Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn

Chương 66: Chương 66: Thiên Ma Phần Diễm Quyết




Lớp bụi đất bên ngoài tán đi, để lộ cơ thể Đê Nguyên Quân bị thương thảm trọng. Một chưởng vừa rồi mạnh tới mức có thể phá được ma văn trên người hắn.

Từ dưới hố sâu đi ra, sắc mặt Đế Nguyên Quân lúc này trông khó coi đến cực điểm, khóe miệng không ngừng chảy xuống từng dòng máu tươi, toàn thân hiện lên từng miệng vết thương lớn nhỏ chồng chéo lên nhau trông đáng sợ vô cùng.

Thanh Liêm và những người khác nhìn Đế Nguyên Quân từ dưới hố sâu đi lên thì vẻ mặt kinh hãi vô cùng. Nhìn những miệng vết thương trên người hắn đang dần khép lại, trong mắt họ bất chợt nổi lên vẻ sợ hãi.

“Hắn thế mà vẫn chưa chết?”.

“Tên ma tộc này quá đáng sợ rồi”.

“Hắn không chết nhưng chắc chắn đã bị thương rất nghiêm trọng, đứng để hắn có thời gian nghỉ ngơi”.

“Nhanh xông lên giết hắn”.

Hai mươi người khí tức bừng bừng đánh ra, một chưởng vừa rồi hao hụt của bọn họ rất nhiều chân nguyên nhưng so với Đế Nguyên Quân thì họ dễ thở hơn nhiều.

Nhìn hai mươi công kích phá không lao đến, Đế Nguyên Quân ánh mắt âm trầm nhìn lên, chỉ thấy hắn đưa tay phải lên rồi dùng ma khí ngưng tụ thành một thanh hắc kiếm rồi nắm vào trong lòng bàn tay.

Thanh Liêm thấy Đế Nguyên Quân ngưng khí thành kiếm liền khinh thường cười nói. “Dùng khí hóa kiếm mà muốn đối chọi với bọn ta sao?”.

“Đúng là nực cười”.

Kiếm chiêu của hai mươi người lao đến, Đế Nguyên Quân vẻ mặt băng lạnh nhìn đám người rồi giẫm mạnh chân một cái rồi lao nhanh phía trước, thúc dục hai đại lực lượng rồi tung ra kiếm chiêu.

Huyền cấp hạ phẩm kiếm pháp, Tốc Tinh Kiếm!

Đế Nguyên Quân vung kiếm, khu vực xung quanh hiện lên những điểm sáng lạ thường. Thanh Liêm nhìn thấy kiếm chiêu này một lần nữa được tung ra thì càng khinh thường hắn.

“Một kiếm mà muốn sử dụng hai lần sao?”.

“Đừng hòng”.

Hai mươi người nhanh chóng lùi lại, nới rộng khoảng cách với những ánh kiếm, tưởng chừng như kiếm chiêu sẽ bị thất bại nhưng họ không ngờ tới. Chưa dùng lại ở đó, Đế Nguyên Quân một lần nữa.

Huyền cấp hạ phẩm kiếm pháp, Phong Khởi Kiếm!

Ánh kiếm phá không bay tới, hai mươi người đã có sự chuẩn bị, họ đánh ra một lượng lớn chân nguyên bảo vệ phía trước, ngăn ánh kiếm đánh tới. Nhưng đột nhiên, tất cả ánh kiếm bay trước màn chắn chân nguyên thì dừng lại rồi dần dần biến mất.

Đám người dường như không biết chuyện gì đang xảy ra, họ thu chân nguyên lại thì ngay lập tức, hai mươi người trong giây lát cảm nhận được nguy hiểm đang đến gần.

Thanh Liêm ánh mắt nhìn ra xa thì thấy ba đạo kiếm khí sắc bén đánh tới thì quát lớn một tiếng. “Cẩn thận”.

Những người khác mặc dù có phản ứng lại nhưng kiếm chiêu lao tới quá nhanh, họ chưa kịp đánh ra chân nguyên để bảo vệ cơ thể thì kiếm đã chém tới.

Liên tiếp, ba thanh âm kêu gào thảm thiết vang lên. “Ahhhhhhh”.

Thanh Liêm nhìn qua ba người bị kiếm chiêu chém giết thì sắc mặt lạnh lẽo và tức giận vô cùng. “Khốn kiếp, hắn thế mà dùng chiêu đó để dụ”.

“Đáng chết”.

Nhìn ba bộ thi thể ngã xuống, Đế Nguyên Quân trong ánh mắt lộ ra vẻ tham lam, chỉ thấy hắn đưa tay lên rồi kéo mạng trong không khí một cái. Thì ba bộ thi thể giống như bị một sợi dây vô hình nào đó kéo lại.

Đế Nguyên Quân vung tay rồi bóp chặt một cái, những dòng ma khí từ trong lòng bàn tay đánh ra dung nhập vào bên trong thi thể của ba người rồi thôn phệ hết tất cả mọi thứ.

Đám người thấy thế thì kinh hãi vô cùng, thậm chí còn có người sợ đến mức muốn ngã ngửa ra sau.

“Tên ma tộc kinh tởm”.

“Ta phải báo thù cho ba người bọn họ”.

“Giết hắn”.

Bị lệ khí xâm nhập, đám người lúc này giống như những người điên, ánh mắt lăng lệ nhìn chằm chằm Đế Nguyên Quân như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.

Sau khi thôn phệ ba người, lượng ma khí trên người hắn càng ngày càng thịnh, và đang dần hồi phục. Thu ma khí vào trong lòng bàn tay, những ma văn trên người hắn cảm nhận được một cỗ năng lượng vừa mới thôn phệ liền sáng lên.

Ma văn sau khi hấp thụ hết ma khí thì lúc này, đám người kia cũng đã đánh tới. Đế Nguyên Quân vẻ mặt lạnh lẽo quát lớn một tiếng. “Lăn”.

Ở trên người hắn bắn ra một đợt phong bạo mạnh mẽ đánh ra khiến đám người Thanh Liêm bị đẩy lùi.

“Cái gì?”.

Sắc mặt đám người lúc này dần tối sầm lại, ánh mắt lộ ra vẻ ngưng trọng vô cùng. Bọn họ tưởng chừng Đế Nguyên Quân sẽ chết khi chịu một chưởng của hai mươi người nhưng họ không ngờ, hắn có thể sống sót qua được, thậm chí thực lực không giảm mà còn tăng lên.

“Quái vật của ma tộc”. Thanh Liêm vẻ mặt nhăn lại rồi thốt ra.

Hắn mặc dù không cam lòng nhưng lúc này cũng phải thừa nhận, Đế Nguyên Quân đúng ra là một con quái vật, toàn thân có ma khí bao bọc, uy lực mạnh mẽ, và sức phòng ngự mạnh đến bất thường.

Một kích có thể khiến một vị Thiên Địa cảnh trọng thương, còn người dưới Ngưng Hải cảnh thì chắc chắn sẽ chết. Nhưng Đế Nguyên Quân không phải Thiên Địa cảnh, thực lực cao nhất của hắn cũng chỉ là Ngưng Hải cảnh thôi. Thế mà một chưởng kia không thể giết chết hắn, thậm chí những miệng vết thương lành lại chỉ trong một thời gian ngắn.

Khả năng hồi phục quá nghịch thiên!

Nhìn đám người lộ ra vẻ sợ hãi thì Đế Nguyên Quân càng ngày càng phấn khích. Hắn tay nắm hắc kiếm lao lên, khí tức trên người thình lình bạo tăng, sát ý lăng lệ đè nén khiến bầu không khí trầm xuống.

Những người kia nhìn Đế Nguyên Quân lao lên thì sợ đến vỡ mật, một vài người có tâm cảnh yếu kém khi đối mặt với loại áp lực này thì chắc chắn chịu không nổi.

Thanh Liêm nhìn những người xung quanh có ý định bỏ chạy thì lớn tiếng quát lớn. “Ổn định lại cho ta?”.

“Nếu muốn sống thì cùng ta xông lên giết tên ma tộc”.

“Bây giờ các ngươi muốn bỏ chạy thì cái chết sẽ đến nhanh hơn mà thôi”.

Những người còn lại nhìn nhau, họ mặc dù rất sợ nhưng lời nói của Thanh Liêm là rất đúng. Đối với loại địch nhân kinh khủng như này thì chỉ có thể hợp lực lại với nhau, bằng không thì kết quả của họ chỉ có một chữ “Chết”.

“Thanh Liêm sư huynh nói đúng”.

“Ta bây giờ không thể bỏ chạy”.

Nhìn đám người chiến ý vụt tăng lên, Đế Nguyên Quân nhìn họ với ánh mắt khinh miệt rồi nói với giọng điệu ma mị vô cùng. “Giun dế tụ lại một nhóm thì cũng là giun dế”.

“Chỉ dựa vào đám giun dế càng ngươi mà muốn ngăn ta sao?”.

“Không biết tự lượng sức mình”.

Đế Nguyên Quân nói xong, hắn hai chân dẫm mạnh nhảy lên cao rồi ngưng tụ hai loại lực lượng vào trong hắc kiếm rồi tung ra đại chiêu.

Huyền cấp thượng phẩm kiếm pháp, Một Kiếm Phân Chia!

Đế Nguyên Quân vung kiếm đánh ra một đạo kiếm khí hình vòng cung dài hơn hai mươi mét chém xuống. Uy lực mạnh mẽ vô cùng.

Thanh Liêm nhìn kiếm chiêu này thì đồng tử ngay lập tức co rút lại, gương mặt lộ ra vẻ không thể tin được. Khóe miệng run rẩy thốt ra. “Không thể nào?”.

“Loại công kích này là?”.

“Kiếm chiêu đánh ra một loại này chắc chắn là kiếm khí đại thành”.

Quá kinh hãi, ánh mắt hắn nhìn kiếm chiêu đánh tới thì khóe miệng cảm thấy đắng chát vô cùng, hắn cứ nghĩ việc đối phó với tên ma tộc ở trước mắt sẽ không khó. Nhưng hắn đâu có nghĩ tới, người mà hắn xem là ma tộc thật ra là sự tồn tại mà hắn không thể nào tưởng tưởng được, người mà hắn xem là ma tộc lại là một vị cường giả đỉnh cấp, là người đứng trên đỉnh của người tu luyện.

Danh hiệu Nhất Đế!

Thánh Hoảng cảnh đỉnh phong tồn tại!

Thanh Liêm mặc dù bị kinh động nhưng rất nhanh, hắn đã phản xạ lại. Đám người đồng loạt nhảy lùi ra xa.

Kiếm chiêu đánh xuống, Đế Nguyên Quân ánh mắt hững hờ, gương mặt không một chút biểu cảm nhìn họ. Kiếm chiêu chém mạnh xuống đất tạo thành một vết cắt vừa sâu vừa dài và đang không ngừng lan ra.

Đám người nhìn vết cắt chia một vùng đất thành hai nửa thì hít vào một ngụm khí lạnh. Nếu như họ bị một kiếm này đánh trúng thì hậu quả sẽ cực kỳ khôn lường.

Huyền cấp cực phẩm kiếm pháp, Diệt Tịch Kiếm!

Ngay khoảng cách mười mét, Đế Nguyên Quân toàn lực vận chuyển chân nguyên rồi đánh ra một đại kiếm chiêu có uy lực mạnh mẽ vô cùng. Sát chiêu từ trên lưỡi kiếm toát ra khiến những người xung quanh phải giật mình lo sợ.

Họ cảm giác một kiếm này kinh khủng tới mức có thể tiêu diệt mọi thứ. Kinh khủng là thế nhưng bọn họ vẫn cố gắng chống đỡ đến cùng.

“Toàn lực ngăn một kiếm này lại?”. Thanh Liêm vẻ mặt dữ tợn quát lớn một tiếng.

Mười bảy người dốc hết toàn bộ sức lực rồi đánh ra một đại kiếm chiêu.

Lạc Huyền Cung tuyệt học, Lạc Huyền Phá Bích Kiếm!

Mười bảy đạo kiếm chiêu đánh ra rồi hợp thành một đại kiếm mạnh mẽ và có kích thước to lớn vô cùng, Đế Nguyên Quân đứng trước một kiếm này nhỏ bé vô cùng.

Cảm nhận kiếm chiêu mạnh mẽ, hai hàng lông mày của hắn chợt nhíu lại. Đế Nguyên Quân hít sâu một hơi, hai tay nắm chặt hắc kiếm rồi đánh ra, cùng đại kiếm chiêu kia chống đỡ.

Hai loại chân nguyên được thúc dục lên đến đỉnh điểm để gia tăng uy lực của kiếm chiêu, nhưng lực lượng của một mình hắn là quá yếu so với đám người kia hợp lực lại. Kiếm của hắn mặc dù mạnh nhưng lực lượng thì kém xa, chỉ thấy kiếm chiêu của hắn đang bị đẩy lùi.

Răng rắc!

Đế Nguyên Quân cắn răng, một lần nữa thúc dục hai loại lực lượng, nhưng kiếm của hắn chỉ là ma khí tạo thành, nó giống như một cái vỏ bọc ở bên ngoài mà không có kiếm phôi. Chỉ cần kiếm chiêu kia mạnh hơn lượng ma khí trong người hắn thì bị phá nát là điều một sớm một chiều.

Bỗng, một thanh âm gãy nát vang lên, hắc kiếm trong tay hắn thình lình phá toái vỡ thành trăm ngàn mảnh rồi dần dần biết mất.

Hắc kiếm nát, Đế Nguyên Quân nhìn kiếp chiêu bổ xuống liền lộ ra vẻ ngưng trọng. Ở trong lòng bàn tay, Đế Nguyên Quân đánh ra hai đạo ma khí nồng đậm rồi đưa lên cao, cùng với đại kiếm chiêu chống đỡ.

“Hahahaha. Ngươi bây giờ chẳng còn gì để chống lại nữa?”.

“Ma tộc, chịu chết đi”.

Đám người nhìn hắc kiếm bị gãy nát thì kinh hỉ vô cùng, trên gương mặt họ không giấu được mà nở một nụ cười lạnh, ánh mắt khinh miệt nhìn Đế Nguyên Quân.

Uỳnh!

Đại kiếm chiêu mạnh mẽ đánh xuống, Đế Nguyên Quân hai tay đưa lên cao rồi bắt lấy lưỡi kiếm to lớn đó, nhục thân hắn mặc dù mạnh nhưng cũng có giới hạn. Một kiếm này hiện tại đã vượt quá sức chịu đựng của hắn rồi. Kiếm chiêu mạnh mẽ ép xuống khiến cơ thể gần như khụy xuống.

“Thế gian không có ai có thể khiến ta khụy xuống”. Đế Nguyên Quân vẻ mặt âm trầm đến cực điểm, giọng nói băng lạnh vang lên. “Nhất là đám giun dế như các ngươi càng không thể”.

Kiếm chiêu đè xuống càng ngày càng nặng nề, cho đến khi kiếm chiêu cắt sâu vào vai hắn rồi từ từ ngưng lại.

Ánh mắt hững hờ nhìn đám người phấn khích. Chợt, khóe miệng Đế Nguyên Quân chảy xuống một dòng máu tươi chảy xuống rồi bốc khói. Máu ở trên người chảy xuống bị bốc hơi ngay lập tức.

Đế Nguyên Quân một tay chống đỡ, một tay buông xuống kết ấn ở trước ngực. Ngay lập tức, ấn ký ở trên mi tâm hắn đột nhiên chuyển động và xung quanh người bỗng nhiên xuất hiện những cột lửa màu đen chập chờn trông huyền ảo vô cùng. Chỉ trong giấy lát, thực lực của hắn tăng lên gấp nhiều lần.

Ta có một pháp, có thể tẫn diệt thế gian!

Pháp tên, Thiên Ma Phần Diễm Quyết!

- --

Ps: Cầu like chương, cầu vote, cầu tặng quà...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.