Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 340: Chương 340: Gặp Lại Mai Doãn Tuyết




Gặp Lại Mai Doãn Tuyết

- ---------------------------------

Người lười thôi động Thế Giới.

Câu này không phải không có đạo lí.

Tu Sĩ bởi vì lười nhác việc quét dọn phòng nên đã sáng chế ra Khứ Trần Quyết.

Khứ Trần Quyết không phải một dạng pháp thuật cao siêu, nó chỉ là một chút tiểu kỹ xảo. Nên rất nhanh tứ nữ đều đã học xong.

Học xong pháp thuật này tứ nữ chạy vội vào từng phòng riêng của mình hào hứng vận dụng, mà thời điểm dọn phòng của mình sạch sẽ sau đó lại chạy qua phòng bếp, phòng tắm, Đường Đường còn chạy đến nhà kho để thi triển Khứ Trần Quyết.

Củng may Diệp Hạo kịp thời phát hiện ngăn cản.

Nếu dùng Khứ Trần Quyết trong nhà kho chẳng lẽ muốn dọn sạch mọi thứ trong đó hết sao?

Diệp Hạo phết lên mông Đường Đường vài cái, nàng chu môi dõng miệng bỏ chạy.

Diệp Hạo cười cười nằm trên ghê mây đặt ngoài vườn.

Không lạu sau đó, Đường Phiên Phiên mang theo một đĩa trái cây và một vài món nguội để kế bên Diệp Hạo.

- Rồi, há mồm ra.

Đường Phiên Phiên lột một trái Nhãn đưa cho Diệp Hạo.

Diệp Hạo há mồm nuốt lấy.

- Này.

Đường Phiên Phiên cảm thấy không sai biệt lắm tay nhỏ lại đặt trước miệng Diệp Hạo.

Diệp Hạo há mồm phun hột ra trên tay cô nàng.

- Ăn bồ đào nữa.

Đường Phiên Phiên đưa cho hắn một trái bồ đào.

Không bao lạu sau Diệp Hạo đã xử lý sạch sẽ đống đồ ăn trên bàn.

Đường Phiên Phiên bưng đĩa về phòng khách, rồi bưng một tách trà bích loa xuân ra.

Diệp Hạo uống một ngụm xong, Đường Phiên Phiên mới hỏi.

- Trưa nay nên ăn món gì đây?

- Gà hầm nấm đi.

Diệp Hạo thuận miệng nói ra.

- Uhm, tốt thôi.

Đường Phiên Phiên nói rồi trở về phòng khách, tiếp đó cùng Mặc Mặc đi siêu thị.

Diệp Hạo đang nhắm mắt dưỡng thần, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên tai.

- Không ngờ tiểu tử cậu cũng biết cách hưởng thụ đó.

Diệp Hạo đột nhiên mở hai mắt ra.

Hắn kinh nghi bất định nhìn bốn phía một cái, vẫn không phát hiện được người tới là ai.

- Tu vi của chúng ta chênh lệch lớn đến vậy sao?

Diệp Hạo có chút chán nản nói.

- Khi đến Kim Đan Cảnh, toàn bộ khí tức đều có thể nội liễm vào Kim Đan, trừ phi người đồng cấp bậc nếu không sẽ rất khó cảm ứng được đối phương.

Đúng lúc này một đạo thân ảnh uyển chuyển xuất hiện trước mặt Diệp Hạo.

Diệp Hạo đánh giá thiếu nữ trước mặt một cái nói.

- Cũng đẹp trai đấy.

- Tiểu tử cậu có phải muốn ăn đòn?

Mai Doãn tuyết trừng Diệp Hạo một cái nói.

- Tôi mà cậu cũng dám lấy ra làm trò đùa sao?

- Ai dám đâu chứ.

Diệp Hạo thấy đụng phải thiết bảng vội nói.

- Thời điểm ta nhìn thấy tỷ tỷ, trong lòng chỉ có sự kính ngưỡng vô hạn thôi.

- Cút qua một bên.

Mai Doãn Tuyết đá Diệp Hạo một cước, Diệp Hạo vội vàng đứng lên, cô nàng thuận thế nằm trên ghế mây.

- Bưng tô hoa quả qua đây.

Diệp Hạo vội vàng chạy qua phòng bếp rửa sạch một chút hoa quả rồi đi ra.

Mai Doãn Tuyết liếc tô hoa quả nhẹ nhàng lắc lư trên ghế mây.

Khóe miệng Diệp Hạo giật một cái.

Bất qua hắn vẫn thành thành thật thật đưa hoa quả cho bà cô này ăn.

Đợi ăn gần hết trái cây, Mai Doãn Tuyết mới chậm rãi nói.

- Lang tộc dạo này không an phận.

Diệp Hạo nghe được như thế, thần sắc khẽ động nói.

- Thương thế Lang Tộc Lão Tổ như thế nào rồi?

- Thương thế Lang Tộc Lão Tổ cũng không chuyển biến tốt nhanh như vậy đâu, mà việc Tô tiền bối không có cách nào trờ về trong một thời gian ngắn, cho nên Lang Tộc Tộc Trưởng lại động ý đồ xấu.

Mai Doãn Tuyết nhìn Diệp Hạo nói.

- Cậu có dự tính gì?

- Binh tới tướng ngăn, sóng lên đất đỡ thôi.

Diệp Hạo nhéch miệng cười nói.

- Tôi biết Lang Tộc Thông Thiên Cảnh không phải đối thủ của cậu nhưng trong Lang Tộc lần này đến đây còn có một cao thủ Kim Đan Cảnh.

Mai Doãn Tuyết có chút ngạc nhiên nhìn Diệp Hạo nói.

- Đừng nói Kim Đan Cảnh, coi như Nguyên Anh cảnh, tôi cũng có thể làm cho hắn đến được nhưng về không được.

Diệp Hạo nói đến đây, trong mắt lóe lên một đạo hàn quang.

Mai Doãn Tuyết nhìn sự tự tin của Diệp Hạo rồi đứng lên.

- Xem ra cậu đã chuẩn bị tốt để ứng phó rồi, nếu như vậy tôi cũng khônh còn gì để nói, cáo từ.

Diệp Hạo đưa tay kéo Mai Doãn Tuyết lại.

Thời điểm Mai Doãn Tuyết quay người lại, hắn nghiêm túc nói.

- Lần này cám ơn tỷ tỷ thông báo, nếu không Thanh Thanh các nàng chỉ sợ có chuyện xảy ra rồi.

- Có biết rằng không nên tùy tiện kéo tay nữ hài không?

Mai Doãn Tuyết tựa hồ không nghĩ đến lời cảm ơn trịnh trọng này, nàng chỉ chú ý đến việc Diệp Hạo đang kéo tay mình.

Diệp Hạo vội vàng buông ra.

- Kìm lòng không được.

- Hả?

- Tỷ Tỷ vất vả đến đây rồi thì sao có thể vội vàng đi như vậy được?

Diệp Hạo vội nói.

- Để em làm chủ nhà tận hết tình nghĩa được không?

- Côn Lôn bên kia cũng kéo dài được không bao lâu nữa, Lục Tông chuẩn bị chiêu mộ một nhóm Tu Sĩ tiến vào, đến lúc đó tôi cũng sẽ đi.

Mai Doãn Tuyết nhìn Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Đi Côn Lôn để làm cái gì?

- Giết vào bên trong phong ấn.

Sắc mặt Diệp Hạo không khỏi biến đổi.

- Cái này quá nguy hiểm.

- Cái này là cách duy nhất để làm dịu nguy cơ xuống, nếu không Yêu Thú bên trong sẽ không ngừng trùng kích, phong ấn sẽ không trụ vững được bao lâu nữa.

Mai Doãn Tuyết nói khẽ.

- Khi nào?

- Thời gian vẫn chưa biết.

- Đến lúc đó để tôi bồi tỷ đi.

- Cậu an tâm ở Thế Tục tu luyện đi rồi.

Mai Doãn Tuyết trừng Diệp Hạo một cái nói.

Diệp Hạo hơi hơi trầm ngâm rồi nắm lấy tay Mai Doãn Tuyết.

Mà lúc Mai Doãn Tuyết muốn răn dạy Diệp Hạo thì một đạo nhân uân chi khí theo sự điều động của hắn vọt vào thể nội của nàng.

- Nhân uân chi khí?

Mai Doãn Tuyết không khỏi trừng hai mắt nói.

Cô không ngờ trong thể nội của Diệp Hạo còn có nhân uân chi khí, bất quá cô nhanh chóng hất tay Diệp Hạo ra.

- Năng lượng trân quý như vậy mà cậu cho tôi làm gì?

- Trân quý cỡ nào cũng đâu có thể so với cô.

Diệp Hạo vừa nói vừa gắt gao nắm lấy tay Mai Doãn Tuyết.

Mai Doãn Tuyết nhìn Diệp Hạo một cái rồi trầm mặt, sau đó yên lặng hấp thụ cỗ năng lượng này.

Mai Doãn Tuyết hiện giờ có tu vi Kim Đan Nhị Chuyển, nếu hập thụ cỗ năng lượng này, cô tự tin có thể đi đến Kim Đan Tam Chuyển trong thời gian rất ngắn nữa.

Đến lúc đó tiến vào phong ấn, tỷ lệ sinh tồn sẽ tăng lên vô cùng lớn.

- Đã đủ để đột phá rồi.

Thời điểm Mai Doãn Tuyết cảm giác được cỗ năng lượng này đã đạt đến cực hạn nói.

Diệp Hạo thuận thế buông lỏng tay Mai Doãn Tuyết ra nói.

- Tỷ tỷ tiến về Côn Lôn Mật Cảnh thì phải chú ý an toàn.

- Tôi biết rồi.

Mai Doãn Tuyết nhìn thật sâu Diệp Hạo một cái rồi xoay người rời đi.

Đợi đến khi Mai Doãn Tuyết rời khỏi, Diệp Hạo nhanh chóng liên lạc với Võ Đào trong Ám Tinh Môn.

Võ Đào trước tiên mang theo mấy vị Tam Tinh Sát Thủ chạy đến biệt thự Diệp Hạo.

- Thiếu Tông Chủ.

Bốn vị Trưởng Lão nhìn thấy Diệp Hạo hành lễ nói.

Trong quá trình hành lễ họ kinh dị khi phát hiện Diệp Hạo đã đạt đến Thông Thiên cảnh tầng hai rồi.

- Ta nhớ kỹ, tu vi trước kia của Thiếu Tông Chủ chỉ là Ích Cốc tầng hai thôi mà.

- Vừa qua bao lâu đâu mà đã tăng lên Thông Thiên cảnh Tầng hai rồi?

- Có phải ta đang hoa mắt hay không?

Bốn vị Trưởng Lão trước đó đều đã thấy Diệp Hạo xuất thủ.

Diệp Hạo lúc còn ở Ích Cốc Tầng hai đã vô địch trong cùng cảnh giới, như vậy bây giờ cậu ấy có phải trong vô địch tại Thông Thiên Cảnh không?

Còn nữa, dựa vào tốc độ đột phá của Diệp Hạo hiện giờ, đột phá Kim Đan Cảnh chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, khi đó hắn sẽ đứng ngang hàng với bọn họ rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.