Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 13: Chương 13: Liên Minh Chu Tước




Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn:

--------------------------------------------------

Thanh niên không vui nhìn Diệp Hạo.

- Tiểu tử, tự tìm tai vạ?

Diệp Hạo không nói hai lời móc ra 1000 tệ đặt trên bàn.

- Làm một trận không?

Thanh niên giật mình, nhưng khi hắn nhìn thấy Chu Soái bên cạnh Diệp Hạo thì minh bạch mọi chuyện.

- Thì ra là thế.

Hắn cười hắc hắc nói.

- Nếu có người đến cho tiền, ta không ngại thu nhận!

- Đừng có chém gió sớm thế, làm một ván mới biết được.

Diệp Hạo hừ lạnh.

- Ok, thích thì chiều.

Cái kia thanh niên lườm Diệp Hạo một cái nói.

- Nể tình người đến đây cho ta tiền, ta sẽ không chọn Đại Long ta am hiểu nhất.

Con trỏ đang không ngừng chọn qua chọn lại các nhân vật, sau vài vòng, thanh niên vỗ một cái.

Con trỏ trên màn hình lúc này dừng lại trên thân Tiểu Long.

Diệp Hạo cũng vỗ một cái, lựa chọn Đại Long.

Màn hình xuất hiện số đếm ngược.

3.

2.

1.

Thời điểm ván đánh bắt đầu, Diệp Hạo khởi động năng lực trì hoãn tốc độ.

Toàn bộ tràng cảnh chậm lại gấp 10 lần trong mắt hắn, những động tác của thanh niên đối diện cũng trở nên chậm chạp.

Diệp Hạo không chút do dự điều khiển Đại Long điên cuồng xuất thủ tấn công Tiểu Long.

Cục diên nghiêng về một bên!

Dù đối phương có khống chế đến thế nào, Diệp Hạo đều có thể dễ dàng đánh vỡ phòng tuyến của hắn.

Khoảng 8 giây sau, Tiểu Long liền bị K.O.

Lúc này, cây máu Đại Long vẫn chưa mất một giọt.

Chu Soái mở to hai mắt nhìn.

- Đệch!Kỹ thuật mày lợi hại vậy à?

- Không lợi hại mà dám giúp mày tìm lại mặt mũi?

Diệp Hạo khinh bỉ nhìn thằng bạn.

Ván thứ hai rất nhanh được bắt đầu.

Mà thanh niên kia cũng không tấn công, hắn lúc này trốn qua một góc phòng thủ.

Nhưng trong mắt Diệp Hạo, sai lầm của đối phương chồng chất, bởi vì tốc độ hắn kém Diệp Hạo rất nhiều, Diệp Hạo rất nhanh tìm được lỗ thủng trong cách đánh của đối phương, tiếp lấy một quyền đánh vỡ trạng thái phòng thủ của Tiểu Long, sau đó là một màn tra tấn cực kỳ tàn ác.

Trên mặt thanh niên, mồ hôi lạnh chảy ròng như mưa.

Hắn đến giờ vẫn chưa thấy Tiểu Long chưa xuất được mấy chiêu đã đối thủ dồn vào tử địa, nhưng hôm nay hắn đã thấy được.

Tiểu Long bị một trận cuồng ẩu giết chết, không có cơ hội phản kháng dù chỉ một lần.

- Kích thích vkl!

- Đây mới gọi là cao thủ chân chính nha.

- Trình độ tiểu tử này hoàn toàn có thể làm game thủ a.

Từng thanh niên xung quanh đang xem cảm thán nói.

Diệp Hạo vỗ vỗ 1000 tệ trên bàn.

- Đến lúc chung tiền rồi!

Thanh niên kia cũng dứt khoát sảng khoái đưa 1000 tệ cho Diệp Hạo, tiếp theo, hắn lấy thêm 1000 tệ nữa.

- Một vãn nữa không?

- Vậy bồi gấp đôi đi!

Diệp Hạo nói xong, chồng thêm 1000 tệ nữa để lên bàn.

- Không thành vấn đề.

Đối phương cũng sảng khoái lấy thêm 1000 tệ.

- Vậy bắt đầu thôi!

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Một ván hai trận vữa nãy chắc tốn khoảng 16 giây.

Mà thời gian cực hạn của Diệp Hạo hiện tại khi thi triển năng lực làm chậm là 30 giây, hắn vẫn có thể kiên trì thêm 14 giây nữa, đây cũng là lý do vì sao hắn đồng ý tái chiến thêm một trận.

Kết cục như mọi người đoán trước!

Thanh niên trước mặt Diệp Hạo không có sức hoàn thủ.

Hiệp một, hắn chủ động xuất kích, bị ngược.

Hiệp 2, hắn chủ động phòng thủ vẫn bị ngược.

Diệp Hạo cười hì hì cho Chu Soái 1000 tệ, sau đó bỏ 3000 tệ vào túi mình.

- Cố gắng rèn luyện đi a!

Chu Soái cho Diệp Hạo một ngón tay cái.

- Đi, làm một chầu KFC thôi!

- Tao muốn mười cái đùi gà chiên một lúc.

- Cmn, mày muốn bể bụng chết à?

Diệp Hạo và Chu Soái đang muốn rời đi, thanh niên kia liền đuổi theo.

- Hai vị!

- Chuyện gì?

- Ta là thành viên của Liên Minh Chu Tước,Thái Sử Hưu.

- Liên Minh Chu Tước?

Diệp Hạo và Chu Soái mờ mịt liếc mắt nhìn nhau.

- Liên Minh Chu Tước là một trong các đội game chuyên nghiệp mạnh nhất nước, chúng ta thường xuyên tham gia các hạng trò chơi trong nước cũng như quốc tế.

Thái Sử Hưu nhanh chóng giới thiệu.

- Nói điểm chính.

Diệp Hạo vẫn không hiểu ý Thái Sử Hưu muốn làm cái gì?

- Ta muốn mời ngươi tham gia vào tiểu đổi của chúng ta.

Thái Sử Hưu nghiêm mặt nói.

- Không hứng thú!

Diệp Hạo không cần nghĩ nhiều liền cự tuyệt.

Giờ hắn sắp thi Đại Học,làm gì có thời gian chơi game.

- Có lẽ ngươi còn chưa biết những lợi ích khi gia nhập vào tiểu đội của chúng ta.

Thái Sử Hưu tựa hồ sớm nghĩ đến việc Diệp Hạo sẽ cự tuyệt, nghe vậy cười nói.

- Thứ nhất, thời điểm có những trò chơi mới mở, nhà điều hành sẽ mời đoàn đội chúng ta đi tìm lỗ thủng trong đó, cũng gọi là bug, mà mỗi lần như thế, thu nhập đều bắt đầu từ số có sáu chữ số trở lên.

Thứ hai, trong nước và quốc tế thường xuyên tổ chức các loại trò chơi đối chiến, một khi lấy được thành tích, có thể thu được số tiến thưởng hơn sáu chữ số.

Thứ ba, Tiểu ĐộiChu Tước chúng ta có truyền thống lâu đời, thường xuyên mời làm trọng tài trong các cuộc thi đấu game lớn trong nước, tự nhiên điều đó thu được không ít hồi báo.

- Ta hiện tại có thể nói cho ngươi biết ——thu nhập của đội viên Tiểu Đội Chu Tướcchúng ta không thấp hơn 10 vạn mỗi tháng.

Thái Sử Hưu nói xong khiến Diệp Hạo có chút động tâm.

- Chuyện này ta cần phải cân nhắc một chút.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi nói.

- Được, ngươi cho ta số điện thoại đi, có gì ta sẽ liên hệ.

Thái Sử Hưu kinh hỉ.

- Ta không sài điện thoại di động.

- Cho số điện thoại mẹ ta được không?

- Được.

Thái Sử Lệnh nhanh chóng lưu lại số Quách Tú vào điện thoại di động của mình.

Nhìn Thái Sử Lệnh rời đi, Chu Soái vỗ vỗ bả vai Diệp Hạo.

- Mày muốn đổi nghề sao?

- Tao giờ chỉ muốn an tĩnh học tập thôi!

Diệp Hạo sở dĩ không lập tức đáp ứng, bởi vì hắn biết rõ trình độ bản thân.

Thân thể hắn còn trong quá trình cải tạo.

Đợi thân thể hắn được cải tạo đến trình độ nhất định rồi nghĩ đến chuyện này cũng không muộn.

...

Sau khi làm một bữa ăn thịnh soạn, Diệp Hạo và Chu Soái vội vả chạy xe đạp về nhà.

Thời điểm về gần nhà, Diệp Hạo thấy được một thanh niên đầu tóc vàng khè đang đi qua đi lại trước cửa nhà hắn.

- Làm gì?

Diệp Hạo trầm giọng hỏi.

Đối phương cẩn thận nhìn Diệp Hạo một cái, rồi ném một túi đến hắn.

Diệp Hạo tiện tay bắt được, đợi thấy rõ dạng vật trong tay, hắn biến sắc.

Cái túi của Lý Thiên Thiên.

Thời điểm Diệp Hạo nhìn lại tên du côn, đối phương đã lên xe chạy mất, hắn vội vàng mở túi ra.Trong đó, ngoại trừ đồ vật của Lý Thiên Thiên còn có một tờ giấy.

- Nếu muốn Lý Thiên Thiên sống sót, mau tới nhà kho số 13 cửa Nam, nếu dám báo cảnh sát, hậu quả mày tự biết rõ.

Đọc xong, hắn xiết chặt tờ giấy trong tay.

- Bạch Tứ!

Thời điểm đọc lên tên này, hai mắt Diệp Hạo lóe ra hàn mang lăng lệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.