Dịch: Đức Thành
Cơ Giáp cùng Chiến Cơ dù sao vẫn là có khác nhau, ở phương diện này, Ngân Thiên Phàm đã có một loạt kế hoạch đối với hắn, hắn chỉ cần dựa theo kế hoạch của lão sư mà tiến hành là được rồi.
Hiện tại điều Lam Hiên Vũ cảm thấy có vấn đề lớn nhất lại là phương diện Đấu Khải. Quý Hồng Bân đã từng nói qua, sau khi đạt đến tam hoàn là có thể bắt đầu thử chế tác Đấu Khải cho mình, đó chính là Đấu Khải trụ cột nhất. Mà muốn chế tác ra một bộ Đấu Khải thuộc về mình, như vậy thì ít nhất phải tinh thông một trong các môn: đoán tạo đấu khải, xếp đặt thiết kế, chế tác, sửa chữa. Mà bây giờ thì ngay cả một môn Lam Hiên Vũ cũng còn chưa biết gì.
Không phải hắn không muốn học, mà là trong lớp thiếu niên năng động trong hoàn toàn không có thời gian học, hắn vừa đi theo Quý Hồng Bân tu luyện, vừa đi theo Ngân Thiên Phàm học tập, đâu còn có tinh lực học tập bốn môn phụ trợ chế tác Đấu Khải kia nữa?
Phương diện này, chờ đến khi vào Sử Lai Khắc Học Viện mình nhất định phải lập tức hoàn thiện mới được. Về phần cuối cùng học cái gì thì đến lúc đó tính tiếp. Lam Hiên Vũ vẫn không hiểu rõ mình nên học cái gì.
Đấu Khải là nhất định phải có, vì đây chính là minh chứng cho thực lực cá nhân cường đại, hạch tâm của song giáp lưu không phải Cơ Giáp mà là Đấu Khải. Đấu Khải là tầng khải giáp mà bản thân hồn sư vốn có, Đấu Khải thậm đẳng cấp cao chí có thể dung nhập vào trong thân thể của mình, một khi gặp nguy hiểm sẽ lập tức tự động xuất hiện tiến hành phòng ngự hoặc sinh ra tăng phúc.
Một gã hồn sư có được Đấu Khải thì sức chiến đấu sẽ tăng vọt. Khi đó lại đi điều khiển Cơ Giáp, cho dù Cơ Giáp có hỏng thì bằng vào Đấu Khải vẫn còn có lực tái chiến. Mà Đấu Khải cùng Cơ Giáp dung hợp lẫn nhau mới thực sự là song giáp lưu.
Mô hình Kim Long Nguyệt Ngữ cùng Ngân Long Vũ Lân mà Lam Hiên Vũ mua ngày trước đều là kiểu dáng Đấu Khải hoa lệ nhất của vạn năm trước. Đối với Đấu Khải, trong lòng hắn cũng có một chấp niệm rất lớn.
Thế nhưng ít nhất phải là tam hoàn, lúc nào mình mới có thể đạt đến tam hoàn a? Nếu so với sự tăng trưởng Tinh Thần Lực thì sự tăng trưởng Hồn Lực của hắn thật sự là quá gian nan, cho tới bây giờ mới đạt tới hai mươi mốt cấp. Lam Hiên Vũ hoàn toàn có thể khẳng định, lần này ghi danh Sử Lai Khắc Học Viện thì mình chính là kẻ có hồn lực yếu nhất trong tất cả đệ tử.
Nghĩ đến đây hắn liền không nhịn được mà thở dài một hơi, vốn đã tu luyện chậm, vậy mà một khi sử dụng Võ Hồn dung hợp kỹ còn bị giáng cấp, tuy việc này sẽ giúp vòng xoáy kim ngân trong ngực mình dung hợp được rất tốt, thế nhưng hồn lực tăng lên không được thì bất luận làm gì cũng khó.
Hắn cũng muốn làm Cường Công Hệ Chiến Hồn Sư, muốn xông lên phía trước mà ngăn cơn sóng dữ như Băng Thiên Lương vậy. Thế nhưng hắn lại không có thực lực đó. Nếu có thực lực chặn ở phía trước thì ai lại muốn ở phía sau phụ trợ chứ!
Công kích duy nhất có chút cường đại của hắn chính là Võ Hồn dung hợp kỹ. Phương thức gia tăng hồn lực chủ yếu nhất vẫn là minh tưởng, thật ra hắn cảm thấy mình minh tưởng được rất tốt, nhờ vào Tinh Thần Lực cường đại, mỗi lần đều có thể giúp hắn tiến vào minh tưởng sâu, nhưng vấn đề là hồn lực tăng lên lại rất chậm. Hắn mơ hồ cảm giác được, hồn lực của mình có một bộ phận bị vòng xoáy kim ngân trong ngực hấp thu đi, nhưng những phần đó lại như là trâu đất xuống biển vậy, căn bản không có nửa điểm phản ứng.
Hiện tại Băng Thiên Lương cũng đã tứ hoàn rồi, tiếp qua vài năm, tới khi người ta đạt lục hoàn thì liệu mình có thể tới tam hoàn hay không đây? Chênh lệch chỉ biết càng lúc càng lớn, mà điều này cũng sẽ trở thành vấn đề lớn nhất của mình.
Nếu có thể thi đậu Sử Lai Khắc Học Viện, hắn nhất định phải tìm một phương pháp xử lý để gia tăng hồn lực. Bằng không mà nói thì tất cả đều trở nên tồi tệ, chỉ sợ tương lai cũng chỉ có thể phát triển ở hệ chỉ huy không gian.
Sau khi suy nghĩ rõ ràng điểm này, biểu lộ của Lam Hiên Vũ cũng dần bình thản xuống. Toàn thân hắn buông lỏng, nhớ lại các loại được mất trong mấy lần trước khảo hạch thực chiến, tổng kết lấy những điểm xuất hiện vấn đề cùng biểu hiện ưu tú của mình. Hắn đột nhiên phát hiện loại việc tự mình cảnh tỉnh này có cảm giác rất tốt, những chi tiết nhớ lại này có thể hoàn thiện ý nghĩ của mình, cũng có thể giúp cho suy nghĩ của mình càng thêm kín đáo, đồng thời cũng càng thêm hiểu thấu và cảm ngộ đối với chính mình.
Trong dòng suy nghĩ này, không biết lúc nào mà hắn liền tự nhiên tiến nhập trạng thái minh tưởng. Tất cả lại một lần nữa trở nên yên tĩnh. Phi thuyền vũ trụ vững vàng mà phi hành trong không gian, thẳng đến hành tinh mẹ mà đi.
Khoảng thời gian sau đó Lam Hiên Vũ vẫn luôn chìm trong minh tưởng, lúc ngẫu nhiên tỉnh lại liền ăn một chút gì đó rồi lại tiếp tục minh tưởng. Khoảng thời gian sau đó Lưu Phong cùng Tiền Lỗi cũng tỉnh, căn bản không cần nhắc nhở thì bọn hắn cũng minh tưởng mỗi ngày. Tất cả mọi người đều tranh thủ từng giây mà nâng cao chính mình, vì việc thi đậu Sử Lai Khắc Học Viện mà cố gắng.
Có đôi khi Lam Hiên Vũ thậm chí còn nghĩ, phần cố gắng này của nọn hắn có thế nào cũng sẽ không uổng phí, dù cuối cùng không thể thi đậu Sử Lai Khắc thì phần kinh nghiệm này đối với bọn hắn cũng là phi thường quý giá.
Không biết qua bao lâu thời gian, nương theo những thanh âm “tít___tít___” thanh thúy vang lên, vô luận là những người đang trong giấc ngủ hay đang minh tưởng cũng đều nhao nhao tỉnh lại. Những người từng đi phi thuyền vũ trụ thì đều biết, đã tới điểm đích của chuyến này rồi.
Lam Hiên Vũ vẫn ngồi yên bên giường, quay đầu hướng cửa sổ nhìn ra ngoài, hắn lập tức thấy một Tinh Cầu xanh thẳm đã xuất hiện ở phía trước không xa. Đương nhiên cái “không xa” này là nói một cách tương đối ở trong không gian mà thôi.
Hành tinh mẹ có một phần rất lớn là được hải dương bao trùm, quan trọng nhất có ba phiến đại lục, theo thứ tự là Đấu La Đại Lục, nơi khởi nguyên của Liên bang, còn có Tinh La Đại Lục cùng Đấu Linh Đại Lục. Nghe nói Đấu La Đại Lục bây giờ cũng không còn là Đấu La Đại Lục ban đầu nữa rồi, từ hai vạn năm trước, trong lúc vỏ quả đất thay đổi đã có một mảnh đại lục khác gọi là Nhật Nguyệt Đại Lục đại lục bị dời qua, đụng vào Đấu La Đại Lục. Mà số lượng hồn sư trên phiến Nhật Nguyệt Đại Lục kia cũng khá ít, nhưng trên đó lại có những phát minh rất lớn về Hồn Đạo Khí cùng đại lượng kim loại hiếm.
Hai phiến đại lục va chạm cũng đã mang đến chiến tranh giữa hai dân tộc, mà cũng chính tại đoạn thời gian đó thì nhân loại đã một lần nữa thống nhất, Hồn Đạo Khí cũng theo đó mà phát triển thần tốc. Trong quá trình nhân loại phát triển thì Hồn Thú lại trở thành tồn tại đáng buồn nhất. Hồn Đạo Khí đã trợ giúp nhân loại chèn ép không gian sinh tồn của hồn thú trên phạm vi lớn, vậy nên Hồn Thú thời điểm đó đã gần như diệt tuyệt. Liên bang cũng chính là thành lập trong khoảng thời gian đó.
Về sau không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, Liên bang cùng Hồn Thú đã đạt thành hiệp nghị chung sống hoà bình, bắt đầu toàn lực tiến hành di dân giữa các hành tinh, nhờ vậy mới có cục diện như ngày hôm nay.
Đối với Đấu La Tinh thì hầu như tất cả nhân loại đều có một cảm tình mãnh liệt, Lam Hiên Vũ cũng không ngoại lệ. Bởi vì Nam Trừng đã nói hắn chính là sinh ra tại Đấu La Tinh.
Nơi này chính là hắn nơi sinh ra!
Khoảng cách Phi thuyền vũ trụ tới Đấu La Tinh đã ngày càng gần, nguyên bản là một tinh cầu từ phía xa, lúc này đang không ngừng phóng đại trước mắt, mơ hồ có thể thấy các loại màu sắc rực rỡ với màu xanh lá cùng màu lam làm chủ.
Khi ở trường Lam Hiên Vũ cũng đã được học những tri thức có liên quan tới Đấu La Tinh, theo việc nhân loại triển khai di dân giữa các hành tinh, số người còn sinh sống trên hành tinh mẹ đã giảm bớt trên phạm vi lớn, do đó cũng giúp cho cả Tinh Cầu có thể nghỉ ngơi lại sức. Dưới biện pháp xanh hóa tinh cầu do Liên bang tận lực phổ biến, hiện giờ diện tích xanh hóa toàn bộ ba khiến đại lục trên mẫu tinh cũng đã vượt qua năm thành, một tồn tại có một không hai trong tất cả Tinh Cầu.
Trên thực tế, vô luận nhân loại sinh hoạt trên bất cứ tinh cầu nào cũng hy vọng mình có thể trở lại mẫu tinh. Nhưng đồng dạng, mức sinh hoạt trên mẫu tinh cũng là cao nhất trong tất cả Tinh Cầu.
Hành tinh mẹ! Đây chính là nơi mình sinh ra!
Không biết vì cái gì, khi dần dần tiếp cận Tinh Cầu khổng lồ này, ở sâu trong nội tâm Lam Hiên Vũ có một loại tình cảm khác thường đột nhiên xuất hiện. Hắn thật sự rất ưa thích nơi đây.
Phi thuyền vũ trụ nhẹ nhàng chấn động, tiếng cảnh báo cũng vang lên theo, tất cả dây an toàn theo đó mà co rút lại rồi giữ chặt. Phi thuyền đã vào tầng khí quyển của mẫu tinh. Lam Hiên Vũ ngồi xuống, hồn lực trong cơ thể tự động vận chuyển mà triệt tiêu chấn động từ thân phi thuyền truyền tới, trong lòng hắn thầm suy nghĩ: Mẫu tinh, ta đến rồi!