Chúa Tể Vũ Trụ

Chương 274: Chương 274: Ma quỷ hiện thân




Nhìn cái con… ma quỷ này… không, nói đúng hơn là đầu trâu mình người.

Cả người nó trần như nhộng, đúng hơn thì không có 1 miêng da nào trên người. Đám người ánh mắt từ trên thân nó chuyển xuống dưới. Sau đó liền trợn mắt lên nhìn.

Sau đó cả đám đều khẽ thở dài.

Mà con kia “ác quỷ” thấy thế lại ngẩn ra.

Đây là có chuyện gì?.

La hét đâu? Sợ hãi đâu?.

Kịch bản này có chút không đúng.

Các ngươi không phải nên sợ ta sao? Dùng ánh mắt đó nhìn ta là thế nào?.

Rống!

Con kia ác ma rống giận 1 tiếng.

Mấy người Vũ Minh khóe miệng khẽ nhếch. Từ lúc con này ác ma chui ra, họ liền nhận định, con này chính là yếu gà. Nhìn thì ngon nhưng chẳng làm được gì, từ cơ thể nó phát ra khí tức nhiều lắm không vượt quá Dung Linh cảnh. Đừng nhìn nó đáng sợ, nhưng chẳng qua cũng chỉ là cọp không có răng cùng móng vuốt. Vốn chẳng làm gì nên chuyện.

Vèo!

Đột nhiên, Chad lấy ra 1 con dao găm, sau đó ném ra.

“Ngao!”.

Con kia ma quỷ chưa kịp phản ứng liền bị con dao găm kia đâm vào… hạ bộ!

Đám người há hốc miệng nhìn.

Mà con kia ma quỷ, cảm nhận được đau đớn, nó theo bản năng quỳ xuống ôm lấy hạ bộ rống lên.

Ngươi mẹ nó là ma quỷ sao?.

“... Chad ngươi làm gì a?”. Duke nhìn Chad ngơ ngác hỏi.

“Thượng đế là công bằng, giống như 1 người vừa xinh đẹp, lại tài năng cùng 1 người vừa xấu lại ngu ngốc, đó chính là công bằng. Các ngươi nhìn hắn, hắn hình thể to lớn, nhưng phía dưới lại nhỏ như thế, hắn… tồn tại chính là trái đạo lý. Ta chỉ để hắn trở nên hoàn thiện hơn mà thôi”. Chad ung dung nói.

Hoàn thiện ngươi cái quỷ.

Nghe mẹ nó muốn đem nó thiến thì nói thẳng, viện lý do này là cái quỷ gì?.

Nhìn con kia ma quỷ ôm hạ bộ gào lớn, đám người khóe miệng giật giật, vô thức lùi xa Chad 1 chút.

Mẹ nó tên biến thái!

Rống!

Đột nhiên 1 tiếng rống giận vang lên, con ma quỷ kia đem con dao găm rút ra, ánh mắt tỏa ra vô tận lửa giận. Sau đó không hiểu nó lấy từ đâu ra 1 câu rìu lớn, hướng về đám người Vũ Minh lao tới.

Nhìn nó thân hình to lớn nhưng tốc độ cũng không đến nỗi nào.

Mục tiêu của nó chính là Chad cho nên đám người đồng loạt lùi lại phía sau, dù sao cũng không phải họ gây nên, kẻ gây chuyện là Chad, dù sao tên kia trước khi xử lý Chad cũng không tìm họ phiền phức.

Xem kịch là sướng nhất! Tên kia thực lực yếu, họ cũng chẳng cần quá quan tâm làm gì.

Con ma quy kia nó giơ lên chiếc rìu bổ xuống đầu Chad, chỉ thấy hắn né người 1 cái, chiếc rìu bổ xuống dưới nền nhà. Mà Chad lúc này giơ chân lên, đưa chân giẫm lên chiếc rìu kia, con kia ma quỷ dùng lực nhưng là rút ra không được.

Mà Chad hắn đột nhiên nhảy lên 1 cái, 1 chân đá ra đem con kia ma quỷ đá bay ra ngoài.

Nhìn Chad treo lên đánh con ma quỷ kia, đám người khẽ thở dài.

Đây chính là cái gọi là ma quỷ mà Alena nói sao? Cũng quá yếu đi? Cái này mà nàng đánh không lại? Có lầm hay không?.

Nàng bản thân liền đã nắm giữ sức mạnh cùng 1 trong những người bọn họ 1 chọi 1 rồi, tuy rằng chính diện cứng đối cứng đánh không lại họ, nhưng chính họ 5 người toàn lực cũng không có cách nào bắt lại Alena.

Làm sao có thể thua bởi con ma quỷ này?.

Chẳng lẽ nàng nói dối? Cũng không cần thiết đi? Lừa họ cũng không được ích lợi gì, nếu như bảo nó quá yếu nhưng thực tế quá mạnh, gạt họ tới để chịu chết còn đỡ, đằng này nó như thế yếu, lại bảo rất mạnh, chẳng lẽ họ gặp phải ma quỷ cùng nàng gặp phải là khác nhau?.

Ầm!

Chad lúc này triệt để đem con kia ma quỷ dẫm dưới chân. Chỉ là ngay sau đó, chỉ thấy con kia ma quỷ đột nhiên nổ tung, đem Chad bắn ra ngoài.

“Mẹ nó, chơi tự bạo rồi?!”. Duke trợn tròn mắt bật thốt.

Đám người cũng có chút giật mình. Tuy nhiên uy lực tự bạo kia không tính là gì, nhưng họ là cảm thấy ngạc nhiên vì sao con kia ma quỷ lại tự bạo.

“Ngươi đem nó thế nào? Làm sao lại tự bạo rồi?”. Duke giật mình hỏi.

“Ngươi nói là có ý gì? Ta đem nó thế nào là thế nào? Nói rõ ràng!”. Chad tức giận nói.

“Khục. Ý ta là, nó làm sao lại tự bạo?”. Duke nhẹ ho 1 tiếng.

“Nó làm sao tự bạo ta làm sao biết? Ngươi mẹ nó có hay không biết nói tiếng người?”.

“Thời tiết hôm nay thật tốt a”. Duke ngẩng mặt nhìn trời nói.

“...Mắt ngươi có thể nhìn xuyên tường rồi?!”. Tử Thiên có chút im lặng nói.

“...”.

“Tốt a, nghiêm túc chút, nó vì cái gì tự bạo đây? Hơn nữa ta cảm thấy có chút kỳ quái”. Duke nói.

“Chỗ nào kỳ quái?”.

“Ta cũng không rõ, chỉ là cảm thấy rất kỳ quái, hy vọng là ta nhầm lẫn đi”.

Vũ Minh nghe đám người nói không lên tiếng, hắn đang suy nghĩ lấy 1 vấn đề.

Chad hoàn toàn là đánh bại con kia ma quỷ. Nhưng tại sao nó lại đơn giản như thế liền tự bạo? Nó thật là đã chết?.

Hắn có chút không xác định được, hơn nữa, nơi này rốt cuộc chứa đựng cái gì, hơn nữa… trong căn phòng vừa rồi, rốt cuộc thứ kia là cái gì?!.

Vũ Minh bước tới nhìn xem đã nổ tan tành ma quỷ.

Ánh mắt đảo qua cái kia lò sưởi. Hắn khẽ nhíu mày lại tiến tới xem 1 chút.

Chỉ là vừa nhìn vào, hắn liền ngẩn ra tại chỗ.

Chỉ thấy bên trong lò sưởi lại là 1 cái hố sâu không đáy, bên dưới đỏ như máu, mà hắn thấy xung quanh 2 bên có hàng tá thây khô. Cảnh tượng này làm hắn nhớ tới trong bí cảnh lúc trước.

Hắn ngẩn ra tại chỗ. Trong đầu bất chợt nhớ tới Chiêu Hy cùng nữ nhân kia. Trong lòng khẽ nảy sinh phức tạp. Hắn không biết mình đối với nữ nhân kia là cảm động hay hờ hững. Tuy rằng có thể khẳng định mình không có tình cảm với nàng, nhưng hành động của nàng…

Đem mấy ý nghĩ lung tung trong đầu ném ra ngoài. Hắn ánh mắt thẳng tắp nhìn xuống dưới.

Trong bí cảnh, những cái kia xương khô cũng không phải chân chính xương khô. Còn những cái bộ xương trước mắt hắn bây giờ mới là chân chính xương khô. Hoàn hoàn chỉnh chỉnh xương khô.

Đám người thấy Vũ Minh chăm chú nhìn vào lò sưởi, họ kỳ quái đi tới nhìn xuống, ngoại trừ Lâm Dũng, nhưng người còn lại đều hít vào 1 ngụm khí lạnh.

Cái này…

Cái này sẽ không phải là đường xuống địa ngục chứ?.

Quả thật hình ảnh trước mắt có chút ám ảnh. Họ cũng không thể không nghĩ tới điều đó.

“Cái này có chút quen thuộc thì phải?”. Lâm Dũng nhíu mày nói.

“Là lần trước trong bí cảnh”. Vũ Minh lạnh nhạt đáp.

“A… hèn gì ta thấy quen thuộc, chỉ là nơi này…”. Lâm Dũng nói xong ngẩn ra.

Đúng a.

Nơi này làm sao lại giống bí cảnh kia, 2 chỗ này có liên quan với nhau? Nếu không làm sao lại giống nhau như thế?.

“Các ngươi… biết nơi này?”. Duke giật mình hỏi.

“Không, chỉ là từng đi qua nơi có chỗ giống như này”. Lâm Dũng lắc đầu chỉ xuống nói.

“Xác thực là giống, nhưng chỗ kia thì giống hàng giả, nơi này mới là hàng thật”. Vũ Minh nói.

“Khoan đã, các ngươi mau nhìn”. Tử Thiên lớn tiếng nói.

Đám người nhìn xuống lò sưởi, chỉ thấy bên dưới có 1 đoàn lửa đang lao lên, họ vội vã lùi lại phía sau.

Lò sưởi càng lúc độ sáng càng cao, cuối cùng như bị ánh đèn cường quang chiếu vào như thế.

Ầm 1 tiếng, ngọt lửa vọt lên trên phát ra tiếng rít kinh hoàng.

Mà khiến đám người giật mình là, giấu bên trong ngọn lửa, bất thình lình lộ ra 1 cái đầu trâu, sau đó thân người cũng dần dần lộ ra.

Giống y như con ma quỷ kia mà vừa rồi Chad đánh.

Nhưng con này lại hoàn toàn khác biệt.

Chưa nói tới thân thể hoàn toàn làm bằng ngọn lửa, chỉ riêng khí thế nó tỏa ra liền khiến đám người vô cùng kiêng kị, ẩn ẩn có chút sợ hãi.

Cái kia không chỉ đơn giản là thực lực cách biệt dẫn đến sợ hãi, mà là từ sâu trong linh hồn sợ hãi. Loại cảm giác này vô cùng kỳ quái, giống như phát ra từ bản năng sợ hãi như thế.

Vũ Minh cũng có cảm giác này, gương mặt hắn tràn đầy nghiêm túc. Loại này cảm giác tuy hắn không có cảm nhận được, nhưng hắn biết rõ nó là gì, đây là trên sinh mệnh áp chế.

Thứ trước mắt này hoàn toàn vượt quá nhân loại, cho nên hắn mới có cảm giác này.

Đây không phải do tu luyện đặc biệt cái gì hình thành, mà là đột phá cấp độ sinh mạng hình thành. Giống như hiện tại nhân loại, mỗi đột phá 1 đại cảnh giới thì sẽ tăng lên cấp độ sinh mạng.

Đương nhiên điều đó cũng không thể dẫn đến loại này sợ hãi.

Nó chỉ thể hiện ra khi 1 chủng loài cấp độ sinh mạng thấp gặp phải chủng loài cấp độ sinh mạng cao hơn mới hình thành. Nó hoàn toàn là do bản năng sinh ra sợ hãi.

Mà 1 chủng loài cấp độ sinh mạng cấp cao được hình thành khi cả 1 tộc quần sinh ra liền so với chủng loài khác mạnh hơn.

Giống như nhân loại vừa mới sinh ra cũng chỉ là người bình thường, trong mắt người tu luyện chính là kiến hôi. Mà 1 số chủng loài khác sinh ra liền là cường giả cấp bậc Dung Linh cảnh thì chủng loài này so với nhân loại cấp bậc cao hơn nhiều.

Đương nhiên, muốn đem loại này sợ hãi vứt đi ra thật vô cùng đơn giản, chỉ cần xem loại này sợ hãi không tồn tại là được. Tuy nhiên điều này đối với cường giả tới nói hoàn toàn là trò hề, bởi vì những chủng tộc hoặc là những người được sinh ra trong vũ trụ liền đã được dạy điều này. Ngay từ khi còn nhỏ liền hiểu được nó, cho nên không có loại cảm giác này.

Mà Vũ Minh hắn chỉ là giật mình, bởi hắn nhìn thấy mấy người khác hiện lên 1 chút sợ hãi liền đoán được nguyên nhân này.

Nhìn trước mắt thứ kia, hắn biết, đây mới là thứ mà Alena nói

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.