Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn

Chương 130: Chương 130: Ra tay




Có hắn tại?!

Nhìn vẻ mặt không một chút lo lắng và nụ cười niềm nở ở trên môi khiến hai người kia cảm thấy khó hiểu vô cùng. Ở trong đầu họ lúc này hiện lên một dấu hỏi lớn về nam tử đang đứng sau lưng này, trông hắn chẳng khác gì một người bình thường nhưng lại khiến Lạc Tuyết Dung tin tưởng đến vậy. Đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy Lạc Tuyết Dung có biểu hiện này.

Chưa kể, nghe ngữ điệu của Lạc Tuyết Dung thì trong mơ hồ họ cảm nhận được một phần thực lực của Đế Nguyên Quân là người không hề tầm thường. Một người như vậy mà không để lộ ra một chút chân nguyên nào cả nên khả năng cao là Đế Nguyên Quân chính là một đại năng đang ẩn giấu thực lực của mình.

Trung niên nhân ánh mắt nhìn chằm chằm Đế Nguyên Quân thì cau mày. Quả thực, thực lực của hắn đã là Thiên Địa cảnh nhưng không thể nhìn thấu Đế Nguyên Quân được mà giống như đang nhìn vào một lỗ đen hay một đáy biển sâu tăm tối, chỉ có vào mà không có ra. Và ẩn ẩn ở trong đó, trung niên nhân còn cảm nhận được một cổ áp lực kinh khủng đang đè nén, mặc dù không biết đó là gì nhưng hắn có thể chắc chắn người này không tầm thường.

Nhưng với một người trẻ tuổi như Đế Nguyên Quân thì cảnh giới cao nhất cũng chỉ là Ngưng Hải cảnh mà thôi, cho dù là thiên kiêu cũng không thể cao hơn được nên trung niên nhân mới nở một nụ cười lạnh. Hắn chắc chắn Đế Nguyên Quân và ba nữ tử này không thể ngăn hắn lại được nên lớn tiếng quát.

“Thần thần bí bí, để ta xem các ngươi lấy gì để ngăn cản ta”.

“Xông lên cho ta”.

Trung niên nhân chỉ tay về phía đám người rồi thúc dục chân nguyên trong cơ thể rồi lao lên và theo sau là những người khác cũng đồng thời tung ra thực lực chân chính của mình rồi lao thẳng về phía đám người.

Lâm Tuyết Nhi ánh mắt kiên định nhìn đám người đang lao tới rồi lớn tiếng nói. “Tên Thiên Địa cảnh này để ta ngăn lại”.

“Được”. Hứa Tiểu Kiều và Lạc Tuyết Dung gật đầu đồng ý.

Ba nữ đồng thời phát lực, họ thúc dục cảnh giới lên đến đỉnh điểm rồi xông lên.

Lâm Tuyết Nhi hai tay tế thanh trường kiếm ở trong tay rồi đánh về phía trung niên nhâm. Một đạo kiếm khí sáng chói chiếu rọi ở trong đêm mang theo một cỗ lực lượng cực kỳ kinh khủng và sắc bén vô cùng.

Trung niên nhân hai hàng lông mày khẽ nhíu lại, hắn nhìn đạo kiếm khí đánh tới thì hít vào một hơi. Hắn cảm nhận được uy lực của đạo kiếm khí này không tầm thường.

“Hừ, chỉ dựa vào đạo kiếm khí này mà muốn ngăn ta?”. Trung niên nhân hừ lạnh một tiếng quát. “Cút cho ta”.

Ngưng tụ một lượng lớn chân nguyên vào trong quyền kình, trung niên nhân hai chân trụ vững ở trên nền đất rồi gồng mình đánh ra một quyền.

Oanh!

Quyền kình và kiếm khí mạnh mẽ giao phong bộc phát ra một đợt phong bạo kịch liệt vô cùng. Giao phong kết thúc, trung niên nhân phá tan phong bạo rồi lao thẳng về phía Lâm Tuyết Nhi. Hắn hai tay đưa lên cao rồi ngưng tụ một lượng chân nguyên cường hóa rồi đánh xuống.

Lâm Tuyết Nhi hai mắt ngước nhìn lên cao, cô nhìn hai đạo quyền kình đánh xuống mà không có chút lo lắng nào cả. Chỉ thấy cô toàn thân phát lực, hai tay nắm chặt chuôi kiếm rồi thi triển kiếm chiêu.

Kiếm ra như kinh hồng, thiên địa xung quanh vì thế mà vặn vẹo giống như bị một kiếm bổ thành hai nửa.

Oanh oanh!

Kiếm chiêu đối song quyền bộc phát ra kinh khủng sóng xung kích cùng với đó là thanh âm va chạm kịch liệt vang lên. Nhìn kiếm chiêu lộ ra vẻ yếu thế hơn, Lâm Tuyết Nhi sắc mặt không một chút biểu cảm. Chỉ thấy cô hít vào một hơi rồi tiếp tục đánh ra thêm một đạo kiếm chiêu.

Khác với kiếm chiêu trước, Lâm Tuyết Nhi trực tiếp tung ra bảy tám phần lực cùng với kiếm khí sắc bén của mình. Đạo kiếm chiêu hình vòng cung đáng tới, nó trực tiếp xỏ xuyên qua kiếm chiêu trước rồi mạnh mẽ đánh văng song quyền khiến trung niên nhân kia bị giật mình kinh hãi.

“Cái gì?”. Nhìn song quyền bị một kiếm phân thành hai nửa, trung niên nhân sắc mặt lộ ra biểu cảm không thể tin nổi và có chút bất ngờ thốt ra. Nhưng rất nhanh, trung niên nhân liền nở một nụ cười nhẹ nói. “Là ta khinh thường ngươi rồi, Ngưng Hải cảnh tầng hai mà có thể phá được năm phần lực của ta”.

“Khá khen cho ngươi”.

“Nhưng… Ta muốn nhìn xem ngươi lấy gì để ngăn công kích bảy phần lực này của ta”.

Trung niên nhân vừa dứt lời, hắn hít vào một hơi thật sâu rồi quát lớn một tiếng. Thình lình, khí tức thiên địa cảnh kinh khủng bộc phát ra ngoài, thực lực của trung niên nhân bây giờ đã tăng lên rất nhiều.

Lâm Tuyết Nhi ban đầu cũng mừng tượng ra được nhưng người trước mắt này vẫn vượt qua suy nghĩ. Lâm Tuyết Nhi khẽ cau mày, ánh mắt cô lộ ra vẻ ngưng trọng nhìn trung niên nhân mà không có một chút lơ là.

“Hahaha… Thế nào?”. Trung niên nhân nhìn dáng vẻ cẩn trọng của Lâm Tuyết Nhi thì lên tiếng cười khinh thường. “Để xem ngươi bây giờ còn chịu được nữa không?”.

Trung niên nhân hai chân điểm nhẹ rồi đạp không nhảy lên cao, ánh mắt hắn nhìn xuống bên dưới giống như chủ tể nhìn xuống thế gian. Trung niên nhân cười hằn một tiếng rồi đạp không lao xuống. Cùng với đó là hai tay thít chặt quyền kình rồi đánh ra.

Đáp lại, Lâm Tuyết Nhi toàn thân phát lực, cô quát lớn một tiếng rồi tung ra hết toàn bộ lực lượng. Toàn bộ chân nguyên cô rót vào trong đạo kiếm chiêu rồi đàng không lao lên.

Ngay khoảng cách chưa đến mười trượng, Lâm Tuyết Nhi hít vào một hơi thật sâu rồi cắt chặt răng, ánh mắt cô nhìn chằm chằm trung niên nhân rồi sau đó vung kiếm.

Kiếm chiêu vừa ra liền khiến bầu không khí xung quanh gần như ngưng kết lại, từ trên lưỡi kiếm bộc phát ra một cổ kiếm khí đại thành vừa mạnh mẽ vừa sắc bén vô cùng.

Oanh!

Một tiếng động kịch liệt vang lên và một cỗ khí tức bạo phát bắn ra xung quanh mang theo năng lượng giống như những thanh phi kiếm bắn ra xung quanh. Người không cẩn thận bị nó đánh trúng thì sẽ chịu thương tích không hề nhẹ.

Ngay sau tiếng động lớn đó, hai đạo thân ảnh từ trung tâm vụ nổ bị đánh văng ra xa. Lâm Tuyết Nhi từ trên cao rơi thẳng xuống đất, cú va chạm mạnh đến mức khiến mặt đất lõm vào một hố sâu gần một trượng. Còn trung niên nhân kia cũng không dễ chịu một chút nào cả, sau lần va chạm đó thì hắn cảm nhận hai tay đau nhức vô cùng. Trung niên nhân có cảm giác giống như có một cỗ kiếm ý đang xâu xé trong cánh tay hắn.

Ở bên kia trận chiến!

Đôi nam nữ kia nhìn trận chiến của Lạc Tuyết Dung và Hứa Tiểu Kiều đối phó với mười chín người kia. Ban đầu họ nghĩ trận chiến này sẽ nghiêng về một phía nhưng mà cả hai người không thể ngờ là thực lực của hai người này lại kinh khủng đế mức này.

Lạc Tuyết Dung thân là thiên kiêu Lạc gia, một gia tộc chuyện về linh đan diệu dược nhưng họ không thể tin là thực lực của cô ấy lại mạnh mẽ đến mức này. Kinh khủng hơn là nữ tử trông vẻ mặt giống như nữ hài đồng kia càng kinh khủng hơn như thế nhiều.

Trên người Hứa Tiểu Kiều bộc phát một cổ Thiên Ma Chi Khí nồng đậm, đen ngòm đang bao bọc cơ thể. Hứa Tiểu Kiều đứng trong hắc vụ giống như một tôn chiến thần, không một kẻ địch nào có thể chạm vào được.

Nhìn một màn kinh hãi trước mắt, cả hai người không thể tin nổi bằng vào mắt mình nữa mà chỉ biết nhìn nhau rồi lắc đầu thầm than. “Hai người họ có thực sự cần ta hỗ trợ không?”.

Nhìn hai người chiến mười chín người mà không một lần bại lui, mà thay vào đó là họ càng đánh càng hăng, càng đánh càng thắng. Mười chín người này gần như không có cơ hội khi đứng trước thực lực của hai người.

Càng kinh khủng hơn là ở bên kia trận chiến, Lâm Tuyết Nhi dùng cảnh giới Ngưng Hải cảnh tầng hai mà có thể đánh một chín một mười với Thiên Địa cảnh tầng một. Mặc dù thua kém về cảnh giới là rất lớn nhưng Lâm Tuyết Nhi dường như không để tâm đến, kể cả cô có thất bại đi chăng nữa thì cũng không sợ.

Đưa tay lau đi vệt máu ở trên khóe miệng, Lâm Tuyết Nhi tay cầm kiếm đứng nhìn lên cao. Ánh mắt kiên định nhìn chằm chằm trung niên nhân.

Bị Lâm Tuyết Nhi một kiếm đánh trọng thương, trung niên nhân sắc mặt dữ tợn nhìn xuống. “Tiện nhân không kiếp, ngươi dám đánh ta trọng thương”.

“Ngươi… đáng chết”.

Trung niên nhân phẫn nộ quát lớn một một tiếng. Thân là Thiên Địa cảnh cường giả lại bị một nữ tử Ngưng Hải cảnh tầng hai đánh trọng thương đến mức này. Nếu chuyện này truyền ra ngoài thì hắn còn mặt mũi nữa sao?

Trên trán trung niên nhân nổi lên từng sợi gân xanh và trong tròng mắt hiện lên từng sợi tơ máu đỏ căng lên, đồng tử co rút lại nhìn chằm chằm Lâm Tuyết Nhi bằng ánh mắt tức giận và nồng đậm sát ý.

Trung niên nhân toàn thân phát lực rồi hét lớn một tiếng. Thình lình, ở sau lưng hắn hiện lên một tôn thần tướng hình cự viên cao hơn ba trượng với cơ thể to lớn và những bắp da thịt cuồn cuộn. Hai cái chân trước nó lớn trông không khác gì hai cái cột đình, toàn thân nó khoác lên một bộ chiến giáp màu vàng ánh lên tinh quang sáng chói và chắc chắn vô cùng.

Oanh oanh!

Tôn thần tướng gồng mình đứng thẳng dậy, hai chân trước cường mạnh vỗ vào ngực thể hiện khí thế hùng mạnh vô cùng.

Tôn cự viên cúi đầu nhìn Lâm Tuyết Nhi rồi “Rống” lớn một tiếng kinh khủng dọa người. Tiếng rống của nó uy mãnh khiến khu vực xung quanh bị rung động mạnh.

Nhìn tôn thần tướng thể hiện uy thế và sức mạnh của nó. Lâm Tuyết Nhi hít vào một ngụm khí lạnh, cô biết bản thân bây giờ muốn đối phó với Thiên Địa cảnh thì vẫn còn kém một chút nhưng không vì thế mà cô chịu đầu hàng. Kẻ địch mạnh như thế này đủ để khiến Lâm Tuyết Nhi có thể dốc hết được toàn bộ thực lực của mình mà đánh một trận.

“Ngươi rất mạnh”. Lâm Tuyết Nhi thở ra một hơi rồi nhìn trung niên nhân nói. “Nhưng ngươi muốn thắng ta thì không dễ như vậy đâu”.

Lời nói vừa dứt, Lâm Tuyết Nhi cắm chặt mũi kiếm ở trước người rồi hai tay đưa ra trước ngực và bắt đầu kết ấn. Dần dần, toàn thân Lâm Tuyết Nhi bốc lên từng cột khói trắng rồi dần ngưng tụ ở sau lưng cô thành một tôn thần nữ mang theo vô tận tinh quang sáng chói.

Tôn thần nữ toàn thân khoác một bộ y phục màu hồng và ở trên vạt áo dài ở bên ngoài hiện lên từng bông tuyết màu trắng tinh khiết. Mái tóc đen dài óng ả suôn dài rũ xuống ngang mông. Gương mặt băng lạnh với ngũ quan cực kỳ tinh xảo vô cùng với cặp mắt bồ câu, hai hàng lông mày hình lá liễu thanh mảnh sắc nét. Sống mũi co cao và thẳng tắp, cảnh mũi nhỏ gọn kết hợp với cặp môi anh đào hồng hào tràn đầy sức sống.

Hai mắt tô thần nữ từ từ đóng mở giống như đang nuốt trọn vô tận tinh khung trông huyền ảo vô cùng.

Chứng kiến tôn thần nữ diệu phát tinh quang này khiến ai ai cũng không thể rời mắt vì đơn giản là tôn thần nữ này quá đẹp và quá lộng lẫy, mặc dù có nét tương đồng với Lâm Tuyết Nhi nhưng khí chất và biểu cảm vẫn còn kém xa.

Đế Nguyên Quân nhìn tôn thần nữ này thì khẽ cau mày, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Tuyết Nhi mà không nói nên lời. Đế Nguyên Quân nhìn ngắm một hồi lâu rồi kinh ngạc thốt ra. ‘Đây là...’.

Hao tổn muột lượng lớn chân nguyên để gọi ra thần tướng của mình, Lâm Tuyết Nhi sắc mặt trắng bệch trông cực kỳ khó coi, khóe miệng cô run lên và ẩn ẩn ở trong đó là một dòng huyết dịch ấm nóng tanh nồng.

Với tay nắm chặt chuôi kiếm, Lâm Tuyết Nhi bước lên một bước rồi lao thẳng về phía trung niên nhân kia rồi vung kiếm. Và đồng thời, tôn thần nữ sau lưng chủ động đánh xuống, hướng về tôn cự viên mà đánh.

Lưỡi kiếm sắc bén rít gào đánh tới, trung niên nhân ban đầu còn bị tôn thần nữ làm cho kinh ngạc nhưng rất nhanh hắn liền tỉnh lại. Ánh mắt hắn nhìn Lâm Tuyết Nhi lộ ra vẻ tiếc nuối nói. “Đáng tiếc, một tôn thần tướng xinh đẹp tuyệt trần như này lại ở trên người sắp chết”.

“Đáng tiếc… đáng tiếc”.

Nhìn hai đạo ánh kiếm đánh tới, trung niên nhân lắc đầu thở dài một cái rồi thình lình trừng lớn. Khí tức Thiên Địa cảnh kinh khủng bộc phát, hai tay hắn ngưng tụ một lượng lớn chân nguyên rồi đánh về phía Lâm Tuyết Nhi và tôn thần nữ kia.

Oanh oanh!

Hai đại lực lượng kinh khủng giao phong khiến khu vực xung quanh bộc phát ra những tiếng động lớn và sóng xung kích quét ra bốn phương tám hướng. Ngay cả trận chiến phía bên dưới cũng vì động tĩnh kinh khủng của hai người gián đoạn. Ánh mắt họ nhìn trận chiến ở trên không liền nuốt xuống từng ngụm khí lạnh. Lúc này họ chỉ có thể thốt ra được một câu. “Đây không phải trận chiến giữa Ngưng Hải cảnh và Thiên Địa cảnh nữa mà là trận chiến của hai đại cường giả Thiên Địa cảnh đang toàn lực giao phong”.

Thiên Địa rít gào, cả hai người liên tục đánh ra công kích của mình không ngừng nghỉ. Một chiêu… Mười chiêu… Trăm chiêu… Liên tiếp, người đánh kẻ bay liên tục mà không một ai chịu thua kém. Cảnh giới Lâm Tuyết Nhi có thể thấp hơn nhưng thực lực của cô không hề yếu hơn trung niên nhân này.

Trải qua trăm chiêu, Lâm Tuyết Nhi nhanh chóng bộc lộ ra điểm yếu của mình. Cô duy trì tôn thần nữ này một thời gian nên chân nguyên trong người đã sớm cạn kiệt nhưng cô vẫn gắng gượng được đến mức này.

Oanh!

Bị trung niên nhân một quyền đánh bay xuống đất, Lâm Tuyết Nhi sắc mặt trắng bệch phun ra một ngụm máu tươi, khí tức trên người thì yếu đến cực điểm. Lâm Tuyết Nhi gắng gượng chống mũi kiếm để đứng dậy nhưng tay chân cô lúc này đã không còn chút sức lực nào nữa.

Còn trung niên nhân kia thì tốt hơn một chút, bị Lâm Tuyết Nhi nhiều lần đánh trúng nên hắn cũng chịu không ít thương tích nhưng hắn vẫn có thể chịu đựng được.

Trung niên nhân đạp không đứng ở trên cao, ánh mắt nhìn Lâm Tuyết Nhi ngồi gục trên nền đất liền nở một nụ cười lạnh nói. “Hahaha… Để ta xem ngươi bây giờ còn gì để ngăn ta”.

Trung niên nhân vừa nói vừa ngưng tụ một lượng lớn chân nguyên rồi lao xuống, quyền kình hướng về phía ngực Lâm Tuyết Nhi mà đánh.

Nhìn thấy một màn này, Chu Tiểu Thiến kéo ống tay áo Lạc Tuyết Dung nói. “Lạc cô nương, ngươi nhanh ra tay cứu Lâm cô nương. Nếu không cô ấy sẽ gặp nguy mất”.

Lạc Tuyết Dung nhìn qua rồi lắc đầu thở dài một hơi, nói. “Ta không giúp được, bây giờ ta và Hứa Tiểu Kiều liên thủ để ngăn lại thì chỉ có tỉ lệ rất thấp. Chưa kể những tên kia sẽ để bọn ta ra tay giúp đỡ sao?”.

Chu Tiểu Thiến vẻ mặt tự trách nói. “Nếu như không phải tại bọn ta thì Lâm cô nương sẽ không bị như vậy?”.

Thấy Chu Tiểu Thiến tự trách, Lạc Tuyết Dung nở một nụ cười nhẹ. Ánh mắt cô nhìn về phía Đế Nguyên Quân rồi nói. “Ngươi yên tâm, hắn vẫn còn chưa ra tay”.

Trung niên nhân tung quyền, ánh mắt dương dương tự đắc nhìn Lâm Tuyết Nhi rồi quát lớn. “Chết đi”.

Ngay khi quyền kình chuẩn bị đánh xuống thì đột nhiên, một đạo thân ảnh thình lình xuất hiện. Trung niên nhân nhìn thấy Đế Nguyên Quân đứng ngăn trước người Lâm Tuyết Nhi thì càng hung hăng, hắn dốc hết toàn bộ sức lực đánh ra một quyền. Nhưng…

Có một chuyện mà hắn không thể tin được đã xảy ra. Chỉ thấy Đế Nguyên Quân từ từ đưa tay lên liền khiến trung niên nhân bị đánh bay ra xa mà không hiểu lý do.

Chứng kiến một màn này thì ai ai cũng phải giật mình kinh hãi.

Một tay đánh bay một kích toàn lực Thiên Địa cảnh?!

Tên này là thần thánh phương nào?!

- --

Muose Mickey

hóng



1

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.