Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn

Chương 389: Chương 389: Ta sẽ không chết?




Ngẩng đầu nhìn ba đạo lôi quang đánh xuống hợp thành một đầu lôi long, nó há rộng miệng bắn ra một đạo lôi quang ẩn chứa ba loại lực lượng khác nhau với uy lực có thể tiêu diệt mọi thứ ngăn cản ở trước mặt.

Cảm nhận uy năng của đạo lôi quang này cực kỳ khủng bố, toàn thân Đế Nguyên Quân đột nhiên run lên một cái và toàn thân giống như có một dòng điện lạnh lẽo chạy dọc khắp nơi trong cơ thể khiến toàn bộ lông tóc hắn dựng đứng cả lên. Cùng với đó là một cảm giác nguy cơ đến cùng cực đang dần bao trùm lấy tâm trí hắn.

“Đây chính là đạo lôi quang cuối cùng đây sao? Dựa vào uy lực này thì đừng nói là Ngưng Hải cảnh đỉnh phong, cho dù Thiên Địa cảnh cũng khó lòng mà vượt qua được?”

“Nhưng ta là ai chứ? Ta là Nhất Đế, Đế Nguyên Quân? Chỉ dựa vào chút uy năng này mà muốn chấn diệt ta? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày?”

Đế Nguyên Quân vừa nói vừa bộc phát toàn bộ lực lượng còn lại, chỉ thấy hắn ngẩng đầu hét lớn một tiếng rồi toàn lực thúc dục ba đại chân nguyên lên đến đỉnh điểm. Được ba đại chân nguyên bao trùm lấy cơ thể giống như một tòa hỏa diễm phừng phực đang rực cháy.

Đế Nguyên Quân toàn thân phát lực rồi hít vào một hơi thật sâu, chỉ thấy trên người hắn hiện lên từng hư ảnh lân phiến chạy dọc khắp cơ thể và khóe miệng hắn ẩn ẩn mở lớn cùng với đó là những chiếc răng sắc nhọn mọc lên trông đáng sợ vô cùng.

Cảm nhận một cổ lực lượng cực kỳ kinh khủng đang dần ngưng tụ ở trong miệng, Đế Nguyên Quân ngẩng đầu hướng về phía lôi long rồi rống lớn một tiếng.

“Nếu ngươi đã hóa long vậy thì ta cũng hóa? Để xem long của ngươi mạnh hay long của ta mạnh?”

Giẫm mạnh hai chân trụ vững cơ thể, thân trên Đế Nguyên Quân hơi khom xuống một chút và hai tay mở lớn ra hai bên và những đầu ngón tay cong lại để lộ từng cái móng vuốt vô cùng sắc nhọn.

Phát động toàn lực, mái tóc Đế Nguyên Quân dài hoàn toàn bung ra và bay lượn giữa từng đợt khí tức trên người hắn toát ra trông ma mị vô cùng. Trong hai mắt hắn, một con ngươi màu đỏ xen lẫn màu vàng kim dần hiện lên và cùng với đó là từng sợi tơ máu chạy dọc khắp nơi. Trên khắp cơ thể, từng sợi gân xanh nổi lên giống như muốn nhảy ra ngoài hết toàn bộ.

Ngay khi đạo công kích sắp sửa đánh tới, Đế Nguyên Quân gồng mình ngẩng đầu lên cao rồi bắn ra một đạo kình khí cực kỳ kinh khủng mang theo khí tức của hai đại thần long thời thượng cổ. Một đạo vì quang minh có thể bảo hộ thế gian vạn vật, uy năng vô cùng và còn một đạo vì hắc ám có thể tiêu diệt thế gian hết thảy mọi thứ, mang theo khí tức hủy diệt kinh khủng vô cùng.

Hai đại long tức cùng một lần được Đế Nguyên Quân đánh ra mang đồng thời cả hai đại lực lượng, chúng không hề bài xích mà thay vào đó là sự bổ sung cho nhau và xoay chuyển tạo thành một vòng xoáy như muốn hợp cả hai loại thành một. Đối với loại long tức Đế Nguyên Quân vừa tung ra này được gọi với một cái tên là “Âm Dương Phá Long Tức”.

Oanh!

Long tức cùng lôi quang va chạm kịch liệt va chạm bộc phát một tiếng động cực kỳ kinh khủng và khiến cả tòa bảo các phải run lên vì sợ hãi. Không chỉ có thế, hung thú ở khắp mọi nơi trong bí cảnh này dường như cũng cảm nhận được uy năng khủng bố của long tức, khả năng của một chủng loài đứng đầu thế gian thì chúng đồng loạt ngẩng đầu rống lên từng tiếng dài và lê thê vô cùng.

Những người đứng ở bên ngoài nhìn thấy bảo các đang run lên từng đợt và những tiếng hung thú ở khắp nơi vang vọng thì đột nhiên rùng mình một cái, bọn họ không hề hay biết có chuyện gì xảy ra mà chỉ có thể thốt ra từng tiếng đầy kinh hãi.

“Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?”

“Tại sao hung thú ở nơi này lại đồng loạt rống lên? Có lẽ nào là đã có chuyện gì ở trong bí cảnh này?”

“Kìa, các ngươi xem? Tại sao lôi quang lại gia tăng thêm uy lực? Rốt cuộc chuyện này là sao?”

“Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy cảnh này?”

“...”.

Quay trở lại với tầng thứ ba!

Đế Nguyên Quân vẫn đang dốc toàn lực để chống đỡ. Quả là không hổ với loại công kích bá đạo hàng đầu, tuy hắn hiện tại chỉ là Ngưng Hải cảnh đỉnh phong và mượn uy năng của long tức đánh ra một đạo công kích mà nó đã có uy lực có thể sánh được với uy năng của lôi quang.

Không dừng lại ở đó, long tức Đế Nguyên Quân đánh ra đang dần áp đảo và đẩy lùi công kích của lôi quang một cách triệt để. Cảm nhận uy năng của bản thân đang bị nhân loại nhỏ bé khiêu khích, lôi long rống lớn một tiếng rồi gia tăng uy lực lên gấp nhiều lần.

Nhanh chóng, long tức của Đế Nguyên Quân bị đẩy lùi một cách nhanh chóng, ngoài ra còn khiến toàn bộ nền nhà ở dưới chân hắn bị nứt ra thành từng mảng lớn và có thể sập xuống bất cứ lúc nào.

Nhận thấy long tức đang bị đẩy lùi một cách nhanh chóng, Đế Nguyên Quân gồng mình chống đỡ và không bao giờ khuất phục.

“Chưa hết đâu? Ta sẽ không chết ở đây? Ta sẽ bao giờ chết ở đây?”

“Ta sẽ không chết ở đây?”

Đế Nguyên Quân ngẩng đầu, từng sợi gân xanh ở trên cổ nổi lên và gương mặt không bao giờ cam chịu, hét lớn một tiếng.

Bị lôi quang nuốt trọn và bị hàng trăm hàng ngàn đạo lôi dẫn xâm nhập vào trong cơ thể trùng kích tất cả mọi thứ ở trong người hắn. Đế Nguyên Quân đau đớn đến mức mà kêu lên thành từng tiếng và thất khiếu đang không ngừng rỉ máu.

Đau đớn là thế nhưng Đế Nguyên Quân từ đầu đến cuối thì hắn vẫn chưa một lần chịu từ bỏ. Mặc kệ bản thân đau đớn, Đế Nguyên Quân cắn răng gồng mình chống đỡ. Hắn bộc phát toàn bộ phần lực yếu ớt còn lại để trụ vững, dùng nhục thân chống đỡ mọi thứ, Đế Nguyên Quân điên cuồng thúc dục điểm sáng Huyết Đế Mộc lên đến đỉnh điểm để ổn định lại thương thế trên cơ thể.

Nhưng uy lực của lôi quang là quá lớn, thanh y do điểm sáng phát ra là quá yếu và bị lôi quang phá hủy thành từng mảng và tiếp tục trùng kích lên cơ thể hắn. Bị hàng ngàn hàng vạn tia lôi dẫn trùng kích khắp cơ thể, Đế Nguyên Quân toàn thân đau đớn đến mức mà khiến hai chân hắn khụy xuống đất, hai tay thì vô lực rủ xuống nền nhà.

Cảm thấy bản thân hiện tại đã không còn sức lực để chống trả và chỉ có thể chờ đợi lôi quang chấn diệt cơ thể. Nhưng Đế Nguyên Quân vẫn tâm thủ một điều, hắn sẽ không bao giờ từ bỏ, kể cả bản thân có gặp nguy hiểm như thế nào đi chăng nữa thì hắn cũng sẽ không bao giờ buông bỏ.

Cắn răng và gồng mình đứng dậy, Đế Nguyên Quân toàn thân gầy ốm và yếu kém đứng dậy. Toàn bộ uy phục trên người hắn lúc này đã bị lôi quang oanh kích thành tro bụi và để lộ cơ thể đen sì giống như một cục than. Khóe miệng hắn đột nhiên run lên một cái rồi ngẩng đầu, hắn trừng mắt nhìn chằm chằm về phía lôi long, quát.

“Ta sẽ không chết tại đây?”

Lời nói vừa dứt, Đế Nguyên Quân hai tay nắm chặt lại. Trong phút chốc, toàn bộ khí tức trên người hắn từ yếu kém đột nhiên chuyển mình và bộc phát lên đến cực điểm. Tuy vẫn còn rất yếu và không thể sánh được với lúc đỉnh phong nhưng chỉ dựa vào chừng đó đã quá đủ để hắn vượt qua được nghịch cảnh ở trước mắt.

Chỉ thấy Đế Nguyên Quân vung tay một cái, toàn bộ thiên địa chi khí ở trong tầng thứ ba như bị một thứ gì đó rút sạch. Ở trong lòng bàn tay, một quả cầu thiên địa chi khí trộn lẫn với chân nguyên trong cơ thể hắn đang hòa quyện lại với nhau và bộc phát ra ngoài một cổ khí lực kinh khủng vô cùng.

Nhận thấy uy lực của quả cầu đã đạt được y lực cao nhất, Đế Nguyên Quân cắn chặt răng và gồng mình vung mạnh một cái bắn ra một đạo kình khí mạnh mẽ xé tan công kích của lôi quang và thẳng hướng về phía lôi long mà đánh.

Trong thời khắc này, Đế Nguyên Quân gần như đã bước vào trong cửa tử nhưng hắn vẫn có thể vực dậy và mạnh mẽ đối đầu với tất cả mọi thứ. Cho dù bản thân có bị thương nặng đến mức mà không còn chịu đựng được nữa nhưng hắn vẫn không bao giờ từ bỏ mà tiếp tục đứng dậy. Đế Nguyên Quân ngẩng đầu hét lớn một tiếng.

“Ta sẽ không chết ở đây?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.