có dấu chưởng ấn của mình trên đó.
Hành động của hắn, nhất thời khiến cho song phương cùng chú ý tới.
- Ngăn hắn lại!
- Chặt cánh tay hắn xuống!
Đám người Tàn Huyết Ngốc Ưng và lão đạo thanh bào, trong mắt lóe lên lệ quang, đều đánh về phía Triệu Phong.
Phiến đại môn đối ứng với dấu tay của Triệu Phong, vừa lúc nằm ở chính giữa hai đám người.
- Không thể để cái chìa khóa này rơi vào trong tay của đám người Thủy tặc đoàn Tàn Huyết!
Trong lòng Bích lão gia thoáng rùng mình một cái, uy áp Chân Linh Cảnh
trên người bùng nổ, đồng thời đánh úp về phía Triệu Phong.
Cho dù không chiếm được cái chìa khóa mà Triệu Phong đại biểu, hắn cũng tuyệt không để cho phía thủy tặc có thể đắc thủ.
Vụt!
Triệu Phong tài cao gan lớn, lâm nguy không loạn, ngay khi vừa tiếp cận
đại môn, lòng bàn tay đã ấn mạnh lên trên dấu chưởng ấn nhàn nhạt trên
đại môn thanh đồng kia.
Ô…ô…ô…n…g… oanh!
Đại môn thanh đồng nhanh chóng mở ra một khe hở, từ bên trong bùng phát
ra một tầng ánh sáng màu xanh chấn động, giống như một dòng nước, hoàn
toàn bao phủ lấy Triệu Phong vào bên trong.
Từ trong tầng ánh sáng màu xanh chấn động kia truyền đến một cỗ lực
lượng hấp xả vô cùng cường đại, lập tức kéo thẳng Triệu Phong bay vút
vào trong cự quan tử đồng kia.
Ngay sau đó, Tàn Huyết Ngốc Ưng và Bích lão gia trước sau công kích tới. Một kích của bọn họ mạnh mẽ va chạm lên trên tầng ánh sáng màu xanh
chấn động. Chân Linh khí cuồng bạo ngập trời, vừa va chạm vào tầng ánh
sáng màu xanh chấn động kia, liền tan rã, không tạo thành bất cứ rung
động nào.
Oanh long!
Đại môn thanh đồng cũng trong khoảnh khắc đóng lại, tầng ánh sáng màu xanh chấn động vừa sáng lên cũng liền tắt ngúm đi mất.
Một kích toàn lực của hai đại cường giả Chân Linh Cảnh, không ngờ lại
đồng thời thất bại. Bất luận là Tàn Huyết Ngốc Ưng hay là Bích lão gia,
sắc mặt đều có chút khó coi.
- Phải tranh thủ ngay trước khi đại môn mở ra, ánh sáng màu xanh chấn động biến mất mà chui vào trong đó!
Lão đạo thanh bào trầm ngâm nói.
Vừa rồi, thân thể của Triệu Phong nằm trong khu vực ánh sáng màu xanh chấn động bao phủ, nên mới bị kéo vào bên trong.
Chẳng qua, thời gian mà ánh sáng màu xanh chấn động kia lóe lên cực kỳ ngắn ngủi, chỉ không tới một hơi thở!
Thời gian ngắn ngủi như vậy, số người có thể đi vào được, thật sự cũng không có bao nhiêu.
- Cái cự quan tử đồng này, tổng cộng có bốn cánh cửa, nhưng chỉ có ba
cánh cửa là lưu lại chưởng ấn. Cũng chính là nói, nếu như phái một người quay về….
Tàn Huyết Ngốc Ưng và lão đạo thanh bào liếc mắt nhìn nhau, âm thầm trao đổi.
Bích lão gia cũng ý thức được, trong bốn phiến đại môn này, vẫn còn một mặt chưa lưu lại chưởng ấn.
Nếu như lại phái một người quay trở về, chạm tay vào trong vết nứt trên đó, như vậy sẽ có thêm một cái chìa khóa đi vào nữa.
Chẳng qua, con đường trở về, dày đặc cơ quan, cực kỳ mạo hiểm, cho dù là cường giả Chân Linh Cảnh cũng phải cẩn cẩn thận thận vô cùng.
Nhưng mà, đúng lúc này…
Ô…ô…ô…n…g!
Bên trên phiến đại môn thanh đồng thứ tư, chợt phát ra quang mang sáng
ngời, chấn vang một tiếng, liền có thêm một chưởng ấn nhàn nhạt xuất
hiện, thon dài mà hữu lực.
- Không xong! Chỉ sợ đã có thêm một phe nữa xâm nhập vào Thủy Nguyệt Động!
Hai phe Thủy tặc đoàn Tàn Huyết và Hoành Thủy Trại đều đồng loạt biến sắc.
Bảo tàng Thủy Nguyệt này, từ đầu đến giờ vẫn luôn là do Thủy tặc đoàn Tàn Huyết và Hoành Thủy Trại hòa đàm, cùng mở ra.
Mà hiện tại, thế cục đã xảy ra biến hóa mới.
Ngoại trừ hai phương này, còn có một phương thứ ba nhúng tay vào Bảo tàng Thủy Nguyệt nữa.
Trong lúc vô hình, điều này đã sản sinh thêm càng nhiều những nhân tố không biết trước được.
- Thừa dịp phe thứ ba kia còn chưa đuổi tới đây, chúng ta nhanh nắm chặt thời gian mở ra bảo tàng đi!
Sắc mặt Bích lão gia ngưng trọng, phân phó Bích Xảo Ngọc tiến lên.
Bích Xảo Ngọc nhanh chóng đặt cánh tay nhỏ nhắn của mình lên trên chưởng ấn. Đại môn thanh đồng kêu vang một tiếng, từ bên trong lóe lên ánh
sáng màu xanh chấn động.
Lập tức, Bích Xảo Ngọc liền bị luồng ánh sáng màu xanh chấn động kia hút vào.
Ngay sau đó, Bích lão gia, Gia chủ Bích gia cùng với một vị cường giả
Nửa bước Chân Linh Cảnh khác cũng liền lập tức bị kéo thẳng vào.
Bên phía Hoành Thủy Trại, tổng cộng có bốn người đi vào được.
Mà bên phía Thủy tặc đoàn Tàn Huyết, nhân số cũng tương đương, Tàn Huyết Ngốc Ưng tu vi Chân Linh Cảnh, lão đạo thanh bào tu vi Nửa bước Chân
Linh Cảnh, một gã đầu lĩnh Nửa bước Chân Linh Cảnh và một gã thủy tặc tu vi Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong.
o0o
Đồng thời trong lúc này, ở cửa vào của Thủy Nguyệt Động, ba đạo thân ảnh đang đứng phía trước bậc thang xanh đen.
Phân biệt chính là thanh niên cẩm bào Đào Phiến phi tặc, nữ tử váy hoa, lão giả thấp lùn.
Thanh niên cẩm bào tay cầm cây quạt xếp, một tay đặt lên trên chưởng ấn
nằm vắt ngang vết nứt của tấm bia đá, đợi thời gian chừng hai ba hơi
thở, mới sản sinh ra một tia cảm ứng kỳ quái.
- Xem ra, trong số những người tiến vào bí động khẳng định có cao nhân
Trận pháp. Cái chốt mở nơi này, thiết kế cực kỳ bí mật, cho dù dùng linh thức đảo qua, cũng khó có thể phát hiện ra. Chỉ có bằng mắt thường tiếp cận quan sát, mới có thể phát hiện được. Hơn nữa, muốn lưu lại khí tức ở trên này, cần phải đặt chưởng ấn ở đây, lưu lại thời gian chừng hai ba
hơi thở, mới có thể trở thành một chiếc chìa khóa để đi vào!
Lão giả thấp lùn thấp giọng thở dài, nói.
Nếu như lão đạo thanh bào hoặc là Triệu Phong có mặt ở nơi này, nhất
định sẽ vô cùng kinh ngạc. Lão giả thấp lùn này chỉ một hai câu nói,
liền nói ra rõ ràng huyền cơ của tấm bia đá này.
Lúc trước Triệu Phong tuy rằng đã phát hiện ra chỗ cổ quái của cái
chưởng ấn này, hơn nữa còn đích thân chạm vào, nhưng cũng có chút thành
phần may mắn trong đó, lúc ban đầu cũng không hề biết được huyền cơ.
Mà lão giả thấp lùn trước mắt này, chỉ mới liếc mắt liền nhìn ra được hư thật trong này.
Sau đó, lão giả thấp lùn đi phía trước dẫn đường, giống như nhàn nhã đi
dạo quanh sân vắng nhà mình vậy, mỗi một bước đi phảng phất như đi trong nhà của chính mình, tất cả các Cơ quan Trận pháp dường như đều tùy tiện cho hắn đi qua.
Nhìn theo đám thi thể nằm rãi rác khắp đường đi, gã thanh niên cẩm bào không khỏi cảm khái:
- Các hạ không hỗ là Đại sư Cơ quan. Những nguyên cứu Cơ quan Trận pháp
cả đời của sư tôn Thủy Nguyệt đại đạo của ta năm xưa, có rất nhiều cái
đều là học trộm từ nhất mạch của các người!
- Thủy Nguyệt đại đạo thiên tư tuyệt đỉnh, chỉ tiếc tâm tư dùng ở trên
lĩnh vực tà đạo, chỉ đạt được chừng hai, ba thành chân truyền của lưu
phái chúng ta! Cho dù là như vậy, cũng đã đủ để ngạo thị một phương rồi!
Lão giả thấp lùn không khỏi cảm khái nói.
Một hàng ba người này, ở trong bí động tràn ngập những Cơ quan Trận
pháp, gần như là thẳng một đường mà không bị bất cứ ngăn cản nào.
Mãi cho đến lúc đi tới trước hành lang cổ xưa kia, lão giả thấp lùn mới khẽ cau mày, lẩm bẩm nói:
- Cái hàng lang dài này thoạt nhìn dường như không có thiết kế Cơ quan,
nhưng lại bố trí một đoạn khoảng cách lớn như vậy, người bố trí hẳn sẽ
không để nó một cách vô ích như vậy!
- Hửm? Trong này dường như có chút khí tức của Túy Tiên Hương, còn có
các loại hương độc mà khi còn sống sư tôn hay sử dụng để đối kháng địch
nhân nữa…
Thanh niên cẩm bào đứng tại chỗ, ngửi ngửi, không khỏi cười khẽ.
Tổ hợp ba người này, có thể nói là phi thường cường đại.
Lão giả thấp lùn chính là Đại sư Cơ quan, tạo nghệ có thể nói là vượt
qua cả bản thân Thủy Nguyệt đại đạo, mà thanh niên cẩm bào và nữ tử váy
hoa xinh đẹp chính là đệ tử lúc Thủy Nguyệt đại đạo còn sống đã từng thu nhận.
o0o
Bên trong cự quan tử đồng…
Triệu Phong xuất hiện bên trong một căn phòng hoàn toàn do tử đồng cấu tạo thành.
Chính giữa căn phòng có một cái bàn, một chiếc ghế dựa.
Trên bàn có đặt một cái quyển trục.
Triệu Phong vừa mở ra, trên mặt rõ ràng là một tấm bản đồ. Thoạt nhìn,
những ghi chép trong tấm bản đồ đó đều có hình dạng một cái quan tài.
Toàn bộ địa hình của tấm bản đồ chia ra làm ba tầng, đại biểu cho kết cấu phân bố bên trong cự quan tử đồng.
Vị trí hiện tại của Triệu Phong là ở trong một căn phòng thuộc tầng thứ
nhất, nằm ở phía Đông. Ở trong tấm bản đồ kia, chính là một cái ô vuông
nhỏ cỡ đầu ngón tay út.
- Thú vị! Thú vị! Người thiết kế cố tình lưu bản đồ lại nơi này, rốt cuộc là có dụng ý gì?
Triệu Phong mở mắt trái ra, trong khoảnh khắc liền đem toàn bộ tấm bản đồ trên quyển trục sao chép vào trong đầu.
Dựa theo ghi lại bên trên tấm bản đồ này, thì ở trung tâm của mỗi một tầng đều có một gian Tàng bảo thất.
Tầng thứ nhất và tầng thứ hai cũng như thế, đều có một gian Tàng bảo thất ở ngay trung tâm.
Mà ở trung tâm của tầng thứ ba, có vẽ một cỗ quan tài, huyền phù ở đỉnh
của gian phòng trung tâm tầng thứ ba. Dựa theo bố cục mà nói, hẳn chính
là nơi chứa thi thể của Thủy Nguyệt đại đạo.
- Từ tầng thứ nhất xông lên đến tầng thứ ba, lại đi đến cỗ quan tài đặt ở trung tâm nhất, hẳn là sẽ đạt được bảo tàng tinh túy nhất của Thủy
Nguyệt đại đạo!
Trong lòng Triệu Phong đại khái đã sáng tỏ.
Hắn vừa mới đặt quyển trục xuống thì cánh cửa đi thông qua tầng thứ hai liền mở ra. Phía trước lại là một căn phòng khác nữa.
Căn phòng nơi Triệu Phong đang đứng chỉ là một điểm xuất phát mà thôi.
Nhưng mà, hắn cũng không nóng lòng tiến vào căn phòng tiếp theo.
Triệu Phong mở ra Thần Linh Nhãn, đảo mắt nhìn quét mỗi một chi tiết bên trong căn phòng đầu tiên.
Thần Linh Nhãn của hắn cơ bản có thể nhìn xuyên thấu qua vật chất, so
với linh thức của cường giả bình thường còn cường đại hơn. Bất cứ một
tia dấu vết nào, dù là nhỏ nhất, cũng đều không thoát khỏi được ánh mắt
của Triệu Phong.
Một lúc sau, Thần Linh Nhãn của Triệu Phong đột nhiên dừng lại trên chiếc ghế cạnh bàn.
Trong căn phòng này, chỉ có một cái bàn, một cái ghế.
Người bình thường khi tiến vào, đập vào mắt đầu tiên chính là cái quyển
trục đặt trên cạnh bàn, làm sao lại lưu ý đến cái ghế kia?
Triệu Phong ngẫm nghĩ, sau đó ngồi xuống trên cái ghế kia.
Dát chi! Dát chi!
Chiếc ghế đột nhiên lún xuống chừng hai tấc, sau đó trượt về phía sau cỡ ba thước.
Ngay sau đó, vị trí vốn dĩ là chỗ đặt chiếc ghế kia, sàn nhà chợt tách ra, lộ ra một cái hố ngầm chừng một thước vuông.
Bên trong cái hố ngầm này đặt một bộ đồ uống trà, bao gồm cả ấm trà và hai cái tách uống trà.
Vẻ mặt Triệu Phong có chút cổ quái. Thiết kế này, không khỏi có chút quá mức rảnh rỗi rồi.
Hắn khẽ nghiêng tay rót ra hai tách trà. Thứ nước trà này rơi vào chén, lộ ra một tia hàn ý lạnh lẽo.
Triệu Phong gọi Tiểu tặc miêu ra.
Khả năng kháng độc của con mèo này dường như rất là bất phàm. Năm đó ở
trong Bách Phần Cấm Địa,ngay cả thi thể của độc trùng Thượng Cổ cũng dám ăn. Lúc ở tại hành lang bí động, lại cắn nuốt một đống Túy Tiên Hương
cũng chẳng bị gì cả.
Để Tiểu tặc miêu thử độc, hẳn là không sai!
- Meo meo!
Tiểu tặc miêu uống xong một ly trà, tròng mắt thoáng sáng lên, gật gật đầu với Triệu Phong.
Triệu Phong liền không lo lắng uống một tách trà. Thoáng chốc, hắn liền
cảm thấy trong cơ thể dâng lên một cỗ hàn ý nhàn nhạt, xuyên thấu thẳng
lục phủ ngũ tạng, rót vào trong xương cốt.
Nhất thời, hắn khẽ rùng mình nhẹ một cái.
Chẳng qua, uống xong tách trà lạnh lẽo này, hắn cảm giác được thể chất
của mình dường như có chút tăng cường, đặc biệt là tạng phủ, lại càng
thêm chắc chắn, cường đại hữu lực hơn rất nhiều.
- Ha ha, có ý tứ!
Sau khi uống xong hết bình trà kia, Triệu Phong đơn giản mang theo Tiểu tặc miêu tiến vào gian phòng tử đồng thứ hai.
Ở phía đối diện của gian phòng thứ hai này, cũng có một phiến đại môn,
chẳng qua là nó đóng chặt, hơn nữa lại không nhìn thấy được chỗ mở cửa.
Triệu Phong đứng ở trong phòng, trầm ngâm một hồi lâu. Cánh cửa phía trước cũng không có mở ra.
- Xem ra, ở trong mỗi một căn phòng, nhất định đều phải tìm ra một điểm mấu chốt để mở cửa!
Trong lòng Triệu Phong cũng không hề có chút gấp gáp.
Hắn lại mở ra Thần Linh Nhãn, đảo quét khắp cả căn phòng.
Mặc dù Triệu Phong từng có nghiên cứu qua Trận pháp, nhưng mà đối với
tạo nghệ Cơ quan, một chi nhánh chuyên sâu đặc biệt tinh tế hơn của Trận pháp, cũng chỉ là một kẻ mới chập chững làm quen mà thôi.
Át chủ bài lớn nhất mà hắn có thể dựa vào, chính là Thần Linh Nhãn.
Thần Linh Nhãn có thể nhìn xuyên thấu vật chất, nắm giữ hết thảy các chi tiết, thậm chí có thể đạt tới tầm nhìn tổng thể, phân tích bản chất của sự vật!
Rất nhanh, Triệu Phong liền phát hiện ra năm sáu chỗ có hiềm nghi là có thiết kế Cơ quan.
- Meo meo!
Đột nhiên, Tiểu tặc miêu chợt nhảy lên trên một chiếc đế đèn gắn trên tường, nơi này đúng là một trong những chỗ có Cơ quan.
Ô…ô…ô…n…g!
Chiếc đèn gắn trên đế nhất thời sáng lên, trên trần nhà chợt mở ra một cái hốc nhỏ, từ đó rơi ra một quyển sách.
Triệu Phong mở ra xem qua. Trong sách chính là ghi lại một chút học thức trụ cột của phương diện tạo nghệ Cơ quan! Thần Linh Nhãn của hắn thoáng đảo qua, toàn bộ nội dung của quyển sách đã được hắn đọc qua hết.
- Thật thú vị! Những thiết kế bố trí kỳ quái như vậy của Thủy Nguyệt đại đạo, đến cuối cùng là có mục đích gì đây?
Triệu Phong ngẫm nghĩ, thoáng mỉm cười nhàn nhạt.
o0o
Cũng đồng thời trong lúc này, ở phía Bắc, tại tầng thứ nhất, trong gian phòng thứ hai.
Phốc oanh!
Một đốm lửa xanh đột nhiên nổ tung trong phòng, sản sinh ra một đám khói đen tràn ngập mùi khét tanh tưởi.
- Khụ khụ!
Bích lão gia đang dẫn đầu đám người, bộ mặt bị đám khói đen tanh tưởi
kia hun cho đen thui, hơn nữa màu đen của đám muội than kia, làm như thế nào cũng không thể nào lau sạch được.
Mà mấy người còn lại, cũng đều bị đám khói đen kia làm cho không ngừng ho khan sặc sụa.
- Bích lão gia, ngài không cẩn thận kích khởi Cơ quan ở chỗ đó rồi!
Thanh âm Bích Xảo Ngọc có chút cố nén cười, chỉ chỉ vào tay nắm cửa đi thông qua căn phòng thứ ba.
o0o
Ở phía Nam, trong căn phòng thứ hai.
- Chậc chậc! Hóa ra cơ quan thiết kế bên trong mỗi một căn phòng, đều có hai loại. Một loại mở cửa đi thông sang phòng tiếp theo, một loại thì
có tính phá hoại! Muốn lựa chọn đúng điểm kích phát, thứ nhất cần phải
dựa vào nhãn lực và thực lực, thứ hai cần phải dựa vào vận khí!
Lão đạo thanh bào thoáng có chút tự đắc, nói.
Dưới sự phá giải của hắn, cánh cửa căn phòng thứ ba rất nhanh đã được mở ra.
Bộ dáng hắn vô cùng tự tin, đi trước dẫn đường.
Sau đó, ngay khi hắn vừa mới bước vào căn phòng thứ ba…
“Vù vù” hai tiếng, hai sợi xích sắt giống như hai thanh lợi tiễn, từ bên trong lỗ thủng trên trần nhà bắn thẳng ra, cuốn lấy hai chân của hắn.
- A a…
Lão đạo thanh bào kêu to lên một tiếng, cả người liền bị kéo treo ngược lên trên trần nhà!