Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 208: Chương 208: Không có tính khiêu chiến




Không có tính khiêu chiến.

- ----------------------------------------------------

- Mang toàn bộ 1300 chữ toàn ra đi, trừ nó ra thì đổi thời gian 1 phút thành 5 giây.

Có thể nói, Diệp Hạo không làm người ta kinh ngạc thì không được.

Mọi người đều sớm đã đoán trước việc Diệp Hạo muốn gia tăng độ khó.

Nhưng bọn họ không ngờ đến việc Diệp Hạo lại muốn tăng độ khó đến cấp độ này.

5 giây có thể làm cái gì đây ông trời của tôi ơi?

Chung Cực Toàn Năng Học Sinh Trailer

Hơn nữa, Danny mới nói những chữ tượng hình này có chút phức tạp, thế mà cậu ta vẫn còn dám nói ra lời như vậy?

Mitsuno cũng kinh ngạc.

Diệp Hạo nhếch miệng cười với Mitsuno.

- Trừ cái đó ra tôi còn muốn sửa chữa một quy tắc nữa.

- Cậu muốn sửa như thế nào?

- Lần này đi cùng Mitsuno đến đây ngoại trừ có học trò của ông ta còn có chín đại biểu khác của Hiệp hội tính nhẩm.

Diệp Hạo chỉ vào chín vị đại biểu đang ngồi xem nói tiếp.

- Trận tranh tài này, tôi ngoại trừ muốn khiêu chiến Mitsuno còn muốn khiêu chiến hai vị học trò của Mitsuno và chín vị ở đây nữa.

- Nói cách khác tôi một người đồng thời khiêu chiến 11 người các ông.

Toàn trường xôn xao.

Mắt Mitsuno rực đỏ quát:

- Cậu dám làm nhục chúng tôi?

- Đúng, tôi muốn làm nhục người nước J mấy ông đó, làm sao?

Thanh âm Diệp Hạo không khỏi tăng lên.

- Nhục là các người kia, có gan thì lên đây, không có gan thì lăn ra khỏi Trung Quốc cho tôi.

- Cậu.

- Đồ nít ranh.

- Phách lối không có kết cục tốt đâu.

Toàn bộ đám đại biểu Hiệp hội tính nhẩm của J quốc đều phẫn nộ đứng lên.

- Phách lối?

Diệp Hạo nghe từ này không khỏi ha ha cười lớn.

- Tôi nhớ trước đó đoàn đại biểu nước J các ông rất hùng hổ dọa người nha, nếu mấy người không ép tôi tham gia, tôi làm gì có cơ hội đánh trả lại mấy người thế này đây?

- Hiện tại biết cảm giác bị người tát vào mắt khó chịu thế nào rồi chứ?

- Nói thật, ca đây không ra uy để mấy người tưởng ca là mèo bệnh, hừ hừ.

- Baka.

Noto quát lên một tiếng nhưng lập tức sau đó lại co rụt người một chỗ vì Diệp Hạo như thiển điện đã xuất hiện trước mặt hắn.

- Mày lặp lại một lần nữa xem...

Diệp Hạo nhìn chằm chằm Noto, gằng từng chữ.

- Tôi.

Bị ánh mắt đáng sợ của Diệp Hạo nhìn chằm chằm vào, Noto cảm giác mình như đang bị một con mãnh thú tập trung vào vậy.

- Bố đang nói chuyện mà mày cũng dám chen câu chữi thể vào?

Diệp Hạo nắm cổ áo Noto quát.

Con ngươi Noto dãn ra, sau đó cảm thấy phía dưới nóng hổi, bị Diệp Hạo dọa sợ mà tè cả ra quần.

Diệp Hạo coi Noto như rác rửi, ném qua một bên.

- Mitsuno, người nước J mấy người đều như vậy?

Mitsuno nhìn Noto bị dọa đến nỗi tè ra quần, trong lòng không khỏi tức giận.

- Cậu có muốn tỉ thí nữa không?

Mitsuno đành phải dời đề tài.

- Một mình ông không thể đấu với tôi đâu!

Diệp Hạo thảnh nhiên lên tiếng.

Trong lòng Mitsuno cảm thấy mình bị sỉ nhục cực độ.

Nhưng cân nhắc đến câu nói thần bí khó lường của Diệp Hạo, ông nhẹ gật đầu đáp ứng.

- 9 người mấy cậu cùng lên đi, cò có cậu nữa…Noto.

Không bị Diệp Hạo nhìn vào, Noto cũng dần khôi phục lại bình thường.

Vừa nghĩ tới mình bị dọa sợ đái ra quần, Noto thật sự vừa giận vừa xấu hổ, chỉ muốn chết quách cho xong.

Vấn đề bây giờ là không thể đi thay quần ngay bây giờ được a.

Bởi bậy, khi nghe thầy mình gọi, Noto liền đứng lên, ánh mắt hắn kiên định đi đến trước mặt Mitsuno, cung kính nói:

- Thầy.

Mitsuno tán thưởng nhìn Noto.

- Có thể bỏ qua, có thể chịu nhục mới là nam tử hán.

- Hiện tại chúng ta phân công nhau ra tranh thủ nhớ hết toàn bộ 1300 chữ.

Thật ra không những Mitsuno mà cả chín tên đại biểu đều hiểu, trong vòng 5 giây bọn họ không thể nào nhớ hết được 1300 chữ tượng hình kia.

Mitsuno phân phối xong rồi nói với Danny.

- Chúng tôi đã chuẩn bị xong.

- Vậy thì bắt đầu thôi.

Danny vừa dứt lời, trên màn hình xuất hiện 1300 chữ tượng hình kiểu Rome cổ.

Diệp Hạo đọc nhanh như gió đến giây thứ tư đã ghi xong 1300 chữ vào đầu.

Màn hình còn chưa xuất hiện hai chữ kết, nhưng Diệp Hạo đã cúi đầu bắt đầu viết.

- Con mẹ nó…

- Tôi có nhìn nhầm hay không?

- Mới giây thứ tư mà Diệp Hạo đã bắt đầu làm bài thi.

- Diệp Hạo lại muốn nhục nhã đám tiểu nhật kia một lần nữa rồi.

Trong lúc mọi người xung quanh đang thảo luận, trên màn hình lớn xuất hiện hai chữ kết thúc.

- Viết.

Mitsuno nói xong cũng bắt đầu viết từng chữ tượng hình lên bảng của mình.

Danny nói không sai.

Chữ tượng hình Rome cổ thật sự rất phức tạp.

Trong 5 giây, Mitsuno chỉ nhớ kỹ được sáu chữ mà thôi.

Nói vậy có phải mất mặt lắm hay không?

Nhưng đây chính là sự thật.

Mitsuno viết xong sau đó Noto cũng viết lên trên bảng đáp án được hai từ.

Chín người đại biểu còn lại, có người viết được hai từ, có người viết được ba từ.

Viết xong, bọn họ không hẹn mà đều nhìn qua phía Diệp Hạo.

Diệp Hạo vẫn còn đang tiếp tục viết đáp án như cũ.

Lúc này Mitsuno không dám lại nói câu trào phúng gì nữa, vừa nãy mới bị tát một lần rồi, ông cũng không muốn lại bị lần thứ hai.

Thời gian trôi qua, toàn trường cũng dần trở nên ồn ào.

- Diệp Hạo chẳng lẽ thật sự viết ra 1300 chữ tượng hình phức tạp vừa nãy sao?

- Tôi nghĩ chắc là thật.

- Diệp Hạo sẽ không làm mấy việc mà mình không chắc đâu.

- Diệp Hạo kỳ tài ngút trời thế này nhưng sao năm đó lại thi không đậu vào Sáu Đại Học Phủ nhỉ?

- Tôi muốn biết lí do do a.

- Diệp Hạo do cứu người nên không được thi môn Tiếng anh, nhưng các môn khác đều được max điểm, nghe đâu sẽ được thi lại đó nhưng vì Phương gia cản trở nên cậu ta mới không được thi lại, nếu không đã thi max 1000 điểm của 9 môn rồi.

- Sáu Đại Học Phủ hiện tại chắc đang khóc thét a.

- Bây giờ người nào không biết Diệp Hạo xuất thân từ đại học Trung Y đây.

Tầm 20 phút sau, Diệp Hạo mới dừng bút.

- Xong rồi.

Diệp Hạo nói với Danny.

Danny ấn xuống nút show kết quả, đáp án Diệp Hạo và Mitsuno cùng xuất hiện hai bên màn hình.

Không biết có phải cố ý hay không mà Danny sửa bài của Mitsuno trước.

Toàn trường không nghĩ đến nhóm Mitsuno viết tổng cộng 31 chữ, nhưng trong đó có hai chữ viết sai.

Nói cách khác, cửa này bên Mitsuno chỉ được 29 điểm.

Chợt máy tính bắt đầu sửa đáp án của Diệp Hạo.

Xoát xoát, cùng một màu dò số.

Không có một cái ngoại lệ.

Trên màn hình xuất hiện 1300 điểm toàn trường đều truyền đến tiếng ngạc nhiên quỷ dị.

- Về sau những tranh tài nhàm chán này đừng nên tìm ca, ca không rảnh a.

Mitsuno cảm giác như có một tia sấm sét bổ lên người mình, cả người ông đều bị choáng váng.

Thảm bại!

Tiếp tục còn có ý nghĩa gì?

Vị này cũng không phải Tính Nhẩm Tông Sư, bởi vì hắn siêu việt Tính Nhẩm Tông Sư cmnr.

Cùng hắn tỷ thí là tự tìm đường chết a.

Diệp Hạo vừa muốn xuống đài hơn mười vị phóng viên nhanh chân chạy tới.

- Diệp Hạo, bây giờ cậu có muốn nói cái gì không?

- Diệp Hạo, bây giờ cậu có thấy khích động không?

- Diệp Hạo, cậu thấy thế nào về việc Mitsuno ép cậu tranh lần tài này?

- Diệp Hạo, cậu có thấy cách làm nhục đám bạn bè quốc tế này của mình có tốt không?

Ban đầu Diệp Hạo còn chưa cảm thấy những kí giả này có vấn đề gì, nhưng khi hắn nghe được câu hỏi sau cùng, trên mặt hắn lộ ra sự phẫn nộ, hắn chỉ vào anh chàng phóng viên đeo kính đứng xa nhất quát:

- Vừa nãy cậu hỏi tôi cách làm nhục nhã bạn bè quốc thế này rất tốt, đúng không?

Người phóng viên kia cũng không ngờ trong hoàn cảnh ầm ĩ như vậy mà Diệp Hạo có thể tìm ra hắn.

Nhưng đây chỉ là một một chủ đề để phỏng vấn thôi mà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.