Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 355: Chương 355: Nguyên Anh Quả




Nguyên Anh Quả

- ---------------------------------

Dù sao, cường giả Kim Đan như Vô Nha Tử cũng có thể tọa trấn một phương!

- Ngươi tiếp tục hộ pháp thêm 3 ngày nữa.

Diệp Hạo nhìn qua nói Vô Nha Tử.

- Tuân mệnh.

Thái độ Vô Nha Tử bắt đầu trở nên khiêm tốn.

Vô Nha Tử tiến vào trạng thái rất nhanh.

Diệp Hạo bại lộ cho bản thân nhiều bí mật như vậy, Vô Nha Tử cũng đã tin tưởng đối phương là ám tinh.

Bản thân đi theo Diệp Hạo, tương lai có thể vấn đỉnh Trọng Kiếp Cảnh.

Bình thường nói đến Kim Đan Tam Chuyển đã có thể tiến vào Nguyên Anh Cảnh, nhưng nếu tiến vào, bản thân đời này kiếp này đều không có khả năng tiến vào Trọng Kiếp Cảnh.

Bởi vì tu sĩ Kim Đan Tam Chuyển tiến vào Nguyên Anh cảnh, không có khả năng tiến nhập đến Nguyên Anh Tam Chuyển, mà không đạt được Nguyên Anh Tam Chuyển thì không thể trở thành cường giả Trọng Kiếp cảnh.

Vô Nha Tử tại sao chậm chạp không tiến vào Nguyên Anh cảnh, bởi vì hắn dự định tiến vào Kim Đan Tứ Chuyển, nhưng không phải ai cũng có tư cách đạt được Kim Anh Tứ Chuyển. Nhưng đi theo Diệp Hạo thì không phải không có khả năng.

Vô Nha Tử sẽ vô hình được Diệp Hạo che chở, mà lúc đó hắn sẽ có được một phần khí vận của Diệp Hạo, có khí vận này có thể khiến mọi việc thuận lợi hơn cho bản thân.

Diệp Hạo bảo Vô Nha Tử hộ pháp ba ngày.

Trong ba ngày thời gian, Diệp Hạo ngoải ổn định tự thân tu vi còn muốn nâng Thần Thông của bản thân thêm một bước.

Trong đó trọng yếu nhất là Phân Thân.

Hắn thôi diễn ra Phân Thân Quyết tăng lên một cấp bậc nữa.

Ba ngày thời gian thoáng trôi qua.

Diệp Hạo và Vô Nha Tử lần lần nữa xuất hiện ở sơn cốc đã thấy nơi này tụ tập không ích tu sĩ.

Khác biệt chính là nững tu sĩ này chỉ dám ở ngoại vi nấn ná mà không có tiến vào.

- Công Tử, chúng ta hiện tại làm sao bây giờ?

Vô Nha Tử trầm giọng hỏi.

- Qua thêm chút nữa chỉ sợ cường giả Nguyên Anh cảnh sẽ tới.

Diệp Hạo quét mắt nhìn đám tu sĩ nói.

- Chúng ta hiện tại chỉ có thể tốc chiến tốc thẳng.

Cũng hơi mai mắn là nơi này chỉ có mấy vị Kim Đan Cảnh Tu Sĩ.

- Nhưng Thiên Chu có hơn ba mươi con a.

Vô Nhai Tử nói ra lo lắng trong lòng.

- Ta có tự tin trong thời gian ngắn nhất kết thúc chiến đấu.

Diệp Hạo nói xong mang theo Vô Nha Tử xuyên toa không gian vượt qua đám người.

Lần nữa đứng trước mặt Thiên Chu, Diệp Hạo đã không còn cảm giác nhỏ yếu như trước nữa.

Chỉ có tự thân đạt đến Kim Đan cảnh hắn mới biết cảnh giới này đại biểu cho điều gì.

Hắn cảm thấy bản thân cường đại hơn trước đó gấp 10 lần, lần nữa nhìn lại con Thiên Chu Kim Đan Tầng hai, Diệp Hạo tự tin mình có thể dùng môt quyền đánh chết.

Diệp Hạo nghĩ như vậy và hắn cũng nhanh chóng làm.

Vô Nha Tử nhìn Thiên Chu bị oanh nát đầu, hoảng sợ không nói ra lời.

Bởi vì chính diện ngạnh kháng, ông ta có thể cường hoành đánh lui được Thiên Chu hay không cũng là một vấn đề.

- Thực lực công tử cũng đã nghiền ép ta như thế sao.

Vô Nha Tử thầm nghĩ trong lòng.

Diệp Hạo càng mạnh, Vô Nha Tử lại càng kinh hỉ.

Vô Nha Tử cảm thấy sức chiến đấu của Diệp Hạo còn hơn xa Mệnh tinh.

Ai nói thời đại này là thời đại của mệnh tinh chứ.

Không nói tương lai, chỉ tính hiện tại thôi, Ám Tinh đã trưởng thành.

Thiên Chu phụ trách trông cửa vẫn lạc làm kinh động đến đám Thiên Chu khác bên trong sơn cốc, khi nhóm Thiên Chu dũng mãnh tiến ra, Vô Nha Tử đã động bất quá ông bị một màn trước mắt làm cho kinh sợ.

Chỉ thấy một đạo thân ảnh từ thể nội Diệp Hạo thoát ra, những thân ảnh này mang theo lực lượng kinh khủng chiến đấu với Thiên Chu.

1 tôn, 2 tôn - - 9 tôn, 10 tôn - - 26 tôn, 27 tôn - - 71 tôn, 72 tôn.

Vô Nha Tử bắt đầu trở nên nói lắp.

Nếu trước đó Thiên Chu vây quanh Diệp Hạo thì hiện tại, Phân Thân của Diệp Hạo đã bao vây đám Thiên Chu rồi.

- Còn thất thần làm cái gì?

Diệp Hạo nhìn Vô Nha Tử đang kinh ngạc nói.

- Cái gì?

Vô Nha Tử nghe thế mới kinh hãi tỉnh dậy.

- Ngươi chuẩn bị dâng hai tay tặng Linh Dược Thọ Quả cho kẻ khác sao?

Diệp Hạo tức giận mà nói.

Vô Nha Tử vọt vào sơn cốc.

Đám Thiên Chu còn tự lo cho mình không xong, làm sao còn chú ý đến hai người Diệp Hạo nữa.

Sau khi tiến vào, hai người đã bị tràng cảnh trong sơn cốc làm rung động.

Một gốc thụ mộc to lớn dáng dấp yểu điệu phóng ra dủ mọi màu sắc, mà trên cây treo lủng lẳng mấy trái cây hình em bé.

- Nhân Sâm Quả?

Diệp Hạo giật mình thốt lên.

- Nguyên Anh Quả.

Trên mặt Vô Nha Tử lộ ra thần sắc khó tin.

- Nguyên Anh Quả?

- Nguyên Anh Quả có thể gia tăng cảm ngộ Nguyên Anh Kỳ, có thể khiến người phục dụng đột phá đến cảnh giới cao hơn.

Vô Nha Tử nói đến đây, toàn thân bắt đầu rung rẩy.

- Nhưng Nguyên Anh Quả chỉ hữu dụng đối với Nguyên Anh Kỳ thôi.

- Nếu vậy mà nói, chẳng phải tương đương với ngộ đạo thạch sao.

- Đúng vậy a.

- Vậy có cái gì kinh hãi chứ.

Diệp Hạo nói xong, đằng không đi đến phía dưới đại thụ, hắn giơ tay chém rớt một đám Nguyên Anh Quả.

- Dừng tay.

Một Thiên chu đang đánh nhau với đám phân thân của Diệp Hạo khàn giọng hô to.

Nhưng Diệp Hạo làm sao dừng tay được đây.

Nhưng khi Diệp Hạo trảm xuống quả thứ sáu, đại thụ bắt đầu chấn động, sau đó một cỗ lực đẩy to lớn tác dụng lên người Diệp Hạo.

Vô Nha Tử đột nhiên nghĩ đến cái gì đó.

- Tin đồn Nguyên Anh quả mỗi trăm năm chỉ có thể lấy chín quả, nếu vượt quá chín quả thì Nguyên Anh Quả Thụ sẽ bỏ chạy.

- Không có ngoại lệ sao?

Diệp Hạo hỏi.

- Trong truyền thuyết không có.

Vô Nha Tử trả lời.

- Hôm nay ta muốn sáng tạo một kỳ tích.

Diệp Hạo nói đến đây, huyết dịch trong thể nội vang lên ầm ầm, huyết địch càng tuôn ra thất thải hào quang.

Cũng lúc này, thân hình Diệp Hạo nháy mắt xuyên qua ngăn cản của Nguyên Anh Quả Thụ, Thần niệm tỏa ra bốn phía phong Thụ Quả lại.

Xoát!

Xoát!

Xoát!

Mấy chục quả Nguyên Anh Quả cùng nhau rơi xuống.

Mà lúc Thần Niệm Diệp Hạo chuẩn bị một lần nữa chém xuống thì Nguyên Anh Quả Thụ lại nháy mắt biến thành một đạo kim quang rồi biến mất trong thiên địa

Diệp Hạo vung tay, thu hồi mấy chục Nguyên Anh Quả đến bên mình, thân niệm khẽ động đưa những Nguyên Anh Quả này vào Túi Càn Khôn.

- Công Tử, người làm sao có thể phá vỡ ngăn cản của Nguyên Anh Quả Thụ?

Vô Nha Tử kinh ngạc hỏi.

- Xuất thủ, chúng ta nhất định phải giết chết hết những Thiên Chu này trước khi những Tu Sĩ ở sơn cốc phụ cận tới.

Tin tức Diệp Hạo lấy được Nguyên Anh Quả này nếu tiết lộ ra ngoài, hậu quả sẽ rất khó lường.

Vô Nha Tử cũng ý thức được tình huống này, bởi vây ông lập tức hành động.

- Muốn giấu diếm tin tức này, ngươi cảm thấy có khả năng sao?

Một tên Thiên Chu Kim Đan Tầng ba nghe được như thế cười lạnh nói, mà lúc hắn có hành động thì đột nhiên, không gian bốn phía bị giam cầm, tiếp đó hắn đột nhiên bịch một tiếng bể nát.

Lúc nổ tung, nhục thân và linh hồn cũng đồng thời nổ theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.