Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 540: Chương 540: Kiếm Phù




Kiếm Phù

- ---------------------

Hai phái có tình nghĩa gì để nói chứ? Lời này là uy hiếp trắng trợn.

Lưu Nga cũng là cáo già thành tinh, như thế nào không nghe ra ý tứ Minh Kim Cổ. Nhưng bà ta cường thế đã quen, sao có thể dễ dàng khuất phục?

- Ta không cảm thấy hai phái chúng ta có tình nghĩa gì cả.

Lưu Nga lạnh lùng đáp lời.

Kỳ thật, khi hai người gặp nhau, từ phía xa đã xuất hiện mấy thân ảnh mờ ảo. Những thân ảnh này bao gồm Chính Đạo Tông Môn, cũng có Tà Đạo Tông Môn.

Mấy năm gần đây, Chính Đạo hay Tà Đạo đều có ý tránh khỏi xung đột. Dù sao đại kiếp Nhân Tộc cũng đã phủ xuống, nếu lại nội đấu, chẳng khác nào tìm chết.

- Ta thật lòng thích Doãn Tuyết.

Minh Kim Cổ bình tĩnh nói.

- Còn chưa đủ đâu.

Lưu Nga cau mày đáp lời.

- Tiền bối không hiểu ý ta rồi.

Minh Kim Cổ nhìn Lưu Nga, nói tiếp

- Từ lúc sinh ra đến nay, ta có một thói quen, chỉ cần đồ vật ta coi trọng, dù thông qua bất cứ thủ đoạn nào, ta đều lấy được.

Nếu như lời trước đó còn có chút che lấp, như vậy lúc này đã xé rách da mặt.

Lưu Nga trầm mặc.

- Ta sẽ không gả cho ngươi.

Đúng lúc này,Mai Doãn Tuyết mặc thanh sam đi tới, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy băng lãnh.

- Ngươi quyết định không được.

Minh Kim Cổ cười tủm tỉm nói.

- Hôn nhân do ta làm chủ.

Mai Doãn Tuyết khí phách nói.

- Chỉ sợ ngươi không làm chủ được.

Minh Kim Cổ chỉ đệ tử bên cạnh Mai Doãn Tuyết, nói

- Trừ phi ngươi không thèm để ý chết sống của các nàng.

- Ngươi uy hiếp ta?

Hàn mang trong mắt Mai Doãn Tuyết càng sâu.

- Ta chỉ nói sự thật cho ngươi thôi.

Tựa hồ để ấn chứng lời Minh Kim Cổ nói, mấy chục thân ảnh khí tức cường đại chậm rãi bức tới, trong đó có năm thân ảnh càng làm cho đám người nhìn nhau hoảng sợ.

Địa Tiên!

Toàn bộ năm thân ảnh đều là Địa Tiên, nguyên một đám còn lại đều là cao thủ Trọng Kiếp Cảnh.

- Minh Kim Cổ, ngươi muốn làm gì?

Trong lòng Mai Doãn Tuyết trầm xuống.

- Ta cầu hôn ngươi.

Minh Kim Cổ nhìn chằm chằm Mai Doãn Tuyết, nói tiếp

- Ngươi chỉ có thể đáp ứng.

- Ngươi…

Mai Doãn Tuyết rõ ràng bị ép buộc.

- Chẳng lẽ chư vị trơ mắt nhìn Thiên Cơ Các làm xằng bậy sao?

Lưu Nga quét mắt bốn phía, nói.

Trầm Ngư Tông, Ngũ Hành Tông, Long Hổ Môn, cao tầng các Đại Tông Môn hơi trầm ngâm rồi cũng tới gần trụ sở Bế Nguyệt Tông. Ngay lúc các Đại Thế Lực tới gần, một đạo thân ảnh đột ngột xuất hiện giữa không trung.

Uy áp trùng điệp tác dụng lên Thần Hồn từng tu sĩ.

Cao cao tại thượng, không thể cản phá.

Thiên Yêu Chân Tiên.

Sắc mặt cao tầng các Đại Tông Môn trở nên khó coi, Thiên Yêu rõ ràng muốn làm cho chỗ dựa Thiên Cơ Các a.

Ánh mắt Thiên Yêu bình thản nhìn xuống, nói

- Chàng hữu tình, thiếp cố ý, các ngươi cũng không cần tham gia.

- Con mắt nào của ngươi thấy bọn họ tình chàng ý thiếp?

Một trưởng lão Bế Nguyệt Tông không nhịn được nói ra.

- Hả?

Ánh mắt Thiên Yêu tức khắc rơi trên ngườit rưởng lão kia, sau một khắc, toàn trường trở nên kinh hoảng nhìn một màn phát sinh, chỉ thấy thân thể bà ta đứt đoạn từng khúc, sau mấy hơi thở đã hóa thành một bãi huyết nhục.

- Ngươi đang ép buộc sao?

Ngay lúc toàn trường im lặng, Hiểu Minh của Mao Sơn Phái trầm giọng nói.

- Ép buộc lại như thế nào?

Thiên Yêu vô ý thức muốn giết chết người vừa lên tiếng, nhưng sau khi nhìn thấy Hiểu Minh, hắn lại nhịn được.

Toàn bộ Tu Đạo Giới, ai không biết Hiểu Minh là huynh đệ Diệp Hạo?

- Nếu Diệp Hạo còn ở đây, ngươi dám ngông cuồng như vậy à?

Hiểu Minh cười lạnh nói.

- Ngươi…

Hai mắt Thiên Yêu phun ra sát ý lăng lệ, quát.

- Ngươi tưởng ta không dám giết ngươi?

- Ngươi có gan thì đến đây.

Nhìn qua Hiểu Minh ôn tồn lễ độ, nhưng ngạo khí trong xương cốt còn mạnh mẽ hơn người khác nhiều.

Khi Thiên Yêu đang xuất thủ, tựa hồ cảm ứng được cái gì, hắn liền nhìn sang một hướng nào đó.

Hơn ngàn thân ảnh khí tức bàng bạc ngự không đến, người cầm đầu không phải Diệp Hạo đã mất tích 1 năm nay sao?

- Thiên Yêu.

Đúng lúc này, một âm thanh bình thản không xa lạ vang lên

- Lá gan ngươi không nhỏ nhỉ.

- Diệp Hạo.

- Diệp Hạo hiện thân.

- Không ngờ Diệp Hạo lại xuất hiện.

Tu sĩ Nhân Tộc ngạc nhiên thốt lên.

Vài hô hấp sau, thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện giữa không trung Côn Lôn.

- Diệp Hạo.

Sắc mặt Thiên Yêu đầy ngưng trọng nhìn Diệp Hạo.

- Ngươi tính giải thích chuyện này thế nào đây?

Diệp Hạo chỉ một bãi huyết nhục của trưởng lão Bế Nguyệt Tông.

- Gây hấn Chân Tiên, tội đáng chết vạn lần.

Thiên Yêu hừ lạnh nói.

- Ngươi chiếm được không ít chỗ tốt trong Thanh Đồng Tiên Điện nhỉ?

Diệp Hạo nhìn Thiên Yêu, tựa hồ như hiểu cái gì, nói

- Điều này khiến ngươi tự đại, coi mình có thể đánh đồng với ta?

- Diệp Hạo, uy nghiêm Thiên Yêu không thể xâm phạm.

Thiên Yêu biến thành một vệt sáng phóng tới Diệp Hạo.

Thời Không Ấn!

Thân thể Diệp Hạo tránh hiểm được một kích của Thiên Yêu, hắn còn chưa kịp đứng vững, Thiên Yêu lại xuất thủ lần nữa. Hiển nhiên, Thiên Yêu không để Diệp Hạo vận dụng Khốn Tiên Đằng thần bí.

Nhưng Thiên Yêu không nghĩ tới, ngay lúc hắn xuất thủ Diệp Hạo lần nữa, một đạo sát cơ sâm nghiêm cực điểm bao phủ trái tim hắn.

- Ngươi…

Sắc mặt Thiên Yêu khó coi, nhìn thân ảnh xuất hiện ở phương xa.

Thân ảnh này là Phân Thân Diệp Hạo.

Trong tay phân thân Diệp Hạo cầm Kiếm Phù năm màu. Thừa dịp Thiên Yêu thất thần trong nháy mắt, thân hình Diệp Hạo lóe lên xuất hiện bên cạnh Phân Thân.

- Diệp Hạo, chúng ta có thể nói chuyện.

- Lúc đầu, ta lưu ngươi vì muốn hai tộc chung sức hợp tác ứng phó Đại Lục Chú Kiếm xâm lấn, nhưng ta lại quên mất, hai tộc ta có huyết hải thâm cừu.

Diệp Hạo nhìn chằm chằm Thiên Yêu, mặt không thay đổi nói tiếp

- Chuyện này ta đã bỏ qua một lần, ta sẽ không để xảy ra lần thứ hai

- Trảm.

Lời Diệp Hạo vừa ra, kiếm phù trong tay hóa thành một đạo Kiếm Mang kinh thiên động địa chém về phía Thiên Yêu.

Thiên Yêu gầm thét, thân hình trong nháy mắt điên cuồng to lên.

10 trượng!

100 trượng!

1000 trượng!

Thân hình Thiên Yêu cao lên, đồng thời khí thế tràn ngập trên người vẫn không ngừng tăng lên.

Diệp Hạo lẳng lặng nhìn xem, rốt cục cũng hiểu sao Thiên Yêu lại muốn gây hấn với mình. Hóa ra thực lực Thiên Yêu đã đại tăng.

Nếu như trước đó Thiên Yêu là Chân Tiên sơ kỳ, vậy hiện tại hắn có cảnh giới Chân Tiên trung kỳ, thực lực tăng trưởng khiến lòng tự tin Thiên Yêu bành trướng.

Nhưng hắn lại không ngờ dù thực lực bản thân đại tăng, vẫn không bắt được Diệp Hạo.

Còn nữa, Thiên Yêu không nghĩ tới trong tay Diệp Hạo ngoại trừ Khốn Tiên Đằng, còn có Kiếm Phù như thế.

Hống!

Thân hình Thiên Yêu cất cao đến ngàn trượng, sau đó tay không đối cứng Kiếm Phù. Nhưng Kiếm Phù lại do Kiếm Vương tự tay luyện chế.

Dù Chân Tiên Đỉnh Phong cũng phải nuốt hận, huống chi Thiên Yêu mới chỉ đến Chân Tiên trung kỳ.

Kiếm Phù hóa thành kiếm khí chém Thiên Yêu thành hai nửa, Tiên Huyết giống như mưa to rơi xuống phía dưới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.