Dịch: Đức Thành
Giờ này khắc này Băng Thiên Lương đã hoàn toàn hóa thành lôi điện bùng nổ, trong nháy mắt hắn liền vọt tới trước người Song Đầu Viên Hầu Vương. Tại sau lưng của hắn, một vệt bóng mờ nổi lên, đó là chính là Ma Khôi.
Song Đầu Viên Hầu Vương cảm giác được có kẻ địch xông lại, chùm sáng từ cánh liền quét tới hướng Băng Thiên Lương. Nhưng một màn quỷ dị xuất hiện. Một chớp mắt tiếp theo, khi Ma Khôi xuất hiện lần nữa thì nó đã bay lên trời, hóa thành điện quang mà bắn ra. Khi hai chùm sáng đó quét tới thì Băng Thiên Lương cũng biến mất theo, phảng phất như trên người Ma Khôi có một lực hấp dẫn cực lớn đang hút lấy Băng Thiên Lương. Chỉ nháy mắt sau hắn đã đến bên người Ma Khôi, cũng chính là hướng chếch phía trên sau lưng của Song Đầu Viên Hầu Vương, mà nơi đó chính là góc chết trong tầm mắt của nó.
Băng Thiên Lương làm ra một cái ôm trước người, Ma Khôi phía sau hóa thành một đạo điện quang mà tràn vào trong ngực của hắn. Ngay một chớp mắt sau, toàn thân hắn ngưng tụ điện quang màu lam tím, lại một chớp mắt, cả người hắn biến mất hoàn toàn. Một cột lôi đình màu lam tím to lớn ngang tàng xuất hiện, lập tức đánh lên thân thể Song Đầu Viên Hầu Vương.
Lực bộc phát thật mạnh! Trong nháy mắt này, vô luận là Nguyên Ân Huy Huy hay Lam Mộng Cầm, ai cũng không khỏi rung động tinh thần. Băng Thiên Lương là tứ hoàn hồn tông, nhưng hắn cũng không có song sinh võ hồn. Do đó nên thực chất Lam Mộng Cầm vẫn luôn cảm thấy hắn không quá mạnh. Nhưng lúc này, kỹ xảo của Băng Thiên Lương đã làm nàng không thể không khâm phục.
Hồn kỹ chồng chất! Chính là bốn cái hồn kĩ chồng chất đó! Đây đã là một loại hồn kỹ tự sáng tạo. Nói theo một ý nghĩa nào đó, loại hồn kỹ chồng chất xảo diệu này đã không kém hơn võ hồn dung hợp kỹ. Dùng một cái võ hồn lại có thể thể hiện ra lực bộc phát khủng bố như thế. Quả thực cái danh đệ nhất Thiên La của Băng Thiên Lương là thực chí danh quy.
“Oành ——” Cột lôi đình khổng lồ đánh xuống, hung hăng oanh tạc lên người Song Đầu Viên Hầu Vương, đánh nó ngã nhào ra ngoài, công kích vốn đang quét tới Nguyên Ân Huy Huy lập tức biến mất, bản thân nó cũng không thể tiếp tục phóng tới phía Lam Mộng Cầm. Sau lưng Song Đầu Viên Hầu Vương lập tức xuất hiện một mảng lớn cháy đen, phiến cánh màu lam bên trái đã bị đánh nát một phần ba.
Đây mới là công kích kinh khủng chân chính của Băng Thiên Lương. Tiền Lỗi phía xa thấy cảnh này mà không khỏi âm thầm líu lưỡi. Lúc trước, nếu không phải Lam Hiên Vũ dụng kế thì rất có thể Băng Thiên Lương sẽ bộc phát ra công kích khủng bố này, mà một kích này đánh tới, chỉ sợ tất cả bọn họ đều sẽ bị miểu sát trong tích tắc. Cái tên này thật mạnh a!
Thời điểm Băng Thiên Lương công kích Song Đầu Viên Hầu Vương thì Tiền Lỗi cũng không có nhàn rỗi. Hắn đứng trước người Lưu Phong nhìn từng màn trên trên chiến trường, cảm nhận được đồng bạn lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm tính mạng, một cái chớp mắt này đã làm hắn máu nóng sôi trào.
Từ lúc tới đây bắt đầu chiến đấu, hắn vẫn luôn cảm thấy mình khá thừa thãi, căn bản không có bất cứ tác dụng gì. Chỉ một trận duy nhất có Thúy Ma điểu bùng nổ mới giúp hắn vãn hồi một chút mặt mũi. Nhưng trên thực tế thì bản thân hắn lại không tiêu hao bất cứ điểm gì, sự cống hiến cho đoàn đội đã ít càng thêm ít. Nhưng hắn lại vẫn có một phần chiến lợi phẩm như mọi người. Hắn thật sự không muốn thế này, hắn cũng muốn trở thành một một người hữu dụng, muốn tới trả giá vì toàn bộ đoàn đội!
Trong chớp nhoáng này, Tiền Lỗi bạo phát. Dưới tình huống không có Lam Hiên Vũ phụ trợ, hắn ném ra Triệu Hoán Kim Tiền trong tay mình. Trong chớp mắt này, hai con ngươi của hắn lập tức biến thành hình dáng đồng tiền, toàn bộ thân thể đều trở nên run lẩy bẩy vì tinh thần lực phát ra quá ồ ạt.
Không có Hiên Vũ phụ trợ, chẳng lẽ ta thật sự chỉ là một gã phế vật thôi sao? Không! Ta không muốn làm gã phế vật. Ta cũng có thể là cường giả, ta có võ hồn độc nhất vô nhị, ta nhất định có thể... Nội tâm của hắn đang gầm thét, trước người xuất hiện Triệu Hoán Chi Môn, Tiền Lỗi hoàn toàn không màng tiêu hao mà liều mạng rót tinh thần lực của mình vào Triệu Hoán Chi Môn.
Nếu tinh thần lực của hắn là một trăm, dưới tình huống bình thường thi triển một lần Triệu Hoán Chi Môn sẽ tiêu hao chừng hai mươi. Hắn chưa bao giờ có cảm giác như hiện tại, giờ này khắc này hắn chỉ muốn làm cho mình triệu hoán trở lên tốt hơn một chút, trở nên có ích hơn một chút, có thể trợ giúp đồng bạn ngăn cản cường địch. Cho nên hắn đã không giữ lại chút nào, rót tất cả tinh thần lực vào trong đó, căn bản không thèm để ý tới việc mình có chịu được hay không.
Trước mắt hắn biến thành từng đợt màu đen, Triệu Hoán Chi Môn trở nên hết sức rõ ràng, từng đạo quang mang mãnh liệt nở rộ quanh Triệu Hoán Chi Môn. Bình thường triệu hoán hắn đều quá ỷ lại Lam Hiên Vũ. Mà giờ này khắc này, khi hắn trút toàn bộ tinh thần lực vào trong đó, bây giờ hắn mới cảm nhận được từng thanh âm trong Triệu Hoán Chi Môn. Đó là đủ loại tiếng vang, đó là vô số thanh âm đang vang vọng, đó là từng đạo tinh thần liên hệ. Trước mắt Tiền Lỗi không ngừng thoáng hiện một vài hình ảnh.
Lam Hiên Vũ dùng kim văn Lam Ngân thảo luôn có thể giúp hắn dẫn tới hồn thú loài rồng, căn bản hắn không cần phải làm bất cứ thứ gì. Mà trong một cái chớp mắt này, hắn đột nhiên cảm giác được, phần việc tiếp dẫn này phải do chính mình tự tạo ra mới đúng. Tu vi tăng lên tới nhị hoàn, bản thân mình đã có khả năng tiếp nhận lực hấp dẫn này.
Từ nơi sâu xa, hắn cảm thụ được những khí tức cường đại đủ để giúp hắn ứng đối tình cảnh gian nan trước mắt này, nhưng hắn phát hiện, căn bản là mình không có cách nào liên hệ với những khí tức kia. Vì không liên lạc đủ chặt chẽ hay vì mình quá yếu ớt? Không! ta không thể nhỏ yếu, ta cũng phải trở thành sự trợ lực cho đoàn đội.
Tiền Lỗi phun một ngụm máu tươi vào Triệu Hoán Chi Môn. Lập tức, hắn chỉ cảm thấy đầu óc của mình đột nhiên trở nên tỉnh táo trước nay chưa có, dường như mọi thứ vẫn hạn chế hắn bấy lâu nay đều bất chợt ầm ầm phá toái.
Những tia liên hệ như có như không bỗng nhiên trở lên rõ ràng, Tiền Lỗi đột nhiên hét lớn một tiếng: “Chính là ngươi!”
Triệu Hoán Chi Môn lóe sáng, một đạo thân ảnh to con vọt ra. Trong nháy mắt nó xuất hiện, Tiền Lỗi đặt mông ngã ngồi xuống mặt đất, nhưng trên mặt hắn lại tràn đầy nụ cười. Thật sự là phải liều mạng mới có thể đi tới bước này! Giờ khắc này, rốt cuộc tinh thần lực của hắn cũng đột phá năm trăm điểm, tiến vào Linh Hải cảnh!
Thứ được hắn triệu hoán ra chính là một con gấu lớn màu nâu nhạt với hình thể cường tráng. Con gấu này thân cao quá ba mét. Bất cứ hồn sư nào cũng chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra, đây là Đại Địa Chi Hùng ngàn năm, một loại hồn thú không có quá nhiều thủ đoạn công kích nhưng lại da dày thịt béo, lực phòng ngự mạnh vô cùng. Tu vi đến ngàn năm thì năng lực thiên phú của bản thân nó sẽ tự thức tỉnh, có được năng lực khống chế trọng lực.
Tròn tiếng gầm gừ, Đại Địa Chi Hùng vọt tới phía Song Đầu Viên Hầu Vương vừa mới bị Băng Thiên Lương một kích đánh bay.
Trong đoàn đội này của Lam Hiên Vũ, những năng lực mạnh mẽ đều tại phương diện công kích. Vô luận là Băng Thiên Lương, Đống Thiên Thu, Lam Mộng Cầm hay chính bản thân Lam Hiên Vũ, tất cả đều không am hiểu phòng ngự. Không thể nghi ngờ, lúc này Tiền Lỗi đã triệu hoán ra thứ thích hợp nhất cho trạng thái trước mắt của đoàn đội.
Đồng thời với lúc Tiền Lỗi triệu hoán Đại Địa Chi Hùng, hai cái hồn hoàn màu đen trên người Lam Mộng Cầm cũng lóe sáng. Tiếng đàn thay đổi, âm thanh chói tai lúc trước đột nhiên biến mất, những tiếng đàn như nước chảy vang ra, mọi thứ chung quanh đều trở nên tĩnh mịch. Mỗi người đều cảm thấy tâm tình xao động như được xoa dịu, có một loại cảm giác tĩnh tâm ngưng thần. Đệ nhị Hồn kỹ, Thanh Bình Nhạc, có thể lập tức gây suy yếu chiến ý của kẻ địch, khóa chặt tất cả những công kích phương diện tinh thần. Tác dụng của Thanh Bình Nhạc này trên chiến trường là cực kỳ to lớn, bởi vì nó sinh ra ảnh hưởng đối với cả một quần thể. Mà một khi kẻ địch đã không có chiến ý, vậy sẽ rất khó có thể phát huy ra toàn lực, sức chiến đấu sẽ bị suy yếu ít nhất hai mươi phần trăm. Nhất là những người có năng lực chiến đấu phải dựa vào khí thế thì lại càng bị ảnh hưởng mạnh.