Hôm nay là ngày 3/7 cũng chính là thời điểm diễn ra kỳ thi đại học mỗi năm một lần ngày đầu tiên trên cả S quốc. Mà ở ngày đầu tiên này, môn thi sẽ là 2 môn Toán học buổi sáng cùng Vật lý buổi chiều.
Tiêu Hạo từ chối cha mẹ cùng em gái mình đi cổ vũ động viên mà lái xe đến địa điểm thi. Khi Tiêu Hạo vừa đến cửa cổng trường đại học luật dân chính cũng là địa điểm thi ngày đầu tiên thì bị một nhóm phóng viên nhà báo cho vây quanh.
Khi vừa trả lời xong câu hỏi cuối cùng, Tiêu Hạo mới nói đã gần đến giờ thi nên mới được đám phóng viên nhà báo buông tha mà đi đậu xe rồi vào phòng thi.
“Tiêu Hạo, bạn địa điểm thi cũng ở trường này?”
Tiêu Hạo vừa xuống xe mang theo cặp xách chuẩn bị vào phòng thi thì nghe được thanh âm quen thuộc.
“Tầm Nguyệt.” Tiêu Hạo nhìn thấy thân ảnh thiếu nữ xinh đẹp mà quen thuộc cũng tiến đến cười chào hỏi.
Mới có 2 tuần không gặp mà Phan Đình Tầm Nguyệt cũng đã có biến hóa rõ rệt làm Tiêu Hạo nhìn thấy nàng có chút thất thần.
“Tiêu Hạo, 2 tuần qua bạn ôn tập thế nào rồi? có chắc chắn là sẽ vượt qua chứ?”
Phục hồi tinh thần lại, Tiêu Hạo lộ ra nụ cười tràn đầy tự tin nói ra.
“Tầm Nguyệt yên tâm, mình chẳng những sẽ qua được mà còn phải kiếm cái danh hiệu trạng nguyên đâu này.”
“Vậy thì chúc bạn thi tốt, mình đi trước đây.”
“Được rồi, bạn cũng thi tốt nhé, chúc may mắn.”
Phan Đình Tầm Nguyệt không hiểu sao sắc mặt có chút ngượng ngùng nhưng ánh mắt trở nên kiên định lên mà bất ngờ hôn lên má Tiêu Hạo một cái mà đỏ mặt nói.
“Xem như mình khen thưởng cho bạn làm phần quà động viên thi tốt. Mình… mình.. đi trước đây.”
Cô thiếu nữ mặt đã ngại ngùng muốn bốc khói lên mà chạy vội đi làm Tiêu Hạo đứng ngốc nơi đó sờ sờ má phải vừa được Phan Đình Tầm Nguyệt hôn.
“Cái này là nợ phong lưu của Hạo ca sao? đậu xanh mị lực quá lớn cũng thật khổ mà.”
Lắc đầu không thèm nghĩ lung tung, Tiêu Hạo cũng mang theo cặp xách mình mà tiến đến phòng thi.
Mấy thí sinh được an bài thi chung Tiêu Hạo sau khi nhìn thấy nhân vật chính bước vào phòng thi làm cả nhóm thí sinh bắt đầu bàn tán xôn xao lên.
“Không ngờ ta thi chung người thật là Hạo chủ tịch, cứ ngỡ là người trùng tên trùng họ đâu.”
“Haha quá tốt rồi, ta phải đến xin chữ ký mới được.”
“Ai bảo Hạo chủ tịch quá thần đâu, tháng trước video hát tại Cố nữ thần sinh nhật vẫn còn tăng lượt xem vù vù hiện tại đây.”
“Chú quá gà rồi, phải nói là lượt xem tăng mỗi giờ, đến cả mấy người bạn giỏi tiếng Hoa của tôi còn nói tiếng Hoa của Hạo chủ tịch vô cùng chuẩn khẩu ngữ dân Bắc Kinh luôn. Lượt xem của clip trên trang youku của Trung Quốc ông biết là bao nhiêu không: gần cán mốc 100 triệu rồi đó.”
“Hừ đó là chuyện của bọn Trung Quốc, chúng ta S quốc chỉ quan tâm trên youtube thôi. Tôi chỉ biết lượt view của video hơn 100 triệu là được rồi, chỉ có gần 1 tháng up lên video thôi đấy.”
“Xì, tôi chỉ quan tâm trang fanpage của Hạo chủ tịch thôi, gần đạt 5 triệu like rồi. Mong là ngày càng nhiều người quan tâm, nghe đâu là quản trị viên trang đó đã giao lại cho Hạo chủ tịch quản lý luôn rồi. Là chính chủ nên luôn được xem Hạo chủ tịch những dòng post hay ho thú vị đâu.”
Tiêu Hạo nghe nhóm thí sinh bình luận về mình mà lắc đầu, mấy cái thí sinh cũng chạy đến xin chữ ký, chụp chung ảnh cái kiểu. Ngay cả thí sinh phòng khác khi biết được Tiêu Hạo ở phòng này cũng chạy đến như fan cuồng mà xin mấy cái ôm làm Tiêu Hạo vô cùng đau đầu ứng phó.
Cũng may là giáo viên gác thi đếp kịp lúc mà giải vây mới để Tiêu Hạo thở ra một hơi. Càng để Tiêu Hạo cạn lời là nam giáo viên này đem theo sẵn máy ảnh cũng thiết bị rửa ảnh tại chỗ mà yêu cầu chụp hình cùng mình ký tên lên đó nữa mới ác.
Tiêu Hạo trong lòng biểu thị: Hạo ca muốn làm người bình thường lặng yên sinh hoạt cùng mấy cái bà xã cũng không được hay sao.
Cuối cùng chuông thông báo phát đề thi cũng vang lên, nam lão sư đang cầm tấm hình có chữ ký của Tiêu Hạo bỏ vào cặp xách mà đứng lên phát đề thi.
Tiêu Hạo cảm thấy lúc này không bị ai quấy rầy mà bắt đầu tập trung nghiêm túc làm bài.
Đề thi Toán lần này cũng như mỗi năm cấu trúc đề thi: vẽ đồ thị tính hàm số, phương trình - hệ phương trình, nguyên hàm - tích phân, số phức, tổ hợp - xác suất, hình học không gian, bất đẳng thức, hình học phẳng. Trong đó vẽ đồ thị tính hàm số cùng hình học không gian chia thành 2 câu nhỏ mỗi câu 1 điểm, các câu còn lại mỗi câu 1 điểm cho thang điểm 10.
Nhìn thấy đề thi đều nằm ở trong những phần mình đã ôn qua, bằng năng lực ghi nhớ tốt hơn khi trở thành tu đạo giả, Tiêu Hạo cũng ở thời gian hơn 90 phút một ít làm xong đề thi mà đứng lên nộp bài.
Nam giáo viên gác thi thấy vậy có chút quan tâm hỏi.
“Hạo chủ tịch, cậu không kiểm tra lại đáp án một chút sao?”
“Không cần, tôi còn có việc đâu này. Thầy ở lại gác thi vui vẻ nha.”
“Được, được, Hạo chủ tịch đi thong thả.”
Tiêu Hạo nhàm chán mà lái xe quanh nội thành Đồng Xuyên mà tìm kiếm chỗ nào hứng thú để mình dừng chân.
“Hay là đến công ty nhìn Tuyết nhi một cái đi.”
Dược nghiệp Tân Kỷ Nguyên sau một tháng tuyển người những vẫn chưa gom góp đủ số lượng người xin việc để thỏa mãn yêu cầu Tiêu Hạo mà mở cuộc phỏng vấn. Trước đó Tiêu Hạo có nói với Phùng Tuyết Vân là số lượng người phải đạt 100 trở lên mới chấp nhận mở cuộc phỏng vấn chung.
“Ông chủ?”
Phùng Tuyết Vân mấy ngày nay cũng biết ông chủ mình bận rộn cho kỳ thi đại học nên khá là bất ngờ khi hôm nay Tiêu Hạo chạy đến công ty.
“Phùng thư ký, cô có việc gì cần báo cáo sao?”
Tiêu Hạo thấy nàng cầm một mớ tài liệu trong tay hỏi dò.
“Vâng, là số lượng người nộp đơn hợp cách nhận phỏng vấn đã đủ 100 nên muốn xin phép ý kiến của ông chủ thế nào.”
“Vậy thì mở phỏng vấn đi thôi, ngày thi thứ 5 của tôi buổi chiều đi, lúc đó chỉ còn môn cuối, mà thời gian thi là 2 giờ chiều, buổi sáng không thi nên cô sắp xếp mở cuộc phỏng vấn vào buổi sáng giúp tôi.”
“Vâng, vậy em sẽ nhờ nhân viên phòng nhân sự gọi điện báo thời gian cùng địa điểm phỏng vấn cho những người hợp cách.”
“Được, vậy 8/7 buổi sáng gặp mặt. Có thể mấy ngày này tôi sẽ không đến công ty, có việc gì cô cứ báo cáo với Tuyết nhi hoặc nếu cả 2 không giải quyết được thì nhắn tin cho tôi cũng được.”
Ở công ty dạo 1 vòng động viên khích lệ nhân viên mình một hồi, Tiêu Hạo cũng lái xe rời khỏi.
Thời gian cũng nhanh đến buổi chiều diễn ra môn thi Vật lý. Nhưng làm Tiêu Hạo hết chỗ nói là đám phóng viên lại trực câu núp lùm nhìn mình mà hỏi han các vấn đề có làm được bài không, nhận xét thế nào về đề bài các loại làm Tiêu Hạo có xúc động muốn nhào lên quần ẩu bọn này: Hạo ca chỉ biết làm bài chứ không phải mấy đứa thích ra vẻ ta đây giỏi giang mà đi nhận xét đề bài.
Tiêu Hạo chỉ trả lời qua loa là ai thấy dễ thì nói nó dễ, ai thấy khó nói khó rồi vội vàng chạy đến phòng thi.
Sau 90 phút làm bài, Tiêu Hạo cũng nộp trước thời gian kết thúc đề thi 20 phút. Ở nữ giáo viên kinh ngạc tiếp bài thi mình mà Tiêu Hạo nhanh chóng ôm cặp xách rời khỏi.
Đến ngày thi thứ 2 là thi Hóa học cùng Sinh học, Tiêu Hạo vẫn gương mặt tự tin mà bước vào phòng thi, người hâm mộ bản thân cùng đám liều báo phóng viên vẫn dai như đĩa dây dưa mỗi ngày làm Tiêu Hạo đau đầu ứng phó gần chết.
Ngày thứ 3 là Sử học cùng Địa lý, ngày thứ 4 là Anh ngữ cùng Ngữ văn.
Sau khi viết đến đoạn kết bài văn của câu hỏi cuối cùng, nhìn thời gian còn hơn 10 phút, Tiêu Hạo không chút do dự vẫn như cũ đứng lên nộp bài thi.
Toàn bộ thí sinh phòng thi đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Tiêu Hạo. Không ai nghĩ đến sự tích Tiêu Hạo 7 môn trước chuyên về tính toán cùng ghi nhớ nộp bài nhanh nhất lại phát sinh tiếp tục ở môn thứ 8.
Phải biết Ngữ văn là chuyên lấy cảm hứng để viết ra được một bài văn hoàn chỉnh. Ngoài ra để nó trở nên có hồn thì phải tiêu tốn thời gian rất lâu. Ai cũng biết viết văn cho dù là 1 phút trong đó lấy ý tưởng cũng vô cùng quý báu. Thí sinh có khi tiêu hao hết cả 90 phút vẫn không thể viết được trọn vẹn hoàn chỉnh 1 bài, huống chi là viết xong trước mười mấy phút rồi nộp bài như Tiêu Hạo.
“Trật tự, không được làm ồn ảnh hưởng người khác thi.”
Nữ giáo viên gác thi tuổi ngoài 50 trầm giọng nói. Trong phòng thi tiếng nghị luận bàn tán cũng theo đó mà im bặt ngừng lại.
Nàng tiếp nhận lấy bài thi của Tiêu Hạo hỏi.
“Kiểm tra kỹ sao?”
“Vâng, đã kiểm tra kỹ càng.”
“Cậu có chắc chắn là muốn nộp bài không? một khi đã nộp thì không được lấy về sửa chữa cái gì đâu đấy.”
“Chắc chắn rồi thưa cô, em bây giờ có thể đi được chưa?”
“Được, ký tên vào danh sách thí sinh rồi cậu có thể đi.”
Sau khi ký tên xong, Tiêu Hạo cũng xách cặp mình mà đi ra khỏi phòng thi.
Đợi khi Tiêu Hạo vừa đi, nữ giáo viên gác thi cũng cầm bài thi Tiêu Hạo mà nhận xét.
Càng đọc, nữ giáo viên càng lộ vẻ kinh ngạc cũng cảm thán.
“Quả thật là tuổi trẻ tài cao, thật không hổ danh là nhân vật tuổi trẻ phong vân Hạo chủ tịch.”
Ngữ văn phần thi kiến thức liên quan đến từ ngữ Hán Việt cùng một số kiến thức thơ từ thi ngôn thời xưa nhưng vẫn bị Tiêu Hạo trả lời lấp kín hết mặt giấy. Cho dù là người học ngành ngôn ngữ học cũng không dám nói có thể nhớ và nhận biết toàn bộ những vấn đề này.
Thế mà trong đề thi Tiêu Hạo lại bổ sung đầy đủ không thiếu không thừa một chữ mới làm cho nữ giáo viên kinh ngạc như vậy.
Nàng trong lòng có dự cảm, Tiêu Hạo sẽ là S quốc năm nay tân trạng nguyên.