Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 179: Chương 179: Liên hợp sơ bộ




Tông Lư Hùng kêu rên một tiếng rồi lui về phía sau, lúc này nó vừa mới hạ xuống đôi chân, vừa ngẩng đầu nhìn lên đã không còn thấy gốc Tử Chi ngàn năm, mà Kim Ti Ma Viên lạ ở vị trí đó. Tông Lư Hùng lập tức phẫn nộ tới nổi điên, mãnh liệt phóng tới hướng Kim Ti Ma Viên đã có chút suy yếu.

Trong đầu Kim Ti Ma Viên lại lần nữa nhận được luồng sóng tinh thần động, nó vội vàng dùng sức gật đầu. Lập tức, Kim văn Lam Ngân Thảo đang quấn quanh tại đùi nó lại phóng hào quang, thân thể Kim Ti Ma Viên cũng chợt sáng lóe lên, một cái chồm liền phóng tới hướn Tông Lư Hùng.

Cùng lúc đó, một cây Kim văn Lam Ngân Thảo lặng yên không một tiếng động mà quấn quanh lên đùi Tông Lư Hùng. Nó đang điên cuồng tấn công Kim Ti Ma Viên lại lập tức cảm thấy một cỗ sợ hãi mãnh liệt truyền khắp toàn thân, dường như bên cạnh đã xuất hiện một đầu Cự Long, khí thế lập tức rớt xuống rất nhiều.

Sao Kim Ti Ma Viên lại bỏ qua cơ hội như vậy đây, Nó vọt tới, song quyền vung lên mà đánh xuống người Tông Lư Hùng, rồi sau đó dùng cánh tay đã trở nên đặc biệt tráng kiện mà ôm chặt lấy cổ Tông Lư Hùng, cả người lật chuyển đến sau lưng nó, hai chân đạp lưng, hai tay toàn diện phát lực.

Chỉ nghe “Rặc rặc” một tiếng, Kim Ti Ma Viên đã bẻ gãy cổ Tông Lư Hùng một cách đơn giản. Dưới tình huống bình thường thì với lực lương của Tông Lư Hùng nào có dễ dàng đối phó như vậy? Thế nhưng lúc này bọn chúng đã là một bên được tăng phúc, một bên lại bị huyết mạch áp chế.

Nó cúi đầu nhìn lại sợi dây leo mảnh khảnh trên người, trong khoảng thời gian ngắn, đôi mắt nó đã tràn đầy vẻ kinh nghi. Lúc này Lam Hiên Vũ mới mang Tiền Lỗi cùng Lưu Phong chậm rãi bước ra từ sau gốc đại thụ, bảo trì một khoảng cách nhất định, cảnh giác mà nhìn Kim Ti Ma Viên.

“Nói nó để lại một nhát đánh chết Tông Lư Hùng cho chúng ta.” Lam Hiên Vũ nói với Tiền Lỗi.

Tiền Lỗi vội vàng đem ý của bọn hắn truyền tới.

Kim Ti Ma Viên nhìn lên ba nhân loại trước mặt, vốn là nhếch miệng một hồi, nhưng khi nó nhìn đến gốc Tử Chi ngàn năm trong tay Lam Hiên Vũ lại có chút không cam lòng mà lui về sau.

Lam Hiên Vũ thu hồi Kim văn Lam Ngân Thảo, quay đầu báo hiệu với Lưu Phong một lát.

Lưu Phong phóng người lên, phóng thích ra Bạch Long thương, trên cánh tay phải của hắn hiện ra một tầng lông mềm màu bạc, lưu quang tràn ngập các loại màu sắc. Bạch Long thương lập tức bắn ra ba thước Ngân Nguyệt phong mang, thương mang bắn thẳng tới mắt Tông Lư Hùng, hoàn thành một kích cuối cùng.

Sau khi đánh chết một đầu hồn thú nghìn năm, ba người Lam Hiên Vũ nhất thời cảm thấy cả người nóng lên, tựa hồ có thêm chút gì đó, những chỉ một chút bọn hắn đã lập tức hiểu ra, đây là do điểm tích lũy tăng lên trên phạm vi lớn, trong nội tâm cả ba đều âm thầm mừng rỡ. Đây chính là một hồn thú nghìn năm a! Với thực lực bình thường của bọn hắn là sẽ không thể đối kháng đấy.

Trong trận khảo hạch trước, giải quyết một đầu Địa Hỏa Tích Dịch mới được mấy chục điểm, nhưng giải quyết được Địa Hỏa Xích Long lại có hơn vạn điểm, từ cái này đã có thể nhìn ra, chênh lệch điểm giữa những hồn thú có đẳng cấp khác nhau là khá lớn đấy.

Mục đích sơ bộ đã đạt đến, nhưng đây còn không phải mục đích cuối cùng của Lam Hiên Vũ. Hắn báo cho Tiền Lỗi, sau đó phất phất gốc Tử Chi nhàn năm với Kim Ti Ma Viên.

Kim Ti Ma Viên làm một cái nhe răng.

Lam Hiên Vũ đưa gốc Tử Chi nghìn năm cho Tiền Lỗi rồi duỗi hai tay ra, Kim văn Lam Ngân Thảo cùng ngân văn Lam Ngân Thảo cùng lúc bắn ra mà lan tràn trên mặt đất, hai con ngươi của hắn cũng theo đó mà tản mát ra khí tức cường thế. Hai loại Lam Ngân Thảo có tất cả hai cái hồn hoàn phù hiện trên cánh tay hắn, khí tức huyết mạch đến từ kim sắc huyết mạch cùng ngân sắc huyết mạch cũng không hề giữ lại mà phát ra.

Lúc trước Kim Ti Ma Viên đã cảm nhận được sự tăng phúc cùng áp chế từ Kim văn Lam Ngân Thảo, nó lập tức cảnh giác mà lui về phía sau mấy bước, có chút bất an mà nhìn bên này.

Lam Hiên Vũ quay sang nói với Tiền Lỗi: “Nói cho nó biết, hợp tác với chúng ta thì gốc Tử Chi ngàn năm này sẽ là của nó. Chỉ cần nó đi theo chúng ta sáu ngày, giúp chúng ta đối phó những hồn thú khác. Ta sẽ tăng phúc cho nó từ đầu tới cuối. Nếu không đồng ý chúng ta liền hủy diệt gốc Tử Chi này rồi tử chiến với nó!”

Tiền Lỗi vội vàng thông qua Tinh Thần Lực mà truyền đạt ý niệm.

Lúc trước, Lam Hiên Vũ bảo hắn chủ động liên hệ đầu Kim Ti Ma Viên, truyền lại tin tức cho nó rất đơn giản, chính là bọn hắn nguyện ý phối hợp cùng nó giết Tông Lư Hùng, giúp nó cướp lấy gốc Tử Chi, sau đó nhờ nó giúp một việc.

Sở dĩ hắn chọn Kim Ti Ma Viên cũng đã trải qua nghĩ sâu tính kỹ đấy. Đầu tiên, Kim Ti Ma Viên là thuộc loài khỉ nên trí tuệ cao hơn Tông Lư Hùng rõ ràng, sẽ càng dễ câu thông trao đổi. Tiếp theo, tốc độ của Kim Ti Ma Viên rất nhanh, lại am hiểu chiến đấu trong rừng rậm nên nó sẽ trợ giúp được rất nhiều.

Ngay khi Lam Hiên Vũ nhìn thấy hai đầu hồn thú đang tàn sát lẫn nhau liền xuất hiện ý nghĩ này, hắn lập tức thử thông qua tinh thần câu tông của Tiền Lỗi đi hợp tác.

Dưới tình huống bình thường, hồn thú hoang dã sẽ không thể nào hợp tác với bọn hắn, nhưng có gốc Tử Chi ngàn năm liền không giống vậy. Kim Ti Ma Viên sợ ném chuột vỡ bình, hơn nữa, với thực lực Lam Hiên Vũ vừa bày ra thi bọn hắn cũng đã có vốn liếng để đàm phán.

Nếu như song phương thật sự đánh nhau, tăng thêm hai lần triệu hoán của Tiền Lỗi và năng lực của Lam Hiên Vũ, còn có thực lực chỉnh thể của Lưu Phong thì bọn hắn cũng có sức liều mạng, chẳng biết hươu chết về tay ai.

Theo việc thực lực cả ba đều đã tăng lên, bọn hắn đã có tin tưởng có thể cứng rắn đối đầu với một hồn thú ngàm năm một chút. Cái này chính là điểm lực của Lam Hiên Vũ. Không có thực lực sẽ không có tư cách đàm phán.

Quả nhiên nó đã bị uy hiếp, hơn nữa, gốc Tử Chi còn ở kia nên đầu Kim Ti Ma Viên này cũng có chút động tâm rồi, hung quang trong ánh mắt nó dần thu liễm. Thực sự là nó cũng rất kiêng kị Kim văn Lam Ngân Thảo của Lam Hiên Vũ, chỉ dám chậm rãi tiến lên, dùng chân trước nhẹ nhàng xuống đất.

Lam Hiên Vũ khống chế Kim văn Lam Ngân Thảo tới quấn quanh cẳng tay nó rồi truyền cảm giác huyết mạch tăng phúc tới, sau đó lại thu hồi. Với hắn mà nói, tăng phúc cùng áp chế chỉ cần một ý niệm, truyền ra tâm tình thiện ý thì huyết mạch của hắn sẽ cho ra hiệu quả tăng phúc, mà truyền ra ác ý nó sẽ lập tức biến thành áp chế.

Lam Hiên Vũ tu luyện đã nhiều năm như vậy, từ lúc trước đối mặt với Diệp Linh Đồng đến bây giờ, sao hắn còn có thể không rõ diệu dụng của huyết mạch chi lực đây? Rút cuộc, Kim Ti Ma Viên cũng hướng Lam Hiên Vũ gật đầu, Tiền Lỗi vui mừng quá đỗi, hưng phấn nói: “Nó đồng ý. Nhưng nó nói, nếu gặp được địch nhân không thể đối phó nó sẽ rời đi.”

Lam Hiên Vũ mỉm cười: “Đó là nên làm đấy. Đánh không lại thì chính chúng ta cũng phải chạy. Đáp ứng nó đi, sau đó nói cho nó biết, ta có thể giúp nó chữa vết thương một chút, tỏ thành ý của chúng ta.”

Tiền Lỗi thuật lại, sau khi Kim Ti Ma Viên do dự một lát cũng vẫn là nhích tới gần. Trong nội tâm Lam Hiên Vũ vẫn luôn bảo trì cảnh giác, hắn phóng xuất ra một thủy cầu, thủy cầu chậm rãi bay tới miệng vết thương trên người Kim Ti Ma Viên, giúp nó rửa sạch vết thương một chút. Thủy nguyên tố ngưng kết của hắn là cực tinh khiết, có thể rửa sạch những vết bẩn và độc tố từ móng vuốt của Tông Lư Hùng. Ánh mắt Kim Ti Ma Viên nhìn bọn hắn cũng theo đó mà trở nên nhu hòa hơn rất nhiều.

Việc kết minh song phương cũng đã hoàn thành sơ bộ!

Lúc này, Lưu Phong cùng Tiền Lỗi đã vội phục sát đất đối với Lam Hiên Vũ, không nói tới việc bọn hắn có thể làm dễ dàng như thế, Mà mấu chốt là hắn dám nghĩ như vậy cũng đã rất lợi hại rồi. Cái này đã tương đương với việc Tiền Lỗi triệu hoán ra một hồn thú siêu cấp, hơn nữa còn không có thời gian hạn chế, đúng thật là như hổ thêm cánh a!

Huống chi vị này còn là “Thổ dân” trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, nên nó sẽ rất quen thuộc với tình huống của hồn thú nơi đây.

“Tiếp theo chúng ta làm gì? Tiếp tục đi sâu vào?” hai mắt Tiền Lỗi như tỏa ánh sáng mà nói.

Lam Hiên Vũ lắc đầu, mỉm cười nói: “Không thể như vậy. Tuy đầu Kim Ti Ma Viên này đã tạm thời đạt thành hiệp nghị với chúng ta rồi, nhưng khẳng định nó cũng sẽ không quá vì chúng ta. Hơn nữa, nó là hồn thú, không có có nguyên nhân gì khiến cho nó phải tự giết lẫn nhau với nhưng hồn thú khác, chắc chắn nó sẽ không quá nguyện ý. Dù sao hồn thú cũng sẽ có bài xích nhất định đối với nhân loại.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.