Chúa Tể Vũ Trụ

Chương 82: Chương 82: Tạo trang bị




Vũ Minh cùng Lâm Dũng đi xung quanh ngồi nhà 1 vòng, thấy không có gì nguy hiểm mới chậm rãi đi vào trong

Ngôi nhà không lớn lắm, bên trong tràn đầy mùi hôi thối khó ngửi, Vũ Minh cùng Lâm Dũng không tự chủ được đưa tay lên bịt mũi

Ngôi nhà có tổng cộng 4 phòng, 1 gian phòng bếp, 1 phòng khách cùng 1 phòng ngủ, lầu 2 giống như là 1 căn gác xép, không biết là từ đầu đã như thế hay do con trăn kia tạo thành

Vũ Minh và Lâm Dũng chia nhau ra kiểm tra phòng

Bước vào phòng bếp, khung cảnh có chút lộn xộn, tường đầy tơ nhện dầy đặc, có mùi gió đó tanh tanh, Vũ Minh hơi nhíu mày, cầm lên dưới đất 1 cái cây dọn 1 đống tơ nhện kia, tơ nhện khá chắc chắn, hắn khá phí sức mới dọn được 1 nửa, đột nhiên lúc này từ bên trong lao ra 1 bóng đen

Vũ Minh né người qua 1 cái, sau đó đưa tay ra tóm lấy

Trên tay hắn xuất hiện 1 con nhện đầy lông lá dài hơn nửa mét, nhìn có chút buồn nôn, hắn tiện tay ném xuống đất sau đó bàn chân đạp lên

Bẹp

Con nhện bị đạp nát bét, Vũ Minh nheo mắt nhìn vào bên trong màng nhện, thấy không còn gì khác liền dẹp sạch đống tơ nhện đó đi

Nhìn xung quay thấy nhiều xác động vật, lớn chưa tới 1 mét, nhỏ chỉ cỡ mười centimet

Xung quanh có vài cái tủ, 1 cái bếp ga cùng 1 bộ dao dĩa

Hắn từng ngăn tủ mở ra, đồ dùng bên trong đã cũ nát, tìm tới tìm lui cũng chẳng thấy thứ gì dùng được, dao trong phòng bếp đã rỉ sét tới mức đụng nhẹ cũng có thể gãy, bình ga đã cạn, cảm thấy chẳng còn gì cả hắn liền bước chân ra ngoài

Cùng lúc đó Lâm Dũng cũng từ 1 phòng khác đi ra, trên tay hắn cầm 1 chiếc đao cùng 1 cái hộp nhỏ, không biết bên trong có gì

“Bên trong là gì thế?” Vũ Minh tò mò hỏi

“Cũng chẳng có gì, chỉ có hơn 20 viên đạn, chẳng còn gì khác” Lâm Dũng đáp

“Vậy được rồi, người vào phòng ngủ tìm xem có gì không, ta lên tầng 2 xem sao” Vũ Minh nói

Lâm Dũng gật đầu 1 cái liền bước vào phòng ngủ

Vũ Minh bước tới bên cạnh cầu thang, chiếc cầu thang được làm bằng gồ, có chút mục nát, hắn đưa chân lên giẫm thử, thấy không có vấn đề liền đi lên

Ngay khi vừa lên trên, đập vào mắt hắn là 3 quả trứng lớn gấp 2 quả bóng bình thường đựng bên trong 1 cái ba lô cỡ lớn, hẳn là của con trăn vừa rồi

Sàn nhà có 1 ít lá cây khô, ngoài ra chẳng còn gì khác

Hắn đi lại gần 3 quả trứng, đột nhiên phát hiện chính giữa có gì đó, thế là hắn bỏ mấy quả trứng ra, chính giữa quả nhiên có đồ vật

Là 1 thanh súng lục, nhìn qua giống như chiếc hàng của mấy chục năm trước, vỏ ngoài được làm bằng hợp kim nhẹ, chịu lực cao, độ giật nhỏ. Băng đạn trống rỗng, chắc là nó xứng đôi với đống đạn bên dưới của Lâm Dũng

Kiểm tra thấy không còn gì khác, hắn liền ôm theo 3 quả trứng đi xuống

“Thế nào? Có thấy gì không?” Lâm Dũng đã đi ra ngoài từ lúc nào, nhìn thấy Vũ Minh đi xuống hắn liền hỏi

“Một thanh súng lục, 3 quả trứng” Vũ Minh nói xong liền bỏ ba lô xuống, sau đó lấy từ bên trong ra 1 thanh súng lục đưa cho Lâm Dũng rồi nói

“Thử xem có phải loại đan của ngươi không”

“Đúng rồi, nhưng thanh súng lục này chỉ chứa được 13 viên” Lâm Dũng nói

“Còn lại cất vào không gian trang bị đi” Vũ Minh gật đầu 1 cái nói

“Chết tiệt” Lâm Dũng đột nhiên nổi nóng

“Làm sao vậy?”

“Không gian trang bị không dùng được”

Nghe thế Vũ Minh liền ngẩn người, sau đó thử 1 chút, nhưng không gian trang bị của hắn cũng không phản ứng chút nào, hắn trầm ngâm 1 chút rồi nói

“Hẳn là hòn đảo có thiết bị khóa không gian, được rồi, cứ mang theo trên người đi”

Ầm

Vũ Minh vừa nói xong bên ngoài liền có âm thanh vang lên, 2 người họ đi ra xem thì thấy đám người khác vác lên con trăn đi tới

Âm thanh kia hẳn là lúc thả xuống con trăn khổng lồ vang lên

“Lâm Dũng, đưa thanh đao cho họ” Vũ Minh nhìn 1 chút liền nói

Lâm Dũng nghe thấy ném thanh đao ra

“Một người phụ trách cắt nó ra làm nhiều khúc, mỗi người mang theo 1 phần, hòn đảo bị khóa không gian phong kín rồi, không gian trang bị không dùng được, cho nên phải khiêng theo thôi” Vũ Minh nói

“Cái gì?” cả đám giật mình

“Được rồi, chia thành 18 phần là được. Một người làm việc này là đủ, 3 người vào phòng bếp lấy hết tơ nhện trong đó ra đây, 2 người đi gom lá cây, càng nhiều càng tốt, những người còn lại đi đi xung quanh xem có thứ gì hữu dụng không”

Vũ Minh phân công công việc xong từng người liền tự giác đi làm, hắn đi vào trong nhà tìm tòi lại 1 lần, không có gì có thể dùng cả

Vũ Minh đi ra ngoài thì thấy mạng nhện đã cùng lá cây đã mang hết ra rồi, hắn nghĩ nghĩ 1 chút liền nói

“Tìm dây leo xem, vừa rồi trở về ta thấy bên kia có đó” Vũ Minh chỉ về 1 bên nói

Sau đó hắn liền ngồi xuống, nhìn đống tơ nhện, hắn chia thành 17 phần, ngay sau đó hắn liền tạo thành 1 chiếc túi lớn, dài gần 80 centimet, bề ngang tầm 50 centimet. Chờ mấy người kia mang dây leo về hắn liền tạo thành 1 khung giá đỡ lấy cái túi, sau đó liền dán lên lá cây

Thế là thành 1 cái túi lớn màu xanh lá, vừa có thể ngụy trang, vừa có thể chứa đồ

“Làm như này để làm gì? Không qua gia công máy móc, tơ nhện rất dễ đứt, chưa chắc đã để được đồ, nếu như là vật nặng rất có thể sẽ rơi mất” 1 tên học sinh hiếu kỳ hỏi

“Ừ, ngươi nói không sai, nhưng đây là loại nhện Black Widow, hơn nữa còn là loài biến dị rất lớn, tơ cửa nó rất bền, rất khó làm đứt, hơn nữa độ dính rất cao, cho nên ta dùng lá bọc xung quanh”

“Và còn dùng dây leo làm khung, nếu không gặp chuyện gì bất ngờ thì sẽ không có chuyện gì đâu” Vũ Minh lạnh nhạt nói

“Động vật khóa ngươi không học sao? Trên trái đất có con gì là không biến dị?” Lâm Dũng trừng mắt nhìn hắn

Tên thanh niên kia bị nói có chút xấu hổ, hắn lúc này mới nhớ tới tơ nhện nhà máy gia công làm thành đồ dùng chỉ là loại nhện bình thường nuôi cấy trong lồng kín, kém xa so với bên ngoài

“Các ngươi chiếu theo tỷ lệ này làm thành túi, ta đi tìm chút đồ, Lâm Dũng, ngươi ở lại đây, nếu gặp nguy hiểm lập tức kêu lớn” Vũ Minh nhìn Lâm Dũng nói, sau đó liền đi

Một lúc sau Vũ Minh đi về, trên tay cầm 2 ống tre rỗng ruột

“Về rồi à, ngươi lấy thứ này làm gì?” Lâm Dũng nhìn trên tay Vũ Minh kỳ quái hỏi

“Đương nhiên là làm đồ tốt rồi” Vũ Minh cười hắc hắc nói

“Cho ta mượn thanh đao 1 chút” Vũ Minh đưa tay ra nói với tên đang cắt thịt trăn

Ngay sau đó, hắn từ trong người lấy ra 2 nhãn cầu khổng lồ

“Mẹ ơi, ngươi lấy nó từ đâu ra thế?” thấy 2 con ngươi lớn, Lâm Dũng giật bắn mình nói

“Là mắt của con trăn này, vừa rồi chiến đấu ta móc ra” Vũ Minh lạnh nhạt nói, sau đó dùng cây đao cứa nhẹ vào 2 nhãn cầu kia

Hắn tách nhãn cầu ra khỏi màng trắng bên ngoài, sau đó nhét vào bên trong ống tre rồi cố định nó lại

Cái màng trắng kia rất co dãn, hắn dùng nó bao hết lấy ống tre

Cả 2 ống tre hắn đều làm thế

“Làm gì vậy?” Lâm Dũng thấy hắn làm xong bu đầu lại hỏi

“Ngươi thử xem” Vũ Minh đưa ống tre cho hắn, nhưng là Lâm Dũng thấy cái màng trắng nhớp nháp hắn có chút ghê tởm không dám cầm

Vũ Minh thấy thế cười lắc đầu 1 cái, sau đó dùng đao cắt 1 mảnh vải trên cái ao thun trắng của mình, quấn quanh lấy ống tre rồi lại đưa cho Lâm Dũng

Lâm Dũng kỳ quái nhận lấy, nhưng lại không biết làm sao, nhưng sau đó cảm giác nó giống như ống nhòm, thế là hắn để lên mắt nhìn

Chưa nhìn chưa biết, nhìn xong hắn giật bắn người ném xuống ống tre

“Thứ quỷ gì a” Lâm Dũng giật mình nói

“Ngươi dùng nó nhìn về phía bọn họ xem” Vũ Minh miệng méo xẹo nói

Lâm Dũng nhíu nhíu mày, nhặt lên ống tre, sau đó đưa về phía đám người, rồi nhìn qua, nhưng hắn nhìn tới nhìn lui cũng không nói câu nào khiến người khác khó hiểu hỏi

“Thế nào?”

“Ha ha, thứ tốt a” Lâm Dũng bỏ ống tre xuống cười xấu xa nói

“Là gì thế?” đám người chạy lại hỏi

“Ống nhòm hồng ngoại” Lâm Dũng nói, sau đó đưa ống tre cho mọi người

Mọi người nghe thế giật mình, sau đó đồng loạt nhìn về phía Vũ Minh, thấy thế Vũ Minh cười nói

“Đúng thế, là ống nhòm hồng ngoại, ma thú mà nói, đặc biệt là loài rắn, trăn, hoặc là động vật máu lạnh biến dị, nhãn cầu của chúng có cảm biến nhiệt, hồng ngoại. Cho nên có thứ này, ban đêm canh gác sẽ không lo học viện khác đánh lén hoặc ma thú tới gần”

“Ngươi thật đúng là bạch khoa toàn thư a, cái gì cũng biết” Lâm Dũng kinh ngạc nói

Vũ Minh cười cười không nói gì, nhưng thực tế hắn cũng không biết, toàn bộ những thứ này đều do Hi Hi nói cho hắn biết, đối với các chủng tộc trong vũ trụ hắn rất rõ, nhưng đối với ma thú trên trái đất hắn lại hiểu rất ít

“Chủ nhân, thế nào, ta nói rất hữu dụng a” Hi Hi cười đắc ý nói

“Được rồi, biết ngươi lợi hại” Vũ Minh cười nói

“Chủ nhân, thật ra nếu có đủ nguyên liệu, ta thậm chí có thể sáng tạo ra hàng không mẫu hạm, không phải loại như trái đất bây giờ, mà là loại có thể vào vũ trụ, tiến hành bước nhảy không gian” Hi Hi cười nói

“Ngươi từ đâu biết?” Vũ Minh kinh ngạc hỏi

“Chủ nhân, ta cũng không biết, chỉ là đột nhiên biết thôi, giống như ký ức của ta bị phong ấn như thế. Thật kỳ quái, rõ ràng Hi Hi mới thức tỉnh mà” Hi Hi chống cằm nói

Vũ Minh không nói gì, xem ra bí mật của Hi Hi có không ít

“Được rồi, đừng suy nghĩ nhiều” Vũ Minh nói

Khoảng nửa giờ sau, đám người đi xung quanh kiểm tra quay về

“Vũ Minh, chúng ta phát hiện 1 ngôi biệt thự cách đây khá xa, nó nằm trên đỉnh núi phía trước, ta leo lên trên cây cao mới nhìn thấy được lờ mờ, có lẽ mất 1 chút thời gian mới có thể đi tới, ngoài ra không còn phát hiện gì khác” Vũ Na nói

Vũ Minh gật đầu 1 cái, sau đó nói về chuyện không gian trang bị bị phong tỏa, cùng mấy cái túi tơ nhện, sau đó chia cho mọi người, nhét 1 khối lớn thịt trăn không lồ vào bên trong rồi tiếp tục lên đường

Dù sao với cái thời tiết như này, đặc biệt là đám sương mù trên cao, không biết sẽ phát sinh những gì, cho nên họ gấp gáp lên đường, trước tìm kiếm vũ khí rồi tính sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.