Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 301: Chương 301: Một Vạn Lần Tổn Thương




Một Vạn Lần Tổn Thương

- ---------------------------------

Diệp Hạo thấy Trương Lan là thánh trong việc đổi chủ đề câu chuyện, tự dưng nói sang việc này làm cái gì không biết.

Trương Lan thấy Diệp Hạo túng quẫn, không cười nói:

- Được rồi, không đùa anh nữa.

- Chúng ta đi ăn ít điểm tâm đi.

- Không muốn ăn.

Trương Lan vừa nói vừa xếp hộp trang điểm lại.

- Không ăn thì uống chút cháo cũng được.

- Ừ.

Lúc đi xuống lầu Trương Lan chần chừ một chút rồi khoác lên cánh tay Diệp Hạo.

Thân thể Diệp Hạo cứng đờ mấy giây rồi khôi phục bình thường.

Trương Lan đã thâm tình như thế, nếu bản thân cự tuyệt, không khỏi làm người ta đau đớn.

Hai người xuống lầu thấy Viên Cao Tinh và Tiếu Lão Thực đang ăn sáng.

- Đừng bảo hai người các cậu không đánh răng rửa mặt nha?

Diệp Hạo kinh ngạc hỏi.

- Động tác hai chúng tôi rất nhanh - - các cậu - -. Viên Cao Tinh nói đến nửa đường rồi kinh ngạc nhìn Trương Lan đang khoác tay Diệp Hạo.

Khuôn mặt Trương Lan đỏ bừng đành thả cánh tay Diệp Hạo ra.

- Hai người các cậu lúc nào tiến đến với nhau rồi?

Tiếu Lão Thực trợn mắt há hốc mồm hỏi.

- Có biết nói chuyện hay không?

Trương Lan trừng mắt nhìn Tiếu Lão Thực một cái.

Tiếu Lão Thực bị ánh mắt của Trương Lan, uy hiếp vội vàng cuối đầu xuống ăn tiếp.

Trương Lan thế nhưng là một nữ bạo long a.

Sau khi một nhóm bốn người sáng xong, bắt đầu đến Đại Học Trung Y.

Năm ngày tiếp theo là lúc tiến hành thi cuối kỳ.

Mà cái này đối với Diệp Hạo chẳng đáng là gì.

Nói thật ra, Diệp Hạo vẫn còn sinh hoạt tại Đại Học Trung Y vì muốn thế ngộ hồng trần một phen, nếu không lấy tu vi và địa vị của hắn hiện giờ đã không cần ở lại đây nữa.

Năm ngày, Diệp Hạo liên tục thi 40 môn, tin tức này nhanh chóng lan rộng, trưởng khoa Đại Học Trung Y tiếp nhận phỏng vấn cũng thừa nhận tin này, nhưng vị chủ nhiệm cũng yêu cầu truyền thông không nên quá chú ý Diệp Hạo, tránh quấy rầy sinh hoạt của hắn.

Bất quá chuyện này lần nữa gây xôn xao cho Fan hâm mộ Diệp Hạo.

- Diệp Hạo đang muốn một năm tốt nghiệp luôn đại học hả ta?

- Tôi cảm thấy nếu không phải thời gian có hạn chế, Diệp Hạo đã có thể tốt nghiệp trong nữa năm a.

- Kỳ thật, tôi cảm thấy Oppa không cần ở lại Đại Học Trung Y đâu, phải biết Oppa hiện tại được vinh danh là Hoa Hạ Đệ Nhất Thần Y nha.

- Các người nghĩ như vậy cũng quá nông cạn rồi, Diệp Hạo đang muốn hoàn thành một lữ trình của nhân sinh.

- Tôi rất muốn có con với anh ấy.

Sau khi Diệp Hạo thi xong môn cuối cùng, toàn bộ Đại Học Trung Y đã vắng vẻ đi rất nhiều.

Bởi vì buổi sáng ngày cuối cùng, các sinh viên thi xong lần lượt trở về nhà ăn tết hết rồi.

Diệp Hạo thi xong thì trở về phòng trong ký túc xá.

Trong phòng, Viên Cao Tinh cùng Tiếu Lão Thực đang đợi hắn.

- Thi xong?

Ánh mắt Tiếu Lão Thực sáng lên nói.

- Sáng mai, hai người các cậu đón xe đến trại An Dưỡng Cẩm Tú, nhớ kỹ tám giờ sáng nhất định phải có mặt ở đó.

Diệp Hạo nhìn hai người một cái nói:

- Nếu không tôi trừ tiền lương hai cậu.

- Sáng mai bảy giờ chúng ta sẽ có mặt.

Tiếu Lão Thực cười hắc hắc nói.

- Khẳng định sẽ không muộn.

Viên Cao Tinh cũng gật đầu.

Tình huống gia đình Viên Cao Tinh tốt hơn Tiếu Lão Thực một chút, nhưng một ngày 3000 tệ vẫn lay động cu cậu.

Chỉ cần công tác tại Viện Cẩm Tú một tuần đã có 2 vạn 1 trong tay, Viên Cao Tinh làm sao từ chối dạng này thu nhập được.

- Vậy tôi về đây.

Diệp Hạo nói xong quay người muốn đi.

- Diệp Hạo, hai chúng tôi hiện tại còn không biết nhà cậu ở đâu đây?

Viên Cao Tinh xoa xoa bàn tay cười gian nói.

- Đúng rồi, tôi cũng muốn đi nhìn xem nhà cậu như thế nào.

Tiếu Lão Thực nhẹ gật đầu.

- Vậy thì đi thôi.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút vẫn gật đầu đồng ý.

Yêu cầu dạng này không tiện từ chối.

Sau khi ra khỏi ký túc xá, Diệp Hạo gọi cho Đường Phiên Phiên.

- Phiên Phiên, em đang ở đâu?

- Em đang cùng tam nữ Đường Đường, Mặc Mặc, Thanh Thanh dạo phố.

- Đợi chút nữa anh và hai người bạn cùng phòng muốn về nhà ăn cơm.

- Ừ, bọn em về nhà ngay đây.

Đường Phiên Phiên trả lời.

Diệp Hạo cúp điện thoại, thấy Viên Cao Tinh và Tiếu Lão Thực nhìn Diệp Hạo với ánh mắt không thể tin nổi.

- Cậu và Đường Phiên Phiên ở chung?

Tiếu Lão Thực kinh ngạc hỏi.

- Có vấn đề gì sao?

- Vậy cậu còn cùng Trương Lan - -?

Tiếu Lão Thực vừa mới hỏi đến đây đã bị Viên Cao Tinh đụng một cái.

- Cậu đụng tôi làm gì?

Tiếu Lão Thực còn chưa rõ ràng tại sao Viên Cao Tinh muốn chặn hắn.

Viên Cao Tinh nhìn xem Tiếu Lão Thực nói:

- Lão Thực, lời cậu nói không sai, nhưng sao cậu không nghĩ kĩ a.

- Tôi không nghĩ kĩ?

- Chẳng lẽ cậu không chú ý đến việc Trương Lan một mực si tình sao? Nói cách khác, đó giờ chỉ có Trương Lan theo đuổi Diệp Hạo.

Viên Cao Tinh nhìn Tiếu Lão Thực như nhìn một tên ngốc.

- Diệp Hạo và Đường Phiên Phiên có tình cảm luyến ái không ai dám phủ nhận, bởi vậy hai người họ ở chung vốn cực kì bình thường.

- Tôi làm sao lại thấy ánh mắt cậu nhìn tôi có gì đó không đúng nhỉ?

Hiểu được vấn đề này, Tiếu Lão Thực lại ném ra một vấn đề khác.

- Xem ra IQ của cậu tăng lên không ích a.

Viên Cao Tinh một mặt vui mừng nói ra.

Khi Diệp Hạo lái xe đến khu biệt thự, Tiếu Lão Thực lại ầm ỉ cả lên.

- Trời ạ, Biệt Thự kìa!

Tiếu Lão Thực giống như thấy được một đại lục mới.

- Diệp Hạo, cậu ở biệt thự hả?

- Cao Tinh, ánh mắt cậu là sao?

- Cậu tự nhìn đi, là khinh thường đó?

- Diệp Hạo tùy tiện mấy phút đã kiếm hơn tỷ, như vậy mà không ở biệt thự mới lạ đó.

- Nói cũng đúng.

- Dế nhũi.

- Con mẹ nó...

Tiếu Lão Thực lại kêu lên.

- Cậu lại kêu gào cái gì?

Viên Cao Tinh nhìn theo ánh mắt Tiếu Lão Thực, mà khi anh chàng nhìn thấy bốn nữ tử trước mặt, con ngươi đã dại ra.

Viên Cao Tinh nhìn thấy bốn nữ vừa mới đi dạo về, đang từ trên xe bước xuống Thanh Thanh, Đường Đường, Mặc Mặc cùng Đường Phiên Phiên.

Trong tay tứ nữ cầm lấy bao lớn, bao nhỏ đồ mới mua.

Diệp Hạo mở cửa xe nhìn qua hai thằng bạn nói:

- Giờ không thể hiện thì còn đợi đến khi nào?

Hai thằng không nói một lời, đẩy cửa xe ra rồi nhanh chóng chạy tới chúng nữ.

Ánh mắt Thanh Thanh lóe lên rồi đá về phía trước hư không một cái, hai tên trư ca lập tức cảm thấy một cỗ lực lượng hùng hồn đá hai người xa đến mười mấy mét.

- Tình huống này là như thế nào?

- Nàng ta cách chúng ta năm sáu mét mà.

Hai thằng như lâm vào mộng cảnh.

- Công Tử, mấy người này đều là bạn của cậu à?

Thanh Thanh bất mãn nói ra.

- Cái này …ai bảo cô xinh đẹp quá làm chi?

Diệp Hạo cũng không nghĩ đến Thanh Thanh nói động thủ liền động thủ, bất quá cô nàng cũng biết điều, cỗ này lực lượng đa phần là nhu lực, nếu không một cước của cô có thể đưa hai người lên Tây Thiên.

Hai người sợ hãi trốn sau lưng Diệp Hạo.

- Diệp Hạo, tại sao cô ta gọi cậu là Công Tử vậy?

Viên Cao Tinh không hiểu hỏi.

- Bởi vì các nàng là thị nữ của tôi a.

Diệp Hạo cười ha hả đáp.

- Cậu - - cậu cái này cũng quá thú tính rồi?

Viên Cao Tinh nghe xong, cảm thấy bản thân mình đã bị tổn thương 1 vạn lần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.